Khu vui chơi đáng sợ

Chương 166

 Translator: Nguyetmai 
 
 [Bạn đã thoát phó bản, trong vòng hai mươi phút, bạn không thể gia nhập bất cứ đội ngũ nào.]  
 
 [Vì đã thoát ra, bạn không thể nhận bất cứ phần thưởng nào.]  
 
 Trên màn hình hiển thị trong không gian đăng nhập có hai câu nói như vậy.  
 
 Không lâu sau khi Diễn sinh giả biến mất, Copernicus cùng Galileo dĩ nhiên cũng sẽ phát hiện ra, bọn họ vui vẻ đưa Dũng Sĩ Vô Địch và Diệp Chỉ về lại đỉnh núi. Vốn dĩ còn muốn khen ngợi chiến thuật cao minh dùng hào quang nhân vật chính đối phó với Diễn Sinh Giả của Phong Bất Giác.  
 
 Kết quả Phong Bất Giác nói với bọn họ, Diễn Sinh Giả đó chưa bị tiêu diệt, mà bản thân hắn ta lại tự nhiên biến mất. Mộng Kinh Thiền đứng từ xa chứng kiến quá trình này cũng làm chứng cho lời nói của anh. Hai GM lại ngẩn người ra, họ cũng không biết rốt cuộc nên viết thế nào vào báo cáo. Trước đây họ chưa từng gặp phải tình huống Diễn Sinh Giả chạy khỏi phó bản, chuyện này mà xử lý không tốt sẽ thành chuyện lớn...  
 
 Tóm lại, mọi người cũng không nói chuyện quá nhiều, các game thủ lần lượt thoát khỏi phó bản. Dù sao GM có nghĩa vụ bảo mật nhất định, nếu như cần thiết, họ có thể tìm Phong Bất Giác nói chuyện riêng, không cần thiết thảo luận trước mặt thành viên của phòng máy lớn như Trật Tự.  
 
 Khoảng hơn hai mươi phút sau khi thoát khỏi phó bản, nhóm Mộng Kinh Thiền vẫn còn online, họ nghe thấy một nhắc nhở hệ thống rất kỳ lạ: [Phó bản bạn đang chơi trước đó đã đóng lại vì lỗi sai không rõ nguyên nhân]  
 
 Đó là chuyện sau này, trước hết nói về lúc này, Phong bất Giác khá là buồn bực.  
 
 Tạm nhìn lại chút, sau phó bản này, dữ liệu của anh Giác thay đổi.  
 
 Danh hiệu: [Kẻ thăm dò cốt truyện], 13436/18000, Giá trị thành thạo: 2637, Tiền game: 326800.  
 
 Sở trường: Thông dụng D, Vũ khí D, Điều tra E, Chiến đấu D, Ngắm bắn D, Điều trị F, Linh thuật E, Triệu hoán N/A.  
 
 Balo 5/10: Cờ-lê Mario, đèn pin, Ghế gãy, SCP-500 (19/20), máy bắn phản trọng lực.  
 
 Trang bị: Vũ điệu bá tước, Lá bài tử vong (vũ khí linh năng), Khôi giáp hồi âm.  
 
 Không gian 3/10: Lá bài-Khỉ, lá bài-Kính râm, máy hút bụi của Proserpina.  
 
 Kỹ năng: [Bảo trì sơ bộ] [Thuật linh thức tụ thân] [Quyết thắng thiên lý]  
 
 Tốn gần hai tiếng đồng hồ chơi game, kinh nghiệm, tiền game không tăng chút nào thì thôi đi. Tổn thất về trang bị và kỹ năng lần này đúng là đau thấu xương. Hai bình máu thì không nói, cứ coi như mình uống đi, nhưng bốn trang bị kia thì sao...  
 
 Điều kiện trang bị [Ánh mắt thù hằn] là level của người chơi thấp hơn hoặc bằng 20, và sau khi nhận được thì không thể giao dịch. Đạo cụ phòng ngự này sau khi tăng hai level, cơ bản cũng có thể bán vào tiệm, nên Phong Bất Giác cũng không đau đầu lắm. Nhưng ngoài thứ này ra thì mấy đồ còn lại như [Mặt nạ của Casey Jones], sở trường Chiến đấu cộng thêm hiệu quả tăng thêm một cấp đã bị hủy rồi. Sau khi Phong Bất Giác và cái tên siêu mạnh K3-Xích Thiết đấu một trận ác liệt, sở trường Chiến đấu thật sự của bản thân cũng đã tăng lên D. Nếu như vẫn còn mặt nạ, thì với hiệu quả của nó: [Khi trang bị, sở trường chiến đấu của người chơi được coi như cao hơn một cấp so với cấp bậc thực tế, nhưng không vượt quá cấp C] có thể giúp cho sở trường chiến đấu của Phong Bất Giác tăng luôn đến C. Đó là bước nhảy vọt lớn cỡ nào, so với Tự Vũ còn mạnh hơn.  
 
 Còn nữa, [Người máy tất chết], mới dùng có một phó bản thôi, vong hồn dưới lưỡi đao của nó còn chưa có mấy, mà đao này đã tận số rồi, ít nhiều cũng phải đổi lấy giá trị thành thạo chứ!  
 
 Ngoài ra, [Súng M1911A1] là vũ khí súng duy nhất của Phong Bất Giác, trong túi áo khoác của anh vẫn còn rất nhiều hộp đạn, thứ này cũng mua bằng tiền game mà. Hộp đạn là đồ trong shop, trực tiếp bán về shop sẽ bị lỗ nặng, còn chưa bằng một phần mười giá gốc. Nếu treo bán đấu giá thì... Dù treo với giá bằng bảy phần cũng chưa chắc đã bán ra được, dù sao viên đạn còn phải có súng tương ứng mới được. Hơn nữa thứ đồ linh tinh này, người ta lật mười mấy trang cũng chưa chắc đã nhìn thấy, treo cũng chỉ tốn phí thủ tục.  
 
 Anh đành phải tự an ủi bản thân... Mặt nạ mất rồi thì thôi, sở trường Chiến đấu hiện tại vẫn là D mà. Đao sắt không còn nữa thì thôi, không phải cũng nhặt được 237 điểm giá trị thành thạo trong quá trình tham gia phó bản rồi sao, coi như thu hồi lại một số tổn thất. Súng mất rồi thì thôi, đạn cũng cho ít lãi, ném vào shop bán là xong. Dù sao bây giờ anh đã có [Máy bắn phản trọng lực], dù vũ khí này một lần chỉ bắn được một vật thể, hơn nữa trong hầu hết phó bản nếu rút nó ra có thể sẽ bị NPC tưởng mình là kẻ tâm thần, nhưng dù sao cũng là phương thức tấn công tầm xa đi. Ngộ nhỡ trong phó bản đó có cửa hàng độc quyền Nokia gì đó, kết hợp với vũ khí của mình, dù Gundam có tới cũng vẫn lấy được không phải sao.  
 
 Hơn nữa, cũng đâu phải là không có thu hoạch từ phó bản này, chí ít vũ khí linh năng đã thăng cấp, Lá bài tử vong đã có bốn hiệu quả đặc biệt, vậy tới hiệu quả đặc biệt thứ năm, thứ sáu, còn xa không? Huống chi vẫn test ra hiệu quả của SCP-500 mạnh đến mức đủ để chữa trị các phần bị tàn tật, tóm lại có được có mất.  
 
 Trong lúc Phong Bất Giác vẫn đang ở đó thuyết phục mình, trên màn hình cảm ứng bỗng hiện ra một dòng nhắc nhở, anh còn tưởng là GM liên lạc với mình, kết quả ngước mắt lên nhìn, phát hiện là tin nhắn anh Long gửi đến.  
 
 Sau khi ấn xác nhận, giọng nói của Long Ngạo Mân liền vang lên trên kênh tin nhắn: "Yo, cậu Phong, lâu rồi không gặp."  
 
 "Ha ha... Thật ra cũng mới có mấy ngày thôi." Phong Bất Giác vừa cười vừa trả lời.  
 
 "Đúng đúng, chơi game đến mức loạn hết cả khái niệm về thời gian." Long Ngạo Mân cũng bật cười: "Đúng lúc tôi vừa ra khỏi phó bản, thấy cậu cũng [đang rảnh], anh sao rồi, cùng đi xếp hàng không?"  
 
 "À, thật ra tôi vừa mới bị ép thoát ra, bây giờ không thể vào tổ đội nữa." Phong Bất Giác đáp lại.  
 
 "Ủa? Sao? Cậu lại bị ép thoát ra?" Long Ngạo Mân hỏi nghi ngờ hỏi: "Gặp phải đồng đội tệ lắm à?"  
 
 "Kể ra thì dài lắm, đừng nhắc đến nữa." Phong Bất Giác trả lời, dùng tám chữ này làm châm ngôn ứng phó, lúc nào cũng thành công.  
 
 Long Ngạo Mân cười sảng khoái vài tiếng, rất thức thời không hỏi tiếp nữa.  
 
 Phong Bất Giác thuận thế chuyển đề tài: "Đúng rồi, anh Long, anh còn nhớ Tự Vũ Nhược Ly và Bi Linh Tiếu Cốt không?"  
 
 "Nhớ chứ, chính là hai nữ hiệp trong phó bản quỷ ốc đó, họ kết bạn với tôi mà." Long Ngạo Mân trả lời.  
 
 "Họ, tôi, và Tiểu Thán đã mở một công hội." Phong Bất Giác nói, "Anh Long anh có hứng thú..."  
 
 "À, xin lỗi nha, tôi đã có công hội rồi." Long Ngạo Mân không chờ Phong Bất Giác nói hết câu, đã biết vấn đề đối phương muốn nói đến. Anh ta vừa từ chối, vừa giải thích: "Công hội của tôi đều là đồng nghiệp cùng đơn vị chơi với nhau, xin lỗi không thể gia nhập công hội của các cậu được."  
 
 "Ồ, không sao, không ảnh hưởng đến việc xếp phó bản cùng nhau." Phong Bất Giác trả lời, anh cũng không cảm thấy có gì bất thường cả. Đa số mọi người khi chơi game đều sẽ kéo thêm một hai người bạn trong hiện thực. Mà game online tương lai được coi là một cách giao tiếp trong văn phòng, cũng là chuyện rất đỗi bình thường.  
 
 Có điều... Công hội của Long Ngạo Mân, thật ra rất dị thường. Anh ta nói trong quân đoàn đều là đồng nghiệp trong đơn vị... Vậy cũng không sai, nhưng không phải là đồng nghiệp cùng cục cảnh sát với anh ta.  
 
 Gần đây Long Ngạo Mân bị điều đến làm việc ở bộ phận cảnh sát mạng, mà công hội của anh ta, rõ ràng... Là một cơ cấu có tính chất tiền trạm. Trước đây Long Ngạo Mân từng bị thương, ra ngoài làm việc thực tế có khó khăn, để anh ta ngồi văn phòng lại có chút uổng phí tài năng. Vậy nên anh ta được điều đến cương vị thích hợp. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status