Nữ vương Mommy giá lâm

Chương 387: Tiệc đầy tháng ở nhà chị dâu


Editor: Thơ Thơ

Ba năm sau.

Ở hoàng thành, trong khách sạn bảy sao ở trung tâm thành phố vô cùng náo nhiệt. Khách sạn sớm được Nhà họ Hoàng Phủ bao hết, dùng để ăn mừng trưởng tôn Nhà họ Hoàng Phủ thuận lợi ra đời.

“Chúc mừng anh, anh Hoàng Phủ, anh vẫn luôn ngóng trông ôm cháu trai, ôm cháu trai, cuối cùng đã được như ý nguyện đi?” Nhóm khách sôi nổi nói với Hoàng Phủ Dương Vinh.

Lão gia tử suốt ngày đều lấy vẻ mặt nghiêm túc, cả ngày cười không khép lại miệng, có thể thấy được ông cao hứng cỡ nào.

“Anh hai, lúc này là thật kêu anh cả trở tay giết anh không kịp đâu.” Đứng ở trong một góc mặt Hoàng Phủ Nguyệt vô cảm nghiến răng, vỗ thật mạnh bả vai Hoàng Phủ Minh bên cạnh.

Chuyện này cũng phát sinh ở một tuần trước.

Hơn ba năm trước Tuyết Khả Duy bị ‘ bức ’ lẩn trốn đến nước ngoài, một tuần trước đột nhiên đánh điện thoại về nhà, nói mình đã sinh, là bé trai, phải về tổ chức tiệc đầy tháng.

Có thể Nói, trong nhà không một người nào biết cô mang thai, càng thêm không một người nào biết cô sinh sản, đột nhiên phát tới tin tức này như vậy, Hoàng Phủ Dương Vinh tức giận thì tức giận, lại càng có rất nhiều vui vẻ, cũng miễn cho hai vợ chồng tội lỗi tiền trảm hậu tấu.

Vì thế, hai vợ chồng Hoàng Phủ Sâm có thể nói là hiệp thiên tử lấy lệnh chư hầu, chính đại quang minh giết trở về hoàng thành……

“Chả sao cả.” Hoàng Phủ Minh lạnh lùng uống một ngụm rượu cầm trong tay.

“Chả sao cả? Chẳng lẽ anh quên năm đó lão nhân nhận lời sao? Hơn nữa ba năm này, anh đều…… Đắm chìm ở trong cái chết của Tuyết Vi, không có bất luận động tác gì lớn, sợ là……” Nói đến đây, Hoàng Phủ Nguyệt bất đắc dĩ thở dài.

Ở năm thứ nhất Tuyết Vi qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng Hoàng Phủ Minh trải qua một năm hối hận hẳn là có thể từ trong bi thương đi ra. Nhưng sự thật cũng không có. Thơ_Thơ_ddlqd

Năm thứ hai, năm thứ ba vẫn như cũ là thế.

Dù cho Hoàng Phủ Minh không có biểu hiện ra bất luận suy sút gì, nhưng ai đều thấy, ‘ sức chiến đấu ’ của anh không lớn bằng trước, không thể nghi ngờ, tâm tư của anh căn bản cũng không hoàn toàn đặt ở trong sự nghiệp, như cũ sống ở bên trong bóng ma của Tuyết Vi chưa từng tránh thoát.

“Nguyệt, em không cần lo lắng. Lão nhân không thể nhanh như vậy liền ‘ giao ’ ra hổ phù, rốt cuộc Hoàng Phủ Sâm biến mất lâu như vậy, làm sao cũng đến kỳ chấn chỉnh.”

“nhưng thật ra. Nhưng, dù là chấn chỉnh, người ta cũng có đứa trẻ, anh đi đâu kiếm đứa trẻ ra tới?” Ngữ phong Hoàng Phủ Nguyệt vừa chuyển, lại nặng nề thở dài.

Nói là kỳ chấn chỉnh, nhiều nhất cũng chỉ chấn chỉnh nửa năm, ba tháng, cho dù Hoàng Phủ Minh trong nửa năm này nỗ lực gấp bội, sợ là cũng không đuổi kịp ‘ tiến độ ’ của người ta.

“Minh, Nguyệt, hóa ra hai người các người tránh ở nơi này, hại anh cả thật là khó tìm.” Một tiếng giàu có từ ‘ tính ’ đột nhiên từ sau lưng anh em hai người truyền đến.

Sắc mặt Hoàng Phủ Minh và Hoàng Phủ Nguyệt trầm xuống, đồng loạt xoay người……

Người đàn ông nói chuyện thân cao ước chừng một mét tám mấy, một đầu tóc ngắn đen nhánh, mặt mày sáng ngời có thần, mũi ‘ rất ’ thẳng, màu da lúa mạch. Chỉnh thể cho người ta một loại cảm giác tuấn lãng, khỏe mạnh, đặc biệt là anh cười rộ lên bộ dáng càng nho nhã, ôn nhu.

Người này đúng là trưởng tử Nhà họ Hoàng Phủ Hoàng Phủ Sâm!

Mà đi theo bên cạnh Hoàng Phủ Sâm còn có Tuyết Khả Duy, người cô mặc một cái sườn xám màu đỏ, tượng trưng địa vị hôm nay vai ‘ nữ ’ chính, ôm một bé trai mới sinh ra không lâu. Thơ_Thơ_ddlqd

Ba người này đồng loạt hành động, nhưng thật ra cảm giác nhiều ít có vài phần ‘ khoe khoang ’.

“A, trốn đến nơi này, bọn họ đều có thể tìm lại đây, thật đúng là có đủ ‘ cố tình ’!” Hoàng Phủ Nguyệt khó chịu một câu tiếng lóng, ngay sau đó vẻ mặt vừa chuyển, ứng phó nói: “Anh cả, chị dâu.”

“Ai nha, Minh, Nguyệt, ba người anh em chúng ta tính ra cũng có bốn, năm năm không gặp đi? Hôm nay, tiệc tối kết thúc, chúng ta nhất định phải say một trận.” Hoàng Phủ Sâm ‘ kích ’ động vỗ bả vai hai em trai.

Nhưng hai người kia làm sao không hiểu biết anh cả này?

Chợt vừa thấy, Hoàng Phủ Sâm tâm ‘ tính ’ hiền hoà, ngôn ngữ thân thiết, kỳ thật chính là một tiếu diện hổ (hổ mặt cười) không hơn không kém thôi.

“Đúng rồi, Minh, thời gian anh trở về cũng được một tuần, mỗi ngày anh đều không thấy được bóng dáng em, chẳng lẽ quân khu công tác rất nhiều sao?”

“vẫn tốt.” Sau khi trầm mặc thật lâu Hoàng Phủ Minh đã lạnh lùng mở miệng.

Hoàng Phủ Sâm lập tức bày ra bộ dáng đau đầu: “Ngẫm lại, về sau nếu là anh tiếp nhận quân khu, sợ là không thể giống trước kia bồi Khả Duy cùng con trai bảo bối của anh.”

“Không có quan hệ Sâm, trong nhà liền ‘ giao ’ cho em đi. Công tác quan trọng.”

“Khả Duy, hay là em săn sóc anh.” Vợ chồng hai người này kẻ hát người hoạ tú ân ái.

Xem Hoàng Phủ Nguyệt đối diện đó hầm hè xoa tay một cái.

Ngẫm lại, nếu không phải năm đó Tuyết Khả Duy độc hại, hiện nay, hổ phù Quân Khu Bạch Hổ nơi nào đến được tay Hoàng Phủ Sâm chứ? Chính là tú ân ái cũng không tới phiên hai vợ chồng bọn họ!

Hiện nay hai vợ chồng này vậy mà có mặt mũi chạy tới khoe trước Hoàng Phủ Minh, là có bao nhiêu không biết xấu hổ?!

“Minh, hôm qua lúc chị cùng cha chồng nói chuyện phiếm, cha chồng vài lần nhắc tới vấn đề cá nhân của chú, còn Nói, kêu chị giới thiệu cho chú mấy ‘ nữ ’ bằng hữu. Tính lên, bây giờ chú cũng sắp 27 đi? Nếu chú không tìm ‘ nữ ’ bằng hữu, sợ là cha chồng thật muốn phát hỏa.”

Bỗng nhiên Tuyết Khả Duy xen giữa đề tài nhắc tới tình cảm của Hoàng Phủ Minh. Cái này không khỏi làm người ta cảm thấy, cô cố ý bóc vết sẹo của anh.

Hoàng Phủ Minh trầm mặc không nói, một khuôn mặt lạnh, từ đầu đến cuối đều chưa từng liếc mắt Tuyết Khả Duy một cái.

Nhưng thật ra Hoàng Phủ Nguyệt một bên cuối cùng tìm được cơ hội phát tiết. “Chị dâu, nếu Anh hai tôi thật tìm ‘ nữ ’ bằng hữu, đủ để chị làm hại sao?!”

“Nguyệt, chuyện quá khứ hãy để qua đi. Chị thật vất vả mới trở về, ngay cả Minh đều không nói cái gì, chú cần gì phải nhắc tới?”

“Anh hai tôi không đề cập tới, chỉ là anh có hàm dưỡng mà thôi. Chị dâu làm sao không tránh đi, một hai phải nói cái dở chứ?”

“tôi thật không phải cố ý. Minh, nếu chú không thích tôi quản chuyện của chú, tôi đây mặc kệ là được.” Vẻ mặt Tuyết Khả Duy ủy khuất nhìn mắt chồng bên cạnh.

Hoàng Phủ Sâm vội vàng lên tiếng giảng hòa: “Ai nha, Minh, em ngàn vạn đừng nghĩ nhiều, chị dâu của em là thật không có ý khác.”

Vợ chồng hai người kia em một lời, anh một câu, ‘ bức ’ sắc mặt Hoàng Phủ Minh càng thêm khó coi.

Bây giờ đối với anh mà Nói, nếu Tuyết Khả Duy vĩnh viễn có thể biến mất ở trước mắt anh là tốt nhất, bất quá, chính là anh lại không muốn cùng một người phụ nữ so đo cũng sẽ không rộng lượng đến nỗi không so đo hiềm khích trước đây, quên chuyện cũ.

“Anh hai……” Hoàng Phủ Nguyệt đứng ở một bên lập tức nhìn ra Hoàng Phủ Minh đã muốn bùng nổ, vội vàng từ sau vỗ vỗ lưng anh.

Tại đây loại trường hợp đánh cãi nhau vẫn có thể, nếu Hoàng Phủ Minh thật động thủ, ở bên trong vô hình liền trúng kế ‘ kích ’ của hai vợ chồng này.

Đến lúc đó chỉ biết bị người ngoài hý lộng thành chương nói, Hoàng Phủ Minh vì ghen ghét anh cả mình sắp lấy được hổ phù do đó vung tay đánh nhau. Hình tượng của anh nhất định sẽ rơi xuống ngàn trượng.

“Ai nha nha, cái này thật đúng là vô cùng náo nhiệt!!” Liền tại đây, không khí giữa anh em ba người giằng co không dứt là lúc, một tiếng quen thuộc nháy mắt truyền vào lỗ tai mọi người ……!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status