Thông tin truyện
Một thai hai bảo: Giám đốc hàng tỉ yêu vợ tận xương
Đánh giá: 7.2/10 từ 8 lượt.
“Xảy ra chuyện gì?”
Cung Kiệt nhìn thấy tình cảnh này sốt sắng vọt tới lan can, lo lắng nắm chặt tay vịn nhưng chỉ nghe “ầm, ầm” một tiếng, âm thanh truyền đến trước sau đó máy bay trực thăng trong khoảnh khắc chợt nổ tung!
Trong bầu trời đêm nổ tung như một loại pháo trên sân khấu!
Mặc dù cách rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đợt sóng khí bởi vì nổ tung mà truyền đến!
Boong tàu cũng bị kéo theo mà chấn động, nổ tung ở trên mặt biển trào lên mãnh liệt, con tàu xóc nảy đôi chút.
Cung Kiệt kinh hồn bạt vía, hơi thở bỗng chốc im lặng không tiếng động.
Mộ Nhã Triết siết chặt nắm đấm, ánh mắt chăm chú đuổi theo những bóng người rơi xuống mặt biển, trái tim đột nhiên dừng lại!
Tựa như từ trong khoang máy bay phát nổ, toàn bộ thân máy bay rung chuyển, cánh quạt đi kèm nổ tung, lặp tức gãy đoạn suy tàn.
Trong nháy mắt giống như ngày tận thế vậy, toàn bộ thế giới đều u ám, dễ dàng rối ren, như trời rung núi chuyển.
Thế lửa khốc liệt, một đám mây lửa trong nháy mắt đem máy bay trực thăng nổ thành một đống hoang tàn, không ngừng có hài cốt đen ngòm rơi xuống biển.
Mắt Mộ Nhã triết lúc này đỏ như sắp nứt.
“Hữu Hữu!”
Cung Kiệt do kinh sợ mà cuống họng như bị chặn lại, không phát ra được âm thanh nào.
Không…
Không được!
…
Hữu Hữu bị người đàn ông ôm chặt vào ngực, bàn tay anh ta chặt chẽ bảo vệ sau gáy cậu, đem mặt cậu chôn vào ngực, thân thể to lớn như tạo thành một cái bao, đem cậu quấn ở trong lòng.
Cậu chỉ cảm thấy hai người là một đường pa-ra-bôn thẳng tắp, như một cây kim sắc bén cắt không khí, yên ổn hướng tới mặt biển.
Không ngừng có hài cốt bốc cháy bay xuống, còn có đoạn cánh quạt nện lên lưng người đàn ông, chỉ nghe thấy một tiếng nặng nề tựa như cậu nghe được thanh âm sống lưng tan vỡ, lập tức khẩn trương đến nhắm chặt mắt, rơi vào tuyệt vọng vô biên.
“Rầm” một tiếng.
Bốn người lục tục rơi vào trong biển, ngoại trừ phi công có mũ bảo vệ, một người trong đó vì không có bất kỳ động tác bảo vệ nào nên khi đầu va chạm với nước biển thì sọ não trực tiếp vỡ vụn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống vực sâu.
Cung Kiệt nhìn thấy tình cảnh này sốt sắng vọt tới lan can, lo lắng nắm chặt tay vịn nhưng chỉ nghe “ầm, ầm” một tiếng, âm thanh truyền đến trước sau đó máy bay trực thăng trong khoảnh khắc chợt nổ tung!
Trong bầu trời đêm nổ tung như một loại pháo trên sân khấu!
Mặc dù cách rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đợt sóng khí bởi vì nổ tung mà truyền đến!
Boong tàu cũng bị kéo theo mà chấn động, nổ tung ở trên mặt biển trào lên mãnh liệt, con tàu xóc nảy đôi chút.
Cung Kiệt kinh hồn bạt vía, hơi thở bỗng chốc im lặng không tiếng động.
Mộ Nhã Triết siết chặt nắm đấm, ánh mắt chăm chú đuổi theo những bóng người rơi xuống mặt biển, trái tim đột nhiên dừng lại!
Tựa như từ trong khoang máy bay phát nổ, toàn bộ thân máy bay rung chuyển, cánh quạt đi kèm nổ tung, lặp tức gãy đoạn suy tàn.
Trong nháy mắt giống như ngày tận thế vậy, toàn bộ thế giới đều u ám, dễ dàng rối ren, như trời rung núi chuyển.
Thế lửa khốc liệt, một đám mây lửa trong nháy mắt đem máy bay trực thăng nổ thành một đống hoang tàn, không ngừng có hài cốt đen ngòm rơi xuống biển.
Mắt Mộ Nhã triết lúc này đỏ như sắp nứt.
“Hữu Hữu!”
Cung Kiệt do kinh sợ mà cuống họng như bị chặn lại, không phát ra được âm thanh nào.
Không…
Không được!
…
Hữu Hữu bị người đàn ông ôm chặt vào ngực, bàn tay anh ta chặt chẽ bảo vệ sau gáy cậu, đem mặt cậu chôn vào ngực, thân thể to lớn như tạo thành một cái bao, đem cậu quấn ở trong lòng.
Cậu chỉ cảm thấy hai người là một đường pa-ra-bôn thẳng tắp, như một cây kim sắc bén cắt không khí, yên ổn hướng tới mặt biển.
Không ngừng có hài cốt bốc cháy bay xuống, còn có đoạn cánh quạt nện lên lưng người đàn ông, chỉ nghe thấy một tiếng nặng nề tựa như cậu nghe được thanh âm sống lưng tan vỡ, lập tức khẩn trương đến nhắm chặt mắt, rơi vào tuyệt vọng vô biên.
“Rầm” một tiếng.
Bốn người lục tục rơi vào trong biển, ngoại trừ phi công có mũ bảo vệ, một người trong đó vì không có bất kỳ động tác bảo vệ nào nên khi đầu va chạm với nước biển thì sọ não trực tiếp vỡ vụn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống vực sâu.
Danh sách chương
- Chương 51: Kiều diễm xuân sắc (H)
- Chương 52: Ái tình chưa dứt (H)
- Chương 53: Cô có con?
- Chương 54: Lần đầu tiên hai cha con cùng nói chuyện
- Chương 55: Đằng sau vẻ ngây ngô là thiên phú dị bẩm*
- Chương 56: Mê mang qua đi, lo sợ ập đến
- Chương 57: Đúng là thư kí năm đó
- Chương 58: Lần đầu gặp “Người thuê cô”
- Chương 59: Sao lại là anh ta?
- Chương 60: Khó khăn nối tiếp khó khăn
- Chương 61: Sự cao ngạo của anh khiến cô tức giận
- Chương 62: Hai trăm triệu
- Chương 63: Cô đáng giá 200 triệu
- Chương 64: Là trùng hợp sao?
- Chương 65: Đây không phải là đứa bé bình thường
- Chương 66: Cậu có cha sao?
- Chương 67: Ai cũng muốn cướp đi con của cô
- Chương 68: Cha con là ai?
- Chương 69: Cướp đi thứ quan trọng nhất
- Chương 70: Khoản nợ này sớm muộn gì cũng phải tính
- Chương 71: Phẫn nộ chà đạp Bạch Liên hoa(*)
- Chương 72: Buồn nôn về đến nhà
- Chương 73: Lần này tuyệt đối không miễn cưỡng chính mình
- Chương 74: Gặp phải Tiểu Dịch Thần!
- Chương 75: Đây là con của cô?
- Chương 76: Cô không có quyền nuôi dưỡng
- Chương 77: Cái gai trong mắt đâm trong thịt
- Chương 78: Hữu Hữu nghi ngờ
- Chương 79: Hình tượng mơ ước
- Chương 80: Tiệc rượu (1)
- Chương 81: Tiệc rượu 2
- Chương 82: Tiệc rượu 3
- Chương 83: Thiên vương Cố Tinh Trạch
- Chương 84: Lần đầu gặp gỡ Tinh Trạch
- Chương 85: Thiên Vương độc miệng
- Chương 86: Vai nữ chính trong lòng
- Chương 87: Cố Tinh Trạch dịu dàng
- Chương 88: Giải vây giúp cô
- Chương 89: Quy tắc ngầm trong giới
- Chương 90: Cứu vớt dải Ngân Hà
- Chương 91: Anh mất khống chế
- Chương 92: Nồng đậm ghen tuông
- Chương 93: Con riêng
- Chương 94: Cha con tuyên chiến
- Chương 95: Người thân và kẻ thù, hai chọn một
- Chương 96: Vấn đề gen
- Chương 97: Quyết định, diễn thử!
- Chương 98: Động vào người phụ nữ không nên động
- Chương 99: Kẻ ác có ác báo
- Chương 100: Nảy sinh đố kị và thù hận