Lộng triều

Quyển 13 - Chương 60


Triệu Quốc Đống biết chuyện này đúng là có chút khó xử lý. Nhưng hắn không ngờ người đầu tiên gọi cho hắn lại là người quen cũ, phó giám đốc Sở Giao thông - Từ Hoành.

Từ Hoành vẫn ở trên sở. Thái Chánh Dương đi cũng không đến lượt y. Bây giờ Mã Cương lên chức, xem ra chức giám đốc Sở Giao thông vô duyên với y. Chẳng qua nghe nói khóa tới y rất có thể sang làm giám đốc Sở Xây dựng, cũng có nói y xuống thị xã nào đó làm Thị trưởng.

Triệu Quốc Đống vẫn duy trì quan hệ khá tốt với Từ Hoành, ngày lễ, tết cũng qua lại một chút. Mặc dù không có quan hệ mật thiết nhưng cũng coi như là người nói chuyện được.

- Quốc Đống, chuyện này tôi thấy nếu hóa giải được thì hóa giải. Cậu cũng biết Cục công an hàng hải vẫn có quan hệ tốt với tỉnh ta, cũng rất ủng hộ công tác giao thông của tỉnh. Chúng ta về sau có nhiều việc nhờ bọn họ, đây dù sao cũng không phải việc gì lớn. Nếu có thể giải quyết thì coi như hai bên đều có lợi.

Từ Hoành rất khách khí nhưng ý là rõ ràng, không hy vọng chuyện xử lý theo pháp luật. Xem ra quan hệ của đám công an hàng hải kia khá rộng, nhanh như vậy đã có người biết tin mà gọi tới.

- Giám đốc Hoàng, không phải tôi không nể mặt anh mà chuyện này tạo ảnh hưởng quá xấu. Anh chắc cũng biết Ninh Lăng đang cố gắng phát triển ngành năng lượng mới, chúng tôi có mấy hạng mục cần tài chính đầu tư vào. Chuyện này tạo ảnh hưởng rất xấu bởi vì người bị hại lại trùng hợp là người thân của một nhà đầu tư. Điều này có ảnh hưởng rất lớn đối với hạng mục này của chúng tôi. Nếu như công an địa phương không có giải quyết công bằng thì sợ ảnh hưởng đến hạng mục này.
Triệu Quốc Đống khéo léo giải thích.

Từ Hoành cũng biết việc Ninh Lăng đưa ra quy hoạch lớn về việc thành lập trụ sở nguồn năng lượng và tài liệu mới, hơn nữa có không ít động tác mạnh. Ngay cả Phó chủ tịch thường trực Nhâm Vi Phong cũng tự mình đến tham gia nghi thức ký kết giữa Ninh Lăng với tập đoàn Hải Uy, công ty Thần Phong. Triệu Quốc Đống là Bí thư Thị ủy mà chú trọng việc thu hút đầu tư như vậy cũng là hợp tình hợp lý.

- Quốc Đống, tôi cũng không tiện nói nhiều nhưng tên họ Tôn có chút lai lịch. Bố mẹ nó đều là người có thân phận ở trên bộ. Mẹ nó là Phó cục trưởng cục Giao thông đường thủy, bố vốn làm nhiều năm ở Cục công an hàng hải, bây giờ được điều tới Cục công an ở bộ, cũng có chút quan hệ. Tôi đoán chuyện này trong lúc nhất thời không thể giải quyết xong. Tôi chỉ có thể nói nếu được thì nhường một bước, cho nó một biến hoá đi.
Từ Hoành nói.

- Ừ, cảm ơn giám đốc Hoàng đã quan tâm, tôi sẽ suy nghĩ một chút.
Triệu Quốc Đống cũng biết Từ Hoành là có ý tốt.

Đúng như Từ Hoành nói, cũng không ngoài dự đoán của Triệu Quốc Đống. Ngay sau khi Từ Hoành gọi, một phó giám đốc sở Văn hóa, Bí thư Thị ủy – Tân Châu Bối Thiết Lâm, một vị Trưởng phòng ở Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy cũng gọi tới cho Chung Dược Quân hoặc là Triệu Quốc Đống.

Làm Triệu Quốc Đống có chút bất ngờ chính là cuối cùng ngay cả Trình Nhược Lâm cũng gọi tới hỏi làm Triệu Quốc Đống rất ngạc nhiên. Sao Trình Nhược Lâm lại dính vào việc này. Chẳng lẽ nói họ Tôn kia có ảnh hưởng lớn như vậy. Bởi vì Trình Nhược Lâm gọi tới nói là có người bạn ở trong giới giải trí hỏi cô về việc này.

Triệu Quốc Đống hỏi Trình Nhược Lâm là ai tìm cô, Trình Nhược Lâm cũng nói không rõ, chỉ nói là có một người bạn rất có ảnh hưởng trong làng giải trí nhờ. Biết cô từ Ninh Lăng đi ra nên nhất định có quan hệ cho nên ở Ninh Lăng nên mới tìm cô.

Đến cuối cùng là do Phó chủ tịch tỉnh Tào Ninh gọi điện thoại đến hỏi chuyện này có thể giải quyết êm được không. Triệu Quốc Đống mới coi như cảm thấy họ Tôn kia có năng lực không bình thường.

Tào Ninh trước là giám đốc Sở tài chính, Phó chủ tịch tỉnh Thang Trung Ngọ đến Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, y liền thành Phó chủ tịch phụ trách quy hoạch đô thị, xây dựng cùng giao thông. Triệu Quốc Đống cũng không quá quen đối phương nhưng khi Phó chủ tịch tỉnh gọi tới thì cũng có nghĩa gì là rất rõ.

Triệu Quốc Đống không khỏi cân nhắc việc này.

Nhiều lãnh đạo gọi tới như vậy, nếu mình vẫn kiên trì thì hơi lập dị, nhưng nói thật hắn không thích cái kiểu kiêu căng của công an hàng hải. Nếu để lần này đối phương cứ thế được yên thì có khác nào đứng trên pháp luật, xem anh làm gì được tôi?

Trong điện thoại Tào Ninh cũng mơ hồ trao đổi ý kiến, nói là mẹ họ Tôn kia chẳng những sẽ tự mình gọi đến xin lỗi, hơn nữa còn nhờ một vị Phó cục trưởng trên bộ gọi điện tới coi như mong bỏ qua.

Mã Nguyên Sinh cũng đứng ngồi không yên.

Y ở vị trí này có thể nói là xấu hổ nhất. Công an hàng hải và Cục Công an Ninh Lăng có không ít nghiệp vụ qua lại, mặc dù Mã Nguyên Sinh rất coi thường năng lực nghiệp vụ và cách quản lý của cục Công an hàng hải, nhưng bề ngoài vẫn phải tỏ vẻ tôn trọng. Một vị Trưởng ban của cục Công an hàng hải đã gọi điện đến cho y mong bỏ qua, một phó giám đốc Sở công an cũng gọi tới, thậm chí ngay cả Nghiêm Lập Dân cũng gọi tới.

Thị trường Chung Dược Quân cũng gọi điện thoại tới hỏi tình hình cụ thể. Trong máy Chung Dược Quân trầm ngâm rất lâu và không nói gì, Mã Nguyên Sinh thậm chí có thể cảm thấy đối phương đang gây áp lực vô hình cho mình. Nhưng cũng may cuối cùng đối phương chỉ nói nếu được người bị hại chấp nhận hòa giải là tốt.

Bây giờ Chung Dược Quân còn không có lực lượng khiêu chiến Triệu Quốc Đống, hơn nữa giờ đang là thời kỳ trăng mật của hai người.

Xử lý thích đáng? Xử lý thích đáng như thế nào? Vị phó giám đốc Sở công an kia nói khá khôn khéo, tốt nhất có thể hòa giải, coi như tính đến quan hệ giữa công an hàng hải và công an địa phương, không nên có hành vi tạm giữ. Điều này cũng làm khó Mã Nguyên Sinh.

Đồn công an đã hỏi người bị hại, người bị hại không có ý kiến. Bây giờ quan trọng nhất là thái độ của Bí thư Triệu.

Dù người bị hại có gào lên hòa giả, thậm chí yêu cầu không truy cứu trách nhiệm thì cũng không quan trọng. Chủ yếu là xử lý như thế nào mới làm Bí thư Triệu hài lòng.

Mã Nguyên Sinh biết vị trí của mình bây giờ không ổn, ngay cả Nghiêm Lập Dân khi biết Triệu Quốc Đống tới làm Bí thư Thị ủy cũng đã hàm súc nhắc y phải điều chỉnh tác phong, chủ động dựa vào Thị ủy, khi nói chuyện cũng đừng ngại chấp nhận thấp hơn Triệu Quốc Đống một cái đầu. Hơn nữa Nghiêm Lập Dân cũng nói rõ với thân phận và sự rộng lượng của Triệu Quốc Đống thì sẽ không so đo mấy chuyện vặt trước đây. Chỉ cần Mã Nguyên Sinh chủ động dựa vào, tạo thành tích thì có thể rất nhanh dung nhập vào.

Mã Nguyên Sinh cũng không phải kẻ nông nổi, cũng biết nên chuyển đổi. Y hiểu nên mới nhanh chóng triển khai một loạt hành động sau hội nghị Thị ủy mở rộng đó và đạt hiệu quả tương đối tốt.

Nhưng tất cả so ra kém việc hôm nay, kết quả xử lý tốt hay xấu, có thể làm Triệu Quốc Đống hài lòng hay không mới là quan trọng nhất. Mã Nguyên Sinh thậm chí có thể cảm nhận được nó còn quan trọng hơn tổng hành động mấy tháng qua.

Y thậm chí còn đến gặp Mễ Á với danh nghĩa an ủi người nhà bị hại và hỏi ý kiến. Y cảm thấy đối phương là người biết nói, cũng không phải người có chỗ dựa mà được voi đòi tiên.

Y cũng thẳng thắn nói ra quan hệ giữa cảnh sát Ninh Lăng và công an hàng hải, sau đó mờ mịt nói mình khó xử.

Y đoán Mễ Á sẽ hiểu ý của mình.

Mã Nguyên Sinh đến đúng là làm Mễ Á không thừa nhận nổi. Cô cảm thấy mình cuốn vào chuyện này khiến nó thêm phức tạp. Cô vừa phải suy nghĩ đến cảm nhận của Triệu Quốc Đống, về phần khác cô không muốn vì chuyện này mà mang phiền toái tới cho Triệu Quốc Đống.

Một Cục trưởng Cục Công an không chỉ đơn giản đến gặp do cô là đại biểu của nhà đầu tư tới Ninh Lăng mà đến gặp. Từ thái độ của Mã Nguyên Sinh, Mễ Á có thể cảm nhận đối phương bây giờ gặp áp lực cực lớn, cũng rất hàm súc nói về khó khăn của y. Nhưng cô nhận ra Mã Nguyên Sinh này nói rất kiên quyết dựa theo chỉ thị của Bí thư Triệu.

Đối với lời nói của nhân vật chính trị, Mễ Á vẫn cảm thấy khó có thể hiểu hết, thường một câu nói theo biến hoá nhất định sẽ mang tới nhiều ý khác nhau.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status