Chàng rể phế vật

Chương 978



CHƯƠNG 978

“Này, tôi có thể cầm tay cô một lát không?” Trần Xuân Độ đột nhiên nói.

Diệp Thái Linh hơi sửng sốt, đôi mắt đẹp có chút phức tạp. Do dự hồi lâu, cô ta nhẹ nhàng giơ bàn tay mảnh khảnh, mềm mại của mình lên đặt lên bức tường kính… Cách bức tường kính, đây có thể là lần tiếp xúc gần nhất cuối cùng giữa hai người họ…

Trần Xuân Độ cũng theo đó nhẹ nhàng ướm tay mình vào trước lòng bàn tay ngọc của cô ta… Giữa lòng bàn tay của hai người cách bởi một lớp thủy tinh dày… như thể ngăn cách sự sống và cái chết…

Một lúc lâu sau, Diệp Thái Linh mới rút tay về trong vẻ hơi rối rắm. Cô ta khẽ vén mái tóc dài, giọng nói phức tạp: “Anh tự chăm sóc tốt cho bản thân… Tôi đi đây… Tạm biệt.”

Trần Xuân Độ ngồi trên ghế thẩm vấn, nhìn theo bóng dáng xinh đẹp rời đi của cô ta, khóe miệng dần nhếch lên một nụ cười…

… Vương Văn Hạo đang đứng trước khung cửa sổ sát sàn, ánh mắt thâm thúy ngắm nhìn đường chân trời xa xăm…

Đột nhiên, điện thoại cá nhân của anh ta reo lên.

Vương Văn Hạo lấy điện thoại ra xem, là cuộc gọi của ba?!

“Chuyện kẻ ám sát mà ba kêu con sắp xếp liên lạc trước đó thế nào rồi?” Giọng nói của Vương Minh Thành chậm rãi phát ra từ điện thoại.

“Ba yên tâm, đã sớm liên lạc ổn thỏa rồi. Bây giờ họ đang nghỉ ngơi trong khách sạn ở thành phố T.” Vương Văn Hạo nghiêm túc gật đầu, đồng thời lại không hiểu mà hỏi: “Ba, đột nhiên ba kêu con sắp xếp nhiều người như vậy, cuối cùng là vì mục đích gì?”

Trong điện thoại, Vương Minh Thành nói sâu sắc: “Hôm nay, Trần Xuân Độ đã bị nhốt vào nhà giam ở thành phố T… bên cạnh Lê Kim Huyên đã bớt đi một vệ sĩ là hắn… Lúc này, thừa vắng tấn công, chính là cơ hội để ra tay.”

Nghe được lời này, ánh mắt Vương Văn Hạo lập tức nheo lại!

“Ba, ý của ba là… bắt cóc Lê Kim Huyên… ép Trần Xuân Độ nghe theo sự chi phối.” Vương Văn Hạo lạnh lùng hỏi, đồng thời có chút nghi hoặc.

“Phải.” Ba chậm rãi gật đầu.

“Nhưng… như vậy có quá liều lĩnh không? Bây giờ các thế lực đang để mắt đến… không suy nghĩ kỹ càng mà cương quyết hành động… sợ là sẽ dính dáng đến thân phận của ba…” Vương Văn Hạo có chút lo âu, ngập ngừng nói. Thân phận của ba anh ta cực kỳ đặc biệt, nếu vì vậy mà ảnh hưởng đến ba, thì chỉ sợ xôi hỏng bỏng không…

“Không sao, lúc này cần phải dứt khoát… đánh nhanh thắng nhanh! Việc Trần Xuân Độ bị nhốt trong nhà giam chỉ là kéo dài nhất thời, chỉ để giãn thời gian cho việc ám sát và bắt cóc của con, cho nên… nhất định phải nhanh!” Trong điện thoại, Vương Minh Thành nói sâu sắc.

Ánh mắt Vương Văn Hạo vô cùng nghiêm nghị, trịnh trọng gật đầu: “Con hiểu rồi!”

Cúp điện thoại, ánh mắt Vương Văn Hạo sâu thẳm vô tận… Ba kêu mình sắp xếp người xong xuôi… sau đó lập ra kế hoạch tống Trần Xuân Độ vào nhà giam… Hóa ra mọi chuyện là một sự sắp đặt đan xen chặt chẽ! Mục đích của sự sắp đặt này chỉ có một… Lê Kim Huyên của tập đoàn Lê thị! Dùng Lê Kim Huyên để buộc Trần Xuân Độ phải nghe theo sự chi phối!

Cục diện hôm nay, ngay cả ba cũng định ra tay sao? Ánh mắt Vương Văn Hạo miên man phức tạp, sắc bén tàn nhẫn… Thật lâu sau, anh ta đột nhiên nở nụ cười… Anh ta có chút hiểu được ý của ba mình… Tranh thủ hỗn loạn, nhân lúc người ta không phòng bị mà hành động!

Đây có lẽ là thời cơ then chốt để tối đa hóa thứ đạt được với cái giá thấp nhất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.5 /10 từ 44 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status