Đặc công vườn trường

Chương 94: Chơi game bắn súng, đến khu vui chơi



“Tôi ngồi với anh tôi.” Vân Tiên không nhấc mí mắt, cô lau miệng, khẽ mỉm cười rồi đút một miếng thịt mỡ to vào miệng.

Xà Tích nghe Vân Tiên nói vậy bèn quay qua nhìn Hứa Trạch Thiên: “Ông không cần để ý đến chúng tôi.”

Lúc này Hứa Trạch Thiên mới chú ý tới Vân Tiên.

Vân Tiên buộc tóc đuôi ngựa cao, mặc dù ăn mặc bình thường nhưng lại toát ra khí thế của một vị vương giả.

Cô bé này chẳng phải là người ông ta mới gặp dưới lầu sao? Lúc đó còn tưởng cô bé đi nhầm chỗ, ông ta còn bắt cô tránh xa ra…

Nhưng chuyện gì đang diễn ra thế này?

Xà Tích là quản lý cấp cao của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát, cụ thể cao tới vị trí nào đến Hứa Trạch Thiên cũng không có quyền được biết. Ông ta chỉ biết rằng, địa vị của Xà Tích ở trong tổ chức không hề tầm thường.

Dù vậy thái độ của ông ta đối với thân phận của Xà Tích vẫn rất cung kính.

Ai ngờ một nhân vật như cô ấy lại phải cúi đầu trước mặt Vân Tiên?

Rốt cuộc cô gái này là ai?

Nếu lúc này Hứa Trạch Thiên biết được Xà Tích là người quản lý cao nhất của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát, ắt hẳn ông ta sẽ kinh ngạc tới mức chân mềm nhũn mất.

Và nếu ông ta biết được Vân Tiên - người nhìn qua tưởng chừng vô hại này là Boss của đoàn lính Cổ Sát, có khi lúc này đã ngất lịm tới mức phải nhập viện cũng nên.

Nhưng ông ta không biết.

Thói đời là vậy! Mặc dù Hứa Trạch Thiên là đại ca băng xã hội đen đứng đầu ở thành phố Long Môn, có thể một tay che trời, nhưng trong đoàn lính đánh thuê Cổ Sát ông ta chỉ là một kẻ đến Boss lớn của mình là ai cũng không biết.

“Điều này… thôi được.” Hứa Trạch Thiên đành phải xuýt xoa một hồi, sau đó cúi đầu khom lưng trước Vân Tiên và Xà Tích rồi mới từ từ đi về phía Thị trưởng Cố với cơ thể cứng đơ đầy căng thẳng.

“Ồ, Vân Dịch, bạn của em gái cậu còn quen cả ba của Hứa Hách Triết cơ à?” Hứa Trạch Thiên vừa đi khỏi, một cô gái ngồi cùng bàn hỏi Vân Dịch với ánh mắt ngạc nhiên. Rõ ràng là cô ta muốn bắt chuyện với Vân Dịch.

Mối quan hệ của Vân Dịch cùng các bạn học rất tốt. Nhất là các cô gái đều thích anh.

Mà Vân Dịch lại là người chân thành, vừa dịu dàng vừa nhã nhặn.

“Hả, tôi cũng không biết!” Vân Dịch nhìn Vân Tiên và Xà Tích với vẻ lúng túng, chỉ lên tiếng trả lời bâng quơ.

Anh cũng muốn biết tại sao bạn của Tiểu Tiên lại quen ba của Triết.

Người khác không rành chứ Vân Dịch lại biết rõ ba của Hứa Hách Triết chẳng phải doanh nhân thành đạt điển hình gì mà là đại ca xã hội đen!

Bạn của Tiểu Tiên quen đại ca xã hội đen, hơn nữa ông ta lại tỏ ra rất kính trọng cô ấy.

Đến ngay cả khi đang nói chuyện với một nhân vật lớn như Thị trưởng Cố mà ông ta cũng có thể bỏ đi, tới đây chào hỏi trước!

Lúc này, Vân Tiên, kẻ đầu sỏ khiến mọi người nghi ngờ lại đang ngồi tiêu diệt đĩa thịt trước mặt mình.

“Ợ….” Khi tất cả đều nhìn Vân Tiên bằng ánh mắt đầy mong chờ, muốn nhận được lời giải thích từ cô thì chỉ nghe thấy Vân Tiên đột nhiên ợ một tiếng…

“Tôi ăn no rồi.” Vân Tiên xoa bụng, mỉm cười ngọt ngào đáp lại đám đông.

Nụ cười của mọi người lập tức trở nên cứng đờ.

Trong lòng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Không giải thích gì à?

Sau bữa tối no nê, trời đã tối sầm.

Lúc này, mọi người cũng không vội về.

Hứa Hách Triết cười ha ha đề nghị: “Hay chúng ta tới khu vui chơi mới mở chơi đi? Nghe nói khu vui chơi bên đó mới nhập thêm máy chơi game bắn súng mô phỏng, súng đó bắn như thật vậy!”

Vừa nói Hứa Hách Triết vừa quay qua nhìn Vân Tiên.

Đến tận hôm nay anh ta vẫn không quên cảnh Vân Tiên giết tay súng bắn tỉa lần trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.9 /10 từ 303 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status