Mị ảnh

Chương 389: Giải độc



Nghệ Phong lấy đầy một bình nhỏ, lúc này mới giúp Họa Thủy cầm máu.
Đây mới là mục đích vì sao Nghệ Phong yêu cầu đánh ngất Họa Thủy, chính là vì muốn lấy múa của Họa Thủy. Tác dụng của Lam Lăng Hoa biến dị rất bá đạo, sau này nhìn người không vừa mắt, cho hắn uống một giọt máu, để hắn chết cũng không biết chết như thế nào.
Nghệ Phong không muốn lấy máu của Khinh Nhu, lấy máu chính mình lại là hành vi nhu ngốc, Nghệ Phong chỉ có thể đánh chủ ý tới trên người Họa Thủy, ở trên người nàng thu thập một ít độc chất của Lam Lăng Hoa.
Nếu như viện trưởng biết Nghệ Phong có chủ ý này, hắn nhất định sẽ đánh chết Nghệ Phong. Người, không thể vô sỉ đến loại tình trạng này.
Nếu như Họa Thủy biết Nghệ Phong không lấy máu của mình, mà lấy máu của nàng, nàng nhất định sẽ nổi trận lôi đình mắng to Nghệ Phong không là nam nhân, không biết thương hương tiếc ngọc. Nào có nam nhân nào không dám lấy máu mình, lại đi lấy máu của mỹ nữ!
Đương nhiên, Nghệ Phong cho rằng, chính là bởi vì hắn quá thương hương tiếc ngọc, nên mới không lấy máu của Khinh Nhu.
Nghệ Phong nhìn nữ nhân dã tính trước mắt, đường cong lung linh, giống như là mật ngọt vậy, vũ mị thẩm thấu ra mê người, nhìn đôi nhũ hoa cao ngất của Họa Thủy, Nghệ Phong nhịn không được đưa tay đi bóp hai cái, sau đó Nghệ Phong dối trá bĩu môi nói:
- Kỳ thực cũng không co dãn gì lắm!
Chỉ bất quá, thời điểmNghệ Phong nói những lời này, hai tay lại không ngừng xoa nắn!
...
Cao lão nhìn Nghệ Phong từ gian phòng đi ra, lúc này hắn mới thở dài một hơi. Trong lòng nói thầm: giải độc mà lâu như vậy sao? Thời gian dài như vậy, ngay cả hài tử cũng có thể sinh ra!
Đương nhiên, trên nét mặt già nua của Cao sẽ không biểu lộ cách nghĩ của hắn, hắn nhìn Nghệ Phong ha ha cười nói:
- Nghệ Phong tiểu hữu, độc giải xong rồi sao?
Nghệ Phong nghiêm trang nói:
- Dưới tình huống ta không ngừng nỗ lực, dốc hết tâm huyết, rốt cục đã độc giải cho nàng thành công!
Nghệ Phong nói xong, đưa tay lau mồ hôi đổ trên trán, phảng phất thực sự là mệt chết người vậy. Chỉ là, nếu như có người thấy hắn ở trong gian phòng có vài hành động người lớn với Họa Thủy, sợ là sẽ một tát đánh chết hắn! Người, vì sao có thể vô sỉ như vậy!
Nghệ Phong ngửi tay hắn, nhớ tới trên tay còn dư xúc cảm. Trong lòng nhịn không được cảm thán nói:
- Nữ nhân này thật là thơm, thân hình cũng rất co dãn.
Nghệ Phong cư nhiên mượn cớ giải độc, nghiên cứu một chút cơ thể của Họa Thủy mà có vô số nam nhân huyết khí cuồn cuộn. Hắn giải thích cho chính mình là: hắn nghĩ Họa Thủy và nữ nhân khác có kết cấu không giống nhau, hắn hoài nghi Họa Thủy là yêu vật. Tại hắn nghiên cứu một lúc mới phát hiện, nàng xác thực là yêu vật, chỉ là yêu vật trong lòng nam nhân, cấu tạo cùng nữ nhân khác thật ra là như nhau.
Nghệ Phong vì cho ra kết quả này mà rất là bội phục mình, hắn đồng dạng nghĩ Họa Thủy phải cảm tạ hắn, bởi vì hắn chứng minh Họa Thủy là nữ nhân!
Nghệ Phong vốn còn muốn thâm nhập nghiên cứu sâu một chút, thế nhưng định lực càng lúc càng không được, hắn cảm giác nghiên cứu học là chuyện tình rất cật lực, cái này nếu như nghiên cứu sâu hơn nữa, sợ là thực sự phải biến thành sắc lang đêm trăng bị lửa dục đốt cháy mất! Học viện Trạm Lam hắn bây giờ còn không thể trêu vào, mặc dù hắn cũng rất muốn hóa thân thành yêu râu xanh!
- Cao lão! Đã giải độc cho Họa xong, giờ ta đi trước! Ta còn phải giải độc cho Khinh Nhu!
Nghệ Phong hướng Cao lão nói, hắn cũng không muốn ngốc ở chỗ này lâu, mặc dù ở đây nồng nặc mùi dược liệu là hắn rất thoải mái.
Cao lão cười gật đầu:
- Tiểu hữu tùy ý!
...
Nghệ Phong từ chỗ Cao lão đi ra, hắn trực tiếp đi đến Chanh ban, làm cho Nghệ Phong vui vẻ chính là, không ngờ ở trên đường đi gặp được Khinh Nhu.
Đôi thu thủy của thiếu nữ như thanh u diễm lệ, da thịt nõn nà như tuyết như ngọc, làm cho người ta có một cảm giác tươi mát. Chiếc mũi dọc dừa cân đối, đôi môi đỏ mọng, đôi mi xinh đẹp cong lên, vóc người lung linh ôn nhu vô cùng.
Nghệ Phong nhìn nữ nhân tản ra vẻ tươi đẹp mềm mại trước mắt, miệng hắn hơi nhếch lên.
Khinh Nhu nhìn bóng người trước mặt, nàng kinh hỉ chạy về phía trước, nhìn Nghệ Phong nói:
- Vì sao ngươi ở chỗ này?
Nghệ Phong thấy tư thái nhu nhược này của Khinh Nhu, hắn không khỏi ngẩn người, rất khó lý giải Khinh Nhu cư nhiên có dũng khí chủ động chạy về phía hắn mở miệng.
- Ta vội tới giải độc cho nàng!
Khinh Nhu nghe thế, trên mặt nổi lên một ánh hồng. Tươi cười nhìn Nghệ Phong, rất nhu tình nói:
- Ta biết ngươi nhất định có thể giải được độc này!
Nghệ Phong không biết tiểu nữ nhân này có lòng tin từ đâu, thế nhưng trong lòng cũng rất vui vẻ, hắn nhìn Khinh Nhu nói:
- Đây cũng là ta tự giải độc cho mình!
Khinh Nhu nhu tình nhìn Nghệ Phong, cũng không có phản bác Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong thấy Khinh Nhu như vậy, hắn đi trước kéo cánh tay mềm mại trắng mịn của Khinh Nhu, hướng Khinh Nhu nói:
- Đi, tìm một chỗ giải độc cho nàng!
- Ân!
Khinh Nhu gật đầu, tuy rằng bị Nghệ Phong lôi kéo rất ngượng ngùng, trên mặt cũng hơi có chút đỏ ửng, lại không có giãy dụa, tùy ý để Nghệ Phong lôi kéo, bàn tay nhỏ bé của nàng cũng nắm thật chặt tay của Nghệ Phong.
Nghệ Phong cảm thụ được một màn này, rất ngạc nhiên nhìn Khinh Nhu, trong lòng cổ quái cười nói:
- Tiểu nữ nhân này, ngày hôm nay hình như có điểm khác thường!
Nghệ Phong ở học viện Trạm Lam cũng không có nơi ở, Khinh Nhu mang theo Nghệ Phong đi vào một căn nhà trọ. Xem ra là Khinh Nhu cùng Hoạ Thủy ở cùng nhau, nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi lo lắng vì Khinh Nhu, nữ sắc lang kia không phải mỗi ngày sẽ chiếm tiện nghi của Khinh Nhu chứ?
- Khinh Nhu, sau đó cách xa nữ sắc lang kia một chút, nếu không sẽ có hại cho nàng!
Nghệ Phong rất chăm chú hướng Khinh Nhu nói.
Đáy lòng Khinh Nhu ngượng ngùng không ngớt: ta ngay cả đại sắc lang như ngươi còn không sợ, còn sợ Họa Thủy tỷ tỷ làm chi?
Nghệ Phong thấy Khinh Nhu không nói lời nào, lúc này mới có chút không muốn buông tay Khinh Nhu ra, từ trong lòng lấy ra giải độc đan vừa mới luyện chế, đưa cho Khinh Nhu nói:
- Ăn vào đi!
Khinh Nhu không chút nghĩ ngợi, cầm đan dược bỏ vào miệng nuốt xuống dưới, sau đó đôi thu thủy nước gợn lân lân nhìn Nghệ Phong nói:
- Sao nữa?
Nghệ Phong trêu chọc nhìn Khinh Nhu nói:
- Cởi quần áo ta châm cứu cho nàng!
Lời vừa nói ra, nhất thời làm cho sắc mặt Khinh Nhu hồng nhuận lên, hầu như có thể chảy ra nước. Nàng bình tĩnh nhìn Nghệ Phong, bỗng nhiên cúi đầu, hai tay nắm lấy y phục, không ngờ tự mình thoát y!
Nghệ Phong nhìn thấy động tác này của Khinh Nhu, hắn ngạc nhiên tại chỗ, nhìn Khinh Nhu lộ ra đôi ngọc thỏ trắng như tuyết, hắn đáy lòng tính toán, tiểu nữ nhân này, sẽ không phải là lấy thân báo đáp cho hắn đó chứ, hay là thương thầm mình từ lâu rồi!
Nghệ Phong rất khó tưởng tượng, với tính tình của Khinh Nhu sẽ chủ động ở trước mặt hắn cởi quần áo ra. Nghệ Phong nghĩ hắn trước đây không có nhìn thấu nữ nhân này, nữ nhân này cũng không phải biểu lộ nhu nhược như bề ngoài!
Nghệ Phong nhìn quần áo cởi ra, lộ ra chiếc yếm màu đỏ hồng, chiếc yếm che đậy lấy đôi nhũ hoa cao ngất, Nghệ Phong cảm giác hắn có chút không khống chế bản thân được, hắn nhìn Khinh Nhu chuẩn bị cưỡi áo lót, hắn vội vàng nói:
- Khinh Nhu, như vậy được rồi!
Đáy lòng Nghệ Phong rất ân hận a, mới vừa rồi bị Họa Thủy mê hoặc, hắn đã cố gắng khống chế tâm tình, hiện tại lại bị Khinh Nhu mê hoặc, cái này còn để cho người sống nữa không? Phiền muộn nhất chính là, bản thân hắn bị trúng độc cũng chưa giải. Hóa thân thành sắc lang sẽ phải trả giá rất cao. Mặc dù đáy lòng hắn rất muốn!
Khinh Nhu đã không dám nhìn Nghệ Phong, nàng nhắm mắt lại, mi run nhè nhẹ, nằm ở trên giường, một cử động cũng không dám.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nỗ lực khống chế dục niệm của bản thân, trên cơ thể trắng mịn đầy mê hoặc kia không ngừng huy châm.
Mà mỗi khi tay của Nghệ Phong tiếp xúc với thân thể của Khinh Nhu, chung quy có thể phát hiện trên người Khinh Nhu dâng lên một rặng mây đỏ, mê người đến cực điểm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status