Phu nhân không dễ chọc

Chương 242



rần ấn Phong nhìn khuôn mặ hanh ú của Võ Hạ Uyên, nguy hiểm nheo mắ, dục vọng kêu gào nhưng chịu đựng mà hôn nhẹ lại Võ Hạ Uyên, dự định đợi khi nào về nhà sẽ dạy cô biế hế nào là rời cao đấ rộng, cho cô biế hế nào là người đàn ông bị khơi dậy dục vọng.

Vì vậy, ngày hôm sau, Võ Hạ Uyên như đã đoán rước, dậy không được nhưng may mắn là đã rần Duy Hòa đã hành hạo, lái xe đưa Đỗ Minh hông đến các rường quay.

Chân chính gặp lại Võ Hạ Uyên chính là bốn ngày sau ại lễ rao giải của người rong nghề, hân phận hậ sự của người đại diện Đỗ Minh hông í nhiều đã bị ruyền ra, Võ Hạ Uyên cũng không che giấu bộ dáng nữa, nhưng sắc mặ không ố lắm sau khi đến hiện rường.

Đỗ Minh hông ngồi bên cạnh cô: “Chị Hạ Uyên bị làm sao vậy?”

‘Võ Hạ Uyên xoa nhẹ hái dương: “Bởi vì miệng nhấ hời kích động, nên bị người dẫn vặ không nhẹ”

Đỗ Minh hông: “Hả?”

***

Võ Hạ Uyên cười nhẹ: “Chọc ức rương ấn Phong rồi” ối hôm đó rở về nhà, người đàn ông vốn dĩ rầm ổn bình ĩnh độ nhiên như bị lửa đố, bọn họ dính vào nhau hai ngày!

Hai ngày! Cô hức dậy liền ìm cái gì đó để ăn, sau đó cô bị rương ấn Phong lôi kéo iếp ục, căn phòng ràn ngập hương vị khó ả. Nếu không có hêm hai ngày nữa, cô đã không hể đến được đây ngày hôm nay.

Đô Minh hông nhìn Võ Hạ Uyên hương cảm: “Chị Hạ Uyên rấ hảm nha”

Bắ đầu lễ rao giải, Đỗ Minh hông có chú hưng phấn, Võ Hạ Uyên ăn ngay nói hậ: “Chị đã bàn với rương ấn Phong rồi. Danh sách người đại diện đêm nay có điều chỉnh.

Đêm nay không có liên quan gì với chị”

Đỗ Minh hông không hiểu: “ại sao?!

Công việc của người đại diện quả hực không hích hợp với nhà họ, mộ hai năm còn được, về lâu dài đừng nói là rương ấn Phong, Võ Hạ Uyên lo lắng Đức Minh sẽ quên bộ dạng của cô.

“Phương Minh rạch sẽ chỉ định cho em mộ người đại diện ố, nhưng Khương hi hì sẽ khá rắc rối” Võ Hạ Uyên hì hào.

Khương hi uy rằng không có ới hiện rường, nhưng cậu †a đã nghe nói qua, sau đó hỏi rần Duy Hòa, cả người nhấ hời hấy không ổn, cũng may lúc đó cậu a không có nghe lời ên khốn nạn Lưu Nguyên Cường kia, nếu không cậu a không biế mình bây giờ chế như hế nào!

Khương hi làm việc chăm chỉ hơn, cậu a biế Võ Hạ Uyên cùng Đỗ Minh hông đã đi như hế nào, uy không hiếu người khác giúp đỡ, nhưng là kỹ năng diễn Đỗ Minh hông xác hực sự là chắc ay, cậu a cũng phải có cái gì mới có hể dùng!

Sau khi rao giải, Võ Hạ Uyên cảm hấy nhàn nhã hơn rấ nhiều, Phạm Minh rạch biế sau dẫn dắ Khương hi có hể cô sẽ không mang heo ai nữa nên không hu xếp hêm công việc khác cho cô.

Nhưng rấ nhanh sau đó, mộ số bình luận không hay bắ đầu xuấ hiện rên Inerne.

‘Vừa mới bắ đầu, mộ số ài khoản iếp hị đăng ảnh Võ Hạ Uyên và Đỗ Minh hông rong cùng mộ khung hình, sau đó gió đổi chiều.

“Người đại diện đó sẽ không hích Đỗ Minh hông của chúng a, đúng không? Các người nhìn cách cô ấy cười kìa”

“ôi cũng cảm hấy không ổn lắm”

Võ Hạ Uyên cũng hấy nhưng không để rong lòng, cho đến khi hộp hư đến rên Facebook của cô nhận được rấ nhiều lời chửi bới, cho rằng cô có ý đồ xấu “dụ dỗ” Đỗ Minh hông và âm mưu bay lên cành cây để hóa hành phượng hoàng, cuối cùng Võ Hạ Uyên mới nhận hấy có điều gì đó không ổn. Đúng lúc này, mộ số phương iện ruyền hông có hẩm quyền độ nhiên ung ra mộ bài báo nói rằng Võ Hạ Uyên đã kế hôn và là vợ của ông chủ E, bởi vì hiên hần là ài sản nghiệp của bọn họ nên cô mới đến để giúp đỡ.

Ngay sau khi uyên bố này được đưa ra, cơn phong ba đã lắng xuống rấ nhiều, nhưng nó chỉ yên ẳng rong vài ngày sau đó lại có mộ làn sóng phản ứng dữ dội hơn ấn công phản bác lại.

“Vợ của ổng giám đốc hì sao? Có hể so sánh với Đỗ Minh hông của chúng a sao?”

“Ông chủ nào hiện ại không đầu hói bụng phệ? Hay là có chồng xấu xí nên dùng địa vị của mình để iếp cận nam hân đình đám, đúng không?”

“Đồng ý với lầu rên, có ai còn nhớ chuyện của bà chủ ruyền hông Kim Hoàng không?

hậ sự là kinh ởm chế đi được!”

“Đồng ý, fan phải bảo vệ Đỗ Minh hông của chúng a! Đỗ Minh hông nếu anh bị lừa gạ hì ra hiệu mộ cái đi!”

‘Võ Hạ Uyên dở khóc dở cười, rong lúc đó hì rương ấn Phong kia lại nhướng mày lạnh lùng, đầu hói bụng phệ? Đang nói về ai vậy?

Ngay sau đó, mộ số bức ảnh rong ngày rao giải Cánh Diều vàng được ung ra, người đàn ông rong bức ảnh mặc ves đen, anh ngồi rên ghế hai chân hon dài hẳng ắp, mộ ay chống căm, né mặ uấn ú, ánh mắ vô cùng dịu dàng, nhìn mộ người phụ nữ, người phụ nữ có khuôn mặ xinh đẹp và dáng điệu uyển chuyển, chính là rương ấn Phong và Võ Hạ Uyên.

iếng mắng chửi rên Inerne độ ngộ dừng lại.

Những người qua đường chứng kiến oàn bộ quá rình và kế húc đều chế nhạo.

“Giống như sự xuấ hiện của ông chủ E, đánh bại rấ nhiều iểu hị ươi phải không?”

“ổng giám đốc Lệ biểu hị rằng, không có ai có hể đánh bại ôi! ôi chỉ ình cờ muốn xây dựng mộ công y để vợ ôi vui đùa mộ chú và xem các người kích động”

“Nhan sắc làm ôi muốn quỳ xuống! Khí chấ! Khí chấ nha các bằng hữu! Đây mới là quý ộc nhai”

“Những lời mắng nhiếc gay gắ này, điều ra kỹ càng cho ôi” rương ấn Phong chỉ ay vào, liệ kê ra mộ danh sách: “ôi không in đây chỉ là những lời nói vu vơ”

Phùng Bảo Đạ gậ đầu: “Vâng, ổng giám đốc Lệ”

Không đợi Võ Hạ Uyên cập nhậ ình huống, rương ấn Phong đã nhanh chóng giải quyế sạch sẽ Diệp Vũ.

Ý đồ của Diệp Vũ khó mà nguôi ngoai nên muốn dùng dư luận để bôi đen Võ Hạ Uyên, nhưng iếc rằng đòn đánh của cô a không đủ sức, mới vừa ra ay đã gặp rương ấn Phong, nếu không có sự nhượng bộ của Diệp hành rung, Diệp Vũ sẽ phải vào ù nửa năm.

“Những bình luận rên mạng đó, khiến ôi cười chế mấ” rần Anh hư ngồi đối diện với ‘Võ Hạ Uyên, mặc váy nhỏ mới mua, iếp heo đó Bùi ố mày mày hớn hở nói: “Anh rể đầu hói bụng phệ sao? Mở o mắ chó nhà bọn họ ra “

Bùi ố lười biếng phun ra vòng khói, cố hủ rên ghế sô pha như rần nước: “Bọn họ chỉ là kẻ ngu ngốc dễ bị người khác dä mũi, quan âm bọn họ làm cái gì?”

“Chị Bùi ố, hôm rước em hấy chị ở nhà hàng Bán Nguyệ” rần Anh hư phấn khởi nhìn chẵm chăm vào Bùi ố.

Hiếm khi rên mặ Bùi ố xuấ hiện mộ ia mấ ự nhiên, Võ Hạ Uyên cũng quan âm hỏi: “Sau đó hì sao?”

“Chị Bùi ố hẹn hò cùng với anh Kim” rần Anh hư rêu ghẹo.

Bùi ố dùng ẩu huốc vỗ rán rần Anh hư mộ cái: “Cái gì mà hẹn hò? Bọn chị có chuyện bàn bạc”

“Được rồi, được rồi, là có chuyện, có chuyện” Giọng nói của rần Anh hư kéo dài, sau đó nghiêm úc nói: “Nhưng mà chị, anh Kim đối với chị hậ ố, chị đã suy nghĩ hậ kỹ chưa?

Bùi ố nghe vậy, ánh mắ rở nên sâu hẩm lạ hường, mộ lúc lâu sau mới đáp: “Các người phải biế, chị đã qua cái uổi in ưởng vào ình yêu rồi “Nhưng cậu vẫn có hể yêu, đúng không?”

Võ Hạ Uyên hì hào: “Bùi ố, anh Kim là người rấ ố”

“Bởi vì là người ố, nên ớ hy vọng anh ấy có hể ìm được mộ người phụ nữ ố” Bùi ố rầm ĩnh khẽ nói.

“Chà, có được hay không, cậu nói cũng không ính, anh ấy nói mới ính” Võ Hạ Uyên cười nói: “Bùi ố, khi nào cá bụi lắng xuống, cậu cũng có hể cho anh Kim mộ cơ hội.

Cũng không uống công anh ấy hành âm chờ đợi và bảo vệ cậu nhiều năm như vậ ‘Vẻ mặ Bùi ố hơi biến nhưng rấ nhanh liền bình ĩnh rở lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status