Phu nhân không dễ chọc

Chương 233



Buổi rưa, Phùng Bảo Đạ gửi in nhắn cho cô: “Bà chủ, ổng giám đốc Lệ đã gọi cơm cho cậu chủ nhưng anh ấy vẫn chưa ăn, nhìn có vẻ như không có khẩu vị lắm.

Đoàn phim có mộ nhà bếp đặc biệ, lúc ‘Võ Hạ Uyên đi lãnh cơm đã đến coi mộ lần, nhìn có vẻ khá sạch sẽ.

Võ Hạ Uyên cầm điện hoại di động suy nghĩ mộ hồi, sau đó đi ới chỗ đạo diễn Lý nói: “Đạo diễn Lý, ôi có hể dùng phòng bếp mộ chú được không?”

Đạo diễn Lý vẻ mặ khó hiếu liếc mắ nhìn Võ Hạ râm mộ cái sau đó nói: “Cô cứ sử dụng đi, cứ nói với họ ôi cho cô dùng là được”

Võ Hạ Uyên gửi mộ in nhắn khác cho Phùng Bảo Đạ, dặn dò anh a 30 phú sau đến nhà bếp của đoàn làm phim.

***

rong phòng bếp có rấ nhiều nguyên liệu nấu ăn, Võ Hạ Uyên làm mộ số món mà rương ấn Phong hích ăn như cá hấp, sườn heo kho, rau xanh xào, cộng hêm mộ đĩa ôm, và mộ cái bánh gao cho rương Đức Minh.

Động ác gọn gàng rôi chảy, bậ cả hai bếp làm vô cùng huần hục, lúc đầu người đầu bếp ngồi rong góc nghịch điện hoại, cứ nghĩ là những ngôi sao yêu kiều bên ngoài muốn dày vò người khác mộ chú, nhưng khi ngửi hấy mùi hơm bốc ra hì không bình ĩnh được: “Ai da, cô gái, cô ừng làm đầu bếp à?”

“không, người nhà rấ kén ăn, lâu dần cũng biế chú í” Võ Hạ Uyên cười giải hích.

Người đầu bếp đó giơ ngón ay cái lên: “ay nghề không ồi”

Nhà sản xuấ rần xoa xoa ay đi ừ ngoài cửa vào, đôi mắ béo ục quấn lấy Võ Hạ Uyên, sau đó ra hiệu cho người đầu bếp kia đi ra ngoài: “hơm như vậy? Làm sao cô biế ôi đói bụng?”

‘Võ Hạ Uyên kéo khóa úi chứa hộp đựng cơm lại, không còn chú đồ hừa nào, bình ĩnh nói: “Cái này không phải cho ông, nếu nhà sản xuấ rần đói bụng, hì đi nói với người đầu bếp ban nấy đi”

Nhà sản xuấ rần đặ mộ ay bên người Võ Hạ Uyên: “Nhưng ôi chỉ muốn ăn món ăn cô làm hôi.”

Suý chú nữa Võ Hạ Uyên đã phun ra.

Cô cầm úi hức ăn xoay người định rời đi, nhưng nhà sản xuấ rần độ nhiên đi ới chặn đứng rước mặ cô, giở rò lưu manh: “Hiện ại không có ai, cô đừng giả bộ với ôi”

“Giả bộ cái gì?” Võ Hạ Uyên mộ bên lên iếng chấ vấn mộ bên hạ quyế âm nếu như hằng cháu rai này dám động ay động chân với cô hì cô sẽ phế bỏ mộ cách của ông a, cho dù ồn ào đến ai của đạo diễn Lý cũng không sao: “ôi đã có chồng có con, nhà sản xuấ rần nghĩ rằng ôi đang giả bộ cái gì chứ?”

“ôi cũng có vợ con nha, nhưng điều này không hể ngăn cản ôi có mối quan hệ khác.”

Sau khi nghe mấy lời này hì Võ Hạ Uyên cười gắn: “Đồ cặn bã”

Nhà sản xuấ rần không quan âm chú nào, đưa ay ra muốn sờ cằm của Võ Hạ Uyên: “Phụ nữ các người không phải hích… ai da”

Nhà sản xuấ rần còn chưa kịp nói xong hì cả người đã bay ra ngoài, phần hân rên của ông a rực iếp đáp vào chảo nấu ăn lớn. Lửa nấu ăn vừa mới bị dập ắ, chảo nóng đến mức có hể chiên rứng, lúc này nhà sản xuấ rần hé lên mộ iếng kêu như iếng lợn kêu, sau đó bị người nhấc lên ném rên mặ đấ.

Nhìn vẻ mặ lạnh lẽo của Phùng Bảo Đạ, ‘Võ Hạ Uyên iến lên giữ chặ anh a lại: “Bỏ đi, bỏ đi, ông a cũng không làm gì ôi c Phùng Bảo Đạ đá mạnh mộ cú: “Nếu bây giờ ổng giám đốc Lệ đứng ở chỗ này hì ông a đã sớm chế rồi”

Nhà sản xuấ rần miễn cưỡng ừ cơn đau hấu ìm gan của mình mà phục hồi lại inh hần, chỉ vào Phùng Bảo Đạ chửi ầm lên: “Mày có biế ao là ai không?”

“Rấ nhanh sẽ biế hôi” Phùng Bảo Đạ cầm lấy cái úi rong ay Võ Hạ Uyên, ay kia kéo nhà sản xuấ rần như bao ải, ngữ khí không cho phép người khác phản bác: “Bà chủ iếp ục đi, ôi mang người đi rước.”

Võ Hạ Uyên há miệng nhưng cuối cùng cũng không nói gì, dạy cho nhà sản xuấ rần mộ bài học cũng ố.

Vê cảnh đối hủ của Đinh Ngọc Mai và Đỗ Minh hông đã quay ròng rã rong hai giờ đồng hồ, đừng nói Đỗ Minh hông, ngay cả đạo diễn Lý cũng không hể chịu đựng được nữa. Lần cuối cùng hô “cä”, đạo diễn Lý rực iếp đập vỡ chiếc cốc bên cạnh rồi chỉ vào.

Đinh Ngọc Mai mà mắng: “Rố cuộc là cô có làm được hay không? Nếu không được hì ôi sẽ hay người ngay lập ức! Cô cho rằng không phải cô là không được sao?”

Định Ngọc Mai nghe phải hay người hì hoàn oàn biến sắc, vội vàng nói: “Để ôi hử lại mộ lần nữa đi đạo diễn Lý”

Lần này rấ ố, chỉ quay mộ lần đã qua, ý đồ của Đinh Ngọc Mai chắc là muốn… iếp xúc với Đỗ Minh hông nhiều hơn.

Cho dù là ính ình của Đỗ Minh hông có ố đến đâu đi nữa hì ngay lúc này sắc mặ cũng không khỏi u ám.

“Anh hông, ừ lúc bắ đầu bấm máy đến bây giờ chúng a vẫn chưa có phương hức liên lạc của nhau đó” Đinh Ngọc Mai đi đến rước mặ Đỗ Minh hông: “Có hể kế bạn facebook chứ?”

“Xin lỗi, ấ cả hông in liên lạc của ôi đều do người đại diện định đoạ” Đỗ Minh hông vặn chai nước uống, vẻ mặ cứng ngắc.

Nhưng Đinh Ngọc Mai lại không có mắ nhìn, vô cùng khoa rương kêu “a” mộ iếng: “Không phải chứ, anh hông, bây giờ đã là hời đại nào rồi chứ? Nghệ sĩ cũng có ự do cá nhân của mình, liệu người đại diện của anh có.

quá độc đoán hay không? ấ cả những hứ này đều…” Câu nói của Đinh Ngọc Mai đã biến mấ rong đôi mắ lạnh lùng và ràn đầy ức giận của Đỗ Minh hông “ôi không đánh phụ nữ” Đỗ Minh hông ném chai nước rỗng vào hùng rác: “Nhưng nếu cô còn dám nói xấu người đại diện của ôi hì đừng rách ôi không khách sáo”

Đối với Võ Hạ Uyên, Đỗ Minh hông luôn cảm hấy kính rọng và biế ơn, nếu không có cô hì anh a đã không có được hành ựu như ngày hôm nay. Có hể nói phần lớn lý ưởng rong cuộc sống của Đỗ Minh hông đều do công lao của Võ Hạ Uyên mà hành, Định Ngọc Mai là cái há gì mà dám chỉ rích cô?

“Cái miệng của cô ấy lúc nào như vậy, anh đừng có ức giận với cô ấy” Chung Sở Kiều nhìn sơ ình hình mộ chú, đi ới an ủi Đỗ Minh hông: “Loại phụ nữ này rước đây chắc anh cũng gặp không í rồi đi?”

“Không giống nhau” Sắc mặ của Đỗ Minh hông ố hơn mộ chú: “rước kia ôi là người minh bạch, loại nữ nhân này không hể dính dáng đến ôi được”

“Vậy anh đối với người đại diện của minh..” Chung Sở Kiều có lòng riêng.

“Cô nghĩ gì vậy?” Đỗ Minh hông bậ cười, đưa ay lên vuố nhẹ óc mái của Chung Sở Kiều. “Chị Hạ Uyên đã có gia đình, ôi chỉ đơn huần là cảm kích chị ấy hôi, ơn ái ạo ôi, hiếu chưa?”

“Hiếu rồi” Chung Sở Kiều cúi đầu, lỗ ai đỏ bừng Hai ngày sau, Võ Hạ Uyên cũng không gặp lại nhà sản xuấ rần lần nào, rong mộ lần ăn cơm, cô nghe đạo diễn Lý nói rằng nhà sản xuấ rần hình như bị bệnh, rấ nặng, ông a vẫn đang nẵm viện, có hể phải vài ngày nữa mới có hể rở lại Nhìn hấy bộ dạng mờ mị của Đỗ Minh hông, Võ Hạ Uyên nhỏ giọng nói: “Hôm đó lúc ông a đang muốn động ay động chân với chị rong nhà bếp hì bị Phùng Bảo Đạ bắ gặp”

Đỗ Minh hông cả kinh: “ại sao em chưa nghe chị nói qua?”

“Chuyện này hì có cái gì ố để nói chứ?”

‘Võ Hạ Uyên cười nói: “Cho dù không có Phùng Bảo Đạ, hì với cơ hể béo ục bia rượu đó của nhà sản rần cũng sẽ bị chị đấm cho hai đấm hôi”

Đỗ Minh hông bị chọc cười Đinh Ngọc Mai phá hiện ra sự ương ác giữa hai người nên quay sang nói với Chung Sở Kiều: “Cô Hạ Uyên đó có quan hệ rấ ố với anh hông à?”

Câu này nói không lớn không nhỏ, đạo diễn Lý siế chặ đũa, cau mày liếc nhìn Đinh Ngọc Mãi Dáng vẻ ăn cơm của Chung Sở Kiều rông rấ ao nhã, nghe cô a nói vậy hì lạnh nhạ: “Cô Hạ Uyên là người đại diện của anh hông, có gì mà ngạc nhiên chứ?”

Giả bộ cái gì chứ? Đinh Ngọc Mai suý chú nữa đã buộ miệng hố lên, càng hêm khinh hường Chung Sở Kiều hơn nữa, rõ ràng là chuyện cô a hích Đỗ Minh hông đều đã sắp viế lên hế rên mặ kia kìa, vậy mà còn giả bộ đứng đắn, không biế rong lòng đang mắng chửi đến mức nào rồi.

Khi nhà sản xuấ rần rở lại, đã hu liễm lại rấ nhiều, chắc hản ông a đã biế điều gì đ Võ Hạ Uyên luôn cảm hấy mỗi lần nhìn cô ông a đều có bộ dạng hận không hể quỳ xuống khóc ròng ròng, muốn lấy cái chế để ạ ội.

“Anh rần, khoảng hời anh không có ở đây em đã bị đạo diễn Lý mắng rấ nhiều” Nhà sản xuấ rần chính là người nhé Đinh Ngọc Mai vào, lúc này nhìn hấy nhà sản xuấ rần giống như nhìn hấy người ri kỷ, không ngừng khóc lóc kể khổ: “Đỗ Minh hông không phải hiền lành dễ dàng hân cận như người ngoài nói, hơn nữa còn vô cùng kiêu ngạo. Còn Chung Sở Kiều hì không biế mệ ngày nào cũng vác cái mặ kênh kiệu, đương nhiên, quá đáng nhấ chính là Võ Hạ Uyên, chỉ là mộ người đại diện nho nhỏ hôi…

‘Câm miệng đi!” Độ nhiên nhà sản xuấ rần giống như bị gim phải cái đuôi, nhảy dựng lên chỉ vào mũi Đinh Ngọc Mai mắng: “Người đại diện nho nhỏ? Chỉ cần mộ câu nói của cô a, phong sá cô là chuyện rong nháy mắ!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status