Lấy chồng quyền thế

Chương 1022 : CÚI MÌNH CẦU HÒA (2)



Dương Liễu Nhi lắc đầu: “Thất bại thì thất bại, chị sẽ không làm những chuyện đó nữa. Đông Quân đã hung dữ cảnh cáo chị rồi. Giờ cho chị một trăm lá gan chị cũng không dám hại Lâm Du nữa. Chính vì việc này mà chị làm gì cũng thấy sợ, do dự không dám làm gì cả. Thế nên mới khiến bản thân đi đến tình cảnh khốn cùng như bây giờ.”

“Không phải chị còn Lâm Tiêu sao? Chị và cô ta mới là đối tác, chị dùng tiền lăng xê cô ta nổi tiếng, cô ta làm đại diện phát ngôn cho tiệm áo cưới. Sau này hai người ‘song kiếm hợp bích’ cùng hốt bạc trong giới giải trí là được rồi.”

Sắc mặt Dương Liễu Nhi liền sa sầm, nhưng chỉ hai giây sau đã lập tức khôi phục dáng vẻ nhún nhường: “Lâm Tiêu đã là cái gì. Sở dĩ chị bồi dưỡng Lâm Tiêu và Lam Phi Nhi chẳng qua là vì không muốn lãng phí cơ hội và những mối quan hệ trong giới giải trí mà thôi. Bọn họ đều có thể biến thành tiền. Chị đã hết hi vọng trở lại con đường này nên chỉ có thể bồi dưỡng người mới.”

“Em không muốn quan tâm đến những chuyện đó. Chị họ, em không muốn làm việc cho chị nữa. Chúng ta bất đồng ý kiến, thôi thì tan rã êm đẹp đi.” Quan trọng là Phan Khả Vận không muốn sau này khi sự việc bại lộ, cô ta phải gánh thêm tội danh vớ vẩn nào nữa.

Nếu Dương Liễu Nhi cố ý hãm hại thì cô ta khó có thể tự bảo vệ cho mình.

Dương Liễu Nhi đã sớm đoán được Phan Khả Vận sẽ nói vậy, cũng đã sớm chuẩn bị tốt đối sách ứng phó. “Khả Vận, em phải biết rằng chúng ta vốn dĩ là những người cùng ngồi trên một chiếc thuyền. Em không thể vì một chuyện làm không tốt mà rã đám được. Thuyền hỏng thì sửa, sửa xong thì chúng ta mới có thể đi tiếp, em nói xem đúng không?”

Phan Khả Vận đã hơi mất kiên nhẫn, bèn kiên quyết nhét quần áo vào tay cô ta, rồi nói: “Rốt cuộc chị có muốn thay đồ không? Thay xong thì đi đi!”

Dương Liễu Nhi ôm quần áo, ném mạnh lên giường, tha thiết khuyên giải Phan Khả Vận bằng giọng điệu thành khẩn: “Khả Vận, bên phía Đông Quân chưa có động thái gì. Chị biết em không tiết lộ những chuyện khác của chị, em không hề bán đứng chị. Chị biết em tốt với chị, lẽ nào chị không tốt với em?”

“Chúng ta là chị em, mọi việc chị đều nghĩ cho em. Một mình chị kiếm tiền thì có nghĩa lý gì, hai chị em ta cùng nhau kiếm tiền mới tốt. Hiện giờ công ty ba em đã phá sản rồi, sau này cái nhà này phải dựa vào em, chẳng lẽ em muốn ở lì mãi trong nhà sao?”

Dương Liễu Nhi quá hiểu Phan Khả Vận, suy cho cùng, cả hai cùng lớn lên bên nhau từ nhỏ, mỗi câu nói của cô ta đều thấu tình đạt lý.

“Khả Vận, chị đã nhắc nhở em từ lâu, chị có thể giúp chú. Nếu em không trở mặt với chị thì có lẽ công ty của chú sẽ không đi đến bước phá sản này. Nếu em không trở mặt, chị có thể trơ mắt nhìn gia đình em sa sút sao? Chẳng qua chỉ là vấn đề xoay vòng vốn, những việc có thể giải quyết bằng tiền thì không phải vấn đề lớn. Chị vẫn luôn đợi em mở miệng nhưng em vẫn không nhắc đến chuyện này, đã thế còn có hiềm khích với chị.”

“Em…” Phan Khả Vận không nói nên lời. Đúng là Dương Liễu Nhi từng nhắc tới việc này, nhưng chẳng phải giọng điệu và vẻ mặt của cô ta lúc đó là đang uy hiếp sao? Chẳng lẽ mình thật sự đã hiểu lầm?

“Chuyện trong giới giải trí rất phức tạp. Có một số việc em không hiểu cũng không sao, chị hiểu là được. Em cần một người dẫn đường, còn chị cần một trợ thủ. Chị không tin người khác, chỉ tin tưởng em, chị nghĩ em cũng như vậy. Chúng ta đừng vì chút chuyện cỏn con mà sinh ra hiềm khích nữa.”

Phan Khả Vận sửa lời: “Nhưng đó không phải chuyện nhỏ, anh Đông Quân đã biết hết rồi.”

“Anh ấy biết thì đã sao, cuối cùng chẳng phải cũng không có chuyện gì sao? Là chị cắt đứt hoàn toàn tình cảm với anh ấy chứ không phải em! Chuyện này đã qua rồi, chị và Lâm Tiêu sẽ không động vào Lâm Du nữa. Chị muốn kiếm tiền, Lâm Tiêu muốn nổi tiếng, đây mới là mục đích của bọn chị.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1449 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status