Bảo bối giá trên trời

Chương 674: GIẢM BỚT TÂM TRẠNG MÂU THUẪN CỦA CÔ BÉ



Anh Bảo nghe vậy, lập tức bắt đầu ăn từng miếng to.

Đường Phi Mặc đang ngồi cạnh Anh Bảo cũng ăn như vậy.

Hiện giờ cậu bé rất thích đến nhà chú Diệp Tầm và nhà của Anh Bảo. Chỉ cần có thể cùng chơi với cô bé, cậu bé có thể ăn hai bát cơm.

Không bao lâu sau chính là mùa khai giảng, sau khi được Hoắc Vân Thâm cố gắng làm công tác tư tưởng, Anh Bảo đã đồng ý khai giảng sắp tới sẽ đến trường đi học cùng Đường Phi Mặc.

Trong trường tiểu học thực nghiệm có nhà trẻ trực thuộc. Vợ của Đường Diệc Sâm - Lương Lam cũng là giáo viên trong nhà trẻ trực thuộc đó, vừa vặn phụ trách lớp mẫu giáo.

Nếu như gửi Anh Bảo vào lớp của Lương Lam, có Lương Lam là người quen ở đó, lại thêm Đường Phi Mặc mỗi ngày đều cùng Anh Bảo đi học sẽ phần nào giảm bớt được tâm trạng mâu thuẫn của cô bé đối với trường học.

Đường Phi Mặc là người vui vẻ nhất. Cậu bé đã cam đoan với cha mẹ Anh Bảo, ở trường cậu bé nhất định sẽ chăm sóc cho Anh Bảo.

Anh Bảo ngủ trưa dậy, dụi dụi đôi mắt nhập nhèm, nghe thấy bên ngoài có tiếng của mommy.

Thụ Diệp Đại Đại không lừa cô bé, mommy thật sự tới đón bé rồi.

Cô bé không kịp đi giày, trực tiếp nhảy chân trần xuống giường, chạy ra ngoài phòng khách.

“Mommy!”

Thấy cô nhóc chạy về phía mình, Hứa Hi Ngôn khom người dang hai tay ra: “Ôi, cục cưng.”

Hai mẹ con quấn quít nhau một hồi, sau đó Hứa Hi Ngôn hỏi: “Anh Bảo, hôm nay con có ngoan không? Có nghịch không thế?”

“Ngoan ạ ngoan ạ, Bảo Bảo rất ngoan. Bảo Bảo không nhảy lung tung cùng anh Phi Mặc.”

Anh Bảo lập tức thể hiện mình là một đứa bé ngoan, vẻ mặt rất chân thành.

Hứa Hi Ngôn ôm con gái, nói với Diệp Tầm: “Em dẫn Anh Bảo về đây, gặp lại sau nhé.”

Anh Bảo chớp đôi mắt đen láy sáng như sao, tò mò hỏi: “Mormamy, chúng ta đi đâu thế?”

“Đi tìm ba nhé, sau đó đi làm hộ khẩu cho con.”

Hứa Hi Ngôn dẫn Anh Bảo đến chỗ Hoắc Vân Thâm, sau đó họ cùng đi đến đồn công an.

Hôm nay họ quyết định làm hộ khẩu chính thức cho Anh Bảo, một nhà ba người đều có tên trên cùng một quyển sổ. Như vậy, khi học kỳ mới bắt đầu, Anh Bảo có thể đến nhà trẻ của Bái Kinh học.

Trên đường, Hứa Hi Ngôn hỏi: “Tên chính thức của Anh Bảo, anh đã nghĩ chưa?”

Hoắc Vân Thâm đang lái xe, nhanh chóng quay đầu nhìn cô một chút rồi nhẹ nhàng cong môi: “Ngày nào cũng có không ít bạn bè nhiệt tình nghĩ tên cho Anh Bảo, anh kết hợp đề nghị của họ lại, cuối cùng dung hòa thành một cái tên là Hoắc Âm Âm, Đây là từ đồng âm với Anh Bảo, Am trong Âm nhạc, em thấy thế nào?”





“Được đó, tên rất hay.”

Hứa Hi Ngôn quay đầu nhìn Anh Bảo đang ngồi trong ghế trẻ em, hỏi: “Cục cưng, từ giờ tên của con là Hoắc Âm Âm, con thích không?”

Anh Bảo vui vẻ cười: “Bảo Bảo thích ạ, chỉ cần là papi và moramy đặt, cho dù kêu Bảo Bảo là Hoắc Trứng Chó cũng chẳng làm sao cả.”

Phụt...

Anh Bảo khiến cho hai người lớn bật cười ha ha, con gái của họ thật đáng yêu quá đi mất!





Hoắc Vân Thâm đã sớm chuẩn bị tốt tất cả. Bọn họ đến đồn công an, chụp ảnh, điền tư liệu và đóng dấu hộ khẩu đều không cần chờ một tháng, trực tiếp đến nơi là có thể làm xong hộ khẩu mang về nhà.

Hoắc Vân Thâm và Hứa Hi Ngôn cùng xem hộ khẩu. Người đứng tên trong sổ là Hoắc Vân Thâm, bên cột vợ là Cảnh Hi, cột con cái là Hoắc Âm Âm. Một nhà ba người đặt cùng một chỗ, thật sự vô cùng đẹp mắt.

“Tới đây, cục cưng nhỏ Hoắc Âm Âm, cúng ta cùng đi thăm cụ nào.”

Nhóc con đảo đôi mắt to lúng liếng, hỏi: “Đi thăm cụ nào ạ?”

Anh Bảo biết mình hiện giờ có hai cụ, một là cụ nội, hai là cụ ngoại. Cả hai đều đối xử với cô nhóc rất tốt, cô bé đều thích.

“Đến thăm ông của ba, được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 286 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status