Cưng chiều vợ nhỏ trời ban

Chương 956: Tình Yêu Của Em, Chẳng Qua Cũng Chỉ Có Vậy



Chương 956: Tình Yêu Của Em, Chẳng Qua Cũng Chỉ Có Vậy

“Chẳng lẽ không đúng sao? Đoạn video làm tình mãnh liệt kia của Lệ Yên Nhiên đến giò vẫn còn trong điện thoại em, em đã xem đi xem lại rất nhiều lần, Lục Hàn Đình, em không cần anh cứu anh, anh lăn giường với Lệ Yên Nhiên chỉ càng làm em thấy do bẩn, buồn nôn, em không cần anh nữa!”

Lục Hàn Đình đột nhiên cũng rất muốn cười, trên thực tế anh cũng móc đôi môi mỏng ra một đường cung nhợt nhạt mà châm chọc, hoàn toàn chính xác nở nụ cười: “Hạ Tịch Quán, em tình nguyện xem cái video kia rất nhiều lần cũng không muốn hỏi anh, em chưa từng tín nhiệm anh, chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, kết cục sau cùng chính là em cảm thấy anh ô Ấ ^ À ˆ ^ À “ “

uê, chê anh buôn nôn, không cân anh nữa?

Tim Hạ Tịch Quán vào một khắc như thế đau đến oằn mình, cô biết những lời này của mình đã đẩy cô và anh tới tuyệt cảnh, tương lai bọn họ cũng sẽ không cách nào quay đầu lại được nữa.

Hạ Tịch Quán nỗ lực thoát khỏi lòng bàn tay của anh, muốn rút tay mình về: “Lục Hàn Đình, chúng ta có thể chia tay thể diện một chút được không? Chứ không phải chật vật khó khăn như thế.”

Lục Hàn Đình đột nhiên siết chặc bàn tay to của mình, gắt gao nắm bàn tay cô giữ trong tay, giọng anh trầm khàn đục ngầu: “Có lời gì trở về rồi hãy nói, anh nói rồi, chỉ cần em ở cạnh anh, cái gì anh cũng có thể tha thứ cho em được, cái gì cũng làm vì em.”

“Nhưng, Lục Hàn Đình, em không muốn ở cùng anh, nêu như anh nghe không hiểu, em có thể nói hai lần nói hai trăm lần nói hai nghìn lần cho anh nghe, em không cần anh nữa!”

Yết hầu Lục Hàn Đình chuyển động, trong tròng mắt thâm thúy lần thứ hai dính vào tầng lệ khí đỏ tươi như máu: “Hạ Tịch Quán, em con mẹ nó tâm thật ác độc, anh cho dù đau, cũng không nỡ buông tay em ra, nhưng em muốn vứt bỏ anh liền vứt bỏ, đây chính là tình yêu em cho anh sao?”

Lục Hàn Đình nhìn chằm chằm cô, dường như dùng hết khí lực toàn thân: “Hạ Tịch Quán, thì ra tình yêu của em, cũng chỉ có vậy.”

Hạ Tịch Quán cảm giác mình sắp sửa không thở được, hai bàn tay cô xuôi bên người cô siết thành quyền thật chặt, không tiếc ghim móng tay sâu vào trong lòng bàn tay, cô biết anh vẫn luôn rất không có cảm giác an toàn, anh sợ nhất chính là bị vứt bỏ.

Hiện tại cô đã dẫm vào chỗ đau của anh, một kích bắn trúng anh.

Cứ như vậy đi.

Kết thúc như vậy đi!

Lệ Quân Mặc và Lục Tư Tước nhìn bọn họ, lúc này Lệ Quân Mặc mở miệng trước: “Quán Quán, đi về trước đi, con không thể rời khỏi Đề Đô.”

Hạ Tịch Quán thận trọng che giấu cảm xúc của mình xong, sau đó ngắng đầu, giọng nói thanh lệ tăng lên: “Tô Hi, anh xem kịch vui xem đủ chưa? Hiện thân được rồi đấy!”

Tô Hi?

Nghe được cái tên này, tất cả mọi người tại chỗ mắt sáng lên.

Trong đó, hai mắt Lục Tư Tước sáng ngời, ông biết người ông đợi đã tới!

Lúc này trong bóng tối chậm rãi đi ra một người, là Tô Hi.

Không giống với mấy đợt người trước, ai cũng dẫn theo một nhóm thủ hạ, thanh thé lớn, Tô Hi là đến một mình, anh mặc bộ A22 kÌÀ 3 lC Ờ D00) TP N( SG) 3á II Mi V x ẳ quân áo đen từ trong đêm tôi chậm rãi đi vào tâm mắt mọi người.

Cặp mắt đỏ thắm kia của Lục Hàn Đình nhanh chóng rơi trên người Tô Hi, anh nhanh chóng nhận ra, đây là vị hôn phu trước kia của Hạ Tịch Quán, Tô Hi.

Năm đó Lâm Thủy Dao mang theo Hạ Tịch Quán rời Đế Đô đến Hải Thành, đã từng tự tay giao Hạ Tịch Quán cho Tô Hi.

Hạ Tịch Quán cùng Tô Hi, thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.

Kỳ thực hoa đào bên người Hạ Tịch Quán vẫn không có đứt đoạn, thế nhưng chân chính khiến Lục Hàn Đình chú ý, tràn đầy địch ý, chính là Tô Hi này.

Bởi vì con rễ Lâm Thủy Dao chọn trúng, tất nhiên không phải người phàm.

Lục Hàn Đình nhìn về phía Hạ Tịch Quán, từ trong cỗ họng bức ra giọng nói âm u đáng sợ: “Hăn là em kêu tới? Các người liên lạc từ lúc nào? Em là muốn để hắn mang em đi, hay là, cùng hắn rời đi?”

Lục Hàn Đình hung hăng lôi cổ tay trắng của cô, Hạ Tịch Quán cảm thấy đau, nhíu chặt hàng mày thanh tú.

Tô Hi toàn thân áo đen, trên người nhuộm vẻ thanh hàn và thần bí của đêm tối cường đại, anh nhìn thoáng qua tay Lục Hàn Đình, giọng nói ôn nhuận mở miệng: “Lục Hàn Đình, buông tay, anh làm cô ấy đau.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 790 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status