Lộng triều

Quyển 15 - Chương 120


- Đừng, cần làm gì thì chúng ta vẫn phải làm. Vào Thường vụ tỉnh ủy chỉ là thêm một cửa sổ mà thôi, mà không đến lúc bất đắc dĩ cũng không thể lên tiếng. Tuần tới lần đầu tham gia hội nghị thường vụ đã được “ưu ái” cho phát biểu. Có phải là bi kịch không nhỉ?
Triệu Quốc Đống cười nói với Chung Dược Quân, Cố Vĩnh Bân.
- Tôi nghĩ mình sẽ sáng tạo lịch sử mất. Đúng là chưa từng nghe nói có thường vụ nào vừa tham gia họp lần đầu đã phải làm kiểm điểm.

Chung Dược Quân và Cố Vĩnh Bân đều nở nụ cười.
- Bí thư Triệu, chuyện này đúng là mới mẻ. Ngài coi như gánh vác trọng trách. Sau chuyện này chắc các lãnh đạo sẽ không còn so đo nữa.

- Sai rồi lão Cố. Trưởng ban thư ký Dương gọi tới nói đây là do Bí thư Ứng yêu cầu Thị ủy Ninh Lăng phải nhận sai lầm một cách nghiêm túc, nó sẽ đại biểu cho cái nhìn của Tỉnh ủy đối với bộ máy Ninh Lăng, xem Ninh Lăng có nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề hay không.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói.

- Nói tuy là như vậy nhưng mà Bí thư Triệu cách xử lý của Thị ủy với Vân Lĩnh thì tôi sợ trên tỉnh sẽ có dị nghị.
Chung Dược Quân và Cố Vĩnh Bân đều cảm thấy thái độ của Triệu Quốc Đống không ổn. Triệu Quốc Đống kiên trì xử lý nhẹ Huyện ủy, Ủy ban Vân Lĩnh tuy làm bọn họ vui vẻ nhưng lại lo Tỉnh ủy không hài lòng với cách xử lý này mà dẫn tới phiền phức không cần thiết.

- Nhất định có người ý kiến nên bản kiểm điểm cần phải làm tốt. Ngoài ra tôi cũng tiến hành báo cáo với Bí thư Đông Lưu cùng Chủ tịch Hạo Nhiên cùng với Bí thư Chấn Trung về ý kiến và cái nhìn của Thị ủy Ninh Lăng trong vấn đề này, mong bọn họ hiểu và ủng hộ.
Triệu Quốc Đống bình tĩnh nói.

Chung Dược Quân, Cố Vĩnh Bân đều nhận ra sự tự tin của Triệu Quốc Đống. Chẳng qua Triệu Quốc Đống đúng là có thể nói như vậy. ngoài việc Bí thư tỉnh ủy Ứng Đông Lưu tin tưởng và ủng hộ hắn ra thì thêm một điều rất quan trọng khác là thân phận của hắn đã là Thường vụ tỉnh ủy. Mặc dù hiện nay chỉ là thường vụ xếp hạng cuối nhưng theo nguyên tắc tập trung dân chủ của Đảng thì trọng lượng của các thường vụ trên danh nghĩa là như nhau. Ít nhất chuyện liên quan tới Ninh Lăng thì với tính cách của Triệu Quốc Đống tuyệt đối sẽ lên tiếng tranh chấp.

- Bí thư Triệu, quyết định của ngài đã được phê chuẩn, toàn thị xã coi như bỏ được gánh nặng. Nói thật sau khi sự kiện Vân Lĩnh diễn ra làm tôi rất lo lắng. Tôi dám nói có không ít cán bộ Ninh Lăng có suy nghĩ như tôi, đều nghĩ sao vào lúc đó lại xuất hiện chuyện này.
Cố Vĩnh Bân nói:
- Tôi dám nói ở đây có người đứng sau giật. Tuy nói đây không phải là bí mật nhưng các tài liệu đám phóng viên nhận được thì không phải ai ũng có thể tùy tiện lấy ra. Ngoài nhân viên bên trong của chúng ta thì bọn họ sao biết cách sao chép tài liệu. Chuyện này tôi suy nghĩ khá lâu nhưng trong thời gian trước không tiện nhắc tới vì sợ có người nói chúng ta trả thù. Bây giờ chuyện đã xong thì tôi nghĩ ở Vân Lĩnh cũng cần điều tra nội bộ một chút.

- Chuyện này không cần nhắc lại làm gì. Thứ nhất là công việc của chúng ta đúng là có vấn đề, thứ hai người có thể tiếp xúc văn bản là không ít. Nếu kẻ đó đã dám dùng chiêu này thì còn không có cách đề phòng sao?
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng:
- Chuyện này dù sao cũng đã qua, coi như ngã một lần khôn lên một lần. Bây giờ chúng ta cần là làm việc của mình. Tôi nghe nói có mấy công ty bất động sản An Đô muốn mở rộng thị trường sang Ninh Lăng chúng ta?

- Đúng thế, có mấy công ty bất động sản hàng đầu của tỉnh như Hối Sinh, Nam Đô, Hoa Cảng đều có mục đích tiến vào các đô thị cấp hai của tỉnh, mà điểm chọn đầu tiên là Ninh Lăng chúng ta. Tôi nghe nói còn có cả mấy công ty bất động sản lớn trong nước như Trung Dương, Kim Địa cũng muốn đến Ninh Lăng chúng ta.
Nói đến việc này làm Chung Dược Quân, Cố Vĩnh Bân có chút hưng phấn. Trong xu thế thị trường bất động sản khá trầm lắng mà các ông lớn này đến Ninh Lăng, đó chính là khẳng định rõ ràng nhất cho xu thế phát triển của Ninh Lăng.

- Hai hôm trước tổng giám đốc – công ty bất động sản Trung Dương đến Ninh Lăng chúng ta khảo sát, lão Trúc tiếp đón. Hôm qua tổng giám đốc công ty bất động sản Kim Địa – Từ Khả Tạo tới Ninh Lăng, lão Trúc và Cổ Bình Nguyên gặp đối phương. Y nói muốn đóng góp một phần sức lực cho sự phát triển của khu Hà Nam.
Cố Vĩnh Bân có chút đắc ý bổ sung.
- Lúc này các công ty bất động sản như vào kỳ nghỉ đông, hai công ty này chủ động tới Ninh Lăng đã nói rõ mọi người đánh giá cao tương lai phát triển của Ninh Lăng chúng ta.

Triệu Quốc Đống gật đầu nói:
- Tốc độ phát triển của Ninh Lăng chúng ta nhanh, nhất là khi mấy hạng mục lớn lục tục đi vào sản xuất thì càng cần nhiều lao động hơn nữa. Trung tâm đào tạo dạy nghề của chúng ta mặc dù đã mở rộng quy mô nhưng tôi thấy vẫn không đủ để đáp ứng nhu cầu của các công ty.

Triệu Quốc Đống dừng một chút rồi nói tiếp.

- Các nhân viên kỹ thuật, nhân viên quản lý của những công ty này thường mang theo cả gia đình tới nên yêu cầu khá cao về hoàn cảnh sống. Vì thế khi các công ty bất động sản tiến vào thì chúng ta cần phải có thái độ chào đón, chào mừng họ tới Ninh Lăng phát triển.

- Đúng thế, công ty bất động sản lớn có tài chính sung túc, hình thức kinh doanh và quan niệm xây dựng sẽ máng tới nhiều sáng tạo cho Ninh Lăng chúng ta. bọn họ đến cũng có lợi cho sự cạnh tranh trong ngành bất động sản Ninh Lăng, cũng có thể xúc tiến công ty bất động sản bản địa phát triển.
Chung Dược Quân đồng ý:
- Tới đây thị xã sẽ có vài khu đất được xây dựng như ở khu Giang Đông cùng khu Hà Nam và nội thành cũ Tây Giang. Bên Đông Giang thì cũng gia tăng xây dựng cơ sở vật chất ở ba nơi gồm Đường Trấn, Bắc Đầu, Hỏa Hoa.

Cố Vĩnh Bân tiếp lời:
- Tôi thấy Giản Hồng và Hoắc Vân Đạt đều đang xoa tay chuẩn bị làm lớn. Hoắc Vân Đạt bây giờ động tí là nói cái gì cảng hàng không. Tôi thấy anh ta đúng là tẩu hỏa nhập ma rồi, tham vọng không hề nhỏ. Tôi thấy y đang lo nếu khu Giang Đông tiếp tục mở rộng về phía đông sẽ trực tiếp đến dưới mắt Đông Giang mất.

- Giản Hồng và Đông Giang phối hợp rất ăn ý. Lão Cố nói đúng, bọn họ có thể lo việc Khu khai phát và Giang Đông mở rộng về phía đông cho nên mới không ngừng xúc tiến tốc độ xây dựng của quận. Lúc trước đã xác định Khu khai phát mở rộng tới đâu thì ở đó giao cho Khu khai phát. Bây giờ khu Giang Đông tuy về hành chính và sự vụ xã hội thuộc về Đông Giang nhưng việc xây dựng, khai thác đều do thị xã phụ trách. Tôi nghĩ Giản Hồng và Hoắc Vân Đạt không vui gì. Chuyện này tôi cảm thấy thị xã cũng nên suy nghĩ để nói rõ ràng mới được.

Chung Dược Quân nói.

Mới đầu khi xây dựng Khu Giang Đông thì đó là bãi đê không ai dùng. Lúc ấy Đông Giang dù là từ nhận thức của lãnh đạo đến tiềm lực tài chính cũng không có sức mà khai thác khu này, nhưng bây giờ giai đoạn một của Khu Giang Đông về cơ bản đã xong, hơn nữa theo quy hoạch thì lấy núi Diệu Phong làm trung tâm, khu vực phía bắc đã xây dựng xong các cơ sở vật chất như điện, nước, thông tin. Giai đoạn hai mở rộng sang phía nam đã sắp chính thức đi vào xây dựng, quy hoạch giai đoạn ba cũng bắt đầu được soạn.

Mặc dù Giản Hồng và Hoắc Vân Đạt đều là lãnh đạo nhìn được đại cuộc nhưng sự thật trước mắt là rõ ràng. Khu Giang Đông vốn là địa bàn của Đông Giang, thị xã cứ thế cầm lấy, giai đoạn một, hai thì thôi không nói nhưng giai đoạn ba lại có quy hoạch rộng hơn nhiều, từng bước đến thủ phủ quận Đông Giang làm Đông Giang không nhịn được nữa. Vì thế Đông Giang cũng đưa ra nhiều ý kiến, yêu cầu phải có được quyền lợi khai thác Khu Giang Đông .
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status