Lấy chồng quyền thế

Chương 1026 : SẼ KHÔNG CẢN TRỞ HAI NGƯỜI (2)



“Còn vài cô ngôi sao nhỏ không nổi tiếng bằng Phương Tiểu Hi, nhưng vẫn có thể tạo sức hút trong thời gian ngắn. Tuy nhiên chắc chắn là không có tác dụng quá lớn đối với việc lấy lại danh tiếng cho Áo cưới Mina. Tốt nhất vẫn là Phương Tiểu Hi.”

“Chị biết rồi, chị sẽ lo bên Phương Tiểu Hi. Trước tiên em giúp chị tổ chức xong bữa tiệc này rồi nói tiếp. Đây không chỉ là buổi tiệc gây quỹ từ thiện mà còn có thể lôi kéo nhà đầu tư cho Áo cưới Mina.”

“Vâng, em sẽ cố hết sức.”

Sau khi cúp máy, Phan Khả Vận đọc kĩ danh sách trong tư liệu. Người nào người nấy đều là nhân vật lớn nổi tiếng trong giới kinh doanh. Xem ra Dương Liễu Nhi thật sự rất tin tưởng cô ta, vậy cô ta cũng không thể phụ lòng tin của chị họ mình được.

Còn ở đầu bên kia, Dương Liễu Nhi vừa cúp điện thoại liền mắng to: “Mở miệng là Phương Tiểu Hi, dã tâm của mày cũng không nhỏ! Mới có quy mô hai cửa tiệm mà đã muốn mời ngôi sao nổi hàng đầu làm người đại diện! Đầu óc bị điên hay bị úng nước vậy?”



Cuối cùng Lý Bất Ngữ cũng nên đôi với Thẩm Tự An như mong ước.

Còn Thẩm Tự An cũng trở thành khách quen của Thành Để.

Hôm đó trời quang, ráng chiều vàng ươm, lá cây ngân hạnh trong sân vàng ruộm, đẹp không tả xiết.

Lâm Thiển nhìn đồng hồ, Cố Thành Kiêu đã sắp về nhà. Cô bèn hắng giọng, gọi to, “Bất Ngữ, ra đây đi.”

Khoảng ba đến năm giây sau, Lý Bất Ngữ xuất hiện: “Chị dâu, có chuyện gì sao?”

“Không có việc gì thì không thể gọi em à?”

“Có thể, có thể.”

Lâm Thiển kéo cánh tay Lý Bất Ngữ, thân thiết nói: “Em qua đây! Sao em cứ nấp trong bóng tối mãi thế? Đã nói với em rồi, muốn đi theo thì cứ đường hoàng mà đi theo. Huống hồ bây giờ chúng ta đang ở nhà, em còn trốn làm gì?”

Lý Bất Ngữ gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Chị dâu, chị đừng để ý đến em. Là một vệ sĩ thì phải có sự tự giác của một vệ sĩ.”

“Đâu ra nhiều thứ phải để ý vậy?”

“Đương nhiên là có rồi, hổ dữ dù giỏi cỡ nào, nếu cứ nhốt mình trong lồng thì cũng mất đi bản tính hoang dã.”

“… Được rồi, tùy em. Nhưng bây giờ em phải nghe lời chị. Hôm nay đến đây thôi, em tan làm đi.”

“Em luôn sẵn sàng 24/24, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày không nghỉ. Đây là chức trách của một…”

Lâm Thiển mỉm cười lắc đầu, lập tức cắt ngang lời cô: “Bất Ngữ à Bất Ngữ, vậy trong từ điển vệ sĩ của em, có nói phải nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân không?”

“À, có. Trong tình huống không làm trái pháp luật và đạo đức thì nên nghe theo. Chị dâu, rốt cuộc chị muốn em làm gì? Đi mua giúp chị thứ gì sao?”

Bấy giờ, bên ngoài sân vang lên tiếng động cơ ô tô, xe Cố Thành Kiêu vững vàng chạy vào. Cùng với ánh tà dương màu vàng kim ấm áp, cả chiếc xe của anh tỏa sáng, oai phong và khí phách.

Lâm Thiển hất cằm về phía cửa, cười hì hì: “Chị không muốn em mua cái gì cả, chỉ muốn em tan làm thôi. Này, Đội trưởng Thẩm tới rồi kìa.”

Lý Bất Ngữ xấu hổ cắn môi, đỏ bừng mặt, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp: “Chị dâu, chị… chị… em…”

“Ôi trời, đừng xấu hổ mà. Hai người đang trong giai đoạn yêu đương thắm thiết. Nếu ở xa thì đành chịu, chứ gần như vậy mà không gặp nhau được chẳng phải giày vò lắm sao? Yên tâm đi, chị và lão Đại của em là người thấu tình đạt lý, sẽ không cản trở việc hai người giao lưu tình cảm đâu.”

“…” Lý Bất Ngữ xấu hổ kinh khủng, thậm chí còn không dám liếc nhìn ra cửa.

Xe dừng lại, Cố Thành Kiêu bước xuống, về cùng anh còn có Thẩm Tự An. Hoàng hôn chiếu xuống làm chiếc bóng của hai người dài vô cùng.

Lâm Thiển nhìn họ. Ánh chiều tà rọi nghiêng phía sau lưng khiến họ như thể mang theo vầng hào quang. Hai người đều cao lớn, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cùng với khí chất chính trực mạnh mẽ còn bắt mắt hơn cả siêu mẫu.

Lâm Thiển vui vẻ chạy tới, nũng nịu gọi: “Ông xã, anh đã về rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1449 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status