Nam chính xuất sắc nhất

Chương 43: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: demcodon

"Hôm nay em quay cảnh này đóng máy thật sự là thoải mái nha." Dương Tư nhìn Lục Dương mặc đồ bệnh nhân trong ánh mắt mang theo không buông. Không cần làm động tác, không cần đọc lời thoại, không cần di chuyển, cũng không cần tương tác với diễ viên khác. Còn không phải rất nhẹ nhàng ư?

Đàm Cánh Xuyên nói với Dương Tư: "Rốt cuộc cũng cảm nhận được loại cảm giác anh ở bên cạnh mệt chết mệt sống, còn hai người thảnh thơi uống trà trưa, xem phim và dạo chơi này rồi."

Hắn ném ánh mắt về phía Lục Dương, nói cho đối phương biết: "Mặc dù Thiên Túng không có chết, nhưng đạo diễn và biên kịch đều nói phát cho em bao lì xì."





Dựa theo lệ thường, diễn viên diễn cảnh chết trong phim đều có thể nhận được bao lì xì.

Lục Dương đóng vai Giang Thiên Túng này mặc dù chưa chết. Nhưng bởi vì xương sống bị thương thành người thực vật, kết cục cũng không phải tốt. Đạo diễn Lư cảm thấy Lục Dương còn nhỏ tuổi hẳn là phát bao lì xì giải xui.

"Dạ, em có nghe đạo diễn nói." Nhắc tới chuyện này Lục Dương cảm thán sống lại.

Mặc dù cậu chỉ ở trong đoàn phim hai tháng, nhưng đã thật sự yêu phải người nơi này và công việc của cậu.

Vô luận là đạo diễn, nhiếp ảnh, nhân viên phụ trách chỉ đạo, hay là các diễn viên tiền bối. Bởi vì tuổi cậu "còn nhỏ" nên suy xét cho cậu càng nhiều, cho cậu nhiều trợ giúp và cổ vũ.

Lục Dương không thể không thừa nhận trong hai tháng ngắn ngủi ở đây cậu còn học được những gì mấy năm đó không học được.

Trải nghiệm như vậy thật sự là quá tuyệt vời!

"Mọi người còn một tháng nữa đóng máy, hiện tại chắc không có thời gian tiễn em. Sau này có cơ hội gặp riêng đi." Đàm Cánh Xuyên kêu trợ lý đến.

"Đợi lát nữa người tìm em chụp hình phỏng chừng rất nhiều, thừa dịp bây giờ trước tiên để cho anh và Tư Tư chụp chung đi."

Ba người bọn họ đứng chung một chỗ, vẫn là kêu Dương Tư đứng ở giữa. Sau đó kêu trợ lý chụp hình giúp bọn họ.

Cảnh như vậy làm cho Lục Dương rất dễ dàng nhớ tới lúc Đàm Cánh Xuyên vừa mới vào đoàn Dương Tư kéo bọn họ chụp ảnh chung, tất cả hình như mới vừa xảy ra ngày hôm qua, đảo mắt thời gian đã trôi qua.

"Đây là chuyện lớn của em, bọn anh sẽ khôn cướp nổi bật. Chờ em đăng Weibo bọn anh sẽ chia sẻ." Đàm Cánh Xuyên giải thích với Lục Dương.

Thấy Lục Dương gật đầu, hắn tiếp tục nói: "Số điện thoại của bọn anh em đều có, có chuyện gì thì gọi cho bọn anh."





Dương Tư là cô gái nên cảm tính hơn bọn họ một ít, hơn nữa vừa rồi có cảnh khóc, nghe đến đó hốc mắt lại hơi ướt át.

Cô vội vàng thúc giục Lục Dương: "Quay xong rồi thì nhanh chóng thu dọn đồ đạc về nhà, không phải nói hôm nay đã khai giảng sao?"

"Dạ được, chị Tư Tư, anh Cánh Xuyên, giữ gìn sức khỏe."

Vốn dĩ nghĩ rằng mình đã gặp qua quá nhiều chia ly. Nhưng lần nữa trải qua loại chia ly này trong lòng vẫn có nồng đậm không buông.

Lục Dương lưu luyến chụp hình chung với nhân viên và diễn viên quen biết trong đoàn phim.

Lúc này Quách Dịch Quân dùng chung phòng hóa trang với Lục Dương cũng tiến đến chủ động chụp ảnh chung với cậu.

"Hợp tác lâu như vậy vẫn chưa lưu số điện thoại. Nếu không thêm Wechat đi." Y cười nói với Lục Dương.

Bọn họ mặc dù dùng chung một phòng hóa trang, nhưng kỳ thật trao đổi cũng không tính nhiều.

Một mặt nhân vật Quách Dịch Quân đóng là phụ tá đảng Quốc Dân cho Giang Thiên Phó, thuộc về ám bộ, ít tình huống chung khung hình với Lục Dương. Khi dàn dựng phim và giai đoạn quay chung tổ càng ít.

Về mặt khác, lúc Lục Dương ở trong phòng hoá trang gần như đều xem kịch bản. Lúc rãnh rỗi thì luôn có Đàm Cánh Xuyên hoặc là Dương Tư "gác" ở bên cạnh cậu, bình thường có diễn viên nhỏ tự mình hiểu lấy sẽ không thò lên.

Hơn nữa bởi vì nguyên nhân nào đó, Quách Dịch Quân từ lúc đầu nhìn Lục Dương không quá thuận mắt. Cho nên đều không thể chủ động nói chuyện với Lục Dương.

Dưới cái nhìn của y, Lục Dương chiếm được quá nhiều sự chú ý và yêu quý. Điều này trong đoàn phim và trình độ, thậm chí so với diễn viên trẻ tuổi trình độ cao như Lục Dương không phải rất công bằng.

Huống chi trong mắt Quách Dịch Quân, Lục Dương bất quá chỉ đóng một quảng cáo đã làm cho đạo diễn Ngô hỗ trợ nói lời hay. Nhưng đã nhảy thành nam hai của đạo diễn Lư thật sự là vận khí tốt đến bùng nổ.





Về phần kỹ thuật biểu diễn gì đó Quách Dịch Quân cảm thấy bất quá là bởi vì Lục Dương đẹp trai. Cho nên vô luận cậu làm cái gì cũng sẽ có người thích, không tính là thực lực thật sự.

Ngay từ đầu Quách Dịch Quân cho rằng Đàm Cánh Xuyên hoàn toàn xứng đáng làm nam chính và tiền bối lớn, khẳng định sẽ tìm cơ hội cho Lục Dương "đẹp mặt". Ít nhất muốn nói cho cậu biết chênh lệnh giữa tiền bối trong đoàn phim và người mới, và làm cho người mới hiểu được quy củ.

Ai biết Đàm Cánh Xuyên không chỉ không cảm thấy tức giận vì Lục Dương cướp đi lực chú ý của mọi người. Ngược lại trở thành một nhóm người chiều chuộng Lục Dương nhất.

Đầu tiên là lúc vào đoàn đã đăng ảnh chụp tạo thế tuyên truyền cho cậu. Thậm chí ngay cả Lục Dương ra tạp chí cũng cùng Dương Tư đăng Weibo. Giống như sợ fan của mình không

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status