Bảo bối giá trên trời

Chương 642: EM MUỐN MƯU SÁT CHỒNG?



"Sh..."

Hoắc Vân Thâm không kịp đề phòng, bị cắn một cái, anh đau đến mức phải hít khí lạnh.

“Này, em định mưu sát chồng đấy à?”

Anh xoay người, ép cô nằm xuống dưới thân mình một lần nữa.

Hứa Hi Ngôn nằm ngửa, nhìn đôi môi đầy đặn sắc nét của anh đã rỉ máu, máu bắt đầu nhuộm đỏ cả đôi môi, nhìn qua lại càng mê hoặc hơn.

Đôi mắt hoa đào của anh mênh mông, ánh mắt lại lạnh lẽo đến xương tủy.

“Em xin lỗi, có đau không?”

“Câu này phải để anh hỏi em mới đúng.”

Người đàn ông không trả lời, mà anh dùng một cách thức cực đoan, bất ngờ khiến cô không đề phòng kịp mà hung hăng chiếm giữ cô.

“A... Đau đau đau...”

Hoắc Vân Thâm thật sự càng lúc càng xấu xa, điên cuồng khiến người khác phải run rẩy, khí thế của anh vượt qua sự tưởng tượng của cô.

Hứa Hi Ngôn đau đến mức sắp khóc luôn rồi, cô bị anh giày vò cả buổi sáng, thân thể sắp không chịu được nữa. Cuối cùng, cô phải khóc lóc cầu xin tha thứ anh mới chịu buông tha cho cô. Đợi khi người đàn ông rút ra, thân thể của Hứa Hi Ngôn không thể chống đỡ nổi nữa mà ngủ mê mệt.

Khi cô tỉnh lại thì màn đêm đã buông xuống.

Trong phòng chỉ có một mình cô, cô xuống giường tắm rửa thay quần áo, ra khỏi phòng ngủ.

Trong phòng khách rất ồn ào, Diệp Tầm cùng Hoắc Tam Nghiên đang chơi game online, Nhất Diệp Tri Thu và Cô Bé Đáng Yêu Được Nhà Nước Chứng Nhận đã kết đôi thành vợ chồng ở trong game, đôi vợ chồng son này giết quái vật trong game vô cùng hưng phấn.

Anh Bảo đang nằm bò cạnh bàn ăn, cô bé đang nghiêm túc vẽ tranh.

Trong phòng bếp, một bóng người màu trắng cao lớn đang bận rộn nấu ăn.

Ngửi được hương thơm của đồ ăn, lại đúng lúc đang đói bụng, cơn thèm ăn của Hứa Hi Ngôn trỗi dậy.

Tốt quá đi, đồ ăn chồng mình nấu thơm quá đi, tối nay có lộc ăn no nê rồi.

Hứa Hi Ngôn đi đến bên cạnh Anh Bảo, hỏi: “Cục cưng, con đang vẽ gì thế?”

Anh Bảo nghe thấy tiếng nói của mẹ, phản ứng đầu tiên của cô bé là dùng bàn tay nhỏ bé che bức tranh của mình, không để cho mẹ nhìn.

Sau đó cô bé ngẩng đầu lên gọi: “Mommy.”

“Không thể cho mommy xem tranh con vẽ được à?” Hứa Hi Ngôn cười hỏi.

“Con vẫn chưa vẽ xong mà.”





Ý của Anh Bảo là, ít nhất phải chờ đến khi cô bé vẽ tranh xong thì mới cho mọi người xem được.

“Được rồi, đợi con vẽ xong rồi cho mẹ xem nhé!”

Hứa Hi Ngôn nói xong, xoa xoa đầu cô bé rồi đi vào trong phòng bếp.

Đứng trước cửa, Hứa Hi Ngôn dõi theo bóng lưng của Hoắc Vân Thâm, yên lặng ngắm nhìn anh.

Anh đang nhanh chóng cắt rau, nêm nếm đồ ăn, nguyên liệu nấu ăn bình thường qua bàn tay chế biến của anh đều trở nên tinh tế mà không tầm thường.

Nhất định là anh có phép thuật nhỉ?

Nếu không thì sao có thể nấu ra được món ngon như vậy chứ?

Trong mắt Hứa Hi Ngôn, rõ ràng anh giống như một vị thần tiên không vướng bụi trần, nhưng anh lại vì người mình yêu thương mà cam tâm tình nguyện đắm chìm nơi trần gian.

Không thể không nói, người đàn ông như vậy thật sự rất hấp dẫn người khác.





Hứa Hi Ngôn không kìm lòng được mà tiến lên, ôm lấy thắt lưng anh từ phía sau, cô đán má mình lên tấm lưng dày rộng của anh.

Cảm nhận được thắt lưng bị siết lại, Hoắc Vân Thâm biết đó là cô: “Vợ, dậy rồi à?”

“Vâng.”

Cô “vâng” một tiếng, nhắm mắt lại, nghe tiếng tim đập của anh, hồi lâu sau cô mới nói: “Làm sao bây giờ? Chồng em tốt như vậy, em sợ sẽ bị người khác cướp đi mất!”

Hoắc Vân Thâm nghe cô nói xong, anh dừng động tác lại, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, sau đó anh xoay người, đối mặt với cô.

Anh ôm cô vào lòng, hôn lên trán cô, xúc động nói: “Em đừng lo lắng, không ai cướp được anh đâu, Hoắc Vân Thâm mãi mãi chỉ thuộc về một mình Cảnh Hi.”

Anh còn chưa dứt lời, giọng nói của cô bé đáng yêu vang đến từ cửa phòng bếp: “Papi, con muốn ôm...”

Hai vợ chồng: “...”

Được rồi, dường như hai người đã quên cô nhóc luôn rồi, màn cướp người này xảy ra đúng lúc thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 286 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status