Khắc cốt ghi tâm
Chương 47
Chương 47: Cô chính là yêu tinh
Trần Thanh Lan mờ mịt nhìn vẻ mặt phân
nộ của anh.
Không biết cơn tức của anh từ đâu mà
tới.
Nhưng cô biết Hàn Duy Thái tức giận thì
đối với cô không phải là chuyện tốt.
“Có thể là do tôi uống nhiều quá nên nói
nhảm”
Cơ thể Hàn Duy Thái chậm rãi tựa vào
thành ghế, tìm một điếu thuốc đưa lên
miệng, dáng vẻ vừa tùy tiện lại vừa đường
hoàng: “Cô nói không sai.”
“Cô bán thân tôi trả tiền. Chuyện chỉ đơn
giản như vậy."
Anh nhếch khóe môi giọng điệu mỉa mai.
Không biết là tự mỉa mai mình hay là
đang mỉa mai Trân Thanh Lan.
Trần Thanh Lan nắm chặt hai tay, trong
lòng bàn tay toàn là mồ hôi.
Hàn Duy Thái nói không sai.
Cô chính là bán thân.
Thế nhưng không biết vì sao lúc anh đột
nhiên nhắc đến điều đó trong lòng cô cảm
thấy rất tủi thân.
Sao mình lại phải tủi thân?
Tất cả là do mình tự nguyện mà.
Cô che dấu cảm xúc, lúc ngẩng đầu lên
trong mắt đã trấn tĩnh lại, giống như sự đau
lòng khổ sở chưa từng xuất hiện.
Cô cười nhạt: “Anh Thái không trả lời
được sao?”
Hàn Duy Thái kéo eo lại rồi ôm lấy cô, để
cô ngồi lên đùi của mình.
Mặt đối mặt.
“Tôi cảm thấy giờ vẫn còn sớm, chúng ta
có thể làm gì đó, cô nghĩ thế nào?”
Chóp mũi của cô quanh quẩn hơi thở vừa
thanh đạm vừa xen lẫn mùi thuốc lá.
Cô cảm thấy rất quen thuộc, lại cảm thấy
rất xa lạ.
Không hiểu sao cảm thấy mũi chua xót,
cổ họng căng lên không há miệng nổi.
Cô sợ rằng chỉ cần mở miệng ra thì sẽ
bán đứng cảm xúc của cô lúc này.
Cô chủ động hôn lên môi anh.
Bờ môi anh lành lạnh xen lẫn mùi thuốc
lá nhàn nhạt. Không hề khó chịu ngược lại
làm cho người ta nghiện.
Hàn Duy Thái không nhúc nhích, hạ tầm
mắt lắng lặng nhìn dáng vẻ của cô.
Cô kéo quần áo của anh lung tung. Hàn
Duy Thái bắt được tay của cô.
Đôi mắt sâu giống như hồ nước không
thể nhìn thấy đáy: “Cô Lan, mặc dù cô chủ
động nhưng cô không thật tâm đâu.”
Trần Thanh Lan cúi mặt chôn sâu vào cổ
anh. Tay nắm chặt cổ áo của anh kìm nén
gầm nhẹ: “Anh muốn tôi phải như thế nào.
Rồốt cuộc như thế nào thì anh mới có thể hài
lòng?”
Cảm giác chỗ da thịt cọ sát vào nhau ẩm
ướt và trơn bóng. Trần Thanh Lan chôn trong
ngực anh khóc.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 8 lượt.