Mục thần ký

Chương 261: Lệ thiên hành và hoàng đế


Tần Mục đưa mắt nhìn Duyên Phong Đế, vị hoàng đế này giống như một chiếc bao tải rách nhét đầy thóc lúa. Bao tải rách không để lọt lúa ra ngoài mà là xịt máu toàn thân, tình trạng vô cùng nguy ngập.

Khí huyết của ông ta đang nhanh chóng cạn kiệt. Khí huyết mất đi, thần tạng trong người cũng vọng tới hàng loạt tiếng chấn động giống như những tiếng nổ khi trời đất sụp đổ.

Nguyên khí và máu mất đi, thần tạng sụp đổ. Nếu như không kịp thời cứu chữa, hoàng đế chắc không cầm cự nổi qua một canh giờ.

"Thì ra là Trung Tán đại phu!"

Duyên Phong Đế cố gắng gượng mở mắt, yếu ớt nói:

"Trẫm còn có thể cứu được không?"

Tần Mục kiểm tra kĩ lưỡng vết thương của ông ta, mười ngón tay thoăn thoắt nhanh chóng dùng Tạo Hóa Thiên Ma Công phong ấn thần hồn của ông ta, giữ hồn phách lại trong cơ thể. Duyên Phong Đế lập tức không thể lên tiếng cũng không thể đảo mắt.

Tần Mục lấy ra một ít long tiên bôi lên trên vết thương, ngẩng đầu nhìn thì thấy ông nội mù và Mã gia không hề dừng lại, mà tiếp tục đi thẳng.

"Bọn họ đi đánh lạc hướng truy binh sao?"

Tần Mục bực bội, gọi Long Kỳ Lân:

"Về lại nhà của bà bà."

Long Kỳ Lân quay đầu, Tần Mục ngồi trên lưng Long Kỳ Lân cho Duyên Phong Đế uống long tiên rồi xoa bóp một lượt khắp người ông ta đẩy máu tụ ra ngoài. Trong lòng hắn tính toán rồi lấy ra mấy viên linh đan.

Trước đây khi hắn lĩnh ngộ công pháp Đại Nhất Thống, vì tác hại rất lớn dẫn tới thiếu khí huyết, tinh thần suy sụp. Khi đó hắn đã luyện ra hai loại linh đan cứu mạng, một loại là Linh Phật Đan bổ sung tinh thần, một loại là Huyết Vinh Hoàn bổ sung khí huyết. Cuối cùng dùng Linh Hoàn Đan Đại Bổ Công ăn một con Hồng Long Lý Ngư Vương mới có thể bổ sung suy nhược toàn thân.

Linh đan trong tay hắn chính là Huyết Vinh Hoàn.

Tần Mục do dự một lúc, hiện tại khí huyết của Duyên Phong Đế khô kiệt nhưng vẫn có thể cứu được. Nếu như uống Huyết Vinh Hoàn khiến khí huyết đột ngột dồi dào, chỉ e rằng thần tạng đang nguy ngập không ngừng sụp đổ của ông ta sẽ lập tức vỡ vụn.

Tu vi của Duyên Phong Đế rất cao cường, năng lượng trong thần tạng đột nhiên bộc phát không có chỗ phát tiết sẽ khiến cả người hoàng đế nổ tung. Tới Tần Mục và Long Kỳ Lân cũng bị luồng năng lượng mất kiểm soát đó nổ cho tan xương nát thịt.

Còn nếu không bổ sung khí huyết cho Duyên Phong Đế, tình trạng hiện tại của ông ta rất nguy hiểm.

"Cần phải dẫn dắt năng lượng trong thần tạng của ông ta ra ngoài, sau đó bổ sung khí huyết."

Tần Mục ngẫm nghĩ, cách tốt nhất là dùng châm bạc dẫn luồng năng lượng cuồng bạo đó ra nhưng châm bạc cắm vào trong thần tạng của ông ta chỉ e rằng sẽ lập tức tan chảy, không kịp dẫn năng lượng tán loạn trong thần tạng ra ngoài.

Tiếp đó là dùng phong ấn, phong ấn năng lượng trong thần tạng của Duyên Phong Để ở trong người ông ta. Nhưng Tần Mục không có pháp lực đủ mạnh để phong ấn tu vi của Duyên Phong Đế.

Sau đó là dùng “linh đan” hoặc gọi là độc dược hóa công tiêu trừ công lực của Duyên Phong Đế. Tuy nhiên linh đan như vậy đều do những vật cực độc luyện ra, nếu không cẩn thận thì cơ thể của Duyên Phong Đế cũng bị tan chảy.

Tần Mục quyết định dùng cách thứ hai. Hắn không có khả năng phong ấn thực lực của Duyên Phong Đế,= nhưng Tư bà bà chắc là có thể.

"Tuy nhiên, cho dù cứu được ông ta thì cũng chỉ là một phế nhân."

Tần Mục trong lòng rầu rĩ, Duyên Phong Đế mới ở độ tuổi trung niên, cơ thể khỏe mạnh còn có thể sống được hai ba trăm năm nữa. Nhưng trải qua kiếp nạn lần này, ông ta sẽ giống như người bình thường, chỉ có tuổi thọ mấy chục năm.

Hùng chủ một đời trở thành người bình thường, chắc Duyên Phong Đế cũng không chấp nhận được, không biết khi ông ta tỉnh lại sẽ hụt hẫng tới mức nào.

"Cách thứ hai có lẽ là cách tốt nhất, phong ấn năng lượng của thần tạng ở trong người ông ta, nói không chừng ông ta có thể khôi phục lại thần tạng…"

Tần Mục lắc đầu, khả năng này rất nhỏ bé.

Long Kỳ Lân quay lại ngôi nhà của Tư bà bà ở trong rừng. Tần Lực phóng nguyên khí, bao bọc Duyên Phong Đế trong nguyên khí khiến ông ta không bị lắc lư, chao đảo.

Tư bà bà nghe âm thanh vọng tới liền bước ra, kinh ngạc nói:

"Mục Nhi, ngươi lại làm gì vậy… Hoàng đế? Ngươi định lột da hoàng đế, tự mình làm hoàng đế sao? Tiểu tử thối, càng ngày càng lợi hại rồi đấy!"

Tư bà bà vui mừng hớn hở, sau đó lại lo lắng:

"Có điều ba ngàn mỹ nữ ở hậu cung của hoàng đế đều là bọn tiểu yêu tinh, cẩn thận ngươi sẽ bị mê mẩn điên đảo!"

Tần Mục nói:

"Con đâu có lột da ông ta để làm hoàng đế. Bà bà, hãy giúp con phong ấn năng lượng trong thần tạng của hoàng đế lại, đừng để ông ta nổ tung. Con đi mua ít dược liệu, bà đừng luyện chế hoàng đế đấy!"

Tư bà bà vẻ mặt lo lắng:

"Trước khi trời tối phải về đấy, nếu không tiểu tiện nhân Lệ Thiên Hành chắc chắn sẽ rất vui mừng lột da hắn chạy đi làm hoàng đế!"

Duyên Phong Đế tỉnh lại thì nghe thấy cuộc trò chuyện như vậy, trong lòng nhủ thẩm:

"Bà bà của Trung Tán đại phu là ai? Sao lại hung tàn tới vậy. Còn nữa Lệ Thiên Hành chẳng phải đã chết rồi sao? Sao lại ở đây…"

Ông ta bị thương quá nặng nên tiếp tục mê man bất tỉnh.

Tần Mục nhanh chóng rời đi, đoán định phương hướng rồi chạy tới thành trì nơi gần nhất.

Thành gần nhất là Yến Thành, thành trì không lớn, vì thiên tai nên chủng loại dược liệu trong các tiệm thuốc đều không đầy đủ. Tần Mục đi khắp mấy tiệm thuốc mới thu thập đủ một ít dược liệu bổ sung khí huyết, sau đó hắn lập tức chạy về.

Khi vào đến sân trời còn chưa tối, Tần Mục thở phào rồi kiểm tra một lượt. Tư bà bà đã phong ấn năng lượng trong thần tạng của Duyên Phong Đế ở trong người ông ta. Duyên Phong Đế vẫn sống, chỉ có điều chức năng cơ thể đang bắt đầu suy yếu, hồn phách thì không vấn đề gì.

"Sau khi ngươi hóa giải Tạo Hóa Thiên Ma Công, thân xác hắn sẽ không thể giữ được hồn phách, chắc chắn sẽ chết!" Tư bà bà nói.

"Không chết được!"

Tần Mục trầm giọng nói:

"Con có thể giữ hồn phách của ông ta ở lại nhân gian. Chỉ cần ông ta còn một hơi thở, con có thể cứu sống!"

Tư bà bà lắc đầu:

"Ta đi nấu cơm đã, ăn xong cơm tối thì ngươi phải cẩn thận, lão ma đầu sắp chui ra rồi."

Tần Mục hoảng hốt, lập tức cho Duyên Phong Đế uống một ít Huyết Vinh Hoàn và Linh Phật Đan rồi dùng nguyên khí giúp ông tiêu hóa dược lực, lại dùng châm bạc cắm khắp người ông ta, dẫn dắt dược lực, sau đó lại luyện chế một ít linh đan.

Tư bà bà làm xong bữa tối, gọi Tần Mục tới ăn cơm tối.

Hai người ăn xong cơm tối, Tư bà bà quay người vào trong phòng. Tần Mục tiếp tục chăm sóc Duyên Phong Đế. Một lát sau, tiếng loạt xoạt vang tới, Tư bà bà cười giòn tan nói:

"Mục nhi, bệ hạ sao rồi?"

Tần Mục bị giọng nói đó làm cho sợ mất vía cố trấn tĩnh nói:

"Lệ giáo chủ, ngươi cũng là giáo chủ của Thánh giáo ta, hà tất phải làm vậy."

Giọng nói đó lập tức trở thành già nua, cười ha ha nói:

"Ta đã chết rồi, không còn là người của Thiên Thánh giáo nữa. Đại Dục Thiên Ma Kinh cũng truyền cả cho ngươi rồi, giờ ta muốn làm gì thì làm, đâu cần hỏi ngươi? Giao hoàng đế cho ta, ta đi làm hoàng đế. Sau đó nhường ngôi vị cho ta, ta sẽ làm nữ hoàng đế!"

Tần Mục không trả lời.

Đột nhiên cửa mở ra, Tư bà bà xông vào, cười nhạt nói:

"Ngươi không giao hoàng đế cho ta, ta sẽ tự tới lấy!"

Bà ta nhìn tới thì lập tức sững sờ. Tần Mục trồng hoàng đế dưới bùn đất, Duyên Phong Đế đứng thẳng như một cây tùng.

Tần Mục đang đi quanh Duyên Phong Đế, phát động công pháp rồi đánh hết chưởng này tới chưởng khác về phía Duyên Phong Đế.

"Tạo Hóa Địa Nguyên Công? Tạo Hóa Linh Công? Ý, còn có cả Tạo Hóa Quỷ Thần Công!"

Tư bà bà nhìn khắp một lượt, thủ pháp của Tần Mục thiên biến vạn hóa. Mỗi chiêu mỗi thức đều vô cùng rõ ràng, phát động hết một lượt phần tạo hóa của Đại Dục Thiên Ma Kinh giúp Duyên Phong Đế chữa trị vết thương.

Đây cũng là một hành động bất đắc dĩ, hiện tại không có đủ linh đan diệu dược. Tần Mục chỉ có thể dùng Tạo Hóa Công để nghịch chuyển tạo hóa, cướp đoạt huyền cơ giúp Duyên Phong Đế chữa trị.

"Tần giáo chủ, Tạo Hóa Địa Nguyên Công của ngươi sai rồi!"

Tư bà bà nói giọng thô kệch của Lệ Thiên Hành, cười nhạt nói:

"Không phải thi triển như vậy! Ma công hẳn hoi bị ngươi thi triển loạn hết cả giống như công pháp chính đạo vậy, thật mất mặt Thiên Ma giáo chúng ta!"

Một lát sau, bà ta lại không nhịn được nữa, nói:

"Tạo Hóa Linh Công cũng sai rồi, Tạo Hóa Linh Công dùng để cứu người sao? Ngươi dùng để cải tạo thân xác của hắn… Khốn kiếp, Tạo Hóa Quỷ Thần Công sao lại thi triển như ngươi chứ? Công pháp hẳn hoi bị ngươi dùng để ổn định hồn phách của hắn... Ý, đợi chút! Thú vị đấy, thú vị đấy..."

Bà ta càng nhìn càng say sưa, Tạo Hóa Công của Tần Mục khác hẳn với của bà ta. Rõ ràng là ma công nhưng lại rất khí thế, đàng hoàng, rõ ràng dùng để hại người vậy mà lại dùng để cứu người.

Tần Mục dùng Tạo Hóa Địa Nguyên Công thu thập khí nguồn của đất mẹ, linh khí của thiên địa, bồi dưỡng nguyên thần. Dùng Tạo Hóa Linh Công hóa giải những thương tật trong người. Dùng Tạo Hóa Quỷ Thần Công củng cố hồn phách của Duyên Phong Đế

Lệ Thiên Hành thân là tiền giáo chủ cũng từng luyện qua những công pháp này nhưng lại đi theo đường ma đạo, cướp đoạt thiên địa tạo hóa, cướp đoạt tạo hóa của người khác. Công pháp của Tư bà bà luyện vào ma đạo cũng là do hắn ta dạy.

Ánh mắt bà ta vô cùng sắc bén, có thể nhìn ra con đường Tần Mục đi hoàn toàn trái ngược với mình. Bà ta là cướp đoạt còn Tần Mục là lấy từ bên trong. Nếu như dùng cách của Tần Mục để tu luyện, tốc độ có thể sẽ chậm hơn một chút nhưng hồn phách, nguyên thần và thể phách của bản thân đều sẽ vô cùng vững chắc, thân kiện chí cường!

Điểm kì diệu nhất chính là trong Tạo Hóa Thất Thiên có hai chữ Tạo Hóa, sẽ giúp hồn phách, thể phách, nguyên thần, thần tạng của hắn đều có sự tăng lên về chất. Ví dụ như tư chất, tư chất của cá nhân sinh ra đã vậy, rất khó thay đổi nhưng nếu Tần Mục tu luyện như vậy thì có thể dùng Tạo Hóa Công để cải tạo tư chất của mình khiến tư chất của mình càng ngày càng tốt lên.

Lệ Thiên Hành là kẻ có kiến thức uyên bác, nếu không cũng không thể trở thành Thánh giáo chủ của Thiên Ma giáo. Nhìn thấy cùng một loại công pháp lại được luyện theo con đường hoàn toàn khác, hắn không khỏi đắm chìm si mê.

Mỗi loại thay đổi chiêu pháp của Tần Mục đều có sức hút vô cùng to lớn đối với bà. Bà ta rất muốn giết chết Duyên Phong Đế ngay lập tức để mang da của Duyên Phong Đế đi làm hoàng đế nhưng vẫn muốn xem thêm sự thay đổi của Tạo Hóa Công.

Thời gian cứ thế qua đi, đột nhiên tiếng gà gáy vang lên, tia nắng đầu tiên chiếu vào qua khung cửa sổ. Lệ Thiên Hành thở dài:

"Cho ngươi thoát một đêm, tuy nhiên tối mai ta sẽ giết chết các ngươi…"

Bà ta khẽ rùng mình, Tư bà bà tỉnh lại, vội vàng nói:

"Mục nhi, lão ma đầu không làm hại ngươi chứ?"

Tần Mục cũng thở phào, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, lắc đầu nói:

"Hắn ta chỉ mải mê nhìn Tạo Hóa Công của con cho nên con thoát được. Bà bà, con cần nghỉ một lát, tối lại dùng công pháp của Đại Dục Thiên Ma Kinh để gạt hắn."

Lại một buổi tối nữa, thương tích của Duyên Phong Đế đã đỡ hơn và đã tỉnh lại. Tần Mục thở phào, nói:

"Bệ hạ, ta gỡ bỏ Tạo Hóa Thiên Ma Công trên người bệ hạ, xem cơ thể người có thể giữ được hồn phách lại hay không."

Hắn vừa gỡ bỏ Tạo Hóa Thiên Ma Công, cơ thể Duyên Phong Đế lập tức trống rỗng ngã sụp xuống đất. Hai hồn hai phách trong số ba hồn bảy phách bay ra khỏi cơ thể chuẩn bị bay vào U Đô.

Tần Mục nhíu mày rồi vội vàng dùng Khiên Hồn Dẫn dẫn dắt hồn phách, đánh ngược trở lại trong người ông ta.

Hiện giờ, cơ thể Duyên Phong Đế vô cùng suy nhược, không thể trói buộc hồn phách.

Đột nhiên bên ngoài vọng tới tiếng cười giòn tan:

"Giáo chủ, thiếp thân lại tới đây! Hôm nay ngươi không có trò gì mới, thiếp thân sẽ giết chết hoàng đế!"

Duyên Phong Đế yếu ớt:

"Yêu nhân nào mà giọng nói mê hoặc…"

Tần Mục vội vàng phong ấn ngũ quan của ông ta rồi rùng mình. Hình thái Trấn Tinh Quân xuất hiện, sau lưng xuất hiện Cửa Thừa Thiên. Tư bà bà lao ra từ trong phòng, kêu lên một tiếng:

"Trấn Tinh Quân Địa Hầu Chân Công? Trên cửa là chữ gì thế? Địa Hầu Chân Công của ngươi sao lại có một cuốn sách? Không giống với ta."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status