Liên hoa bảo giám

Chương 394: Âm mưu của Mười Ba cùng cái mũi của Steven



Anji dẫn người đi tới trước phòng ngủ của Tuyết Cơ đúng lúc Đỗ Trần đi ra khỏi đài quan sát.

- Á Lực tiên sinh, ngài đi đâu vậy?
Lính canh nghi hoặc hỏi.

- A, ta nhớ tới chút chuyện, phải đuổi theo tiên sinh Czech.
Đỗ Trần đóng cửa đi ra ngoài:
- Ngươi chú ý phản ứng của JuJu thú, nếu có chuyện ngoài ý muốn, lớn tiếng cảnh báo.

Lính canh ứng tiếng, đưa mắt nhìn Đỗ Trần rời đi, nhưng vừa quay đầu, đã thấy trên mặt đất hiện lên một đồ án, đồ án này dùng chân vẽ, coi như hoàn chỉnh, miễn cưỡng có thể thấy hình cái mũi.

Lính canh cẩn thận nhớ lại một chút, không có phát hiện là ai vẽ, bất quá từ vị trí đồ họa mà suy đoán, chắc là do tiên sinh Green vừa đứng ở đây vẽ ra.

Trong lòng vô cùng khó hiểu, tiên sinh Green không phải nóng lòng đi gặp tiểu thư Heidy sao, còn vội vã đi nữa? Hắn sao còn có tâm tình vẽ? Nhún vai, lính canh tiếp tục quan sát JuJu thú.....

Hai Mươi dặm ngoài địa bảo, Chaucey bị đánh bay lên trời rơi xuống mặt đất, bụi đất bay lên bốn phía, trên mặt đất bị đào ra một cái hố thật sâu.

Dựa vào thực lực mạnh mẽ, Chaucey đập đuôi xuống đất nhẩy lên, vừa thấy Pi Liesi đồ lục đội ngũ của mình, lúc này giận dữ:
- Pi Liesi, ngươi không cho chúng ta ăn Tử Huyết Nhân cũng đành, hôm nay đương nhiên giết hại đồng bào, ngươi, ngươi thật hắc dát dát.

Pi Liesi đang giết cho một đội JuJu thú chạy toán loạn, nghe vậy quay đầu cả giận nói:
- Kẻ không rõ đạo lý kia, nếu ngươi không rõ ý nghĩ hắc dát dát của ta, vậy đi tìm chết đi.
Nói xong, hắn lắc mạnh đầu, chất lỏng màu xanh biếc sau đầu bắn về phía Chaucey.

Chaucey lập tức tránh thoát, hô lớn:
- Các huynh đệ, cứ tiếp tục như vậy, chúng ta không bị chết đói, cũng bị JuJu vương hắc dát dát này giết sạch, đừng chờ chết. Theo ta cùng tiến lên, giết Pi Liesi, ta làm vương, sau đó dẫn các ngươi đi ăn Tử Huyết Nhân hắc dát dát.

- Hắc dát dát, ngươi muốn phản bội ta?
Pi Liesi hốt nhiên giận dữ, nhưng đảo mắt nhìn lại, một tiểu đội dưới tay Chaucey thật sự lao lên.
- Giết hắn, để cho Chaucey hắc dát dát làm vương.

Tám chín ngàn JuJu thú, sơn hô hải khiếu lao lên, mục tiêu - cự vĩ nguy nga như núi của Pi Liesi.

Pi Liesi ra sức quét đuôi về phía trái, một mảng lớn JuJu thú ở bên trái bị đánh thành thịt nát, "Thanh tảo" một khoảng đất trống lớn, nhưng liền đó theo cái đuôi quét ngang, mấy trăm JuJu thú "A ô, a ô" giương miệng rộng cắn đuôi hắn.

- Hắc dát dát.
Pi Liesi đau đớn ngửa mặt lên trời rống lên, lập tức lại quét đuôi về phía bên phải, ý đồ đánh chết mấy đồng bào đang cắn đuôi mình. Nhưng khi cái đuôi của hắn vừa quét sang phải, khoảng đất trống vừa mới quét dọn bên trái đã được JuJu thú bổ sung, liền đó JuJu thú lao lên cắn vào đuôi hắn.

Đánh mặt phải, mặt phải có JuJu thú cắn ngươi, đánh mặt trái, mặt trái có JuJu thú cắn ngươi! Dù Pi Liesi cường hãn, nhưng chỉ chốc lát cái đuôi cũng lộ ra vô số miệng vết thương.

- Đông, Đông.
Quang mang màu xanh biếc sau đầu Pi Liesi chớp động, tựa hồ tụ cái gì đó, đồng thời hắn điên cuồng vũ động quét đuôi, nhưng JuJu thú càng thêm điên cuồng. Ngươi đánh chết ta mười người, ta đi lên một trăm! Khoảnh khắc, JuJu thú thi thể khắp nơi, nhưng động tác của Pi Liesi cũng chậm lại.

Pi Liesi thấp giọng kêu lên một tiếng:
- Chết, các ngươi một bọn phản đồ đều muốn chết!

Đột nhiên thân thể run lên, dịch sau đầu đã súc tụ xong, giống như giếng phun bắn lên trời, tiếp đó, tích dịch từ trên trời rơi xuống, tựa như mưa tích dịch, bao trùm phương viên bốn năm trăm thước, bao lấy cả đám JuJu thú trong đó.

Nước mưa này nhìn như trong suốt mềm mại, nhưng rơi xuống đầu JuJu thú như liêm đao của tử thần, một con JuJu thú đang cắn đuôi Pi Liesi, chỉ cảm thấy đỉnh đầu bị giọt nước rơi trúng, đầu nó lập tức vỡ ra, cơ thể bi nước mưa bao trùm cũng chung vận mệnh, Chaucey lập tức hô to:
- Nắm lấy thi thể cản mưa, chui xuống đất... tóm lại đừng chạm vào nước mưa.

May mắn là hắn đề tỉnh kịp thời, một lượt mưa qua đi, tám chín nghìn JuJu thú thì có hơn hai ngàn ngã xuống.

Pi Liesi dù sao cũng là dị thú thập cấp đỉnh phong.

Thấy quân bạo loạn đã có hai ba thành bị chết trong trận mưa, Pi Liesi cười lạnh lùng:
- Phản đồ, phải chết.

Vừa nói, sau đầu hắn lại tiếp tục ngưng tụ chất dịch màu xanh, xuất ra ngoài cơ thể bị cắn xé, Pi Liesi súc lực chốc lát, tiếp đó, nước mưa màu xanh biếc lại từ trên trời rơi xuống, JuJu thú vây quanh hắn ngã xuống liên tiếp... nhưng một lần này, uy lực của cơn mưa đã yếu đi hai ba thành, chỉ tiêu diệt hơn ngàn JuJu thú xung quanh.

Lực lượng của thập cấp dị thú, cũng bị tiêu hao, dù sao bản thân hắn có lực lượng vô cùng thần kỳ tồn tại.

Chaucey thấy đội ngũ của mình đã bị tiêu diệt gần nửa, nóng nảy, hét lớn:
- Các đồng bào JuJu thú, chẳng lẽ chúng ta tiếp tục tôn phụng JuJu vương hắc dát dát này sao? Các ngươi nhìn xem, hắn hôm nay đã làm gì? Chúng ta rõ ràng có thể dễ dàng đánh thắng Tử Huyết Nhân, nhưng Pi Liesi một không cho chúng ta ăn cơm, hai còn buộc chúng ta lên chiến trường chịu chết... có vị vương nào như hắn sao?

JuJu thú xem náo nhiệt có mấy người động tâm.

Chaucey tiếp tục hét lớn:
- Đúng, chúng ta đều hiểu được ý của Pi Liesi, Tử Huyết Nhân chết sạch, chúng ta cũng chết đói. Nhưng tiếp tục cho Pi Liesi làm vương, chúng ta chưa kịp chết đói, đã bị hắn giết sạch rồi.

Hắn giơ cao cái đuôi:
- Các ngươi xem, ngoại trừ Pi Liesi, đuôi ta lớn nhất, giết chết Pi Liesi, ta làm vương, ta cam đoan trong một thời gian ngắn sẽ đưa mọi người sát tiến địa bảo Brockman, nếu làm không được, các ngươi ăn ta.

- Chaucey, ngươi hắc dát dát. Ta đi với ngươi.
Một tướng lĩnh JuJu thú lớn tiếng phụ họa, quát:
- Một vạn huynh đệ của ta, giết Pi Liesi, ăn sạch Tử Huyết Nhân.

- Giết Pi Liesi.

- Giết.
Gần hai trăm vạn JuJu thú, đang lao tới Pi Liesi.

Pi Liesi trợn mắt há mồm, thế này, thế này không thể so với tám chín ngàn JuJu thú, hai trăm vạn, hai trăm vạn là khái niệm gì? Hắn liếc mắt nhìn lại, trên đại bình nguyên xám xịt này căn bản là không nhìn tới cuối.

Liều chết giãy dụa, Pi Liesi một mặt quét đuôi, lục dịch trên đầu ngưng tụ, ý đồ lại tiếp tục "Tạo mưa", nhưng lục dịch vừa mới tích được một chút, cái đuôi của Pi Liesi đã bị một đội JuJu thú phối hợp cắn rớt một tảng thịt lớn, hắn đau đến mức run lên. Lục dịch trên đỉnh đầu cũng ngừng ngưng kết. Súc lực? Đại quy mô sát thương? Hai trăm vạn JuJu thú có thể cho ngươi cơ hội sao? Cho dù ngươi dùng, khí lực còn thừa đủ cho ngươi giết bao nhiêu JuJu thú?

Pi Liesi đau đớn không cách nào tập trung chú ý ngưng tụ lục dịch được, chỉ có thể điên cuồng vũ động đuôi, hy vọng có thể đánh ra một đường lui, nhưng động tác của Pi Liesi cũng dần dần chậm lại...

Hắn chậm, nhưng JuJu thú lại càng nhanh! Một miếng lại một tiếng, máu thịt của Pi Liesi tung tóe, rốt cục, khi cái đuôi của hắn bị cắn đứt, thì cái đầu nho nhỏ của hắn cũng rơi xuống đất, tiếp đó vô số JuJu thú trèo lên thân.

- A, ô, a ô...

Pi Liesi thì thào, chỉ để lại một câu nói cuối cùng:
- Ta, ta là vì toàn tộc JuJu thú... hắc dát dát, tại sao...

- Ca ba!
Chaucey nhảy lên người Pi Liesi, một miếng cắn nát đầu hắn, hô lớn:
- Ta, Chaucey, JuJu vương hắc dát dát! Các con dân, theo ta đi ăn "cơm".

JuJu thú bài sơn đảo hải giết hướng địa bảo Brockman.

Trên đài quan sát của địa bảo, lính gác gia tộc Brockman lập tức luống cuống, lập tức hỏi:
- Á Lực tiên sinh, JuJu thú giết tới, chúng ta... đáng chết. Á Lực tiên sinh đã ra ngoài rồi.

Trong đầu còn nhớ kỹ tiên sinh Á Lực đuổi theo Czech, lính gác không biết, hắn trong lòng kêu rên:
- Trời ạ, Á Lực tiên sinh còn không biết JuJu thú đã thay đổi thủ lĩnh, giết tới nơi rồi.

Hắn lo lắng, chỉ có thể đẩy cửa rống to:
- Báo động, báo động! Mau tìm tiên sinh Á Lực, JuJu thú thay đổi thủ lĩnh, toàn lực giết tới.

Trong tình huống khẩn yếu trước mắt, Đỗ Trần đi đâu?

Lúc này, Anji dẫn người tới trước cửa phòng ngủ của Tuyết Cơ, tổng cộng sáu người, đều là tinh anh có quyền lực trong lớp người thứ 3.

- Anji, ngươi muốn làm gì?
Hôm nay phụng mệnh thủ vệ tại cửa phòng Tuyết Cơ là lục đệ của Czech, cũng là thúc thúc của Anji. Bằng việc này cho thấy gia tộc Brockman đã hết sức chiếu cố an nguy của Tuyết Cơ.

Anji lặng yên cười nói:
- Lục thúc, chúng ta muốn đi thăm Tuyết Cơ phu nhân.

Lục thúc nhìn mọi người một chút:
- Á Lực tiên sinh có phân phó, Tuyết Cơ phu nhân thân thể không thoải mái, không tiếp khách, về đi.

Anji không chịu dời bước, ngược lại tiến gần lục thúc, khiếm ý nói:
- Thúc thúc, ngài xem, mấy hôm trước ta làm ra loại chuyện này, chọc phu nhân Tuyết Cơ tức giận, hôm nay ta hiểu ra, ngài, ngài để cho ta vào gặp Tuyết Cơ phu nhân xin lỗi được không?

Bộ dáng thành khẩn khiêm cung khiến sắc mặt lục thúc có tốt hơn chút, nhưng vẫn lắc đầu:
- Không được, Á Lực tiên sinh có phân phó, không có sự cho phép của hắn, bất luận kẻ nào đều không được quấy rầy Tuyết Cơ phu nhân.

Anji cầu khẩn nói:
- Lục thúc, ta tới xin lỗi...

Lục thúc kiên định khoát tay:
- Nếu ngươi nghĩ xin lỗi, vậy viết thư, ta có thể giúp ngươi chuyển, nhưng gặp mặt thì không có khả năng.

- Thật không?
Sắc mặt Anji đột nhiên lạnh lẽo, đột nhiên một thanh chủy thủ đâm ra, phốc, đâm vào ngực thúc thúc không hề phòng bị:
- Vậy lục thúc, Anji xin lỗi người.
Cùng lúc đó, mấy người đi cùng Anji nháy mắt ra tay, chế trụ thủ vệ.

Theo đó hơn 20 thành viên lớp người thứ 3 từ các nơi chạy tới:
- Tam tỷ, các đệ đệ muội muội đều tới, mọi điểm trên đường đều đã chuẩn bị sẵn, kế tiếp làm sao chúng ta nghe ngươi.

Dựa theo kế hoạch, Mười Ba trước tiên bắt tam thúc công của Anji, sau đó dụng bộ dáng tam thúc công, lấy cớ Heidy dẫn dụ Green, nếu tất cả mọi người bị thương, vậy Mười Ba cũng đủ tin tưởng đối phó một mình Green, thừa dịp không chú ý hoặc giết hoặc bắt sống.

Cùng lúc đó, Anji mang người đi bắt sống Tuyết Cơ, hai người đều không đi chọc tức Á Lực, chỉ là sau khi thành công thì theo địa huyệt liên thông tánh mạng thụ đi tới - Mười Bốn đang ở đó chờ tiếp ứng! Đến lúc đó, có Tuyết Cơ cùng Green trong tay, còn sợ Á Lực không chịu chết hoặc đầu hàng sao?

Đây là toàn bộ kế hoạch của Mười Ba cùng Anji, thoạt nhìn tựa hồ không có chút sơ thất, mặc dù đơn giản nhưng hữu hiệu.

- Đương!!!
Anji một cước đá tung cửa lớn, trong lòng còn nghĩ, chờ khi bắt được Tuyết Cơ, ta lưu lại cho Á Lực một phong thư sau đó đi tới địa huyệt hội hợp với Mười Bốn, đội trưởng Mười Ba cũng hẳn là đã giải quyết Green! A a, nàng trong đầu thậm chí còn đang ảo tưởng, chờ khi Á Lực phát hiện Tuyết Cơ mất tích, trên thảm chỉ có một phong thư thì sẽ bối rối, còn theo thư mà đi đầu hàng với bộ dáng đáng thương.

Nhưng vừa nhìn lướt qua tình hình trong phòng ngủ, Anji cả kinh, Tuyết Cơ đâu?

Phòng ngủ trống rỗng, chỉ có một đoá Liên Hoa nho nhỏ trên thảm phóng ra quang mang. Anji chỉ kinh ngạc chốc lát, lập tức gọi người tới, cẩn thận, bảo vệ tới gần Liên Hoa:
- Tứ đệ, ngươi xem xét đóa Liên Hoa này xem.

Một thiếu niên có vài phần không tình nguyện đi vòng quanh Liên Hoa vài vòng:
- Ta nghe cha nói, đây là thánh khí của Á Lực, phi thường kỳ diệu, chẳng những có thể chữa thương, hơn nữa có thể biến ảo lớn nhỏ, thậm chí ngay cả người bên trong cùng theo đó biến hoá...

Hắn nhẹ nhàng huých Liên Hoa một chút, không có phản ứng, an tâm một chút, lúc này mới lớn mật nhìn, cả kinh kêu lên:
- Tam tỷ, ngươi xem, bên trong có đúng là Tuyết Cơ không?

Anji lập tức bước lên trước, trong Liên Hoa nho nhỏ tựa hồ có một người ngồi, nhìn trang phục, hẳn là Tuyết Cơ đang nhập định chữa thương, nhưng... Liên Hoa thật sự quá nhỏ, đài hoa chỉ lớn như con côn trùng, vậy người ngồi trong có thể thế nào?

Anji hao hết mục lực cũng nhìn không rõ, nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới, cuối cùng lắc hoa sen, nhưng Tuyết Cơ ở trong cũng không có phản ứng.

- Hẳn là Tuyết Cơ.
Anji không có chủ ý, không thể làm gì hơn là nắm Liên Hoa trong tay:
- Đội trưởng chắc đã thành công, chúng ta nhanh đi tới địa huyệt hội hợp với hai vị đội trưởng, mời đội trưởng xử lý Liên Hoa này.

Nói xong, nàng lấy một phong thư từ trong ngực ra đặt lên thảm, sau đó dẫn người rời khỏi phòng ngủ.

Trong thông đạo, cách mặt đất năm sáu trăm thước, nếu tính tới sự gập khúc của thông đạo, Anji phải đi ba bốn đoạn lộ trình. Dọc theo đường đi lớp người thứ 3 đã khống chế, Anji trong lòng có việc, dẫn đầu vội vàng đi tới, nhưng khi mới đi được hai khúc, đã nghe tới phía trước có người hét lớn:
- Anji, ngươi, ngươi, không thể tưởng ngươi đương nhiên làm ra loại chuyện này. Từ này về sau, ta không có nữ nhi như ngươi nữa.
Anji chấn động, tại khúc quanh phía trước đi ra ba người, đúng là Steven, Đỗ Trần cùng Czech, bất quá Czech sau khi xuất hiện liền quay lưng rời đi, ý tứ rất rõ, nữ nhân này muốn giết hay sao tùy các ngươi, ta mặc kệ.

Mà trong kế hoạch, Mười Ba phải bắt hoặc giết Green... lại đang bị Steven vác trên vai, hoa hoa công tử này tay còn không ngừng trộm "ăn" hai khối đậu hũ trước ngực nàng ta, "ăn" xong rồi, còn học động tác của Đỗ Trần, sờ sờ cái mũi, hạnh phúc thỏa mãn.

Mà thần sắc Á Lực có chút quái, trước kia Á Lực trong ấn tượng của Anji là một người ôn văn nho nhã, thoải mái cởi mở, nhưng trước mắt... sao lại như một tên lưu manh?

- Anji tiểu thư!
Đỗ Trần cúi người chào, rất quý tộc nói:
- Rất vinh hạnh thông báo cho ngươi biết, bây giờ không có người ngoài, ta đây không định giả làm quý tộc với ngươi... bổn nhân bình sinh thống hận nhất là người dám động tới nữ nhân của ta. Tiểu nha đầu, muốn chết không cần phải như vậy.
Liên Hoa Bảo Giám
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status