Mị ảnh

Chương 215: Bắt đầu giết chóc (1)



Ầm…

Khẳng Lợi nổi giận đùng đùng đánh một quyền vào chiếc bàn, cái bàn làm bằng gỗ sụp đổ trong nháy mắt, mảnh gỗ vỡ tan bay ra cắm thắng vào chân của tên thủ hạ báo tin, thế nhưng hắn biết rõ tính tình của Khẳng Lợi, cố nhịn xuống, tùy ý để cho máu chảy nhiễm đỏ ống quần!

- Ngươi nói cái gì?

Gân xanh trên nắm tay Khẳng Lợi nổi lên, cặp mắt hình tam giác ti hí trừng lớn, gắt gao nhìn chằm chằm vào tên thủ hạ hắc y trước mặt.

Tuy rằng nam nhân hắc y kia khiếp đảm thế nhưng hắn vẫn cắn răng nói:

- Lão gia, tên y sư kia huyết tẩy các thế lực phân tán của chúng ta.

- Thổ Báo đâu? Lẽ nào hắn đi ăn phân rồi?

Khẳng Lợi giận dữ thét, thanh âm cường đại khiên nam tử hắc y run rẩy đứng lên.

- Mỗi lần Thổ Báo trưởng lão đi tới nơi thì đã không thấy bóng người của đối phương, cho nên...

Nam tử hắc y không nói ra toàn bộ.

Nam tử hắc y cũng chưa từng nghĩ tới đối phương lại lạnh lùng như vậy. Ngày hôm qua không chỉ giết hơn mười người mà ngay cả trưởng lão Thổ Hổ cũng giết. Càng kinh khủng hơn chính là nghe nói khi trưởng lão Thổ Hổ bị giết đã bắt đầu tấn giai Tướng Cấp. Không biết tên y sư này có thực lực cường đại tới cỡ nào!

Nghĩ vậy, nam tử hắc y không khỏi rùng mình một cái, ánh mắt nhẹ nhàng liếc tới chỗ lão gia nhà mình. Quả nhiên phát hiện toàn thân lão gia đang run rẩy, vẻ mặt dữ tợn, hiển nhiên đang giận giữ tới cực điểm!

Ngẫm lại cũng đúng, lão gia nhà mình tại thành Khủng Cụ có bao giờ phải nhận qua vũ nhục như vậy. Ngày hôm qua đối phương không chỉ giết chết hơn mười thủ hạ của hắn mà còn giết cả phụ tá đắc lực của hắn. Hơn nữa đây mới chỉ là bắt đầu, hiện giờ đối phương càn rỡ đòi đập chết thế lực của lão gia. Chuyện này không thể nghĩ ngờ là hung hăng đánh một cái tát vào mặt hắn dưới ánh mắt của người dân bên trong thành Khủng Cụ.

Càng khiến cho hắn phiền muộn hơn chính là Trần Ny Đan cũng thừa cơ hội này đi cháy nhà hôi của, trong nháy mắt xử lý các thế lực ngầm của hắn bên trong thành Khủng Cụ.

Hiện giờ Khẳng Lợi rất hối hận, hối hận vì đã chọc phải một hung thần như vậy, nguyên bản hắn còn tưởng rằng chính mình mạo hiểm giết hắn là được, thế nhưng không ngờ thực lực của đối phương lại cao tới vậy, hầu như có thể sanh ngang với chính mình.

Hắn đã biết mình thua rồi, lần giao phong này hắn đã thua thảm. Đặc biệt bên trong thành Khủng Cụ có vô số tiếng khinh thường càng khiến cho hắn nổi giận điên cuồng hơn.

- Tiểu tử, ta muốn ngươi sống không bằng chết!

Khẳng Lợi gắt gao nắm chạy bàn tay lại, cắn răng phun ra từng chữ một.

- Truyền lệnh xuống phía dưới! Toàn lực tìm kiếm tiểu tử kia trong phạm vi toàn thành!

Khẳng Lợi hít sâu vào một hơi, cố gắng đè nén lửa giận trong lòng nói.

- Lão gia, trưởng lão Thổ Báo đã phân phó xuống dưới! Thế nhưng...

Nam tử hắc y muốn nói lại thôi!

- Nói!

Khẳng Lợi cả giận thét lên!

- Vâng!

Nam tử hắc y khiếp đảm nói:

- Thế nhưng tiểu tử này phảng phất như là hoàn toàn biến mất, chúng ta căn bản không thể nào tìm được hắn. Mặc dù chúng ta đã phong tỏa tất cả các con đường bên trong thành, kiểm tra từng người đi đường một, thế nhưng hình như đối phương có bản lĩnh xuất hiện từ hư không, hắn đột nhiên xuất hiện ở trong phạm vi khu vực chúng ta đã kiểm tra rồi đại khai sát giới. Khi chúng ta chạy tới nơi thì đối phương lại biến mất vào hư không không thấy đâu nữa, có tìm cũng không tìm được hắn!

Hắc y nhân bất đắc dĩ phải nói ra sự thực, hắn cũng vô cùng nghẹn khuất, cuộc chiến này không cách nào đánh được, người ta tùy thời có thể xuất hiện sau lưng ngươi thế nhưng chính mình không thể nào tìm được đối phương. Quả thật giống như là trò mèo vờn chuột vậy!

- Ngươi nói cái gì? Lẽ nào hắn còn có thể biến thân?

Khẳng Lợi lạnh lùng nói.

- Dường như... Hẳn là... Có thể như vậy!

Hắc y nhân ngượng ngùng nói, tuy rằng hắn không tưởng tượng được thế nhưng chỉ có điều này mới có thể giải thích được chuyện tình quỷ dị đó!

- Được cái mẹ ngươi! Trên đời làm gì có loại biến thân như ngươi nói?

Khẳng Lợi hung hăng đá một cước vào ngực nam tử hắc y, lửa giận ngập trời thét lớn.

- Phụt...

Một cước của Tướng Cấp không phải thứ mà nam tử hắc y có thể chống đối lại, tuy rằng Khẳng Lợi không thi triển đấu khí nhưng vẫn khiến cho hắn bị thổ huyết bay ngược ra ngoài.

- Cút...

Khẳng Lợi quay về phía nam tử hắc y cả giận nói, một quyền tiếp theo hung hăng đập về phía hắn. Thế nhưng lần này đánh vào khoảng không, lúc này hắn mới nhớ nguyên bản cái bàn đã bị hắn đánh sụp.

Nam tử hắc y nghe được lời nói của Khẳng Lợi liền thở dài một hơi. Ít nhất bảo vệ được tính mệnh, nghĩ tỡi tính tình tàn nhẫn của lão gia nhà mình, hắn nhịn không được cảm thấy có chút may mắn.

Tin tức như vậy đối với lão gia mà nói không thể nghi ngời có tính chất hủy diệt. Chính mình có thể sống sót dưới tay hắn quả thật là chuyện ngoài ý muốn.

...

Hiện giờ Khẳng Lợi cảm giác vô cùng đau đầu, chuyện tình nam tử hắc y báo cáo vừa rồi khiến hắn có một loại cảm giác nguy cơ chưa từng có, hắn chung quy cảm giác được một ngày nào đó đối phương sẽ tìm tới chính mình! Buồn cười chính là chính mình cư nhiên có chút run sợ. Đây là cảm giác nhiều năm nay không có rồi, thế nhưng dưới sự trả thù của Nghệ Phong lại xuất hiện.

Chính mình có thực lực Tướng Cấp vậy mà lại sợ một tiểu tử chưa đủ lông cánh sao. Nếu như chuyện này truyền ra ngoài thì sợ rằng hắn không còn mặt mũi đi gặp người khác.

Đây cũng là lý do vì sao khi nghe được vô số tiếng nghị luận châm chọc và khinh bỉ thì hắn nổi giận dị thường như vậy.

Tuy rằng Khẳng Lợi muốn ra tay tự mình đi làm thịt tiểu tử kia, xóa đi tối tăm trong lòng. Thế nhứng mình lại không thể nào ra được ngoài phủ, mỗi một lần đi ra đều bị tên hỗn đản Áo Mỗ công kích, thực lực hai người tương đương nhau, không ai làm gì được ai thế nhưng nếu muốn đột phá phòng tuyến của Áo Mỗ để đi vây bắt tên tiểu tử kia trong khoảnh khắc là không có khả năng.

- Có ai nghĩ tới một y sư cao cấp lại có thực lực như vậy!

Khẳng Lợi thì thào một phen, từ đáy lòng hối hận không nói nên lời. Hiện giờ hắn đã có chút minh bạch tất cả chuyện này đều do một tay Trần Ny Đan bố trí, buồn cười chính là chính mình bị mắc lừa!

- Áo Mỗ, ngươi sinh ra một nữ nhi thật tốt a! Chỉ là ngươi thực cho rằng sau khi hắn giải quyết xong ta sẽ bỏ qua người bố trí ra chuyện này là các ngươi sao? Sợ rằng hạ tràng của các người cũng không tốt hơn được ta bao nhiêu!

...

- Lần này Khẳng Lợi mất mặt lớn rồi. Hắn đã bị mất đi cỗ thế lực thứ tám.

- Hắc hắc! Y sư đại nhân này thật đúng là kiêu ngạo, ở trong thành Khủng Cụ có thể khiến đệ nhất nhân như Khẳng Lợi nhận đả kích nặng nề như vậy!

- Chỉ là điều ta bội phục y sư đại nhân nhất không phải là y thuật hay thực lực của hắn mà chính là hành tung xuất quỷ nhập thần! Vì sao hắn có thể né tránh được Khẳng Lợi lục soát toàn thành?

- Ngươi ta ngưu bức mà! Tự nhiên sẽ có biện pháp, cặp mắt thế tục sao có thể nhìn thấu được...

- Nhưng thật ra ta rất thích quả phụ ở sát vách tường... Hắc hắc...

- Ta kháo! Huynh đệ! Ngươi cũng thử qua nàng rồi a! Chậc chậc, tư vị kia thật là thoải mái... Kỹ thuật miệng của nàng... Không biết y sư đại nhân có hứng thú không? Ta thật muốn nương nhờ cơ hội này kết giao với hắn!

...

Nghệ Phong ở bên cạnh nghe hai người nói những lời xấu xa, trên trán hiện lên một cái hắc tuyến.

Chỉ là Nghệ Phong vẫn tự xưng là thuần khiết rất muốn đi tới hỏi một chút:

- Nữ nhân kia đẹp lắm sao? Kỹ thuật miệng của nàng có thực sự tốt như vậy không? Nàng ở chỗ nào?

Cho nên Nghệ Phong tiến lên phía trước, vỗ vai vào hai người kia nói rằng:

- Huynh đệ a! Quả phụ kia ở nơi nào? Bản thiếu gia vẫn không có lý giải nhiều về kỹ thuật miệng. Để nàng dạy ta sau đó ta về giáo dục lại lão bà của ta!

Người nọ bị vỗ vai liền nhìn thoáng qua Nghệ Phong khinh thường nói:

- Ngươi là ai? Không có việc gì thì cút đi chỗ khác. Người lớn nói thì trẻ con đừng có xen mồm vào!

Nghệ Phong khóc không ra nước mắt, hắc tuyến trên trán ứa ra:

- Đại ca a, ta chính là y sư đại nhân trong lời nói của ngươi!

- Khụ! Ngươi dám vũ nhục thần tượng trong lòng ta, có tin hay không ta đánh ngươi. Y sư đại nhân của chúng ta có ba đầu sáu tay, ngựa có thể đứng trên vai, ngực chạm nhẹ vỡ tảng đá lớn! Ngươi có làm được không? Nhìn dáng dấp hèn mọn này của ngươi, vừa nhìn đã biết không phải người tốt!

Người nọ nổi giận.

- Ta kháo! Bản thiếu gia đâu có hèn mọn? Chính mình vô cùng thuần khiết, còn đặc biệt dịch dung cho tuổi ít đi! ***, không biết tên nào truyền ra ngoài ta có ba đầu sáu tay a. Đó không phải là quái vật sao?

Trong lòng Nghệ Phong giận dữ, hắn phát thệ nhất định phải trừng phạt hỗn đản này thật nghiêm khắc, đẹp trai như hắn sao có thể nhận danh tiếng bại hoại như vậy!

Không sai, Nghệ Phong chính là nương nhờ vào thủ đoạn dịch dung mới tránh được người của Khẳng Lợi lục soát. Thuật dịch dung của Tứ trưởng lão không phải là không có tác dụng, tuy rằng trình độ của chính mình không bằng hắn thế nhưng dùng để đối phó với đám người tại đây là đủ rồi. Dịch dung của Ngũ trưởng lão vô cùng cường hãn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status