Mục thần ký

Chương 720: Sách sử khó viết được tinh thần


- Cái gọi là võ đạo, vũ hồn rốt cuộc là cái gì?

Tần Mục quan sát những hậu duệ Thần tộc bên cạnh, những người này quả thật có một loại khí độ khí thế khác hẳn với người bình thường, có một loại tinh thần tiến thẳng không lùi phá tan tất cả trở ngại, không giống với tinh thần lửa lớn thêm dầu trên người các thần thông giả của Duyên Khang quốc.

Tuy rằng thần thông giả của Duyên Khang cũng là tinh thần dũng mãnh tiến lên, nhưng khí chất và tinh thần của bọn họ linh hoạt hay thay đổi, giống như là dầu sôi trào, mỗi một bọt khí đều mang màu sắc khác nhau, đó là tinh thần của thời đại cải cách này giao cho bọn họ, trăm hoa đặt cạnh nhau, trăm nhà đua tiếng.

Mà duệ tinh khí thần của những hậu nhân Thần tộc lại không phải là tinh thần của thời đại, mà là tinh thần của võ đạo gia.

Loại tinh thần này không giống với đại dương mênh mông của đám người đồ tể, không linh động nội liễm giống như trưởng thôn, đại sư kiếm đạo, cũng không thông minh cơ trí cổ quái giống như đám người Tư bà bà, khác hẳn với sự tài tình của người điếc, cũng khác hẳn với sự tiêu sái nhìn rõ tất cả của người mù, cùng lò lửa lớn cháy mặt trong núi lửa của câm điếc cũng khác biệt.

Bọn họ giống như là tăng nhân khổ hạnh, giống như là Mã gia còn chưa thành Phật.

Ánh mắt Tần Mục nhất thời sáng lên.

Đúng, lại giống như Mã gia!

Mã gia lúc còn ở trong Tàn Lão thôn.

Khi đó Mã gia nói năng thận trọng, thần sắc nghiêm túc, đối với chuyện gì cũng rất nghiêm túc, nghiêm túc dạy Tần Mục.

Thân thể của Mã gia tuy rằng thẳng như cán bút, nhưng hắn lại cho người ta một loại cảm giác mang nặng đi về phía trước, hắn giống như là trên lưng cõng một tòa Tu Di Sơn, ngọn núi này đặt ở trên người của hắn.

Loại áp lực này biến thành động lực của hắn.

Đương nhiên, áp lực biến thành động lực là ở dưới tình huống không có bị ép vỡ, nếu áp lực quá lớn, lại sẽ khiếp toàn thân bị ép vỡ.

Mã gia đã từng có một khoảng thời gian bị ép vỡ, sau khi Tần Mục đi tới Tàn Lão thôn, hắn mới chống lại được áp lực tiếp tục anh dũng đi về phía trước.

Trong mấy năm nay, hậu duệ Thần tộc trẻ tuổi ở trong chư thiên của ĐấuThiên Cung, bọn họ cùng Mã gia vậy, cũng giống như là một đám võ giả chống đỡ lại áp lực lớn lao.

Chỉ có điều, áp lực của bọn họ cũng không phải là Tu Di Sơn, mà vì Thần Kiều của chủng tộc bọn họ hoàn toàn bị gãy mất, cảnh giới Thần Kiều hoàn toàn không tồn tại, tuyệt vọng không có cách nào tu thành Thần cảnh.

Loại tuyệt vọng này sẽ biến thành động lực, khiến cho bọn họ đi về phía trước, tìm được một cách giải quyết, cũng sẽ biến thành núi lớn ép xuống bọn họ, khiến tinh thần ý chí của bọn họ hoàn toàn bị phá hủy.

- Là võ giả!

Ánh mắt của Tần Mục càng lúc càng sáng ngời, nở một nụ cười:

- Trước đây không lâu, ta chưa từng tu thành thần thông, cũng là võ giả như vậy. Chỉ có điều, sau khi mở ra linh thai thần tàng, ta lại dần dần quên đi loại tinh thần này.

Võ giả là cách gọi khi chưa bước vào con đường tu luyện này, võ giả chỉ có khả năng vận dụng thủ đoạn cấp thấp như quyền cước binh khí. Thời điểm Mã gia ở Tàn Lão thôn, cũng là trạng thái võ giả, chiến kỹ theo trường phái lấy thân thể của mình đánh ra hiệu quả thần thông, hơn nữa uy lực còn mạnh hơn!

Cuối cùng, mọi người bắt đầu tiến vào Nam Thiên Môn, Tần Mục đứng tại chỗ không nhúc nhích, hắn không lý giải được ý nghĩa Đấu Vũ Thiên Sư bảo bọn họ tiến vào Nam Thiên Môn, dùng võ nhập đạo, có quan hệ gì với tiến vào Thiên Cung?

Dưới Nam Thiên Môn, đột nhiên có một nữ tử kêu lên một tiếng rên rỉ, bị áp lực vô cùng nặng nề ép tới gãy xương đứt gân, toàn thân bất chợt thấp xuống một mảng lớn, bị ép tới nằm trên mặt đất không ngừng nôn ra máu!

Lại có một thiếu niên đi tới một hồi, đột nhiên xương đùi bị gãy.

Còn có người thân thể nổ tung thành từng lỗ nhỏ, máu tươi phun ra ngoài trào, máu chảy như rót.

Còn có người bất chợt phun ra từng ngụm máu, ngũ tạng lục phủ bị áp lực cực lớn ép tới đột ngột nổ tung!

Mà những người khác dường như khiêng một tòa Nam Thiên Môn, có người bị ép tới thân thể không ngừng thu nhỏ lại, chống lại áp lực đi tới, bọn họ đi ra một bước áp lực lại đột nhiên tăng lên, khiến thân thể của bọn họ bị ép thấp xuống năm thước.

Tiếp tục đi tới, thân thể trở nên nhỏ hơn, rất nhanh, bọn họ bị ép tới thân cao kém hơn một thước.

Có người bị ép nát, ngồi chồm hỗm trên mặt đất, hai tay chống đỡ mặt đất, nôn ra máu, hai cánh tay lập tức khó có thể chống đỡ được áp lực của Nam Thiên Môn, xương cánh tay bị gãy.

Nhiều người lại liên tục quát lớn, quyền cước đại khai đại hợp, lấy thân thể thần thông cứng rắn chống đỡ áp lực của Nam Thiên Môn, quyền cước giống như rìu mở trời, bổ ra áp lực đi từng bước một tiến về phía trước.

Tần Mục nhíu mày, kinh ngạc không hiểu nhìn Nam Thiên Môn, cánh cửa này chẳng lẽ lại thật sự chính là cánh cửa Đế Tọa, áp lực chỉ có Chân Thần mới có khả năng thừa nhận được?

Thần thông giả cảnh giới Sinh Tử làm sao có thể chịu được lực cưỡng chế này?

Nếu là cường giả Đế Tọa Nam Thiên Môn, sợ rằng chỉ có Chân Thần mới có thực lực này, không tu thành Chân Thần, đều sẽ bị ép nát thậm chí đè chết!

Đấu Vũ Thiên Sư không có khả năng sử dụng loại thủ đoạn này tới đào thải bọn họ?

- Ấn ký phù văn trên Nam Thiên Môn vẫn chưa sáng hẳn lên.

Tần Mục quan sát một hồi, những hoa văn hình vẽ trên Nam Thiên Môn mới chỉ sáng lên thậm chí còn chưa tới một phần trăm, nói rõ áp lực xa không đạt được trình độ Chân Thần.

Hiển nhiên Đấu Vũ Thiên Sư cũng có đúng mực.

Những Thần tộc mặc dù đã đi rất lâu, nhưng Nam Thiên Môn rất cao và quá rộng, bọn họ đến nay còn chưa đi ra được một nửa, hiển nhiên theo áp lực càng lúc càng lớn, chỉ là cánh cửa này cũng đã loại bỏ hơn phân nửa thần thông giả.

Tần Mục cởi quần áo trên người, cánh tay để trần, cột lên ống quần, cười nói:

- Rồng béo, ngươi không cần tiến vào, thay ta trông coi trang phục.

Hắn giao quần áo và túi Thao Thiết cho Long Kỳ Lân, tay không, không mang theo bất kỳ vũ khí nào.

Long Kỳ Lân thở phào nhẹ nhõm, nhận lấy trang phục, nói:

- Giáo chủ không cần kiếm hoàn sao?

- Không cần!

Tần Mục khẽ quát một tiếng, một tay giơ lên một tay hạ xuống, trên lưng hắn hiện ra hoa văn Thanh Long, dần dần hóa thành một con rồng xanh lớn, con rồng xanh từ trong cơ thể hắn bay ra, quấn quanh thân thể của hắn.

Hắn lại một lần nữa duỗi người, gân cốt rắc rắc vang dội, con rồng xanh tản đi, phía sau hiện ra hoa văn Bạch Hổ, một con hổ trắng từ sau lưng của hắn nhảy ra, tiếng hổ gầm vang vọng núi rừng.

Hắn để một chân về phía sau, một chân gập lại, hoa văn Huyền Vũ hiện lên, dưới chân dâng lên đầu rồng và mai rùa lớn, chân đạp biển đen, trên người có con rắn lớn dữ tợn hung ác.

Tần Mục mở hai cánh tay ra, Huyền Vũ tản đi, phía sau hắn lại có ánh lửa trùng thiên, Chu Tước giang cánh từ trong ánh lửa bay lên, lửa lớn tràn ngập.

- Ta phải nhặt lên võ đạo tinh thần, đánh vào trong!

Hắn vứt bỏ tất cả tạp niệm, quên hết mọi thứ thần thông, quên kiếm pháp kiếm đạo của mình, quên hết tất cả phân tranh phức tạp bên ngoài, quên đi Duyên Khang, khiến cho tinh thần của mình trở lại khi còn nhỏ, trở lại thời gian khổ luyện ở Tàn Lão thôn, trở lại thời gian theo Mã gia theo người mù theo đồ tể khổ luyện.

Khi đó, hắn theo lão nhân trong thôn chịu đựng nỗi khổ thân thể, lúc rảnh rỗi chăn trâu, thổi sao.

Tâm tư của hắn trở nên vô cùng đơn thuần, dường như lại biến thành thiếu niên chăn trâu, nhưng lại không hề giống.

Lúc trước, tâm tư của hắn đơn thuần giống như giấy trắng, hắn bây giờ đã từng trải qua các loại đau khổ các loại nguy hiểm khiến cho tâm linh của mình lắng đọng xuống.

Trên cổ của hắn, Trí Tuệ châu do Đế Thích Thiên Vương Phật tặng cho hắn châu đột nhiên tản ra, mỗi một Trí Tuệ châu tách ra, lại có một Trí Tuệ châu hình thành.

Đó là trí tuệ của bản thân hắn kết thành Trí Tuệ châu.

Mỗi một viên Trí Tuệ châu đều lớn chừng quả trứng gà, từng viên Trí Tuệ châu êm dịu trong suốt, ở trên cổ của hắn không ngừng lưu chuyển, dường như có thể chiết xạ lòng người.

Tần Mục sải bước chân vào Nam Thiên Môn, lúc vừa mới nhập môn chỉ cảm thấy một luồng áp lực vô hình trấn áp xuống, ép tới xương cốt hắn kêu lên răng rắc.

Áp lực này áp chế thân thể vẫn tính là rất nhỏ, áp lực đối với nguyên thần mới là mạnh mẽ nhất!

Tần Mục quát lớn, phát động Phách Thể Tam Đan Công, cứng rắn chống đỡ áp lực này, đi về phía trước.

Càng đi về phía trước, áp lực càng lớn, trong cơ thể của Tần Mục truyền đến từng tiếng rồng ngâm, đó là Tổ Long Bát Âm, tiếng rồng ngâm chấn động, kéo theo khí huyết của hắn chảy khắp toàn thân.

Hắn đã đuổi kịp người ngã xuống đất đợt thứ nhất không dậy nổi, giơ tay nâng những người này lên, một tay ném ra Nam Thiên Môn, để cho bọn họ ở lại dưới Nam Thiên Môn, chỉ có thể bị đè chết, hắn không đành lòng.

Áp lực càng lúc càng nặng, quanh thân của Tần Mục có khí huyết tràn ra càng lúc càng nhiều.

Khí huyết của hắn gần như cuồng bạo, ở sau người hắn hóa thành dòng nước lũ cuồn cuộn điên cuồng phun ra, ánh mắt hắn lại càng lúc càng sáng ngời.

Phía sau hắn, dòng nước lũ khí huyết khi thì hóa thành Thanh Long, lôi âm cuồn cuộn, khi thì hóa thành Huyền Vũ, biển đen dậy sóng, khi thì hóa thành Chu Tước với ánh lửa ngập trời, khi thì hóa thành hổ trắng với sức sống đầy hung ác.

Các loại hiện tượng kỳ lạ không ngừng biến hóa ở phía sau lưng hắn, trợ giúp hắn bổ sóng cắt sóng, anh dũng đi về phía trước!

Cuối cùng, hắn vượt qua mọi người phía trước, mọi người đã bị ép tới biến thành ba tấc, dù vậy cũng không một người nào lui về phía sau, tiếp tục đi về phía trước.

Trong tai mắt mũi miệng của bọn họ có máu tươi không ngừng tuôn ra, nhưng bọn họ vẫn tiếp tục chống đỡ áp lực, cố gắng đi ra khỏi Nam Thiên Môn.

Tần Mục cũng bị ép tới chỉ có gần một tấc, khi một bước đi tới đằng trước mọi người mọi người, hắn đột nhiên cười ha ha, hành vi phóng đãng:

- Sử sách khó viết được tinh thần!

Hắn vận dụng lên Tổ Long Bát Âm và phạm âm của Phật môn hét lớn, đi về phía trước một bước, ngâm dài nói:

- Chính là ý của cao nhân hiền tài! Cánh nhẹ với phấn mỏng đan xen, hoa quấn không cài lên đầu mình!

Đám người phía sau hắn nghiêng tai lắng nghe, bất giác bị giọng nói của hắn ảnh hưởng, khí huyết trong cơ thể bọn họ điên cuồng phun ra, khí huyết liên kết, được tinh khí thần của Tần Mục cổ vũ.

- Nếu tin Phạm Thiên còn không phải là ta, làm sao có thể ném chết vì Thiên Cung?

Tần Mục vén lá liễu ở mi tâm, thân thể lay động, hiện ra ba đầu sáu tay, ba cái con mắt dựng thẳng ở mi tâm bắn ánh sáng màu vàng ra bốn phía, ba gương mặt vui vẻ ra mặt, cười to nói:

- Trăng núi chiếu xuống rừng tùng vàng vỡ nát, gió sông thổi tới nước tuyết lở! Một khi đạp bằng Thiên Môn điện, anh hùng ngồi trên tổ đình lại cười vui!

- Hay!

Một hậu duệ Thần tộc tâm thần kích động, không nhịn được hét lớn.

Tiếng ca dũng mãnh của hắn không bị cản trở, khiến tinh khí thần của mọi người hòa làm một thể, dẫn theo tộc của các thần tộc liều chết đi về phía trước.

Tinh thần của mọi người liên kết, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, không ngờ cứng rắn ngăn cản được áp lực của Nam Thiên Môn, phía sau có khí huyết giống như biển rộng mênh mông, biển máu dâng trào nổi sóng.

Lúc này, lão nông dắt theo con trâu già đã đi tới Lăng Tiêu bảo điện của Thiên Cung, đang muốn đi vào trong điện, đột nhiên trong lòng có cảm giác, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong Nam Thiên Môn có huyết quang xông thẳng lên trời, khí xông tới Đấu Ngưu Cung chấn động quần tinh!

Lão nông phu kinh ngạc nhìn cảnh tượng như vậy, chỉ thấy dưới Nam Thiên Môn, Tần Mục dẫn theo mọi người đi nhanh về phía trước, thân thể của mọi người không ngờ dần dần dài cao lên, thân thể càng lúc càng cao, khiến cho áp lực của Nam Thiên Môn đối với bọn họ hoàn toàn không có tác dụng!

- Lão gia, vị cháu Khai Hoàng đời thứ một trăm lẻ bảy này hình như rất không tốt.

Con trâu già mở miệng, nói:

- Sức cuốn hút của hắn rất mạnh, ý chí hào kiệt, ngược lại có chút giống với Khai Hoàng năm đó. Lúc trước, có thể thông qua Nam Thiên Môn lác đác không có mấy người, hắn tới, người có thể thông qua Nam Thiên Môn, chỉ sợ có tới hơn mấy chục người.

- Nam Thiên Môn chỉ là tầng thử thách thứ nhất, nguy hiểm còn đang phía sau.

Mặt của lão nông không đổi sắc, xoay người đi vào Lăng Tiêu điện, nói:

- Cửa ải Lăng Tiêu điện này, ngươi tới coi chừng, ta thật ra muốn xem thử hắn có thể đánh vào hay không!

Con trâu già đứng lên bằng hai chân sau, thân thể lay động, vảy thanh long trên toàn thân hắn chuyển động xôn xao, cười nói:

- Lão gia là khi dễ bọn họ sao? Chỉ có điều không đánh ngã lão gia, ai thiếu một cảnh giới còn có thể phi thăng được Thiên Cung?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status