Đường trở về tại dị thế giới

Chương 289: Ta về rồi!


A - Long sau khi gặp nữ nhân tóc đỏ, hắn cũng không còn tâm trạng tới trêu chọc cá vàng nữa, hắn chỉ im lặng đứng trước cửa sổ phòng nàng, lúc này bên trong phát ra thanh âm hơi thở đều đều, vô cùng nhẹ nhàng của một nữ nhân,hắn đoán là nàng ngủ rồi, hắn cũng không muốn phá giấc ngủ của nàng, hắn có thể thức liền mấy tuần liền cũng không thấy mệt, bởi vì hắn là người có Tinh Thần Lực cực mạnh, nhưng nàng thì chỉ là tiểu nữ nhân mà thôi, hắn không muốn phá giấc ngủ của nàng, hắn chỉ nhìn phòng nàng thật lâu, sau đó hắn chỉ để ở trước cửa sổ trước phòng nàng một bó hoa xinh đẹp!

- Cá Vàng nói rất thích loại hoa màu trắng, tên của loại hoa đó ở thế giới này rất dài, hắn không nhớ nó tên là cái gì, nhưng hắn chỉ nhớ kiếp trước ở trái đất, nó được gọi là hoa Ly trắng, hắn trong lúc đường về, thấy nơi có hoa này, hắn liền đào lên một mảnh vườn hoa, đem về nhà trong,đến nay vẫn nằm trong giới chỉ của hắn, hắn để ý loại hoa này, không phải tất cả là để lấy lòng Cá Vàng, mà là kiếp trước đội trưởng của hắn, cũng thích loại hoa này, bình thường nàng nổi tính tình tiểu nữ nhân lên, liền bắt hắn không quản đường xa, hay sáng sớm, lấy về cho nàng một bó hoa, nàng nói là để thay đổi không khí trong khu huấn luyện!

- Hắn cũng không dị nghị,thế là hàng ngày đi mua hoa cho nàng trang trí phòng làm việc của nàng, hắn cũng từ từ quen thuộc, hắn từ kẻ khô khan, tay chỉ biết cầm súng chỉ biết nhiệm vụ, trở thành một tên thợ cắm hoa hàng ngày cho nàng, cuối cùng hắn khi đã quen việc, hắn liền trồng xung quanh căn cứ vô số hoa Ly này, cuối cùng đội trưởng thấy hắn hàng ngày có hoa đem cho nàng, nàng tức giận dậm chân, mắng hắn là đầu gỗ, cuối cùng dỗi không thèm nhìn mặt hắn một tuần luôn, hắn lúc đó là người đã cải tiến, được thí nghiệm nâng cấp,biến đổi gen, áp chế cảm xúc, hắn cũng nào hiểu được tiểu tâm tư của nàng kia chứ!

- Hắn biết Cá Vàng thích hoa này, hắn cũng từ lâu xem nàng là đội trưởng, mỗi ngày như thường lệ 3h sáng, hắn sẽ để một bó hoa bên cửa sổ nhà nàng như một thói quen, dù lúc hắn bị trọng thương, cũng không quên sai ma thú phi hành, mỗi ngày đem tới cho nàng một bông hoa, cuối cùng mọi chuyện cũng vỡ lẽ,thế là hắn không thể nào không nhận tội với các lão bà ở nhà a,đáng lẽ nếu không có mọi chuyện xảy ra, thì hắn sau khi tới thành chủ phủ, liền về nhà để Long Nhu, đem hắn ra vành móng ngựa, hỏi tội vì sao nhất bên trọng,nhất bên khinh như vậy, nhưng nào ngờ mọi chuyện xảy ra quá nhiều, hắn một mực chém giết, cứu mẹ, hoàn toàn mất ba ngày thời gian!

- Hắn chỉ biết cười khổ rồi quay lưng lại, độn tốc rời đi, ngay sau khi hắn rời đi, cánh cửa phòng cá vàng từ từ mở ra, xuất ra bên ngoài là môt đôi bàn tay, thon dài,trắng nõn như ngọc không xương, cầm bó hoa trên cửa sổ, ôm vào lòng là một tiểu mỹ nhân, cấp bậc sau này sẽ là Hồng Nhan Hoạ Thủy, nàng nhìn phía hắn rời đi, dẩu môi,đầy ương ngạnh,chân nhỏ chà chà mặt đất,cắn cắn môi, dậm chân không ngớt, thanh âm yêu kiều vang lên tiếng hờn dỗi!

“ Tiểu ngu ngốc, ngươi tới rồi sao không tiến vào, bộ ngươi sợ ta ăn thịt ngươi hay sao,mà bỏ lại bó hoa rồi rời đi, Tiểu ngu ngốc, ngươi có biết bổn tiểu thư lo lắng cho ngươi như thế nào hay không hả, ta phải tốn không ít công phu miệng lưỡi, mới năn nỉ, ngoại tôn ta giúp ngươi qua một kiếp này, ngươi thật là cái đồ không có lương tâm mà... mà thôi nể mặt ngươi hàng ngày cho ngươi tới tặng hoa cho ta...ta miễn cưỡng tha cho ngươi lần này vậy...!! ”

- Nói xong, nàng giơ vung vung nắm đấm nhỏ của mình, giống như đang thị uy với tên nào đó vậy, cuối cùng khuôn mặt nàng khẽ nở nụ cười hạnh phúc, nàng cực kì cao hứng, ôm bó hoa ly này vào lòng, cuối cùng đóng cửa phòng lại, còn ở phương xa, lúc này ba người Vương Lâm,Lý Hiên cùng Lý Lão nhìn nhau, mọi người không ai biết nên nói gì vào lúc này cả, Lý Lão vuốt vuốt râu nói!

“ Thật là con gái lớn, không thể giữ lại trong nhà a, nữ sinh hướng ngoại a,cái tiểu nha đầu Dĩnh nhi kia, hẳn là muốn gả đi cho người rồi a”

- Vương Lâm như mèo bị giẫm phải đuôi, nhảy dựng lên, như muốn nói thứ gì đó, thì lúc này một tên thuộc hạ chạy vô báo!

“ Khởi Bẩm Thành Chủ Đại Nhân, sứ đoàn Thiên Vũ, cho đặc sứ tới, chỉ đích danh muốn gặp người, cần sự giúp đỡ của người ”

Vương Lâm nhíu mày thật chặt hỏi tên thủ vệ kia: Bọn họ có nói là tới mục đích gì hay không?

Thủ vệ báo: Bẩm Đại Nhân, họ không nói gì chỉ, chỉ đích danh người nói là, chuyện rất gấp, mong người sớm sắp xếp a!

Vương Lâm trầm mặc, lúc này một bên Lý Hiên nói: Thành Chủ hay là ngươi xem thế nào đi, nếu là phúc thì không phải hoạ,mà hoạ thì không tránh được, ngươi đi xem thế nào đi!

Lý Lão một bên phụ hoạ: Tiểu Hiên nói đúng đó, ngươi đi xem thử xem, đám sư đoàn Thiên Vũ đó muốn nói gì, dù sao bên trong đó có nhân vật không phải nhỏ đi cùng, ta nghĩ bọn họ sẽ không làm gì ngu xuẩn đâu!

Vương Lâm, cũng thấy có lý, không để ý hai người, tập trung tinh thần đối phó, sư đoàn Thiên Vũ, ngay lập tức rời đi, lúc này Lý Lão vuốt râu mỉm cười nhìn con trai mình,đầy thâm ý,thăm dò Lý Hiên con trai lão rằng!

“ Tiểu Hiên, cái câu nếu là phúc thì không phải hoạ,mà hoạ thì không tránh được, ngươi học của ai thế, sao từ trước tới giờ ta chưa nghe ngươi nói qua ”

Lý Hiên thấy cha mình nhìn hắn như thế, trong lòng như chuột nhìn thấy mèo,cười khan nói!

“ Phu thân, con nghe tên Hắc Ma nói thế,con thấy hay nên nói lại thôi a ”

Lý lão vô cùng hứng thú hỏi: Hôm đó hắn cũng lâm đại địch như hôm nay chúng ta sao?

Lý Hiên Lắc đầu cười khổ đáp: Không phải ạ!

Lý Lão kinh ngạc hỏi: Thế là như thế nào??

Lý Hiên cười xấu hổ nói: Người còn nhớ cái hôm mà hắn gặp người ở bờ sông, hắn cùng người câu cá chứ, trước lúc gặp người Vương Lâm ra bắt Dĩnh Nhi áp tải hắn tới, hắn như lâm đại địch,như sắp phải lên máy chém, nói một câu hoành tráng đó a, nếu người không thấy bộ dạng khuôn mặt hắn lúc đó, lúc đó con phải cố gắng nhịn cười a!

Lý Lão khuôn mặt có chút co giật a, lão cứ tưởng thế nào, hoa ra là ra mắt nhạc phụ,sợ bị nhạc phụ chém giết a, lão khẽ cười, sau đó cùng Lý Hiên tới phòng tiếp khách, nơi Vương Lâm đang đón tiếp sứ giả của Thiên Vũ, còn A - Long lúc này đã xuất hiện trước một công trình to lớn, khắp nơi tràn ngập người đi lại, dù đang là ban đêm, nơi này nếu ai ở trái đất nhìn thấy nơi này, họ sẽ kinh hô lên một tiếng, " Bệnh Viện " phải nơi này chính là Viện Quân y hắn mở ra, để dành riêng chữa bệnh cho gia đình Ám Vệ,và những Ám Vệ bị thương,còn Bệnh Viện dành cho dân thường ở nơi khác!

- Thấy hắn từ xa bay tới, cuối cùng hạ xuống trước của cổng Bệnh Viện này, hai ám vệ muốn tiến lên ngăn cản, muốn xem thân phận và nếu người nhà của Ám Vệ, phải có giấy giới thiệu và đảm bảo của Quân Đội mới được tiến vào, lúc này thấy người tới là A - Long, hai cái Ám Vệ nhanh chóng cung kính chào hắn theo phong cách quân nhân, hắn cũng mỉm cười rồi chào lại,cũng không phá luật, mà đưa ra thân phận Thẻ Bài, đó là minh chứng quân nhân tốt nhất, kiểm tra xong, lúc này hắn mới hỏi hai tên canh cửa mà rằng!

“ Mẹ ta ở chỗ nào rồi ”

- Một trong hai tên nói: Bẩm Thiếu Gia, mẫu thân của người ở tầng 5, phòng số 213, Long Thiếu Phu Nhân cũng đang ở đó chờ người, Thiếu Phu Nhân căn dặn chúng thuộc hạ nói với người rằng, nếu người bận,không cần thiết phải tới đâu, người không phải lo đã có nàng ở đây chăm lo cho mẫu thân của người rồi ạ!

A - Long trong lòng nặng trĩu hỏi: Vậy nàng nói với các ngươi lâu chưa?

“ Bẩm Thiếu Gia, là hơn hai ngày rồi ạ ”

A - Long im lặng, lấy ra một bao thuốc lá do Lam Linh làm cho hắn, sau đó mồi lên một điếu,rít một hơi thật sâu, sau đó thấy hai tên Ám Vệ nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm vào bao thuốc lá của hắn,hắn nhìn thấy cũng hiểu ra chuyện gì, hắn ngày xưa đi lính, cũng như thế a, làm quân nhân buồn tẻ,chỉ có rượu, nữ nhân và thuốc lá mới có thể xoá đi buồn chán a,hắn cười ném bao thuốc lá, cho hai tên Ám Vệ canh cửa,đi qua vỗ vai nói rằng!

“ Các ngươi làm tốt lắm! Cánh cửa cho tốt, đừng ngủ quên đấy nhé, bị phạt thì xấu hổ lắm đó ”

Hai tên Ám Vệ khuôn mặt khẽ nghiêm lại, đứng thẳng đứng như một cái cột chống trời, sau đó đợi A - Long rời đi, một tên nuốt nước bọt, nhìn tên đồng bạn đang cầm bao thuốc lá hỏi!

“ Nè tiểu Trương bây giờ chúng ta nên làm gì ”

- Tên kia không do dự đáp lại!

“ Làm gì là làm cái gì?? ”

- Tên gọi là tiểu trương đáp!

“ Ý ta là bao thuốc này có nên trả lại cho Thiếu Gia, hay là chúng ta nên giữ một mình hút hay không ”

- Thế là tên Tiểu Trương kia bị tên đồng bạn gõ một cái vào đầu mắng!

“ Ngươi ăn gì mà ngu thế, trả ngươi điên sao mà trả hả, đây là thiếu gia thưởng cho chúng ta, vì chúng ta canh gác tốt, đêm đông lạnh lẽo, không bỏ nhiệm vụ, với lại thưởng cho chúng ta vì chúng ta báo tin cho người a ”

- Tên tiểu Trương nói: Vậy nhanh nhanh, cho ta một điếu, ta thèm lắm rồi!

- Đúng lúc này, mấy giọng trầm ấm vang lên xung quanh hai tên này, trong chớp mắt 2 tên này, đã bị không dưới 20 30 cái Ám Vệ đang tàng hình ẩn nấp canh gác ở bên, đồng loạt xuất hiện chặn lại đường chạy trốn của hai tên này, chặt như nêm cối, lúc này một tên thủ lĩnh đứng ra nói!

“ Tiểu Trương, Tiểu Trần hai tên các ngươi có lợi,muốn núp một mình ăn mảnh hay sao? Hình như hai tên các ngươi quên mất chúng ta vẫn ở một bên a,làm thế không nên a,Thiếu Gia không phải thưởng cho hai người các người, mà là thưởng cho toàn bộ chúng ta a, ít nhất cũng phải chia cho chúng ta vài điếu chứ”

Tiểu Trương, Tiểu Trần mặt xám như tro,hai tên này vì quá xung sướng, khi nhận được đồ, phải biết rằng thuốc lá ở thế giới này rất xa lạ, nhưng với Hắc Phong Trấn đặc biệt là Ám Vệ, không hề xa lạ gì a, phải biết đêm đông lanh giá,canh gác, miệng khô lưỡi nhạt, kiếm cái gì nhâm nhi, rượu thì không được phép uống, nữ sắc thì bị phạt nặng, chỉ có thuốc lá được thoải mái hút, nhưng mà phải là quân nhân đủ tiêu chuẩn mới được phép tuỳ tiện hút a, mà cái này không phải có tiền cũng đều có thể mua được đâu, mà là đồ của Thiếu Gia liều rất mạnh,hầu hết là do Thiếu Phu Nhân tự làm, mà thiếu phu nhân dung mạo thì.... Khỏi nói đi, nếu được hút thuốc do Thiếu Gia cho,lại do đại mỹ nhân như Thiếu Phu Nhân tự tay làm, thử hỏi.... Hư vinh của nam nhân như thế nào không cảm thấy kích thích a!

- Lúc này hai tên Tiểu Trương, Tiêu Trần cười khan, bọn hắn nghĩ tới, bọn kia cũng nghĩ tới a,nhưng mà quan trọng nhất là được hút thuốc miễn phí a,tiêu trần nói rằng: Các đồng chí từ từ a, ta cũng còn chưa hút a, chúng ta có 32 người, mà đây chỉ có 19 điếu, giờ chia làm sao bây giờ!

“ Cắt làm đôi ”

“ Thằng ngu, cắt làm đôi hút kiểu gì, chẳng lẽ bỏ mồm nhai, theo ta thì đốt lên một loạt cùng hút”

“ Mày ngu hơn tao, nói gì đốt, đốt lên rồi lấy gì là ngon nữa, mày tính dụ cả căn cứ tới đây, tranh thuốc lá với tụi mày à ”

“ Không đúng a,theo tao hay là 19 thằng hút, bao nhiêu thằng khác nhịn đi ”

“ Không được, ta cũng muốn hút a, không ai được dành với ta ”

“ Bốc thăm đi ”

“ Ta nhổ vào, ai mà chẳng biết ngươi trước đây là một tên chuyên bịp sòng bạc,rút thăm thà nói cho ngươi hết đi ”

“ Không được.. Ta có ý này ”

- Thế là một đám Ám Vệ nhao nhao ra ý kiến, hòng tranh nhau điếu thuốc lá, còn A - Long đi bên trong hành lang bệnh viện này,một màn bên ngoài hắn cũng biết, hắn cũng không biết nói gì luôn a,hắn cười khổ trong lòng thầm nghĩ: Đám này quả thật là không có não a, cần phải dạy dỗ kiến thức thêm nhiều a, 19 điếu 32 thằng, đốt một điếu xếp thành vòng tròn,mỗi thằng rít một hơi, sau đó hết lại mồi hút tiếp, không phải thằng nào cũng có phần hay sao,thậm chí liền 2 thằng hút 1 điếu con dư kia mà, cần gì phải tranh nhau!!! Nghĩ tới một đám không có não bên ngoài kia, hắn trong lòng có chút vui, đây mới là không khí của quân đội a!

- Hắn đi dọc theo hành lang,hắn từ từ đi lên tầng thứ 5 của Bệnh Viện này, hắn là người rõ hơn ai hết nơi này, nơi này cấm chế cùng bản thiết kế, đều là một tay hắn làm ra, hắn đi tới đâu xung quanh xếp đầy Ám Vệ, mỗi một người đều thực lực Linh Giả / Khai Mạch tầng 4 trở lên, tầng trên và tầng dưới, cũng có không ít Phong Thần tộc một mực quan sát động tĩnh,khi hắn tới, có không dưới trăm đạo tinh thần lực khoá chặt hắn đâu, hắn biết những tên này phụng mệnh Lạc Ảnh canh giữ tại nơi này, nên hắn cũng không để ý những tên này thăm dò, mọi người thấy hắn vẻ mặt bất cần đời, ngón tay thon dài cầm trên tay điếu thuốc hút giở,rít phì phò điếu thuốc nhả ra từng hơi khói như mờ ảo,Ám Vệ thấy hắn lên nhao hành lễ,muốn gọi hắn Thiếu Gia, nhưng hắn lãi vẫy tay kêu thôi, hắn đi một khúc cuối cùng tới cửa Phòng số 213!

- Lúc này ở trước cửa xuất hiện là hai Phong Thần Tộc, thực lực là Trúc Linh Cảnh, đang đứng nghiêm thủ hộ ngoài cửa, bình thường Trúc Linh Cảnh một đập cũng có thể hủy diệt cả một toà thành, đủ để quát tháo bá chủ một phương, nhưng mà lúc này phải cam tâm tình nguyện làm một cái tên trông cửa như thế này, nếu ai trông thấy tình cảnh này, sẽ không khỏi chấn kinh tới mức doạ ngất đi, lúc này thấy hắn tới, hai tên dực nhân này hành lễ, thấy hắn không muốn ồn ào, hai tên này biết ý liền, sử dụng thiên phú của Thần Tộc, thần hồn giao tiếp, truyền trực tiếp tới linh hồn A - Long!

“ Chủ Tộc... Chủ Tộc...!!! ”

A - Long thở dài trong lòng, hắn từ khi nào trở thành cái bảo mẫu của đám này vậy kìa, hắn là Hỗn Độn, có phải Phong Hệ quái đâu, nhưng mà nể mặt mũi Lạc Ảnh đã nặng công giúp hắn, lại cho hắn mượn than thể, dung hòa chiến một trận, san bằng Thiên Cơ Cốc, hắn cũng đành xem mình là Chủ Tộc vậy, hắn linh hồn,với năng lượng bằng bạc, như một cơn sóng lớn, giao tiếp trực diện lại với hai tên này!

“ Hai ngươi hảo a..!! ”

- Nói xong hắn muốn mở cửa tiến vào, thì lúc này một tên cung kính, không cách nào che giấu sợ hãi và run sợ trong lời nói, nói với A - Long!

“ Bẩm Chủ Tộc..!! ”

A - Long nhíu mày hỏi: Chuyện gì??

“ Bẩm Chủ Tộc..! Người có thể cho hai huynh đệ chúng thần biết, đại tỷ Lạc Ảnh ở đâu rồi a, chúng thuộc hạ không thấy tỷ ấy đi cùng người ”

A - Long nghi hoặc nói: Các ngươi là gì của Lạc Ảnh?

Hai tên kia đồng thanh truyền âm đáp: Bẩm Chủ Tộc, hai huynh đệ chúng tôi là em trai của Lạc Ảnh đại tỷ ạ!

A - Long liếc mắt qua hai tên, âm thầm đánh giá, cốt linh 2000, Trúc Linh trung kỳ, mà không có Công Pháp, tự tu luyện lên,quả nhiên còn có Thiên Phú không thua gì Lạc Ảnh, lúc này vẻ mặt hắn có chút ôn hoà nói!

“ Nàng ấy bị thương chút ít, ta đã đem nàng ấy đi tới một nơi thật tốt để trị thương rồi, vài ngày sau nàng sẽ trở về với hai ngươi, ta không bạc đãi kẻ trung thành tận tâm với ta bao giơ, điều này các ngươi có thể đảm bảo ”

Hai tên kia nhìn nhau,thấy được trong mắt đối phương sự vui mừng, hai tên này thật là lo, tên chủ tộc này bỗng nhiên nổi thú tính lên,thấy đại tỷ của hai tên xinh đẹp, nổi lên ý xấu cướp sắc, thậm chí còn đoạt dực, thôn phệ nàng huyết nhục, phải biết cái kia trước mặt, nhìn như vô hại thiếu niên, là một cái cổ thần a, đối với ngụy thần, bọn chúng chỉ là đồ ăn thôi a, cứ như A - Long biết được hai tên đang nghĩ gì, hắn âm thầm hỏi lại hai tên!

“ Hai ngươi tên là gì ”

Hai tên đáp: tên bên trái gọi là Hoàng Chân,,tên bên phải gọi là Chiêu Văn,lúc này A - Long mở miệng nhàn nhạt liếc xéo hai tên nói!

“ Hoàng Chân, Chiêu Văn sao, hai tên các ngươi lo lắng ta ăn thịt chị của các ngươi cũng đúng thôi, tuy ta không biết hai tên các ngươi đọc ở đâu nói là Cổ Thần Ăn thịt ngụy thần, nhưng ta có thể đảm bảo, ta không có hứng thú với thịt người đặc biệt là Dực nhân a, nhưng Cổ Thần ăn linh hồn là thật a, lần sau có muốn dò xét ta thì đừng bao giờ nghĩ lung tung khi nói chuyện với ta,các ngươi nghĩ gì ta liền biết hết a,còn giám chặn đường ta, ta không cần biết các ngươi có ý gì, nhưng còn thấy lần sau nữa, ta cũng không phải làm thịt hai tên các ngươi”

Hai tên kia nghe thấy thế,mồ hôi lạnh ứa ra liên tục, toàn thân run lên từng cơn,da đầu thoáng tê đại, toàn thân cứng đờ, lúc này A - Long biết mình lập uy đủ rồi, hắn vỗ vai hai tên này, thu lại khi tức nguy hiểm trên người mình, bước qua hai tên,nhẹ nhàng mở cửa tiến vào phòng, lúc này trong đầu hai tên truyền tới thanh âm của A - Long rằng!

“ Lạc Ảnh đang ở trên tầng thứ 7, nàng đang được Phong Thải Vận chữa thương,lần sau muốn hỏi chuyện, nên tìm hiểu kỹ rồi hãng hỏi, nếu các ngươi muốn lên thăm nàng thì cứ việc, nhưng ăn nói cẩn thận, nàng không dễ nói chuyện như ta đâu”

A - Long nói xong,cũng là lúc cửa phòng đóng lại, hai tên sắc mặt trắng bệnh, cổ họng ngòn ngọt khiến hai tên gắng nuốt xuống ngụm nghịch huyết, lúc này hai tên vừa biết là mình mới đi một bước qua quỷ môn quan, hai tên lúc này dựa vào tường, ngồi bịch xuống đất, thân hình như nhão ra, hai tên nhìn nhau sợ hãi, hai tên này muốn dùng hai nữ nhân trong phòng uy hiếp A - Long,nếu A - Long mà làm hại Lạc Ảnh, liền cùng hắn trở mặt, giết hai nữ nhân trong đây này, mà tiểu tâm tư của hai tên này bị A - Long nhìn thấu, nhưng khi biết hai tên này là em trai của Lạc Ảnh, hắn cũng bỏ xuống sát cơ trong lòng, nếu là hắn tỷ tỷ của hắn, bị một tên ác ma an thịt người bắt đi làm việc, hắn cũng sẽ lo lắng như thế, nên với tính cách của A - Long mới không rút đao ra chém giết hai tên này!

- Lúc này ở trong phòng, khi hắn vừa bước vào phòng, bỗng một luồng gió thơm ủa tới, một thân ảnh mềm mại, vô cùng uyển chuyển, ngập tràn hương vị quen thuộc, nép vào lòng hắn như một con chim nhỏ, hắn ánh mắt thu lại lăng lệ trong mắt, ánh mắt tràn ngập nhu tình,đưa tay lên vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng, nhẹ nhàng nói với nữ nhân trong lòng hắn!

“ Nhện Trắng, phu quân về rồi..!! ”

Kết Chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status