Lấy chồng quyền thế

Chương 1027 : TỐI NAY KHÔNG CẦN VỀ (1)



Cố Thành Kiêu vừa nghe thấy giọng điệu này thì adrenaline sôi trào, ở đây có người ngoài còn như thế, đồi phong bại tục quá.

“Trời lạnh thế này, em đứng bên ngoài làm gì? Mau vào nhà đi.”

“Đợi anh về mà.” Lâm Thiển cười ngọt ngào, đi lên trước ôm lấy cánh tay Cố Thành Kiêu, rạng rỡ: “Đội trưởng Thẩm cũng tới à, chuyện quan trọng đó của mấy anh sao mà nói mãi vẫn chưa xong vậy? Hại Đội trưởng Thẩm cứ tới Thành Để tăng ca mãi, phiền phức quá!”

Đương nhiên Thẩm Tự An có thể nghe được ý tại ngôn ngoại trong câu nói của cô, còn có Lý Bất Ngữ đang đứng phía sau cô xấu hổ muốn trốn, chắc hẳn chị dâu đã trêu chọc cô ấy rồi.

Quả nhiên Lâm Thiển cười tươi, chậm rãi nói: “Đội trưởng Thẩm, tôi thấy mấy anh vất vả quá, hay là hôm nay đừng tăng ca, công việc làm mãi cũng không hết, khéo sao tôi cũng cho Bất Ngữ tan làm sớm, hay là anh dẫn Bất Ngữ ra ngoài đu đưa đi?”

Cố Thành Kiêu: “Khụ khụ!”

Lâm Thiển lập tức đính chính: “Ra ngoài dạo chơi, ha ha ha.”

Mấy ngày nay Thẩm Tự An nhiều lần mượn cớ công việc chạy tới Thành Để để gặp cô bạn gái bé nhỏ, Cố Thành Kiêu và Lâm Thiển không vạch trần anh mà thôi. Thay vì để hai người họ ở cùng mái nhà nhưng không thể tự do qua lại, chi bằng để họ ra ngoài hưởng thụ thế giới hai người, đang trong tình yêu cuồng nhiệt mà, mọi người đều hiểu.

Chẳng qua hai người này đều quá ngại ngùng, ngay cả chuyện đơn giản như xin nghỉ cũng ngại không dám lên tiếng. Một người phải chủ động xin được tăng ca, còn một người được cho nghỉ lại không muốn, ôi.

“Đội trưởng Thẩm, dù anh không muốn hẹn hò thì cũng phải suy nghĩ cho cô em Bất Ngữ của chúng tôi chứ, đúng không nào? Lần đầu em ấy yêu đương, chưa trải qua chuyện gì, dù sao cũng phải để em ấy trải nghiệm một chút chứ, đúng không?”

Thẩm Tự An lúng túng không biết trả lời thế nào, còn Lý Bất Ngữ thì mặt đã đỏ như gan heo, muốn quay đầu bỏ chạy.

“Bất Ngữ, đứng lại!” Lâm Thiển kịp thời gọi cô lại, lập tức chạy tới, ôm lấy vai cô, kiên quyết quay người cô lại, “Đừng chạy chứ, em chạy cái gì hả, mau đi với Đội trưởng Thẩm đi, cơm tối hôm nay không có phần của hai người đâu.”

Thẩm Tự An: “…”

Lý Bất Ngữ: “…”

Vẫn là người chồng thân yêu của Lâm Thiển phối hợp hơn, Cố Thành Kiêu cũng bắt đầu lên tiếng hùa theo: “Đúng thế, Đội trưởng Thẩm, ngày nào cũng tăng ca, anh không mệt chứ tôi thì mệt rồi, tối nay không cần tăng ca đâu, cũng không phải chuyện gì gấp lắm.”

Thẩm Tự An: “…”

Lâm Thiển hớn hở, kẻ hát người bè cùng Cố Thành Kiêu: “Công việc đâu thú vị bằng yêu đương? Chúng tôi cũng phải đi yêu đương đây, hai người đi nhanh đi, đừng gây ảnh hưởng đến chúng tôi.”



Trên mặt Cố Thành Kiêu luôn nở nụ cười, Lâm Thiển là nguồn vui của anh, chỉ cần nhìn thấy cô, chỉ cần cô mở miệng nói chuyện là trong lòng anh không khỏi cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng.

“Nhanh nào, đi mau đi, tối nay không cần về đâu.”

Lý Bất Ngữ xấu hổ đến mức chỉ muốn chui đầu xuống đất, “… Chị dâu, em sẽ về.”

“Ờ, ha ha ha, về cũng được, vậy đi nhanh đi, chơi vui nhé.”

“…”

Lâm Thiển kéo Cố Thành Kiêu vào nhà, Cố Thành Kiêu quay đầu sang ném chìa khóa xe cho Thẩm Tự An, “Đổ xăng giúp tôi, cảm ơn.”

Thẩm Tự An chụp lấy chìa khóa xe, thấy lão Đại với chị dâu đã vào nhà thì lặng lẽ bước tới trước mặt Lý Bất Ngữ.

“Em rảnh không, anh đưa em đi dạo phố nhé?”

Lý Bất Ngữ cúi đầu, xấu hổ cắn môi: “Đi đâu?”

“Xem phim, ăn tối, em muốn đi đâu thì đi đó.”

“Em không biết mình muốn đi đâu nữa.” Lúc này, tim Lý Bất Ngữ đập liên hồi, đầu óc bấn loạn, không biết để tay ở đâu, cũng không biết nhìn đi đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 1449 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status