Đường trở về tại dị thế giới

Chương 288: Băng bích hạt!



Nữ nhân tóc đỏ đi được vài bước, nàng che phủ thân mình bằng một bộ cung trang mỹ phục, vô cùng xinh đẹp, nàng thu lại tạp niệm trong đầu, nhưng nàng càng che giấu, nàng càng không thể nào quên được tràng cảnh, của nàng và tên tiểu nam nhân cách vài phút, hắn còn nằm trên ngực nàng, ngây thơ tưởng nàng là sứ giả của diêm vương, còn tưởng mình đã chết rồi, ở trên ngực nàng nói những lời ngây thơ chất phác, nàng không khỏi khẽ nở nụ cười hai tay ôm ngực, như vẫn còn cảm nhận được hơi ấm của hắn, lúc này nặng chợt nhớ ra cái gì đó,dưới mạng che mặt, khuôn mặt nàng đỏ lên, nói với Kỷ Yên Nhiên vẫn một mực đi sau lưng nàng!

“ Yên Nhiên! Nội trong đêm nay,sai người đi vá lại lỗ thủng từ trên tháp, thẳng tới phòng tắm cho ta, làm thật gọn, không được để cho ai biết, hay truyền ra bất kì thông tin gì”

Kỷ Yên Nhiên sửng sốt, sau đó mới dùng tinh thần lực dò xét phòng tắm kia,quả nhiên 8 tầng tháp liền lủng một lỗ từ trên xuống dưới, ngay sau đó khuôn nàng mặt trắng bệch, nàng có chút run lên, toàn thân tràn ngập mồ hôi lạnh, nàng là nữ nhân thông minh, nếu không phải như thế, thì làm sao có tư cách đi theo và phục vụ đại đế kia chứ, lúc này nàng đoán ra chuyện gì, nàng khiếp sợ quỳ xuống, sau đó là đám thuộc hạ thấy vậy nhao nhao, khiếp hãi cũng quỳ theo sau, lúc này Kỷ Yên Nhiên run giọng nói!

“ Chúng thuộc hạ,thất trách,mong đại nhân, trách tội...!!! ”

Nữ nhân tóc đỏ thở dài trong lòng nói: Yên Nhiên giữa ta và ngươi cần nói những lời như thế sao? Ta muốn giết ngươi, ngươi còn sống tới bây giờ sao!! Nàng suy nghĩ một chút lại nói: Cũng may kẻ tới kia là một tên dâm tặc yếu đuối,muốn nhân lúc ta không để ý đánh lén ta mà thôi, ta đã xử lý xong rồi, ta không muốn có lần sau, chuyện tối hôm nay, không được để lộ ra ngoài, ai nói lộ ra một câu nửa chữ,chính là tội mưu phản,các ngươi đã rõ!

Kỷ Yên Nhiên cùng đám thuộc hạ như được đại xá,mà mồ hôi lạnh vẫn đầy đầu đáp: Đa tạ đại nhân khai ân không giết, chúng thuộc nguyện chết vì ngài, nếu có lần sau,chúng thuộc hạ nguyện lấy tính mạng để bồi tội với người!

Nữ nhân tóc đỏ thở dài trong lòng, nàng biết tuy những đám người này miệng thì nói nguyện chết trung thành với nàng, nhưng nàng chẳng thể tin được ai cả, nàng biết 2/3 đám này, là người của hoàng thúc và những thế lực khác sắp đặt, để cài người vào giám sát nàng mà thôi, lúc này một tên trưởng thị vệ không biết từ đầu đứng ra, tra hỏi nàng!

“ Bẩm Đại Nhân: Xác của tên dâm tặc đó đâu rồi a! Để thuộc hạ đi tìm lai lịch và xuất thân của hắn, bằng không thuộc hạ không có cách nào,bàn giao báo cáo với Vũ Minh Hoàng đại nhân ”

Nữ nhân tóc đỏ nói: Không cần, ta xử lý xong rồi!

Tên thuộc hạ kia cười lạnh nói: Đại Nhân nói vậy là không được, thuộc hạ nhận nhiệm vụ bảo vệ người, bây giờ có một tên dâm tặc muốn mưu đồ sắc đẹp của người, thuộc hạ không tìm cho ra kẻ đứng đằng sau chủ mưu, thuộc hạ không biết bàn giao với Minh Hoàng Đại Nhân thế nào!

- Nam nhân này nói lễ phép là làm nhiệm vụ, nhưng ngữ điệu là chất vấn,trong giọng nói không cách nào che giấu kinh miệt và xem thường nàng, nàng mà không nghe ra, thì nàng đừng gọi là Đại Đế nữa, lúc này nữ nhân tóc đỏ trong mắt có vài tia sát cơ âm hàn,tên kia thấy thế nhưng lại không sợ hãi, khoé miệng nhếch lên kia cười kinh miệt, lúc này nữ nhân tóc đỏ muốn mở miệng, thì Kỷ Yên Nhiên đã mở miệng trước, tay chỉ thẳng mặt tên cấm vệ kia quát!

“ Hỗn Láo, Vũ Đường! Ngươi giám nghi ngờ và chất vấn lời nói của Đại Nhân sao? ”

- Nam Nhân tên là Vũ Đường là con cháu nhất mạch của Vũ Minh Hoàng, cũng là anh em họ của nàng, và Vũ Minh Hoàng lại là hoàng thúc của nữ nhân tóc đỏ này, hắn lần này hắn chủ yếu đi theo nữ nhân tóc đỏ tới Hắc Kim, hắn tên là Vũ Đường, tên này cũng là họ hàng xa trong hoàng tộc, tuy miệng lưỡi cung kính, nhưng giọng điệu là chất vấn nữ nhân tóc đỏ,hắn nói rõ trong lời nói, không để nàng vào mắt, chỉ tuân lệnh Vũ Minh Hoàng mà thôi, lúc này hắn nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên nói thế, liền nhéch mép cười lạnh, ánh mắt không che giấu sự khinh miệt, vẻ mặt cực kì cao ngạo nhìn Kỷ Yên Nhiên nói!

“ Kỷ Yên Nhiên! Ngươi nên biết rõ thân phận của mình, ngươi chỉ là phụ tá đi theo đại nhân, giúp người công việc hàng ngày, nói thân phận ngươi tuy cao nhưng chỉ là với người không biết mà thôi,nhưng trong mắt ta cũng chỉ là nha hoàn,ăn bám theo chủ mà thôi! Còn ta là cấm vệ, nhiệm vụ của ta là bảo vệ Đại Nhân an toàn, chẳng lẽ ta muốn biết xác của tên kia,sau đó tiêu diệt hậu hoạ sau này có gì là sai sao”

Kỷ Yên Nhiên, tức giận không nói được nên lời, lúc này tên kia thấy tình cảnh của Kỷ Yên Nhiên thế,hắn cười lạnh trong lòng không ngớt,giọng điệu vẫn kiêu ngạo như trước hỏi nữ nhân tóc đỏ: Đại Nhân, xác tên kia ở đâu rồi, thuộc hạ vừa cho người tới đó xem,không có xác của bất cứ ai?? thậm chí là tro cốt,Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, Chẳng lẽ người và tên kia có......nếu có điều này, thì người nên xem xét thân phận cao quý của mình, mà chỉ cho thuộc hạ, hắn là ai.. Để thuộc hạ giết hắn bảo vệ sự trong sạch của đại nhân, Mong đại nhân hiểu cho lòng trung thành của thuộc hạ, uy nghiêm hoàng tộc, không thể nào đánh mất được, không có thuộc hạ không cách nào bàn giao với Minh Hoàng đại nhân!

- Tên này là một tên tham vọng, hắn cực kì ham mê ao ước sắc đẹp của nữ nhân tóc đỏ này, hắn cũng chỉ bằng mặt không bằng lòng với nàng, trong tâm hắn, hắn không phục một nữ nhân, nữ nhân làm gì có tư cách nắm giữ ngôi cửu ngũ chí tôn,nắm giữ vận mệnh của Vũ Thị Đế Tộc này, mà người thích hợp nhất phải là Vũ Đường hắn đây này, 50 tuổi là Hoàng Cấp, chỉ có hắn mới xứng với ngôi vị hoàng đế, nên hắn giả bộ đi theo Vũ Minh Hoàng kia, rồi hôm nay cơ hội ngàn vàng để tim ra điểm yếu của nữ nhân kia,và uy hiếp nàng,nên hắn mới không giữ bộ mặt phong độ, chó ngoan trung thành như thường ngày nữa, hắn công khai chống đối nang, hắn không uy hiếp được nàng,hắn cũng phải đạp đổ,nói điều này cho Vũ Minh Hoàng, hoàng thúc của nữ nhân tóc đỏ này!

Lúc này nữ nhân tóc đỏ,nghe thấy thế hai mắt có chút lạnh,nàng nghe rõ hai chữ Minh Hoàng, rõ ràng tên này không xem nàng ra gì, lấy hoàng thúc ra đe dọa nàng, tên này bình thường nàng vốn nhắm một mắt, mở một mặt để cho hắn lộng hành, nhưng hôm nay tên này đã đi quá đà rồi, lòng nàng có chút tức giận, toàn thân nàng uy thế lộ ra, nàng cũng không phải cái loại vô ơn, mà nói ra lai lịch của tiểu nam nhân kia, và nàng cũng không phải sợ hãi gì tên này, nàng cũng không phải loại người hiền lành, hay nhân từ gì!

- Nếu nàng là loại hiền lành thì nàng cũng chẳng sống được trong gia đình đế vương,tay nàng từ khi nào xuất hiện một thanh dao găm, tràn ngập hàn khí lạnh thấu xương, lưỡi dao màu tím lấp lánh như kim cương vô dụng xinh đẹp, giữa phần kết nối giữa cán và lưỡi dao,là một viên Yêu Hạch, bên trong ẩn hiện một con bọ cạp, toàn thân óng ánh như khảm lên vô số đá quý,hai càng cũng chiếc duôi ngỗng lên,chau chục chiến đấu, đôi mắt có thần, cực kì sắc bén, vô cùng uy phong và kiêu ngạo!

- Nàng một tay vung lên,chém ra một chém ngang qua cổ họng của tên kia, vì ra tay quá nhanh, tên kia không kịp né tránh, hắn thấy cổ họng mình lạnh giá,hai tay ôm cổ, cố gắng sử dụng đấu khí cầm vết thương trên cổ, hai mắt không cách nào tin được nhìn nữ nhân tóc đỏ, hắn đứng đường là một cái Võ Hoàng cấp, lại bị một cái Vương Cấp sinh sinh chém giết, tên này chỉ cho rằng, nữ nhân tóc đỏ là cái vương cấp, đắp lên từ đan dược, nhưng hắn nào biết nàng kia không những là vương cấp, cũng không phải cái loại dùng đan dược đập lên, mà là một cái Linh Giả, Chân Hồ Cảnh sơ giai ( 1 đến 3)

- Hắn đường đường là Võ Hoàng Cấp, tuy chưa lĩnh ngộ ra Lĩnh Vực Chân Chính,và có thể tuỳ tâm sở dục, nhưng ngụy Lĩnh Vực vẫn có thể sử dụng một hai, với cường độ thân thể của mình, làm sao có thể bị một thanh vũ khí tầm thường như thế làm tổn thương được, chưa nói tới Hộ Thân Đấu Khí của Hoàng Cấp, vũ khí tầm thường chạm vào, liền bị chấn nát, huống hồ gì là làm bị thương, nhưng hôm nay hắn phải hối hận rồi!

- Lúc này miệng vết thương từ cổ của hắn không ngừng kết băng, từ từ là cổ hắn hoá băng, sau đó lan xuống vùng ngực, tay chân, cuối cùng là đầu và đan điền, cũng ngừng kết thành băng, chỉ trong chưa tới 3 giây, tên này liền hoá thành tượng băng màu trắng,ngay cả bộ áo giáp trên người hắn, là pháp khí cũng bị băng hoá, cuối cùng thân thể hắn hoàn toàn chết, nhưng lúc này từ đầu hắn bay ra một cái hồn anh,vô cùng sợ hãi và run rẩy, ánh mắt không thể nào tin được nhìn nữ nhân kia, đang muốn mở miệng nói gì đó, thì ngay lúc này, món vũ khí trên tay nữ nhân tóc đỏ, chợt động đậy!

- Lúc này từ thanh dao găm xinh đẹp kia, chính xác hơn là viên Linh Hạch của con dao găm, bên trong ẩn chứa linh hồn của một con Băng Bích Hạt ( Bọ Cạp Băng Ngọc) kia, mọi người ai nhìn vào cứ tưởng nó là vật dùng để trang trí,lúc này con bọ cạp kia từ trong Linh Hạch,được A - Long vô cùng tỷ mỷ chế tạo lao ra,hoá thành một con bọ cạp óng ánh như khắp thân nó hoàn toàn bằng ngọc bích khảm lên vậy, trước sự kinh ngạc của mọi người, chiếc duôi sắc nhọn và chiếc càng to lớn, lao tới Hồn Anh của Vũ Đường kia, một chộp tới, liền nắm lấy Hồn Anh của Vũ Đường kia trong tay, hai chiếc càng cùng với cái đuôi như ba chiếc móc sắt!

- Móc trực tiếp vào Hồn Anh của Vũ Đường kia, Hồn Anh của tên kia, hắn hét chỉ kịp hét thảm lấy một tiếng, liền bị xé làm nhiều mảnh, mọi người ở đây chết lặng rồi, nhưng như thế chưa phải là hết, cuối cùng dưới ánh mắt không thể nào tin được của moi người, con bọ cạp xinh đẹp, ánh mắt cực kì kiêu ngạo kia, liền ném toàn bộ Hồn Anh của Vũ Đường kia vào miệng, nhai ngấu nghiến ăn vô cùng ngon lành,cuối cùng sau khi ăn xong Hồn Anh của Vũ Đường, đuôi nó chợt động đâm vào vùng đan điền của Vũ Đường như lấy đi thứ gì đó từ người Vũ Đường sau đó,nó như một Băng Bích Hạt vương vô cùng kiêu ngạo quay về tổ, là con dao găm đang được cầm trên tay nữ nhân tóc đỏ kia,còn Vũ Đường thân thể liền vỡ nát,tan thành nước, ngay cả Pháp Bảo áo giáp cũng bị băng hoá,cuối cùng trận văn khắc trên đó bị hủy hoại, cuối cùng chân chính trở thành đống sắt vụn!

- Nữ nhân tóc đỏ thấy một màn này thoáng ngây dại rồi, mọi người ở đây như hoá đá nàng không chủ ý giết Vũ Đường này, nàng chỉ muốn thử độ sắc bén của con dao này, muốn giáo huấn tên này một phen,với thân phận của nàng, Vũ Đường cũng chỉ có thể nuốt cục tức này vào bụng, mà con dao này cao lắm cũng chỉ có thể làm xước da hay bị thường gì tên này ma thôi,dù nàng chỉ dùng chưa tới thành lực lượng của bản thân, không có một tia đấu khí hay lính lực nào cả, nhưng mà nàng đã xem thường nó, nó cắt qua cổ của Vũ Đường là một tên Hoàng Cấp, như cắt đậu hũ vậy, lại còn có thể hoá thân ra,cắn nuốt tiêu diệt Hồn Anh của tên kia nữa chứ, nàng lắc đầu chỉ cho rằng, con dao này chỉ có phần là Địa Bình mà thôi!

- Ngay cả việc rút dao ra khỏi vỏ, nàng cũng còn chưa làm, nhưng khi rút ra, thì nó hoàn toàn khác biệt với sự tầm thường bên ngoài của nó a,thử hỏi một vũ khí không cần một tia lực lượng chém giết thân thể của Hoàng Cấp như là thái đậu hũ, mà còn có thể chém giết Hồn Anh, điều này rất khó a, phải có bí thuật, chuyên dùng để chém giết Hồn Anh mới được, bằng không thì không cách nào tiêu diệt được Hồn Anh,và mọi công kích đều chém xuyên qua Hồn Anh,mà Hồn Anh cũng không phải động vật ăn chay,là linh hồn và ý chí của cường giả mà hình thành, hủy được thân thể của Vương Cấp, Hoàng Cấp chưa phải là chuyện tốt,Vương Cấp, Hoàng Cấp tuy đáng sợ, nhưng Hồn Anh còn đáng sợ gặp nhiều lần, có thể công kích, và đoạt xá a!

- Nhưng lúc này, còn điều đáng sợ hơn còn tràn ngập nhiều hơn nữa với nữ nhân tóc đỏ, lúc này từ tay nàng cầm thanh dao găm này, nó bắt đầu truyền tới khắp thân thể nàng một cảm giác mát lạnh, vô cùng thoải mái và dễ chịu,rồi nàng cảm nhận vô số năng lượng lúc nãy của nàng bị A - Long hút đi tới 8 phần khôi phục được một nửa, nàng lúc này cũng chỉ là miễn cưỡng đứng vững mà thôi, nàng rời đi, cũng không phải là khôi phục hoàn toàn, nàng lúc này đã khôi phục được 6 thành lực lượng, nhưng là Đấu Khí, còn Linh Hồn của nàng, từ từ có vài tia tăng tiến!

- Nàng vẻ mặt bình tĩnh, nhưng mà trong lòng nàng lại nổi lên muôn ngàn sóng lớn, nàng không cách nào tin được vào những gì mình thấy, con dao này không những sắc bén, lại có linh tính, còn chua tính nó còn có khả năng hấp thụ đấu khí của kẻ đã chết, có thể tự an thịt Hồn Anh của kẻ địch, rồi cung cấp tinh thần lực đền bù về cho chủ nhân của nó khôi phục lực lượng, điều này có bao nhiêu kinh hãi kia chứ, đây còn tính là Địa Binh của Võ Giả sử dụng được nữa sao, đây ra ràng gần giống Thần Binh,và cao cấp Pháp Khí rồi, có khi lại mạnh hơn ấy chứ!

- Lúc này từ trong đầu của nàng phát tới một luồng thông tin càng đáng sợ hơn nữa, khiến nàng không cách nào bình tĩnh được nữa, nàng dùng tinh thần lực truyền vào con dao găm này, bên trong xuất hiện vô số bảo vật, hầu hết đều là đồ dùng của nam tử,vài kiện Pháp khí hộ thân,nàng nhìn kỹ trên đó có ghi cái tên Vũ Đường, rõ ràng là tên của cái tên mà nàng vừa mới giết chết kia,bảo vật nàng thấy nhiều rồi, nhưng điều khiến nàng kinh ngạc rằng, theo bình thường người chết đi, thì những bảo vật ở trong đan điền cũng sẽ lưu lạc không gian,theo chân chủ nhân của đan điền đó, rồi một lúc nào đó sẽ xuất hiện ở thế gian, ở một nơi nào đó!

- Nữ nhân tóc đỏ trong lòng không khỏi thốt lên, điều này hết sức nghịch thiên a, lúc này sau lưng đạo ý thức của nàng xuất hiện một con bọ cạp vô cùng đẹp, điều này khiến nàng bật thốt lên hoảng sợ, nàng còn tưởng rằng nó sẽ tấn công nàng, rồi làm nàng tổn thương tinh thần lực kia chứ,nàng có thể chắc chắn rằng nó muốn tấn công linh hồn của nàng, nàng liền không cách nào thoát được, nhưng trái với sự tấn công trong ý nghĩ của nàng, nó lại quỳ trước mặt nàng, cúi cái đầu cao ngạo xuống, mở miệng như người dùng linh lực truyền âm nói!

“ Chủ nhân, người muốn xem ký ức Bích Hạt thu được chứ ”

- Nữ nhân tóc đỏ thoáng do dự hỏi: Y ngươi là gì

Băng Bích Hạt, giọng như một nữ nhân mềm mại, giọng nói êm dịu nói: Chủ nhân chỉ cần chân chính cho nhận chủ,cho Bích Hạt một giọt máu và một tia linh hồn lực,người có thể tuỳ tiện sử dụng Bích Hat, và cũng có thể đọc được ký ức của kẻ mà Bích Hạt giết chết ạ!

- Nữ nhân tóc đỏ vô cùng quyết đoán, nàng thu tinh thần lực ra khỏi con dao găm xinh đẹp này, sau đó dùng đầu nhọn của con dao này, lấy một giọt máu trên đầu ngón tay, trái với suy nghĩ của nàng rằng, ngón tay của nàng sẽ bị đóng băng, nhưng nàng một lần nữa nhầm, ngón tay nàng không những không đóng băng, mà ngay lập tức từ con dao vô cùng nhu hoà, làm hồi phục vết thương cho nàng, nàng lúc này trong tai xuất hiện một thanh âm của một nữ nhân, mà thanh âm đó bắt nguồn từ con dao găm nàng cầm trên tay, ánh mắt nàng vô cùng kinh ngạc khi nghe thấy thanh âm này, chờ có điều người ở đây không ai nhìn thấy cả, bởi vì tất cả đã quá sợ hãi,sợ nữ nhân tóc đỏ không vui, không những bọn họ chết, mà là toàn tộc cũng diệt vong a!

- Còn nữ nhân tóc đỏ tinh thần lực, một lần nữa tiếng vào bên trong thanh dao găm này, lúc này xuất hiện trước mặt nàng lại là con bọ cạp vô cùng xinh đẹp, đang quỳ bái nàng, nó mở miệng ra nói: Xin Chủ Nhân cho Bích Hạt một cái tên!

Nữ nhân tóc đỏ: "..."! Nàng hỏi: Không phải ngươi tên là Bích Hạt hay sao?

“ Bẩm Chủ Nhân, Bích Hạt là tên của chủng tộc Băng Bích Hạt nhất tộc của thuộc hạ mà thôi, còn tên của Bích Hạt là do chủ nhân đặt cho,và sẽ là cái tên duy nhất sẽ đi theo Bích Hạt cả đời!

Nữ nhân tóc đỏ thở dài trong lòng, suy nghĩ một hồi lâu rồi mới nói: Vậy tên của ngươi là......

- Sau một hồi suy nghĩ, nàng cũng đặt cho con dao găm xấu bên ngoài, hoàn mỹ bên trong này, một cái tên, khi xong nàng tiếp tục tìm hiểu tính năng công dụng của món vũ khí này, cuối cùng nàng tinh thần lực dung nhập vào con bọ cạp kia, con dao trên tay nàng khẽ loé sáng,truyền tới đầu nàng một số thông tin, đây là ký ức mà nàng thăm dò được qua con dao này, sau khi biết được ký ức của Vũ Đường, khuôn mặt nàng tràn ngập sát khí, một dao chém ra, lấy mạng gần 1/3 số người ở đây, trừ Kỷ Yên Nhiên cùng một số người một nơi an toàn,không bị nàng xuống tay, còn những người con lại đều bị giết!

- Nàng lúc lấy được ký ức của Vũ Đường, nàng không khỏi tức giận, trong mắt tràn ngập hận ý,nàng thấy được ký ức của Vũ Đường, và tên này cùng hoàng thúc của nàng có âm mưu gì,Vũ Đường hắn có mưu đồ gì với nàng, hắn đã hại gì thuộc hạ thân tín của nàng, nàng đều biết hết, nhưng đó không phải nàng hận ý, nàng hận chính là trong cái chết của cha nàng, nàng chỉ biết là do hoàng thúc của mình một tay sắp đặt, nhưng nàng cũng không biết ai cùng Hoàng Thúc ra tay với cha của nàng, thật không ngờ nàng bấy lâu nay không biết, đã nuôi ong tay áo, kẻ địch hãm hại cha hàng ngày đối diện, bây giờ nàng phát hiện, thử hỏi nàng có tâm tính ẩn nhẫn tốt đến mấy,cũng không cách nào làm được mà không ra tay chém giết những tên phản bội, hàng ngày cung kính nàng này!

Nữ nhân tóc đỏ mắt tràn ngập sát ý nói: Yên Nhiên, thay ta giết toàn bộ trưởng cấm vệ đi theo chúng ta tới đây, mọi chuyện ta chịu trách nhiệm, ta không cần những con chó không biết trung thành với chủ!

Kỷ Yên Nhiên trong mắt hàn quang chợt lộ!

: Tuân lệnh đại nhân!, Kỷ Yên Nhiên cũng không phải dạng hiền lành gì, dùng để vẻ bề ngoài, mềm yếu xinh đẹp của nàng lừa,nàng cũng là một Linh Giả, không phải tự nhiên mà nàng được,nữ nhân tóc đỏ kia, Kỷ Yên Nhiên cùng vô số nữ hầu đi theo nàng, tay tế ra Pháp Khí, nhanh chóng sử dụng thủ đoạn sấm sét chém giết toàn bộ thành viên cấp cao trong, sứ đoàn đi cùng nàng tới đây, Kỷ Yên Nhiên biết trong đây có một số người vô tội không đáng chết, nhưng mà đại nhân nói thế, hẳn là có lý do, nàng cũng không hề do dự mà chấp hành, nàng cùng các nữ vệ kia, nhanh chóng ra tay nhanh gọn, kết liễu đi vô số sinh mệnh!

- Một lúc sau, nàng cũng các nữ vệ trên tay cầm vũ khí đẫm máu,từng tiếng la hét đau đớn, hay tiếng kinh ngạc, tiếng giao tranh hoàn toàn không còn nữa, và bắt đầu rơi xuống một mảnh im bặt, trên người các nàng cũng chưa thanh lý sạch sẽ các vết máu trên người,,lúc này Kỷ Yên Nhiên quỳ trước mặt Nữ nhân tóc đỏ đáp!

“ Bẩm Đại Nhân..! Tổng cộng 54 người, thuộc hạ đã theo lệnh người chém giết toàn bộ rồi a,không một ai sống sót hay chạy trốn cả, xin dai nhân ra lệnh ”

- Kỷ Yên Nhiên giọng lạnh như băng báo cáo, Nữ nhân tóc đỏ ánh mắt cũng lạnh lùng không kém, khuôn mặt nàng hai mắt chớp cũng không chớp lấy một cái, nàng cũng không vì giọng điệu của Kỷ Yên Nhiên mà sinh khí nói: Nếu tên khốn Vũ Minh Hoàng kia có hỏi các ngươi, các ngươi biết nói thế nào chưa??!

Kỷ Yên Nhiên trung thành đáp: Bẩm đại nhân, chúng thuộc hạ sẽ nói, Vũ Đường cùng thuộc hạ uống rượu say,hành vi thất trách,ăn nói bán kính với hoàng tộc, con muốn ra tay khinh bạc người, trong lúc giao tranh,các đội trưởng tất cả đều hy sinh, một số vì không kịp chữa thương mà chết ạ, mong đại nhân minh giám!

Nữ nhân tóc đỏ, khuôn mặt có chút dãn ra nói: Còn các ngươi thì sao? Nữ nhân tóc đỏ cũng nhìn qua đám nữ hầu theo lưng Kỷ Yên Nhiên, lúc này cả đám kia khuôn mặt cực kì băng lạnh nói: Mệnh của chúng thuộc hạ là của người, chỉ cần người muốn chúng thuộc hạ xin dâng hiến tính mệnh, nếu người muốn thế, chúng thuộc hạ nguyện lấy cái chết chứng minh cho sự trung thành của mình!

- Nói xong nữ vệ cùng Kỷ Yên Nhiên đưa pháp khí lên cổ, chỉ cần một lệnh liền có thể tự sát bất kì lúc nào, lúc này nữ nhân tóc đỏ, khuôn mặt khá là hài lòng nói!

“ Rất tốt..!! Ta tin tưởng các ngươi là được như lời các ngươi nói, các ngươi Đem xác của bọn nam nhân kia phi tang cho tốt, đừng để người khác nhìn thấy,đặc biệt là Hoàng Thúc bọn chúng biết nguyên nhân vì sao đám kia lại chết, xong việc tắm rửa nghỉ ngơi dưỡng sức,chúng ta sắp phải lên đường về Thiên Vũ ”

Kỷ Yên Nhiên đáp: Vâng ạ! Nói xong Kỷ Yên Nhiên cúi người hành lễ, sau đó liền rời đi, lúc này nữ nhân tóc đỏ gọi lại Kỷ Yên Nhiên!

“ Đại Nhân có lệnh..??”

Nữ nhân tóc đỏ truyền âm cho Kỷ Yên Nhiên cái gì đó, khuôn mặt nữ nhân tóc đỏ có chút tươi cười, nhưng còn Kỷ Yên Nhiên khuôn mặt cứng đờ, bắt đầu từ kinh ngạc vì mệnh lệnh của nu nhân tóc đỏ, sau đó là nghi hoặc, cuối cùng là bình tĩnh như một mặt hồ tĩnh lặng đáp!

“ Đại Nhân, còn việc gì giao phó nữa không a,hay là để thuộc hạ rời đi thi hành nhiệm vụ ”

“ Ngươi đi đi, ngươi cũng đừng quên,cho người ngay trong đêm, gửi tới Vương Lâm thỉnh cầu của ta, nói là ta rất mong chờ sự giúp đỡ của hắn a ” Nói xong câu này, khuôn mặt của nữ nhân tóc đỏ dưới mạng che mặt, có lộ ra một nụ cười vô cùng giảo hoạt,trong mắt có chút vui vẻ,nàng bây giờ, trái ngược hoàn toàn với sự lãnh khốc vô tình, ra lệnh chém giết khi nãy,còn Kỷ Yên Nhiên không nhìn thấy cảnh này, không có nàng sẽ khiếp sợ không thôi, nàng sẽ cho rằng mình mắt có vấn đề, hoặc nhìn lầm,nàng đã từ rất lâu rồi, chưa thấy nữ nhân tóc đỏ này mỉm cười vui như vậy, Kỷ Yên Nhiên cúi đầu nên không thấy một màn kinh ngạc này, nàng cung kính đáp!

“ Vâng Ạ,thuộc hạ xin cáo lui ”

- Còn nữ nhân tóc đỏ, không quan tâm tới việc thu dọn bãi chiến trường của thuộc hạ,một mực cất bước rời đi, nàng liền trở về phòng của mình, tay cầm con dao găm mà A - Long tặng cho nàng, ánh mắt vô hạnh phúc, trong lòng nàng vô cùng ngọt ngào tư vị không tên, tuy nàng bị chiếm hết tiện nghi, nhưng mà lại được tặng hai món bảo vật này, xem như quà ra mắt, nàng tuy bảo vật rất nhiều, nàng thấy vô số,thậm chí trấn quốc còn có một thanh Ngụy Thần Binh thủ hộ, nhưng nàng cũng không phải là cái loại nữ nhân ham mê bảo vật!

- Trong đầu nàng lại vang vọng những lời hắn nói như hắn đang nói bên tai nàng, đây chỉ là một thanh địa binh tầm thường, nó không xứng với nàng, nhưng đây là tác phẩm đầu tay của hắn, cũng là một lần hắn đi vào băng nguyên, cùng một đầu Linh Thú cấp 5 liều mạng, và hắn có được Linh Hạch của nó, chỉ nghĩ tới như vậy mà thôi,trong đầu nàng đã hiện ra vô số câu chuyện!

- Một đứa trẻ đi vào băng nguyên làm cái gì, lại còn liều mạng cũng 1 đầu Linh Thú cấp 5, lúc đầu nàng cũng nửa ngờ,xem như lời hắn nói là một thủ đoạn tán gái của một tiểu nam nhân mới lớn ma thôi, nhưng mà khi nàng giao tiếp với con dao găm đó, nàng đã biết đó hoàn toàn là sự thật, nhưng điều làm nàng ngọt ngào nhất là, hắn tặng nàng một quyển Thần Cấp thân pháp,với trí thông minh của nàng, nàng đoán ra, hắn tặng nàng công pháp này giúp nàng chạy trốn địch nhân!

- Khi nàng khó khăn có thể bán đi công pháp này để trang trải kế sinh nhai,thậm chí là nguy hiểm có thể giao ra món đồ này cho một thế lực lớn tìm một chỗ sinh cơ,che chở nàng, nhưng hắn lại không nghĩ tới việc, với dung mạo của nàng, giao món này ra, không những công pháp bị lây đi, mà thậm chí nàng cũng bị người ta đem đi mất luôn sao, nghĩ tới đây nàng khoé miệng dương lên một vệt ý cười, nhưng nàng nào biết rằng sau này, nàng lần đầu tiên sử dụng lại sử dùng để truy sát hắn ba ngày ba đêm kia chứ!

- Còn con dao găm này, có thể giúp nàng tự vệ,đối với nam nhân là nhất kích tất sát,là một kiện vũ khí có Linh Tính,chỉ cần đâm trúng điểm yếu, cự ly đủ gần, mà tuỳ tâm sở dục, rõ ràng là tặng nàng làm vật tuỳ thân, tuy vỏ dao bên ngoài sơ sài,có phần đơn giản, nhưng bên trong lại ẩn giấu rất nhiều bí mật, ngay cả nàng là chủ nhân của con dao này cũng không hề hay biết toàn bộ công năng của nó, nàng chỉ được đầu Bích Hạt kia nói rằng, nó có rất nhiều tính năng, nhưng ngay cả nó cũng không biết mấy tinh năng đó là cái gì luôn, dù sao thì nó cũng mới thức tỉnh mà thôi, nó chỉ biết những công năng mà nó có thể sử dụng khi còn sống, còn phần Linh Trận bên trên để làm gì nó cũng không hề hay biết, nó chưa từng được kích hoạt các tính năng đó!

- Nàng cũng không quan tâm tới mấy tính năng này, nàng sống trong đế cung, được nhiều người bảo vệ nàng muốn làm gì, không nhất thiết phải tự ra tay,nhưng được tặng con dao này, dù chỉ là con dao tầm thường, nàng cũng rất cao hứng khi nhận nó, đây là vật cực kì ý nghĩa với tiểu nam nhân kia,hắn không kể an nguy bản thân, để đưa con dao này cho nàng phòng thân, hắn còn tưởng nàng là một nữ nhân tầm thường sao,mà điều làm nàng cao hứng nhất là, hắn bảo thanh dao găm này không xứng với nàng!

- Trong lòng nàng nổi lên tư vị ngọt ngào không tên, cầm thanh dao trên tay,đây là một thanh đao quý, pháp bảo, pháp khí cao cấp cũng chưa chắc bằng, nhưng mà hắn lại không hề do dự đưa cho nàng, tuy nàng không thấy biểu hiện của hắn, nhưng giọng của hắn không hề có một chút nào do dự cả, hắn bảo món này không là gì, một thứ quý giá như thế này, hắn đưa cho nàng, lại nói những lời như thế, vậy thì trong lòng hắn, nàng đáng giá tới nhường nào, nghĩ tới đây nàng không khỏi khuôn mặt khẽ ửng đỏ, vô dụng ướt át kiều diễm, trong lòng nàng như tắm trong một biển mật ngọt không tên!

- Còn A - Long mà biết nữ nhân kia nghĩ gì, thì hắn sẽ thổ huyết ngất xỉu ngay tại đương trường a,hắn đưa hai món này cho nàng, công dụng như lời nàng nghĩ, là hắn muốn bảo vệ nàng, nhưng không phải chế tạo cho nàng a,đây là hắn tốn không ít công phu,chế tạo để làm vật đính ước với Long Nhu a, làm cho lão bà vật tuỳ thân bảo vệ tính mạng, nên hắn không thể nào sơ xài được a, tuy nó là Địa Binh bề ngoài tầm thường nhưng nó chỉ sợ, không thua kém gì một kiện chân chính Hồn Binh cao cấp,pháp bảo cũng không có nào so sánh được với nó a, hắn đưa cho nữ nhân này có hai mục đích, một là để bớt áy náy trong lòng, cùng cắt đi một cái đuôi ăn vạ hắn,cũng là để bịt miệng nàng lại, thứ hai là nữ nhân này biết quá nhiều, mà nữ nhân thường nhiều lời, hắn sợ nàng để lộ!

- Môt phần là hắn đem nàng tài bảo chân quý,để thử người quân tử,ngươi xài tiền như thế nào, sẽ nói lên người đó trí tuệ ra sao, nữ nhân này nếu biết lựa bạn mà chơi, sẽ không dẫn lửa thiêu thân, mà bị người đoạt bá̉o, chết không thể nào nghi ngờ, ở đời này có rất nhiều loại người, không thể thấy nàng đẹp, liền cho rằng nàng là người tốt a,rắn hay bất kỳ thứ có độc nào, thứ nào càng đẹp thì thứ đó càng độc a, cũng tiện xem luôn nàng có phải người biết điều, hay nàng là loại lấy oán báo ơn, hắn có thể cho nàng vật để bảo vệ bản thân an toàn, nhưng nếu nàng không biết sử dụng, đem nó đi ám hại hắn, con dao của nàng, từ một vật bảo vệ nàng, sẽ biến thành vật giết chết nàng, từ lúc hắn chế tạo ra con dao này, hắn chủ yếu tặng vợ hắn Long Nhu,nhưng cũng không tính kích hoạt tính năng ẩn giấu này bên trong, nhưng trước khi đưa cho nàng này, hắn đã kích hoạt,một giọt máu nàng nhỏ vào, không phải để nhận chủ,mà là để môi giới a,chỉ cần nàng giám dùng nó chĩa về phía hắn,trong lòng có sát ý muốn giết hắn, thì cái con Băng Bích Hạt tưởng là Khí Linh kia sẽ giết chết nàng!

- Con băng bích hạt kia không phải khí linh, mà là Sinh Vật sống, Linh Hạch của nó,là một đầu cấp 5 Linh Thú độ Kiếp thất bại a,lại trong lúc tuyệt vọng muốn ăn thịt hắn, hắ́n liền đốt huyết tiễn con hàng này một đoạn, sau đó được A - Long dùng thần huyết trong Hỗn Độn Thần Cáchnnuôi dưỡng, và ẩn giấu trong người, cùng nhờ có Linh Hạch đó, mà A - Long cũng ngăn chặn được độc tính trong người do trớ chú trong tâm hắn tạo ra, mà có thể miễn cưỡng chịu đau đớn, sinh hoạt được như người bình thường thay vì đau đớn nằm tại chỗ như xưa,Linh Hạch này không nhưng được nuôi dưỡng bằng thần huyết, thậm chí còn câu thông với cả Linh Hạch trong đó, sau đó cải tạo lại ý thức của nó, nó mang danh là Khí Linh vô tri,nhưng thật ra là theo lệnh của A - Long giả ngu cả đó, chỉ cần không có ác ý với chủ nhân đầu tiên là hắn, thì tuyệt đối không có chuyện gì xảy ra, cả đời được Băng Bích Hạt này bảo vệ, còn nếu muốn giết hắn, thì sẽ bị Băng Bích Hạt phát huy toàn lực tiêu diệt, thậm chí là tự bạo vũ khí để tiêu diệt kẻ đó cho bằng được!

- Đừng trách hắn là đa nghi, nhưng đối với người xa lạ,hắn cực kì đề phòng, ở đời lắm kẻ dối trá, anh anh em em,cuối cùng lại đâm lên sau lưng, hắn kiếp trước, kiếp này hắn bị hãm hại quá nhiều rồi, hắn không thể nào không đề phòng được, nhưng kẻ mặt người dạ thú a!

Kết Chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status