Chiến thần hào môn

Chương 750



Chương 750 Chu Thân bực bội quá lâu.

 

Cửa khẩu thành phố Lâm Sơn bị lấy mất, tổn thất của ông ta còn lớn hơn nhà họ Ngô, không chỉ giới xã hội đen đã nắm giữ mấy chục năm bị quét sạch, một tên đàn em cũng không còn sống, càng làm cho giới xã hội đen thành phố Lâm Sơn thành một hố đen.

 

Mấy ngày nay, ông ta liên tục phái người qua, muốn thu lại cửa khẩu của mình, nhưng mặc kệ ông ta phái ra bao.

 

nhiêu người, phái ra cao thủ thế nào, tất cả đều chỉ có một con đường chết!

 

Chỉ có một câu nói được truyền lại, người nhà họ Chu đi bao nhiêu người, bọn chúng lại giết bao nhiêu!

 

Đó thật sự là một hố đen đấy!

 

Bọn họ vất vả tiến hành mấy chục năm, hai, ba đời người dốc hết tâm huyết mới có địa vị và tài nguyên như vậy, nhưng trong một đêm lại tan thành mây khói, ông ta không bị tức chết đã coi như là tâm lý lớn rồi.

 

Bây giờ thế nào, bị một nhà họ Tống sắp xuống dốc.

 

giẫm dưới chân, làm cho người thừa kế tương lai của nhà họ Chu ông ta quỳ trên mặt đất ngay trước mặt mọi người, Chu Thân hoàn toàn bùng nổ rồi.

 

Nhà họ Ngô muốn đi, ông ta cũng không quan tâm, nhưng hôm nay cho dù nhà họ Chu có phải trả giá đắt †hì cũng phải khiến Tống Tiểu Vũ chết!

 

“Nhà họ Ngô tôi sẽ không đi”

 

Ngô Hồng Vĩ quay đầu, nhìn Tống Tiểu Vũ: “Hôm nay, nhà họ Tống không cho một câu trả lời hợp lý thì nhà họ Ngô tôi có phải liều mạng, cá chết lưới rách thì cũng phải khiến nhà họ Tống biến mất!”

 

“Nhà họ Chu tôi cũng vậy!”

 

Hai gia chủ gia tộc lớn đồng thời mở miệng với khí thế mạnh mẽ ép người.

 

Đừng nói nhà họ Tống bây giờ, cho dù là nhà họ Tống trước đây đột nhiên bị hai gia tộc lớn như nhà họ Chu và nhà họ Ngô chèn ép, sợ rằng cũng chỉ có thể lựa chọn cúi đầu, dàn xếp ổn thoả.

 

Nhưng hôm nay, khí thế của Tống Tiểu Vũ càng mạnh hơn nhà họ Ngô và nhà họ Chutl “Muốn đòi công bằng thật sao?”

 

Tống Tiểu Vũ liếc nhìn Giang Ninh: “Có thì có, nhưng có cho hay không thì tôi không quyết định được:”

 

“Ha ha, trong nhà họ Tống cậu còn có ai nói chuyện có tính quyết định hơn sao?”

 

Ngô Hồng Vĩ đã không còn kiên nhẫn nữa, bước lên một bước: “Cho dù là ba cậu – Tống Vĩ Minh tới đây thì cũng phải quỳ xuống!”

 

“Thật không?”

 

Giang Ninh vẫn ngồi đó, trước sau không hề lên tiếng, vậy mà lúc này lại quay đầu, liếc nhìn Ngô Hồng Vĩ.

 

“Tôi thấy, các người hay là nên nghe theo lời tên thủ hạ kia của ông mà đi đi. Đây là kiến nghị của tôi.”

 

“Cái gì?”

 

Ngô Hồng Vĩ và Chu Thân đồng thời quay đầu, nhìn Giang Ninh như không hề có cảm giác †ồn tại: “Cậu là ai? Cậu có tư cách đứng đây nói chuyện sao?”

 

“Láo xược!”

 

Tống Tiểu Vũ trực tiếp quát lớn: “Chu Thân, Ngô Hồng Vĩ, giữ miệng các người sạch sẽ một chút!”

 

Đó là Giang Ninh!

 

Sao Chu Thân và Ngô Hồng Vĩ dám xúc phạm hắn chứ?

 

“Nếu hai người còn nói năng lỗ mãng thì đừng trách tôi không khách sáo!”

 

Tống Tiểu Vũ quát: “Tống Tiểu Vũ tôi không có gì khác, nhưng còn có một cái mạng. Nếu tôi ra tay, ít nhất sẽ làm cho hai nhà các người chôn cùng nhà tôi!”

 

Khí thế của cậu ta cũng rất mạnh mẽ.

 

“Tôi thật ra muốn xem thử Tống Tiểu Vũ cậu có cách không khách sáo thế nào!”

 

Chu Thân và Ngô Hồng Vĩ đã hoàn toàn mất kiên nhẫn.

 

“Ra tay cho tôi! Đánh gãy tay chân của tất cả đám người nhà họ Tống, để cho bọn họ quỳ xuống dập đầu xin lỗi nhà họ Ngô tôi và nhà họ Chu!”

 

Ông ta vừa dứt lời, vù vù vùi Hơn mười bóng người xông thẳng ra ngoài, lao về phía đám người Tống Tiểu Vũ và Giang Ninh với dáng vẻ vô cùng hung ác.

 

Tống Tiểu Vũ đứng đó không nhúc nhích.

 

Ngay cả anh Cẩu cũng vẫn đứng ở đó, không hề nhúc nhích, nhưng ánh mắt của anh ta lại thoáng nhìn qua chỗ khác, bởi vì anh ta thấy một bóng mờ thoáng lướt qua.

 

Là Giang Ninh!

 

“Amt Quyền thứ nhất!

 

Nó tới quá đột ngột!

 

Vừa tới đã bùng nổi Nó chợt nện lên người đầu tiên tới trước mặt Giang Ninh. Chỉ nghe rắc một tiếng, ngực người kia lập tức lõm xuống, không biết chặt mấy cái xương.

 

Giang Ninh nhấc một chân lên, trực tiếp đá kẻ đó bay ra ngoài mấy chục mét, đập vào trên vách tường. Ngay cả bức tường cũng phát ra một tiếng động lớn!

 

“Bịch!”

 

Người kia rơi xuống đất, thậm chí không kịp phát ra một tiếng kêu thảm, đã không thấy động đậy nữa.

 

Chỉ một thoáng, tất cả mọi người ở đó đều cảm giác da đầu tê dại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 30 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status