Công tước

Chương 1298: Hôn nhân đại sự (2)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Yến Đại Bảo xông lên tầng, đóng cửa lại gọi với ra phía ngoài: “Con phải viết luận văn đây, ba không được làm phiền con!”

Yến Hồi tức chết, Cải Trắng Nhỏ bên kia đột nhiên thấy bên cạnh không có ai chơi với mình, cô bé lập tức tủi thân cho cái m2iệng nhỏ ra muốn khóc. Yến Hồi lại vội vàng quay lại: “Khóc khóc, chỉ biết khóc thôi, đổ mít ướt!”

Cải Trắng Nhỏ tủi t5hân muốn chết, càng đau lòng hơn, nó ngước cái đầu nhỏ lên nhìn Yến Hồi, giọt nước mắt lớn đang rơi xuống. Yến Hồi do dự một c4hút, sau đó nằm bò xuống đất, nói: “Nào nào, nhóc mập đến cưỡi ngựa đi, phi ngựa nào, phi ngựa rồi thì không được khóc nữa!”<0br>

Quả nhiên, Cải Trắng Nhỏ nhìn thấy ông ta nằm bò xuống đất thì dừng khóc, mở to đôi mắt tò mò. Cô bé trèo lên lưng ông ta, bàn tay nhỏ bé nắm lấy áo Yến Hồi, trong chớp mắt đã bắt đầu cười khanh khách. Công tước đại nhân đưa Cung Ngũ về nhà rồi quay lại. Vừa vào nhà, anh đã thấy Cải Trắng Nhỏ nằm bò trên lưng Yến Hồi, nghiêng cái đầu nhỏ, nhắm mắt ngủ. Yến Hồi giống như bị người ta dùng thuật định thân, chống thẳng tay chân, không nhúc nhích. Công tước đại nhân: “. ” Yến Hội ngước mắt lên thấy anh đi vào, tức giận: “Bị mù à, không nhìn thấy nhóc mập ngủ rồi à? Mau bể nó xuống đi, ông đây ghét!” Ông ta cảm thấy phía sau bị nước miếng của cô bé mập làm ướt một mảng rồi. Yến Hồi tức chết, ông ta tuyệt đối không tha cho con nhóc mập này.

Công tước đại nhân cẩn thận ôm Cải Trắng Nhỏ vào trong lòng, sau đó đưa đến phòng ngủ trẻ em. Lúc này Yến Hồi mới có cơ hội bò dậy, tức giận, “Ông đây không tha cho nhóc mập!”

Mới vừa nói xong, Triển Tiểu Liên vừa vặn đi từ phòng ngủ ra: “Cải Trắng Nhỏ làm gì ông hả? Một đứa trẻ con một tuổi cũng có thể khiến ông nổi cơn thịNHÂNộ? Yến Hồi có phải gần đây ông bị nóng trong không? Nhớ tự đi làm ít đồ uống giảm nhiệt đi, nếu không bị táo bón thì phiền phức lắm. Người già rất dễ bị táo bón, còn không chữa cẩn thận đi, bình thường ăn nhiều chuối tiêu một chút.”

Yến Hồi giận đến choáng váng, “Bà...” Triển Tiểu Liên cầm điện thoại, Yến Hồi lập tức nhảy qua, nghi ngờ hỏi: “Ai gọi điện thoại cho bà đến nửa tiếng hả? Nói mau! Bà tám, bà dám giấu ông đầy quyến rũ trai trẻ ở bên ngoài à...”

Triển Tiểu Liên không chịu được nhìn ông ta một cái, “Ông có thể suy nghĩ chút không hả?” Yến Hồi: “Vậy bà nói đi, là ai?” Ông ta cướp điện thoại của bà, “Nếu như bà dám không cho ông đây xem, ông đây sẽ treo cổ chết ở cửa phòng Yến Đại Bảo! Cho bà không sống được tử tế!” Triển Tiểu Liên: “Đầu óc ông làm sao thế? Ông treo cổ chết ở cửa phòng Yến Đại Bảo, liên quan gì đến tôi? Ông chết rồi tôi vừa vặn tìm trai trẻ..” Lần này ông ta càng tức giận hơn, cuối cùng cướp lấy điện thoại của Triển Tiểu Liên, nhìn một cái phát hiện là Mục Hi ngốc nghếch kia gọi điện thoại cho bà, cuối cùng cũng cảm thấy hài lòng, “Hừ, hóa ra là một con ngốc!” Ông ta thuận tay ném điện thoại, nghêNHÂNgang rời đi. Triển Tiểu Liên nhìn ông ta, tò mò: “Sao phía sau ông lại ướt một mảng thế kia?” Yến Hồi kinh hãi, khẩn cấp chạy về phòng tắm thay quần áo. Cải Trắng Nhỏ đáng ghét! Triển Tiểu Liên lại nhìn điện thoại, suy nghĩ một lúc, bà lên tầng, gõ cửa phòng Yến Đại Bảo: “Đại Bảo! Đại Bảo có phải con về rồi không?” Yến Đại Bảo mở cửa: “Mami!” Triển Tiểu Liên mỉm cười nhìn cô, hỏi: “Mami có thể nói chuyện với bảo bối đáng yêu nhà chúng ta một chút không?”

Yến Đại Bảo gật đầu: “Vấng. Mami vào đi!” Đợi Triển Tiểu Liên đi vào rồi, Yến Đại Bảo vội vàng thò đầu nhìn ra ngoài một cái. Phát hiện Cải Trắng Nhỏ và Yển Hồi không có ở đó, cô thở phào, đóng cửa lại, còn thuận tay khóa trái. Triển Tiểu Liên nhìn động tác của cô, mỉm cười không nói gì. Yến Đại Bảo ngồi ở trên ghế dịch đến trước mặt bà, nói: “Mami, con muốn kết hôn với anh Bánh Bao, mami có đồng ý không?” Cô đẩy mong đợi nhìn bà, nghiêm túc nói: “Con cảm thấy con rất thích anh Bánh Bao, anh Bánh Bao cũng thích con, anh Bánh Bao cũng đồng ý gả cho con rồi. Mami, con cảm thấy con có thể khiến anh Bánh Bao hạnh phúc. Còn nữa, di Mục và chú Lý đều đồng ý rồi, bọn họ cũng rất thích con. Con cảm thấy sau này con và anh Bánh Bao chắc chắn có thể sống thật vui vẻ.”

Triển Tiểu Liên thở dài, Đại Bảo của bà, chớp mắt cũng đến tuổi muốn kết hôn rồi.

Bà sờ gương mặt xinh đẹp của Yến Đại Bảo, nói: “Ôi chao, mami nghe mà vừa vui lại vừa đau lòng. Vui vì Đại Bảo nhà ta trưởng thành, có lòng rồi, đau lòng vì Đại Bảo sắp kết hôn, mami sẽ không có cách nào ôm Đại Bảo vào trong lòng thương yêu giống như khi còn bé nữa.”

Yến Đại Bảo ngẩng đầu lên nhìn bà, nói: “Mami đừng đau lòng, con và anh Bánh Bao đã bàn rồi, sau này chúng con sẽ sinh một đứa bé giống như Cải Trắng Nhỏ, như vậy mami có thể bế con của con và anh Bánh Bao, giống như cải Trắng Nhỏ ấy!”

Triển Tiểu Liên không nhịn được cúi đầu xuống, hôn lên trán cô một cái, “Cảm ơn Đại Bảo đáng yêu của mami. Mami nghe thấy con nói như vậy, mami thật sự rất vui.” “Vậy mami đồng ý cho con và anh Bánh Bao kết hôn chứ?” Yến Đại Bảo hỏi.

Triển Tiểu Liên gật đầu: “Đương nhiên là mami đồng ý rồi. Tình cảm của Đại Bảo và Bánh Bao Nhỏ tốt như vậy, từ nhỏ nó đã thích đưa Đại Bảo ra ngoài chơi, không để cho ai bắt nạt Đại Bảo, bảo vệ Đại Bảo, cho Đại Bảo đồ ăn ngon, đồ chơi đẹp, là thanh mai trúc mã với Đại Bảo. Nếu như Đại Bảo và nó kết hôn, mami sẽ rất vui.”

Yến Đại Bảo lập tức phấn chấn: “Thật ạ?” Cô ôm lấy Triển Tiểu Liên, nói: “Mami, con vui lắm! Con biết chắc chắn mami sẽ đồng ý mà. Mami, con muốn kết hôn cùng với Tiểu Ngũ và anh, đến lúc đó con có thể sinh con cùng Tiểu Ngũ cho bọn nó làm bạn tốt của nhau!” Triển Tiểu Liên cười nói: “Vậy sao? Vậy thì bận rồi. Mami không có ý kiến, nhưng mà Đại Bảo còn phải khiến ba đồng ý mới được.”

Nhắc tới Yến Hồi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Yến Đại Bảo xị xuống ngay, “Ngày nào ba cũng mong con không lấy được chồng, con cảm thấy ba sẽ không đồng ý.” Triển Tiểu Liên: “Vậy Đại Bảo định làm thế nào?”

Yến Đại Bảo bĩu môi, chỉ có thể thở dài, nói: “Nhưng con vẫn phải khiến ba đồng ý, nếu không chắc chắn ba rất đau lòng vì con kết hôn mà không nói với ba.”

Triển Tiểu Liên: “Đương nhiên rồi, ba yêu Đại Bảo như vậy, nếu như Đại Bảo kết hôn mà còn không được ba đồng ý, ba sẽ đau lòng nhiều lắm.”

Yến Đại Bảo: “Mami, nếu như ba tức giận thì làm thế nào? Mami xem bình thường ba đều không thích anh Bánh Bao, nếu như biết con muốn kết hôn với anh Bánh Bao, chắc chắn ba sẽ không chỉ đơn giản là oanh tạc cửa”

“Vậy Đại Bảo định không nói sao?” Yến Đại Bảo vội vàng lắc đầu: “Không, phải nói, nếu như con không nói, ba sẽ đau lòng. Cho dù ba có đồng ý hay không, con đều phải nói với ba!” Bà cười nói: “Mami cũng cảm thấy như vậy. Nếu như khi đó ba không đồng ý cũng không sao, bất cứ chuyện gì cũng đều có một quá trình tiến hành tuần tự, thuyết phục một người cố chấp lại yêu con sẽ càng khó hơn, nhưng chỉ cần kiên nhẫn, sẽ có lúc thành công.” Yến Đại Bảo: “Vâng, mami, con nhất định sẽ thuyết phục được ba!” Yến Đại Bảo bắt đầu quá trình đấu trí đấu dũng với ba cô.

Hôm đó cô nghiêm túc suy nghĩ cả đêm, muốn dùng cách có sức thuyết phục nhất thuyết phục ba cô, nhưng nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy không tốt. Sau đó cô lại bàn bạc với Cung Ngũ, Cung Ngũ kiNHÂNgạc: “Yến Đại Bảo cậu muốn kết hôn hả?”

Yến Đại Bảo: “Ừ, tớ muốn kết hôn với anh Bánh Bao. Ba mẹ anh Bánh Bao đồng ý, mami cũng đồng ý rồi, chỉ có ba là tớ cảm thấy rất khó khăn, nhưng tớ lại không thể không nói với ba, tớ sợ ba sẽ đau lòng.”

Cung Ngũ: “Chuyện này nhất định phải khiến ba mẹ đều đồng ý, đặc biệt là ba cậu.” “Tiểu Ngũ, vậy cậu nói tớ phải nói với ba tớ thế nào thì ông ấy mới đồng ý đây?”

Cung Ngũ: “Yến Đại Bảo tớ nói với cậu này, cậu phải trường kỳ kháng chiến. Cậu còn phải đưa ra yêu cầu và điều kiện cao một chút, như vậy nhất định chủ Yến sẽ cò kè bớt một thêm hai với cậu. Nếu như ngay từ đầu cậu đã nói ra yêu cầu của cậu, kết quả chủ Yến trả giá xuống thấp nhất, vậy cậu còn bàn cái gì nữa?”

Yến Đại Bảo không hiểu: “Tớ phải đưa ra điều kiện thế nào?”

Cung Ngũ: “Yến Đại Bảo cậu ngốc à? Ví dụ nhé, nếu như cậu muốn sang năm kết hôn, vậy cậu phải nói năm nay cậu muốn kết hôn, muốn kết hôn kiểu du lịch, không tổ chức tiệc rượu.... Tớ phát hiện chủ Yến đặc biệt thích lừa bao lì xì của người ta, cậu nói cậu kết hôn không tổ chức tiệc rượu, ba cậu sẽ nghĩ như thế nào? Ông ấy sẽ cảm thấy “Trời ơi, mình thiệt hại mất mấy chục triệu tệ rồi!”, cậu nói xem ông ấy có đồng ý không? Nhất định ông ấy sẽ mặc cả cái này với cậu, nói phải tổ chức tiệc rượu.”

Yến Đại Bảo trợn to mắt, sau đó gật đầu phụ họa: “Đúng vậy! Tiểu Ngũ cậu thật là lợi hại!”

Cung Ngũ lại nói: “Lại nói đến ngày kết hôn của cậu, tớ phát hiện chủ Yến hy vọng cậu kết hôn muộn, càng muốn chú ấy càng vui, cho nên cậu phải kéo ngày kết hôn đến gần. Ví dụ như ngày mấy tháng mấy năm nay là ngày tốt, đến lúc đó nhất định chủ Yến sẽ mặc cả đẩy về phía sau... Yến Đại Bảo cậu nhớ đấy, cậu không thể hỏi chú Yến nói cậu có thể kết hôn hay không, mà là đưa ra lựa chọn cho chú ấy, hỏi chú ấy là năm nay cậu kết hôn tâm tình chú ấy tốt hay là sang năm cậu kết hôn tâm tình chú ấy sẽ tốt, như vậy hiệu quả sẽ tốt hơn câu hỏi thẳng ba năm nay con muốn kết hôn, ba có đồng ý không?. Cậu nhớ chưa?”

Yến Đại Bảo như mới tỉnh mộng: “Tiểu Ngũ cậu thật là lợi hại!” Cung Ngũ: “Tớ nói sơ lược với cậu thôi, cậu về suy nghĩ thêm đi, chọn một ngày tốt, nhân lúc tâm tình chu Yến tốt cậu hãy nói với chú ấy, tranh thủ đúng lúc sẽ làm chơi ăn thật!”

Yến Đại Bảo siết tay lại: “Tiểu Ngũ cậu yên tâm đi, tớ sẽ làm được!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status