Mục thần ký

Chương 785: Địa nguyên đạo quả


Thủy Kỳ Lân cõng Tần Mục đi qua vài toà đế lăng, cuối cùng nhìn thấy được Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân đang cùng một đám rồng và Kỳ Lân xưng huynh gọi đệ, khoa trương tới hôn thiên ám địa.

- Ta nuôi một người, chuyên môn chế luyện linh đan cho ta...

Những Long Vương và Kỳ Lân này cực kỳ hâm mộ, Long Kỳ Lân đang nói, thoáng nhìn thấy đám người Tần Mục đi tới, vội vàng câm miệng không nói chuyện nữa.

Ngự Thiên Tôn gọi Long Kỳ Lân qua, Long Kỳ Lân nhìn thấy Tần Mục uể oải không chịu nổi, bị dọa cho giật mình, hoảng hốt vội nói:

- Hay là để ta tới cõng giáo chủ, ta bước đi rất vững, sẽ không để cho giáo chủ có cảm giác xóc nảy.

Ngự Thiên Tôn ôm Tần Mục đến trên lưng Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân len lén liếc nhìn về phía sắc mặt của Tần Mục, đã thấy sắc mặt Tần Mục thâm trầm, trong lòng không khỏi lo sợ:

- Không biết giáo chủ có nghe được lời ta mới vừa nói hay không...

Những Long Vương và Kỳ Lân kia lộ ra vẻ mặt hâm mộ nhìn hắn cõng Tần Mục đi ra ngoài, đợi đến khi bọn họ đi xa, lúc này bọn họ mới rối rít nói:

- Tuổi trẻ tài cao, thực sự là tuổi trẻ tài cao.

- Long Phi tuổi tác tuy nhỏ, nhưng tầm mắt kiến thức không tầm thường, nuôi dưỡng một con người luyện đan cho mình, ta năm đó tại sao lại không có nghĩ tới cái biện pháp này chứ?

...

Long Kỳ Lân cõng Tần Mục đi ra khỏi không gian dưới nền đất, đi tới trong điện của miếu đổ nát, phượng hoàng này cũng đi theo sau, nhìn ra xung quanh.

Công Tôn Yến cuống quít đi thu dọn gian phòng, nói:

- Ta bình thường ở tại Nguyên Quân miếu, chỉ thu dọn mấy gian phòng mình ở, chờ ta dọn ra mấy gian phòng khác, để cho Phượng tỷ tỷ và Tần đệ đệ ở.

Phượng hoàng này lấy ra một cái ổ chim với ánh vàng rực rỡ, nói:

- Ta không quen ngủ giường của những người khác, ngươi đặt ổ của ta vào là được.

Công Tôn Yến đáp vâng, tiếp nhận ổ chim.

Không lâu sau, nàng đã thu thập thỏa đáng, Tần Mục ngồi ở bên giường, khí sắc tốt hơn nhiều, nói:

- Tỷ tỷ, ta tốt hơn nhiều rồi, không cần chiếu cố ta nữa. Trái cây này của Địa Mẫu thật sự có hiệu quả không tệ, ta cảm giác được nguyên khí của mình khôi phục được một ít, không có gì đáng ngại nữa.

Công Tôn Yến cẩn thận quan sát hắn, phát hiện khí sắc của hắn quả thật đã tốt hơn không ít, vô cùng hâm mộ, nói:

- Trái cây này loại bình thường không thể so sánh được, là trái cây trên Nguyên Mộc kết trái ra, là Địa Nguyên Đạo Quả. Nguyên Mộc là thiên địa thụ Nguyên Đô, hấp thu linh lực linh khí thiên địa của Nguyên Đô, lại thêm đại đạo tu vi của bản thân Địa Mẫu, bởi vậy vô cùng hiếm có. Nghe Địa Mẫu nói, nàng rất ít khi tặng Địa Nguyên Đạo Quả cho người khác, chỉ ở Long Hán năm đầu mới hái được một ít, tặng cho Thiên Đế dùng để mở tiệc chiêu đãi Cổ Thần. Nhưng lúc đó, khi Long Hán Thiên Đình thành lập, số lượng Cổ Thần có tư cách ăn được Địa Nguyên Đạo Quả cũng không nhiều.

Tần Mục quay đầu lại, quầng sáng sau đầu hắn cũng theo hắn quay đầu lại xoay tròn, trước sau vẫn nằm ở phía sau đầu hắn, khiến cho hắn có một loại cảm giác bất an.

Địa Nguyên Đạo Quả này chính là ở trong hào quang do Địa Mẫu Nguyên Quân chúc phúc hình thành, khô quắt, chỉ là năng lượng trong đó thật là kinh người, không thể trực tiếp cắn một cái nếm thử mùi vị.

Chỉ có điều, khiến cho hắn bất an không phải là Địa Nguyên Đạo Quả, mà là chúc phúc của Địa Mẫu Nguyên Quân.

Bảy Thiên Tôn hắn đều gặp phần lớn, sau đầu bảy Thiên Tôn đều có từng vòng hào quang, đó là chúc phúc của Cổ Thần.

Chúc phúc của Cổ Thần có đủ loại tác dụng, trường sinh, phúc trạch, không già, bất tử, bất diệt các loại, nhưng Ngự Thiên Tôn nhận được tất cả Cổ Thần chúc phúc vẫn bị ám sát, hồn phi phách tán.

Mãi đến khi trăm vạn năm sau, lúc này Tần Mục mới khiến hắn sống lại, hơn nữa ký ức hoàn toàn biến mất, trở thành kẻ ngốc.

Có thể thấy được chúc phúc cũng cũng không thể thật sự bảo đảm an toàn.

- Ta được hào quang chúc phúc này, chỉ sợ càng giống như là theo dõi, cho dù ta chạy trốn tới nơi nào, Địa Mẫu Nguyên Quân cũng có thể thông qua hào quang này cảm ứng được vị trí của ta. Không biết có thể tháo hào quang này xuống hay không?

Tinh thần hắn không phấn chấn, ngáp một cái.

Công Tôn Yến lập tức đứng dậy, nói:

- Tần đệ đệ nghỉ tạm trước đi.

Nàng rời phòng, đóng cửa phòng lại, Tần Mục lập tức đứng dậy, thần thái sáng láng, hoàn tonaf không có vể mệt mỏi không phấn chấn vừa rồi.

Hắn phát động tạo hóa Huyền Công, hóa thành ba đầu sáu tay, hiện tại hắn có ba cái đầu, hào quang không có cách nào đi vòng qua phía sau đầu hắn.

Hắn cẩn thận quan sát hào quang, trong hào quang có các loại phù văn vô cùng tỉ mỉ lưu chuyển, hào quang này chính là do phù văn tạo thành, những phù văn này là từng đốm ánh sáng rất nhỏ.

Tần Mục kiểm tra một hồi, nhíu mày một cái.

Trong những phù văn này ngoại trừ có phù văn nguyên từ ra, còn có các loại phù văn khác, phức tạp hơn so với hắn tưởng tượng rất nhiều.

Phù văn nguyên từ rất dễ nói, Tư bà bà đã thôi diễn ra hơn một ngàn chín trăm một phù văn nguyên từ, nếu như phù văn tạo thành trong hào quang là thần thông nguyên từ, còn có thể suy nghĩ biện pháp phá giải.

Nhưng trong hào quang có phù văn khác lại khiến cho Tần Mục cảm giác được khó giải quyết, những phù văn này có cái hiện ra đường cong cấu tạo của sông lớn hồ nước, có cái lại có hình thái của thảo mộc hoa cỏ, còn có vài cái lại có hoa văn huyền diệu, không nhìn ra cụ thể có tác dụng gì.

Hiển nhiên, bản thân Địa Mẫu Nguyên Quân có đầy đủ đại đạo vô cùng phức tạp.

Mà hào quang lại chính là do những phù văn này xây dựng thành hình thái thần thông, phá giải hào quang như thế nào mới có thể thoát khỏi sự cảm ứng và theo dõi của Địa Mẫu Nguyên Quân, Tần Mục hết đường xoay xở với điều này.

- Đúng rồi, Tử Hề Thiên Sư!

Ánh mắt hắn chợt sáng lên, làm thư sinh trong bốn Đại Thiên Sư, học thức của nàng tuy rằng không uyên bác bằng Tiều Phu thánh nhân, nhưng tu vi lại cao hơn tiều phu không biết gấp bao nhiêu lần, có thể nàng sẽ có thủ đoạn có thể phá giải hào quang.

Tần Mục nghĩ tới đây, giơ tay chộp về phía Địa Nguyên Đạo Quả bồng bềnh bên trong hào quang, hắn nắm lấy Địa Nguyên Đạo Quả, nhưng muốn kéo đạo quả từ trong hào quang ra, hắn lại gặp phải vấn đề khó khăn.

Thời điểm hắn cố gắng lấy Địa Nguyên Đạo Quả ra, xung quanh hào quang này hiện ra vô số ánh sáng, giống như là từng sợi tơ nho nhỏ liên kết cùng đạo quả, hắn chỉ có thể di chuyển một chút lại gặp phải sức cản khó có thể tưởng tượng được!

- Người khác là ép mua ép bán, Địa Mẫu Nguyên Quân lại mạnh mẽ chúc phúc, mạnh mẽ đưa Địa Nguyên Đạo Quả cho ta, không muốn cũng không được!

Trong lòng Tần Mục căm giận khó bình tĩnh được, đạo quả và hào quang giống như là vây quanh ở phía sau hắn, không có cách nào thoát khỏi!

Đối với người khác, Địa Mẫu chúc phúc và Địa Nguyên Đạo Quả là bảo bối bọn họ mong nhớ ngày đêm không thể được, mà đối với Tần Mục lại gánh nặng và nguy hiểm, ước gì vứt đi thật xa.

Trong Địa Nguyên Đạo Quả có từng năng lượng không ngừng dũng mãnh tràn vào thần tàng của hắn, bị nguyên thần của hắn hấp thu, lại tăng thêm vào đến trong thần tàng, lục hợp đại lục trên thần tàng lớn mạnh, khiến cho đại lục càng thêm dày và rộng.

- Địa Nguyên Đạo Quả vẫn có lợi ích vô cùng kinh người, đáng tiếc hơn phân nửa trong Địa Nguyên Đạo Quả cũng có thần thức Địa Mẫu Nguyên Quân, có thể cảm ứng được phương hướng vị trí của ta.

Tần Mục thấy không có cách nào lấy xuống được Địa Nguyên Đạo Quả, cũng chỉ được buông tha, thầm nghĩ:

- Ta chỉ cần hấp thu sạch sẽ năng lượng trong Địa Nguyên Đạo Quả, còn không thể thoát khỏi theo dõi trong đạo quả sao?

Nguyên khí trong cơ thể hắn dựa theo Phách Thể Tam Đan Công vận chuyển, không ngừng hấp thu năng lượng trong đạo quả, hóa thành pháp lực vô cùng tinh thuần, Phách Thể Tam Đan Công lại lấy nguyên khí tu dưỡng cho nguyên thần, xoa dịu thân thể, lớn mạnh thần tàng.

Tu vi pháp lực của hắn giống như nước lên thì thuyền lên, lấy cái tốc độ này tu luyện tiếp, hẳn không bao lâu lại có thể khiến cho hắn có đầy đủ pháp lực khổng lồ đi phá tan tường bao quanh thần tàng sinh tử.

- A, bụi cây Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều trong đại lục lục hợp của ta không ngờ cũng đang hấp thu năng lượng của đạo quả, so với tốc độ ta sử dụng Phách Thể Tam Đan Công luyện hóa còn nhanh hơn!

Tần Mục kinh ngạc không thôi, Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều là do Hư Sinh Hoa đưa ra ý tưởng, mới thành lập ra cơ sở, hắn cùng với Hư Sinh Hoa hoàn thiện.

Kiến Mộc này ngược lại có hiệu quả giống như bụi cây thần mộc đứng sừng sững trong trái tim Nguyên Giới của Địa Mẫu Nguyên Quân.

Mà bây giờ, Kiến Mộc đang điên cuồng hấp thu đạo quả năng lượng, khiến bản thân lớn mạnh!

Tần Mục giật mình, Kiến Mộc cắm rễ ở trong đại lục lục hợp, cảnh tượng như vậy ngược lại có phần tương tự với Nguyên Giới cổ xưa!

Nguyên Giới cũng có một gốc thần mộc cắm rễ, đứng ở trung tâm của thiên địa!

- Hư Sinh Hoa không hổ danh là tồn tại chỉ kém hơn ta, hắn sáng lập ra Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều ngầm tương hợp với thiên địa đại đạo, xuất sắc!

Tần Mục tán thưởng:

- Danh tiếng của giả phách thể đúng là tên xứng với thực! Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều hấp thu năng lượng trong đạo quả, ta nhất định có thể nhanh chóng luyện hóa đạo quả, khiến cho Địa Mẫu thiếu đi một loại thủ đoạn theo dõi!

Nhưng hắn phát hiện mình còn quá trẻ, năng lượng trong Địa Nguyên Đạo Quả tuy rằng vọt tới rất nhiều, hắn cũng liều mạng luyện hóa, Kiến Mộc cũng đang càng thêm ngưng thực, nhưng năng lượng trong trái cây này lại hoàn toàn cũng không thấy xu thế giảm bớt!

Trong khoảng thời gian này, năng lượng hắn tiêu hao hết thậm chí còn không bằng một phần vạn năng lượng của Địa Nguyên Đạo Quả, chỉ sợ là một phần nghìn vạn, thậm chí là một phần tỷ!

- Địa Mẫu Nguyên Quân thật sự bỏ được...

Tần Mục cảm thấy nhức đầu không thôi, đẩy cửa phòng đi ra ngoài. Ở ngoài cửa, Long Kỳ Lân đang dựa vào tường, hai chân giang rộng ra, mông cố định, làm ra tư thế tu luyện cổ quái.

Nhìn thấy hắn đi ra, Long Kỳ Lân vội vàng đứng lên, vô cùng vui mừng nói:

- Giáo chủ, ăn cơm sao?

- Ừ.

Tần Mục lấy ra linh đan, đổ cho hắn tràn đầy một chậu, thờ ơ nói:

- Rồng béo, Dưỡng Nhân Kinh viết đến thứ chương mấy quyển mấy rồi?

Long Kỳ Lân cúi đầu ăn, nói:

- Quyển thứ hai chương 6: Còn chưa có viết xong...

Hắn đột nhiên tỉnh lại, sởn tóc gáy.

Tần Mục cười lạnh một tiếng:

- Ngươi viết quá chậm!

Long Kỳ Lân kẹp chặt đuôi, không dám nói lời nào.

Tần Mục cười lạnh liên tục, mồ hôi của Long Kỳ Lân tuôn như nước, đúng vào lúc này Công Tôn Yến và Ngự Thiên Tôn từ sau miếu đi tới, đang cầm một mâm đựng trái cây, nhìn thấy Tần Mục ra khỏi phòng, nàng không khỏi vui vẻ nói:

- Tần đệ đệ, ta hái được chút trái cây cho ngươi ăn, đều là do bản thân ta trồng, rất tươi!

Tần Mục vội vàng cảm ơn, hắn nếm một quả, trong miệng tràn ngập mùi thơm, khen:

- Tỷ tỷ hái được trái cây vừa lớn lại vừa ngọt!

Công Tôn Yến rất hài lòng, nói:

- Lam đệ đệ, ngươi đưa một ít cho Phượng tỷ tỷ, để cho nàng cũng nếm thử.

- Không cần đưa.

Trên đỉnh điện, giọng nói của phượng hoàng truyền đến, Tần Mục ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phượng hoàng này biến thành nữ tử mặc tiên y đứng ở đỉnh điện, từ phía xa nhìn Ngọc Kinh Thành, nhìn không chớp mắt, giống như gặp phải kẻ địch lớn, tản ra ý chí chiến đấu nồng đậm mạnh mẽ.

Trong lòng Tần Mục thoáng động, phóng người nhảy đến đỉnh điện, phượng hoàng này không vui nói:

- Xuống! Ở đây không phải là nơi ngươi có thể đi lên!

Tần Mục vội vàng nói:

- Ta luyện một ít linh đan, tới mời tỷ tỷ nếm thử xem có hợp khẩu vị hay không. Nếu không hợp với khẩu vị, tiểu đệ đổi lại phương pháp luyện đan.

Sắc mặt của phượng hoàng hòa hoãn, nói:

- Không nên gọi ta là tỷ tỷ, có vẻ quá ngọt quá quen thuộc. Ta là Phượng Thu Vân, ngươi trực tiếp gọi ta là Thu Vân thần tôn là được.

Nàng nếm thử một viên linh đan, nói:

- Tính hỏa nặng hơn nữa. Bản thân ta chính là phượng hoàng, tu luyện thánh hỏa đại đạo, bởi vì đẳng cấp tính hỏa trong linh đan quá thấp, trái lại không hợp khẩu vị của ta. Ngươi đi xuống trước đi, ở đây không phải là nơi ngươi nên ở lại, chuyện linh đan ngươi tạm thời cũng không cần chuẩn bị, chuyện của Địa Mẫu quan trọng hơn, ngươi cứ chuyên tâm tu luyện đi!

Tần Mục cười nói:

- Thu Vân tỷ tỷ, ta ngày thường tu hành không cần bế quan, trên thực tế thuở nhỏ ta có thói quen hối hả ngược xuôi, đều lại vừa di chuyển vừa tu luyện, thời gian cố gắng nâng cao, tốc độ tu luyện của ta trái lại còn nhanh hơn. Thu Vân tỷ tỷ đang nhìn cái gì?

Phượng Thu Vân thấy hắn vẫn gọi mình là tỷ tỷ, thoáng nhíu mày lại, cũng chỉ đành tùy hắn, nói:

- Khi ngươi đánh nhau tu luyện sẽ nhanh hơn sao?

Tần Mục gật đầu.

- Như vậy ta dẫn ngươi đi đánh nhau!

Phượng Thu Vân nói:

- Yến Nhi, các ngươi ở chỗ này, ta dẫn theo hắn đi Ngọc Kinh Thành đánh nhau!

Công Tôn Yến vội vàng nói:

- Sao có thể làm vậy được? Tần đệ đệ vừa bị trọng thương, sao có thể dẫn theo hắn đi đánh nhau? Nếu chẳng may có gì sơ xuất, không có cách nào ăn nói được với Địa Mẫu.

Trên đỉnh điện, phượng hoàng này nôn nóng bất an, đi tới đi lui.

Tần Mục buồn bực, dò hỏi:

- Thu Vân tỷ, tỷ có tâm sự gì sao?

Phượng Thu Vân không đáp, dừng bước lại vẫn nhìn chằm chằm vào Ngọc Kinh Thành.

Công Tôn Yến nói:

- Tần đệ đệ, xuống ăn hoa quả đi, vẫn có rất nhiều!

Tần Mục chỉ đành phải từ trên đỉnh điện nhảy xuống, sử dụng hoa quả ăn no bụng. Sau khi ăn hết hoa quả trong đĩa đựng trái cây, Công Tôn Yến còn tính ra phía sau viện hái thêm, Tần Mục cười nói:

- Yến tỷ tỷ, ta đã ăn no. Đúng rồi, Yến tỷ tỷ, mầm xanh phía sau đầu tỷ là gì vậy?

Hắn vươn tay ra, xoa xoa cái mầm nhỏ trong hào quang phía sau đầu của Công Tôn Yến.

Công Tôn Yến khẽ kêu lên một tiếng, có vẻ e thẹn, sắc mặt đỏ bừng, khẽ nói:

- Đừng có sờ... Không thể sờ.

Tần Mục buồn bực, nói:

- Vì sao không thể sờ?

Sắc mặt của Công Tôn Yến đỏ hơn, không dám nói lời nào.

- Ngu ngốc!

Phượng Thu Vân từ trên đỉnh điện nhảy xuống, cười lạnh nói:

- Đó là nguyên thần của Yến Nhi, ngươi sờ nguyên thần nàng làm cái gì? Đối với nàng chính là quá kích thích, ngươi còn không bằng trực tiếp sờ thân thể của nàng! Nguyên thần của nàng rất suy yếu, nàng vốn là một mầm nhỏ mọc ra từ hạt của Địa Nguyên Đạo Quả, Địa Mẫu sai ta tưới nước Thái Thiên Âm, lúc này nàng mới xuất hiện thần trí, có thể tu luyện. Nhưng hạt quả không có thịt quả, nguyên thần của nàng không có cách nào hấp thu chất dinh dưỡng, bởi vậy rất yếu.

Sắc mặt của Tần Mục đỏ lên, lúng ta lúng túng nói:

- Yến tỷ tỷ sử dụng nguyên thần tới cứu ta, ta không thể báo đáp...

- Lấy thân báo đáp!

Phượng Thu Vân có vẻ vô cùng táo bạo, đi tới đi lui, không nhịn được nói.

Ánh mắt Tần Mục nhất thời sáng lên, nói:

- Địa Nguyên Đạo Quả có giúp đỡ đối với tỷ tỷ hay không? Ta sử dụng năng lượng của Địa Nguyên Đạo Quả, có thể giúp nguyên thần của tỷ tỷ lớn mạnh hay không?

Công Tôn Yến vội vàng từ chối:

- Sao có thể làm vậy được? Đạo quả là Địa Mẫu cho ngươi, cho ngươi sử dụng tu luyện tới cảnh giới Sinh Tử, ta...

Tần Mục cười nói:

- Năng lượng trong đạo quả quá nhiều, tu luyện tới cảnh giới Sinh Tử rất dễ dàng, ta cũng không dùng hết.

Hắn nắm lấy tay của Công Tôn Yến, thử dẫn một phần lực lượng đạo quả cho nàng, Công Tôn Yến vốn dự định từ chối, nhưng lực lượng Địa Nguyên Đạo Quả vọt tới, nàng lập tức có một loại cảm giác vô cùng thoải mái, khiến cho nàng trong thoáng chốc dường như lại trở về với cơ thể mẹ, trong hạt quả kia, vô cùng thoải mái.

Mần nhỏ sau lưng nàng cũng từ từ tách ra, hai lá mầm hơi lắc lư.

- Không được!

Phượng Thu Vân đột nhiên nổi trận lôi đình, toàn thân dấy lên lửa của phượng hoàng, kêu lên:

- Ta nhất định phải đi tìm tiểu tiện nhân kia, hung hăng giáo huấn nàng!

Tần Mục giật mình, nói:

- Thu Vân tỷ tỷ nói tới ai vậy?

- Tề Hạ Du!

Phượng Thu Vân khó nén lửa giận, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Tiện nhân này phản bội Phượng tộc! Đi, các ngươi đi theo ta tới Ngọc Kinh Thành, đánh chết tiểu tiện nhân này!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status