Nhất thế tôn sư

Quyển 7 - Chương 21: Mỗi phe đều có chuẩn bị


Dịch: Tiểu Băng

Cùng tất biến, biến tất thông, khi Ngưu Ma vương bị Na Tra làm cho chật vật, như hồi thời Tây Du, hắn liền hiểu nếu không dùng hết toàn lực, xuất ra mọi thủ đoạn thần thông, hôm nay e là sẽ lại bị bắt.

Bình thường, đối với tình cảnh kẻ địch có khả năng không chỗ không ở mình không có, cách tốt nhất là là phân cách hai giới, tự lập trời đất, lấy tâm mình thay tâm trời, sáng tạo ra một vũ trụ loại nhỏ mình có thể tự do hoạt động, đổi nó thành chiến trường, triệt tiêu những hoàn cảnh xấu, gây ảnh hưởng cho đối phương, như lúc La giáo tứ đại thần sứ dùng sức mạnh hình chiếu Vô Sinh thiên và Chân Không gia hương tạo ra một giới, không cho Mạnh Kỳ dùng đặc thù không chỗ không ở để độn ra, hay như khi Di Lặc ngăn cách Phong Thiên đài với Trường Nhạc rồi mới hàng lâm ra tay.

Đương nhiên, tạo giới mới cũng phải tính tới khả năng bị dư ba ảnh hưởng, khiến Chân Thật giới bị tổn hại nghiêm trọng, như thế bản thân sẽ bị phản phệ rất nặng. Cẩm Tú Sơn Hà đồ tồn tại, phá hoại nó chính là phá hoại lãnh thổ Đại Chu, phá hoại lãnh thổ Đại Chu chính là phá hoại khu vực trung tâm Chân Thật giới, phá hoại khu vực trung tâm Chân Thật giới chính là phá hoại đầu mối then chốt của chư thiên vạn giới, tất nhiên sẽ bị lực phản phệ khủng bố cấp đa nguyên vũ trụ, ngoài Bỉ Ngạn đại nhân vật, không ai dám nghĩ mình chịu đựng nổi.

Nhưng bình thường, tới cảnh giới của Truyền Thuyết và Tạo Hóa, lúc giao chiến, đều sẽ khống chế sức mạnh của mình tới mức tinh chuẩn, chỉ tạo ảnh hưởng đúng mục tiêu và phạm vi đã định, va chạm lẫn nhau tạo thế triệt tiêu, dù có dư ba cũng không tới mức gây ra phá hoại nghiêm trọng!

Nếu không thể khống chế được phạm vi ảnh hưởng của dư ba, đại năng cũng sẽ nội cảnh vũ trụ làm cơ sở, sáng tạo ra chiến trường tự thành một giới, vừa là chiến thần thông võ đạo, cũng là chiến nội cảnh cao thấp, cảnh giới phân chia, tính chất tương khắc.

Đây là tình huống bình thường, cũng là ý đồ của Ngưu Ma vương, đáng tiếc hắn đang ở trong Tru Tiên kiếm trận, dù có muốn lấy tâm mình thay tâm trời là làm được hay sao, muốn tự thành một giới là có thể tự thành một giới hay sao!? Thế thì quá coi thường cái sát trận hàng đầu Thái Cổ rồi, dù rằng nó vẫn chưa hoàn chỉnh!

Bởi vậy Ngưu Ma vương hoàn toàn rơi vào thế bị động phòng ngự, dư ba giao chiến đều bị Tru Tiên kiếm trận xen lẫn kiếm khí tung hoành triệt tiêu, không tạo ảnh hưởng gì tới Chân Thật giới.

Hắn tỏa thần thức ra xung quanh, nhận ra Thiếu Huyền và Hi Nga nóng lòng muốn thử, định dùng năng lực không chỗ không ở tới vây công mình. Mình còn chống đỡ được đi, nhưng các huynh đệ thì sao?

Bằng Ma vương, Giao Ma vương vừa khôi phục đến Truyền Thuyết đỉnh phong, lại bị Tru Tiên kiếm trận áp chế, vốn đã bị Na Tra bốn phương tám hướng vây công khiến tràn ngập nguy cơ, nếu nay lại thêm Thiếu Huyền và Hi Nga người mang phù chiếu, không bị kiếm trận ảnh hưởng tới giáp công, thực rất có khả năng sẽ bị thiệt ở nơi này.

Không thể để tiếp tục như vậy!

Ngưu Ma vương thở nặng nề, bất chấp trạng thái bản thân, định xuất ra thủ đoạn áp đáy hòm.

Thủ đoạn này sẽ khiến hắn bị tiêu hao rất lớn, không thể duy trì lâu, vốn định định tới thời khắc mấu chốt mới dùng, ai ngờ...

Ngưu Ma vương gầm lên giận dữ.

Tiếng rống chấn động bốn phía, khiến kiếm khí hơi bị lui tán, sự tấn công của Na Tra cũng hơi khựng lại.

Lợi dụng chút tích tắc này, Ngưu Ma vương nhào xuống đất, dị quang vọt lên, hiện ra một con trâu trắng khổng lồ sừng chọc thủng trời, vó đạp Cửu U, mỗi một tấc máu thịt đều bốc ra khí bảyu mạnh mẽ, vô số tường vân và hào quang nâng chân những thân ảnh khác nhau, có thần linh hình trâu chấp chưởng công bình, có ma ngưu khủng bố đánh vỡ tiên sơn, cái hút mắt nhất là một con thần ngưuu trắng hư ảo, trên lưng nó có một diệt thế chi thần ba mắt bốn tay càng thêm hư ảo, trên đầu diệt thế chi thần này có Thiên Tôn chi tướng mông lung.

Rắc!

Con phun ra Ngưu Hoàng, con cúi đầu, trưởng giác kì nhân, con mở con mắt thứ ba, nhất thời khiến kiếm khí xung quanh vỡ tan tiêu tán, dị thải tràn ra, mạnh mẽ sáng lập ra một phương vũ trụ, tinh thần na di, triệt tiêu kiếm khí xâm nhập sau đó, khiến đám Bằng Ma vương, Giao Ma vương khôi phục bình thường, ở đây có thể không chỗ không ở.

Trừng to mắt trâu, thấy Na Tra vừa vặn dừng ở ngoài vũ trụ, không bị rơi vào, như có đoán trước, Ngưu Ma vương hai vó bào đất, ào ào xông qua, mang theo cả vũ trụ mênh mông mạnh mẽ của riêng mình!

Xông qua hắn, đánh lui hắn, phía trước chính là Tây Châu chi địa!

Tới đó rồi, thích chiếm lĩnh hay tàn sát tứ phương, trừ khử chúng sinh chi lực, đều tùy do mình quyết!

Na Tra cười khẩy, xung quanh hiện ra vô số sen xanh, từ từ nở rộ, bay vào giới vực của Ngưu Ma vương, thay thế những vì sao.

............

Vai Di Lặc bị xé đứt một mảnh, kim thân bị tổn hại, lưu ly ở chỗ bị đứt tan rã, tốc độ khôi phục rất chậm, cho thấy nhát cắn này của Hao Thiên khuyển rất ghê gớm.

Song lão vẫn cười, khẽ niệm:

“Nam Mô A Di Đà Phật.”

Đỉnh đầu thả ra ức vạn hào mang, không trung hiện ra một đóa sen trắng thanh tịnh, những cánh sen nở ra, lộ ra ở giữa có một Kim Thân phật tượng ngồi ngay ngắn, có hai mươi đầu mười sáu tay, tinh tú làm nền, chuỗi ngọc gia thân, thôi xán u tĩnh, tay cầm xử kiếm bạt đăng vân vân, chính là Di Lặc kết hợp Như Lai Kim Thân và Bồ Đề Kim Thân chứng ra “Vị Lai Tinh Túc Phật Tổ Kim Thân”.

Phía trước là Báo Thân, hôm nay là Pháp Thân!

Pháp Thân vừa hiện, mở ra phật khẩu, hộc ra ba viên Xá Lợi tử.

Xá Lợi tử, trong vắt trong suốt, trong chứa sen trắng, phật quang xung quanh quay cuồng như sóng, một viên cổ xưa tang thương, như vạn năm không thay đổi, đầy khí tức thời gian, một viên tỏa ra vô lượng chi quang, cứu độ chúng sinh, một viên thoáng hiện lốm đốm vì sao, mê huyễn mông lung, vừa có khí tức vi diệu của Phật Đà tôn sư, vừa có tất cả đều không, tất cả nhập diệt thiện ý, chúng như tượng trưng cho quá khứ hiện tại và tương lai, chính là kết tinh do Di Lặc thăm dò con đường Bỉ Ngạn thành.

Chỉ một cái này, lão đã hơn hẳn Ngưu Ma vương và Na Tra.

Ba viên Xá Lợi tử vừa hiện, nhất thời cố định cương phong và tầng mây ở vạn dặm xung quanh, cố định kiếm khí bốnu, điện ngọc trong vắt, tịnh thổ mở rộng, hướng nam Giang Đông một dải đều là Phật quốc, không còn hạn chế, các Bồ Tát La Hán Pháp Hoa Lâm và Đại Diệu Tướng có thể ở trong phạm vi này phát huy thực lực bản thân, hành động như bình thường.

So với Ngưu Ma vương, một chiêu này của Di Lặc quả thật là cử trọng nhược khinh, không có một tí khí thế máu lửa.

Lúc này, Na Tra và Ngưu Ma vương đã rơi vào kịch chiến, vũ trụ hai bên sáng lập giao chiến với nhau, triệt tiêu nhau, ngăn cách kiếm trận, không thể phân tâm tới Giang Đông, Hao Thiên khuyển đành phải lùi ra khỏi Phật quốc, nấp vào hư không chờ thời cơ.

Mạnh Kỳ thấy thế, biết chiến cuộc đã tới thời khắc mấu chốt, không có Na Tra cơ động, buộc phải phân công lần nữa.

Hắn ngồi ở đây để duy trì sự áp chế của Tru Tiên kiếm trận, bản tôn hoàn toàn bị trói buộc ở nơi này, không thể dùng đặc thù không chỗ không ở để ra tay.

Thái Cổ đệ nhất sát trận đâu có dễ khống chế!

Nên Mạnh Kỳ bản tôn chỉ có thể dùng kiếm trận cách không ra tay, kiếm trận lại không hoàn chỉnh, chủ yếu dựa vào sự mãnh mẽ của tứ kiếm Tru Tiên để tiến thành áp chế, sự biến hóa bị giảm hẳn, tấn công rất mệt.

Hắn truyền âm cho Thiếu Huyền và Hi Nga:

“Hai vị tiền bối, dùng đặc thù không chỗ không ở tới giúp cản mấy người La giáo thần sứ, Yêu tộc bên này, chỉ cần đám Bằng Ma vương và Giao Ma vương dám thò ra khỏi vũ trụ sáng lập của Ngưu Ma vương liền công kích bọn chúng, nhưng phải đề phòng Yêu Thánh thương thức tỉnh tới cấp độ Truyền Thuyết, dùng Ngũ Đức chi đạo để triệt tiêu ảnh hưởng của kiếm trận.”

“Vâng.” Thiếu Huyền và Hi Nga bị Na Tra đoạt kẻ địch, đang thấy mình rảnh quá, nghe vậy lập tức thoáng hiện tới Nam Châu, chiếu cố cả hai phương.

Bị Giang Chỉ Vi và Lục Vô Danh dây dưa, bị Tuyệt Đao và Đại Trí Tuệ kiếm công kích, ba thần sứ của La giáo tiến triển thong thả, nhưng thong thả lại có chút dị thường, như đang chuẩn bị cái gì.

Đối với mấy người Giang Chỉ Vi, Mạnh Kỳ khá là yên tâm, tương lai hắn sẽ bị Định Quang nghiền áp xử lý, hơn phân nửa là vì không chịu mạo hiểm phiêu lưu tìm con đường Truyền Thuyết, chưa từng bước vào Linh sơn, lấy được A Nan thiện niệm, để Tuyệt Đao thức tỉnh đến cấp độ Truyền Thuyết, đương nhiên hồng câu không thể vượt qua.

Sau khi Tuyệt Đao thức tỉnh đến cấp độ Truyền Thuyết, hắn cũng có thêm thủ đoạn giữ mạng, hồi ở Linh sơn, va chạm khí tức với đám Ngưu Ma vương, Bằng Ma vương, hắn rõ ràng là không bị sao cả.

Tuy lúc đó bọn họ mới vừa thoát khỏi, còn khá yếu, nhưng Ngưu Ma vương, Bằng Ma vương, Giao Ma vương đều là yêu vật khó lường, là Tạo Hóa kẻ đại thần thông, hổ lạc đồng bằng cũng chẳng thua kém Phụng Điển Chưởng Đăng thần sứ bao nhiêu, hôm nay Chỉ Vi không thể so với mình lúc đó, nhưng tam đại thần sứ cũng đang bị Tru Tiên kiếm trận áp chế, lại có Tuyệt Đao hỗ trợ, hẳn không tới mức bị khí thế nghiền áp, công kích cũng có thể uy hiếp đến đối phương.

Nhất là một bên có thể sử dụng đặc thù không chỗ không ở, một bên thì không, chẳng khác nào tam đại thần sứ căn bản không thể đánh trúng Giang Chỉ Vi, dù có mạnh mấy, đánh không trúng cũng chỉ là uổng công, cho dù có mở rộng phạm vi công kích, thì cũng mở rộng được tới bao nhiêu, Giang Chỉ Vi còn có thể trở lại Trường Nhạc bất cứ lúc nào cô muốn!

Cô có thể không chỗ không ở, trốn đến chân trời góc biển, mấy người Phụng Điển thần sứ dám coi thường công kích của Tuyệt Đao sao?

Chiến đấu trực diện không xong, đánh du kích gây rối nhất định không thành vấn đề!

Mặt khác, Giang Chỉ Vi có rất nhiều hình chiếu, lại là chiến đấu trên sân nhà, không giống mấy người Phụng Điển thần sứ đấu ở trên sân địch, nếu vô ý, tất sẽ bị liên hoàn đả kích, hình chiếu hiện ra sẽ bị diệt, nên dù cô có sơ hở, bị đại năng đánh trúng, cũng có thể trùng sinh trở về, không bị nguy hiểm tới tính mạng, nên Mạnh Kỳ mới yên tâm đưa cô tới đây tác chiến.

Thế gian làm gì có chuyện tuyệt đối?

Cái tuyệt đối duy nhất chính là không có tuyệt đối!

Có Thiếu Huyền và Hi Nga chiếu cố, Mạnh Kỳ đối với Nam Châu thế cục càng thêm yên tâm, chỉ có Di Lặc bên này, Hao Thiên khuyển chỉ có một thân khó cản.

Khẽ hít sâu, từ trong Nguyên Thủy khánh vân trên đầu hắn lại đi ra một người, ngang tàng hùng vĩ, chính là Bát Cửu hóa thân.

Hắn một bước bước ra, rời khỏi Phong Thiên đài, thoáng hiện ở ngoài Phật quốc dưới đất, chân đạp hư không, nhìn xuống Di Lặc.

Đây là một hậu thủ của Mạnh Kỳ!

Về phần kiếm pháp hóa thân, Mạnh Kỳ không hề động tới, hắn đang phải chuyên chú thao túng kiếm trận, phải lưu lại sức mạnh cơ động để phòng bị chuyện ngoài ý muốn, ví dụ như đám người Ma Quân Thủy Tổ.

Tính thời gian, kế tiếp chính là mấu chốt quyết định thắng bại, chỉ cần chống đỡ đến khi đại ca ngốc đưa người về giúp đỡ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status