Lộng triều

Quyển 8 - Chương 97


Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không ngờ chút suy nghĩ này của mình lại khiến Địa ốc Thiên Phu về sau phát triển nhanh hơn rất nhiều. Hơn nữa nó còn trở thành đứng đầu trong thị trường bất động sản tỉnh An Nguyên, tiến quân vàn thị trường bất động sản quốc gia.

Ý kiến này của Triệu Quốc Đống làm Kiều Huy phải thức trắng đêm mà suy nghĩ. Mặc dù trên danh nghĩa Hứa Minh Viễn phụ trách công việc của Địa ốc Thiên Phu, nhưng người này chỉ phụ trách kinh doanh cụ thể, mà đưa ra quyết định chiến lược liên quan tới vận mệnh của Địa ốc Thiên Phu và Tập đoàn Thiên Phu thì không phải Hứa Minh Viễn có thể quyết định. Thậm chí ngay cả Kiều Huy cũng không thể. Đây gần như sẽ khến cho Tập đoàn Thiên Phu có thể liên tục phát triển hoặc là đi vào con đường hủy diệt nếu làm theo cách của Triệu Quốc Đống.

Tất cả ý tưởng đều tập trung vào vấn đề thị trường bất động sản Trung Quốc duy trì phát triển liên tục. Nhưng chẳng may ngành bất động sản Trung Quốc không như lời Triệu Quốc Đống nói thì sao? Nếu có thời kỳ suy sụp nữa thì sao? Đây là thời kỳ 10 năm, thế sự khó lường. Bây giờ áp dụng ở Khê Bạn Dật Cảnh, sau này áp dụng ở các nơi khác nữa hay không?

Hai hôm sau Kiều Huy gần như mỗi ngày gọi điện chục cuộc cho Dương Thiên Bồi ở Thượng Hải, hoặc là gọi cho Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng. Cuối cùng Dương Thiên Bồi về An Đô bàn với Kiều Huy và quyết định làm theo lời của Triệu Quốc Đống, cũng tiến hành công chứng ở Phòng công chứng Thành phố An Đô.

Sau ba ngày chuẩn bị, Địa ốc Thiên Phu tiến hành quảng cáo trên Báo cuối tuần Trung Nguyên cùng với đài truyền hình tỉnh và An Đô, ngoài việc dùng ngôn ngữ quảng cáo thì còn đảm bảo chất lượng công trình, cùng nói rõ sẽ tiến hành công chứng việc sẽ mua lại nhà ở.

Chỉ trong vòng một tuần hơn 300 căn phòng của Khê Bạn Dật Cảnh bán sạch không còn, thiếu chút nữa ngay cả hai căn phòng ở tầng 12 của Triệu Quốc Đống cũng bị đoạt, tài chính thu được là hơn 100 triệu, tạo ra kỳ tích chưa từng có trong lịch sử thị trường bất động sản tỉnh An Nguyên.

Triệu Quốc Đống đúng là không ngờ ý của mình lại khiến thị trường bất động sản An Đô trở nên nóng bỏng như vậy. Khê Bạn Dật Cảnh từ vị trí địa lý, hoàn cảnh xung quanh đến quy hoạch và chất lượng công trình đều rất tốt, chỉ đáng tiếc duy nhất của nó là giá hơi cao. Chẳng qua nó liên quan đến việc xác định đối tượng khách hàng của Địa ốc Thiên Phu.

Địa ốc Thiên Phu không bán nhà thương mại bình thường, không làm đại trà, làm ít nhưng tinh xảo, đây là mục tiêu của Địa ốc Thiên Phu.

Sau khi Triệu Quốc Đống nói ý tưởng với Kiều Huy liền về Ninh Lăng. Đối với hắn mà nói dù là Tập đoàn Thiên Phu hay Tập đoàn Thương Lãng đều không phải công việc chính của mình. Hắn phải đặt tâm trí vào công việc hàng ngày. Chẳng qua chuyến đi này tới An Đô làm hắn rất hưng phấn.

Ninh Pháp và Hàn Độ đã chú ý đến lời nói và hành động của hắn, đây là hiện tượng quá tốt. Có thể thành công khiến Lãnh đạo tỉnh ủy chú ý đã là thành công, nhất là nó lại phù hợp với hứng thú của Ninh Pháp, điều này đã cho thấy hắn mạo hiểm đúng.

Bây giờ không cần tạo thế nữa mà phải tập trung vào công việc.

Cuộc điều chỉnh nhân sự của Tây Giang đã diễn ra. Sau khi Đinh Cao Thọ rời đi, Lôi Bằng cũng được điều lên làm Phó trưởng ban Tuyên giáo Thị ủy, trên danh nghĩa có dấu hiệu bay lên, mà khi mọi người tranh cãi xem ai làm Phó bí thư Quận ủy thì Tỉnh ủy trực tiếp phái một cán bộ xuống.

Cuộc tổng kết cuối năm diễn ra trôi chảy, từng tập thể, cá nhân tiên tiến lên lĩnh tiền thưởng.

Triệu Quốc Đống cười cười nhìn về phía trước, ánh mắt lướt qua cả hội nghị. Trên thực tế chỉ có hắn biết mình chẳng tập trung vào đâu. Nhưng mỗi người bên dưới lại có cảm giác như Bí thư Triệu đang nhìn mình. Bọn họ liền ngồi ngay ngắn, mặt nở nụ cười, tập trung tinh thần.

Lễ tổng kết khen thưởng hàng năm đều diễn ra, mỗi đơn vị, mỗi cơ quan đều không thể tránh khỏi, đây có lẽ là điểm đặc sắc của Trung Quốc.

Nói thật năm qua Quận Tây Giang cũng không có mấy điểm sáng, nhưng anh không thể không làm mọi người phấn chấn, phải ra vẻ mọi việc đều ổn. Mặc dù trong hội nghị thu hút đầu tư ở Thượng Hải đã có chút thu hoạch, nhưng mặc dù công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị hút bụi Neo đã đến Tây Giang đầu tư xây dựng nhà máy, nhưng chỉ một công ty này không thể có tác dụng nhiều đối với việc kéo kinh tế Tây Giang phát triển. Nhưng anh phải cho cán bộ, quần chúng của Tây Giang thấy tương lai tươi sáng của quận, anh phải nói cho mọi người thấy ngày mai tốt đẹp.

Triệu Quốc Đống nhìn Tằng Lệnh Thuần đang chủ trì hội nghị cùng vị Phó bí thư mới đến kia. Hội nghị này đáng ra phải do Phó bí thư Lăng Tiêu này chủ trì nhưng do y mới tới vài hôm, chưa quen trình tự nên đành phải giao cho Tằng Lệnh Thuần phụ trách.

Sao lại đột nhiên bố trí một Phó bí thư từ tỉnh tới Tây Giang là điều Triệu Quốc Đống rất khó hiểu. Nhưng ngay cả Nghiêm Lập Dân cũng không phản đối làm Triệu Quốc Đống rất buồn bực. Theo lý Lôi Bằng đi, vị trí này Nghiêm Lập Dân phải tranh đoạt mới đúng. Hắn nghe nói Nghiêm Lập Dân từng đề cử một người đến làm Phó bí thư Tây Giang nhưng không có hồi âm. Mà với tính của của Kỳ Dư Hồng thì cũng không thể bố trí một Phó bí thư có xu thế yếu tới Tây Giang. Kỳ Dư Hồng nắm chắc nguyên lý cân bằng, không thể có hiện tượng lạ xuất hiện ở Tây Giang.

Tính cách Tằng Lệnh Thuần khá ôn hòa và phối hợp ăn ý với Triệu Quốc Đống, như vậy chức Phó bí thư Quận ủy kia là rất quan trọng. Nhưng vị Phó bí thư Lăng Tiêu này phái xuống chính là một cán bộ Trung ương phái xuống tỉnh An Nguyên, xuống Ninh Lăng, không hiểu gì về cơ sở.

Chẳng qua mặc dù khó hiểu nhưng Triệu Quốc Đống vẫn chào đón vị Phó bí thư đột nhiên nhảy xuống này. Y chỉ hơn hắn vài tuổi, chính xác mà nói lớn hơn hắn năm tuổi. 32 tuổi đã làm Phó bí thư Quận ủy, Lăng Tiêu này coi như là chói mắt trong quận.

Sau vài ngày tiếp xúc, Triệu Quốc Đống cũng thấy người này không hổ là cán bộ từ Trung ương phái xuống tỉnh. Y có bằng Nghiên cứu sinh, hơn nữa cũng có chút chỗ dựa, nói chuyện khá hòa hợp với hắn. Chẳng qua Triệu Quốc Đống cảm thấy Lăng Tiêu này có vẻ kiêu ngạo, hoặc là khí thế từ trên nhìn xuống. Ở một mức độ nào đó nó có thể là ưu điểm, có thể là khuyết điểm, tất cả phải do chính y nắm bắt.

Triệu Quốc Đống nhìn sang bên, Ngụy Hiểu Lam ngồi ở phía ngoài cùng bàn thứ nhất.

Theo quy định không thành văn thì bàn Chủ tịch đầu ngoài Chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân và Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân thì còn đâu là các vị Thường vụ quận ủy ngồi. Mà các vị phó của chính quyền, Đại hội đại biểu nhân dân và Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân ngồi hàng hai. Hạ Đồng làm Phó chủ tịch thường trực làm Triệu Quốc Đống rất buồn bực. Cũng may Ngụy Hiểu Lam cũng được bầu làm Thường vụ quận ủy.

Vương Ích cuối cùng đã được bầu làm Phó bí thư, đây là đả kích không nhỏ với Triệu Quốc Đống. Làm cho Triệu Quốc Đống có chút hưng phấn đã mất đi đôi chút. Hắn cố sức đề cử Lạc Dục Thành làm Phó bí thư Quận ủy kiêm Bí thư Chính pháp, nhưng Kỳ Dư Hồng không chấp nhận. Mà Lục Kiếm Dân đề cử Vương Ích làm Phó bí thư Quận ủy Tây Giang kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật cuối cùng đã được thông qua trong Hội nghị thường ủy. Điều này làm Triệu Quốc Đống cảm thấy lực lượng của mình trong Hội nghị thường ủy quá nhỏ bé.

Triệu Quốc Đống tổng kết công tác ba tháng của hắn ở Tây Giang chính là không như ý. Tình hình không quá xấu như giống hắn tưởng tượng, nhưng cũng không phát triển theo hướng hắn nghĩ. Chẳng qua cản trở không đến từ chính quận mà là trên Thị xã. Mặc dù Chương Thiên Phóng và Vưu Liên Hương ủng hộ hắn nhưng tiếng nói của hắn trong Hội nghị thường vụ Thị ủy vẫn còn quá nhỏ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status