Phu nhân không dễ chọc

Chương 256



Quả hậ, Võ Hạ Uyên chỉ là đọc hiểu, chứ không có nhìn hấu, ba ngày liền cô nhố mình rong phòng, chỉ để xem hế hai quyển sách đó.

rương ấn Phong hấy bộ dạng Võ Hạ Uyên như vậy, hực sự rấ đau lòng, nhưng cũng rấ in ưởng phán đoán của Võ Hạ Uyên, Bùi ố là mộ người phụ nữ rấ nhiều hủ đoạn, nếu cô ấy đã nói đó là vậ gia ruyền của nhà mình, có khả năng hực sự có điểm vượ rội.

Buổi chiều ngày hứ ư Võ Hạ Uyên ừ rong phòng đi ra, rương ấn Phong liền đến ôm lấy cô, “Mệ không?”

“Ừ” Võ Hạ Uyên cọ xá vào ngực anh, “ấn Phong, em muốn để Đức Minh hử xem”

“hử cái gì?”

“Châm cứu rương ấn Phong đồng ý.

***

Cũng không phải là chuyện rẻ con, mà là niềm in ưởng vững chắc rằng Võ Hạ Uyên sẽ không làm chuyện gì không năm chắc hành công, hơn nữa đối ượng còn là đứa con rai duy nhấ của bọn họ.

Kim châm lướ qua, Đức Minh yên lặng nẵm ở rên giường, mộ lúc sau mới mở mắ ra nhìn Võ Hạ Uyên.

Rấ nhanh Đức Minh của chúng a sẽ có hể bình phục hôi” Võ Hạ Uyên nhẹ vuố ve khuôn mặ của đứa bé.

“Vâng ạ” Đức Minh nhìn cây kim rong ay Võ Hạ Uyên, rong mắ không hề hiện lên sự sợ hãi.

Suố bốn iếng đồng hồ, Võ Hạ Uyên ập.

rung cao độ và hận rọng ừng chú mộ, lúc đầu hơi rụ rè nhưng dần dần, những hứ học được đã ngấm vào xương máu, cô ự nhiên cầm kim, châm kim, cuối cùng Đức Minh lông mày hơi cứng lại, nghiêng đầu nôn ra mộ chấ dịch, hoàn oàn ngấ đi.

Võ Hạ Uyên châm Đức Minh nhìn như mộ con nhím, cả người run lên, bắ đầu rú ừng cây kim ra, rồi sắp xếp mọi hứ mộ chú, rồi đi ìm đám người rương ấn Phong, ai mà biế vừa mới mở cửa ra cô liền ngấ di.

Không biế đã qua bao lâu, Võ Hạ Uyên độ nhiên ỉnh lại, rong đầu cô lờ mờ mộ chú, sau đó độ nhiên ngồi dậy.

“Này này này, cậu chậm mộ chú” rần Anh hư đang ró nước, nhìn hấy hế ném cốc nước đi để đỡ cô.

Võ Hạ Uyên nắm chặ cánh ay rần Anh hư;Đức Minh đâu? Đức Minh không sao chứ?”

rần Anh hư cười nhìn chăm chắm Võ Hạ hu/Không sao, không những không sao, Diệp Sâm còn cho Đức Minh kiểm ra oàn hân, nói là hành phần gây ngủ đó rong người của hằng bé không còn nữa”

Võ Hạ Uyên nháy mắ mấy cái,’ hậ sao?”

“hậ” rần Anh hư ngồi bên cạnh Võ Hạ Uyên, nhỏ iếng nói:’Chuyện này em đã nói với chị ố rồi, chị ố bảo em chuyển lời cho cậu mộ câu.”

“Câu gì?”

“Hai cuốn sách đó chỉ dành cho người có duyên. Người cuối cùng có hể hiểu được nhanh như vậy chính là ông nội chị ấy, hần y đó”

‘Vừa dứ lời, cửa phòng bị đẩy ra, rương ấn Phong đang bế Đức Minh, hai cha con đều cẩn hận chú ý, nào có biế được vừa vào.

đã hấy Võ Hạ Uyên ỉnh rồi, Đức Minh vùng vây đòi xuống đấ, nhanh chóng chạy đến bên giường của Võ Hạ Uyên, vô cùng hoạ bá:”Mẹ Mẹ Mẹ hậ là lợi hại!”

“Chẳng vậy hì sao? Mẹ chính là siêu nhân bong bóng của chúng ai” Võ Hạ Uyên ôm lấy Đức Minh, ra sức hôn lên má, như được sống lại, ấ nhiên là rong lòng ràn đầy hạnh phúc.

rần Anh hư đóng cửa đi ra ngoài, rương ấn Phong ngồi xuống bên giường, ôm hai mẹ con vào lòng, hôn lên óc mai của Võ Hạ Uyên.

Giọng nói hành kính, ‘Vấ vả rồi”

Sau khi Đức Minh bình phục được vài ngày, Diệp Sâm đã sắp xếp cho cậu bé mộ kiểm ra oàn hân, xác nhận răng không có vấn đề gì cả.

Lúc đó, rong phòng làm việc ống giám đốc của ập đoàn E, Võ Hạ Uyên ngồi rên đùi rương ấn Phong, đùa nghịch cúc rên ay áo của anh.

“ấn Phong, Hạ Sam xuống ay với Đức Minh, có hể không chỉ vì vấn đề âm hần của cô a” Mọi hứ đã lắng xuống, Võ Hạ Uyên lại càng nghĩ đến nhiều hứ hơn rương ấn Phong: “Nói nghe xem”

“Nếu hực sự là hành động của mộ mình Hạ Sam, nhà họ Phi làm sao lại không liên lạc được? Bọn họ ẩn hân sâu như vậy, chỉ vì sợ anh giận cá chém hới, hại đến mình. “Võ Hạ Uyên nhẹ giọng; Em nhớ Phỉ Hùng hiên nói nhà họ Phỉ phụ huộc vào nhà họ Nguyễn, mà nhà họ Nguyễn có quan hệ hông gia với nhà họ Kỷ, liên kế ấ cả mọi hứ lại, sự xuấ hiện khó hiểu của Điệp Châu, xe của Khương hi bị người a đuổi heo, còn có chỗ dựa vững chắc sau lưng rịnh Hoài Nam, bây giờ hướng đến chỉ có mộ khả năng”

rương ấn Phong nhẹ nhàng vỗ vào lưng Võ Hạ Uyên: “Ý là nhà họ Kỷ, bọn họ đến Cần hơ, không chỉ là muốn ìm Điệp Châu, mà còn muốn hăm dò điểm yếu của anh, nhà họ.

Kỷ muốn nhắm đến không phải rương hị, mà là anh”

‘Võ Hạ Uyên ôm chặ rương ấn Phong “Những chuyện nhỏ nhặ bình hường cũng hôi đi, nhưng bọn chúng không nên làm hại đến Đức Minh”

rương ấn Phong: “Cho nên chuyện này không bỏ qua được”

Vừa hay Phùng Bảo Đạ đi vào đưa văn kiện, nghe hấy câu này, rên lưng độ nhiên oá ra mồ hôi lạnh, ổng giám đốc rương chính là con mãnh hổ đang ngủ yên. Nhưng mộ khi đã nổi giận nhấ định phải xé ná đối phương, bà chủ hì khác, cô dịu dàng hông minh, xinh đẹp uyệ rần, nhưng chính là như: vậy mới đáng sợ.

hử hỏi, mộ người phụ nữ xinh đẹp, rí uệ, sắc sảo mộ khi phóng hế hỏa lực, sẽ có kế quả như hế nào?

Nhưng đối hủ có là hiên binh vạn mã, hay bấ kế đối phương rố cuộc có lai lịch như hế nào, có hực lực mạnh đến đâu, Phùng Bảo Đạ rong lòng cũng đều cầu siêu mộ chú bọn họ chóng được đầu hai.

Bây giờ lời nói của công y hiên hần của ‘Võ Hạ Uyên vô cùng quyền lực, gia nhập hêm rấ nhiều minh inh chủ lực, cho nên chỉ vỏn vẹn hơn mộ năm ngắn ngủi cũng đã có chỗ đứng rồi, Võ Hạ Uyên bàn bạc với Phạm Minh rạch, có hể ự mình làm mộ chương rình ổng hợp nghệ huậ, ví dụ như ìm vài minh inh ra nước ngoài hoạ động, mở nhà hàng hoặc là ham gia mộ vài iế mục mạo hiếm chẳng hạn, mở ra ầm nhìn cho khán giả, iện hể có hể lĩnh hội mộ chú phong ục địa phương của các nơi khác.

Phạm Minh rạch bây giờ rấ có iền, cảm hấy cách nghĩ của Võ Hạ Uyên cũng khá ố, vì vậy buộ miệng hỏi: ” Bà chủ cảm hấy nơi đầu iên ở đâu hì ố? “

‘Võ Hạ Uyên ánh mắ bình ĩnh: “Nước Nga.”

Đúng vậy, cô chính là ghi hận rong lòng.

‘Võ Hạ Uyên có hể khoan dung cho hành vi mạo phạm của người khác đối với cô, nhưng gia đình là giới hạn của cô, đặc biệ là rương ấn Phong và Đức Minh. Cô nhấ định phải đích hân hành hạ Hạ Sam, cho nhà họ Phỉ biế cái gì là rời cao đấ dày, làm như vậy cục ức rong lồng ngực mới được đả hông.

Võ Hạ Uyên đề nghị, Phạm Minh rạch đóng dấu, đây là chuyện không hể hay đổi được nữa.

Nếu rực iếp đến Nga để mở rộng kinh doanh, nhấ định sẽ bị nhà họ Kỷ ngăn cản, nhưng ngành giải rí hì khác, là mộ lỗ hủng vô cùng ố.

Bắ đầu xác định sáu minh inh, bốn người đến ừ công y hiên hần, hai người còn lại là ký hợp đồng, ba nam ba nữ, rong đó bốn người nam có Đỗ Minh hông, riệu Nhấ Long và Kiều Nhậ Linh, đều là ngôi sao điện ảnh, về phần nữ có Chung Sở Kiều, ca sĩ Lâm Hàm Khúc, cùng với mộ sreamer ho nhấ hiện nay, ên là rịnh Hoài Lan.

‘Vốn dĩ xác định là iế mục mạo hiểm, nhưng vì lý do là nước Nga bây giờ đang có mưa và núi cao dốc, vì an oàn nên đã hủy bỏ, ạm hời xác định là mộ iế lấy bối cảnh cuộc sống hàng ngày, sáu ngôi sao đến mộ hị rấn nhỏ của nước Nga, ổ đạo diễn chỉ cung cấp mộ căn nhà, hơn nữa chỉ rả mộ háng iền huê nhà, các ngôi sao ngoài số iền 7 riệu lúc đầu được cấp không được phép đem heo mộ chú iền nào nữa, phải sống và sinh hoạ ở đây rong ba háng, vậy coi như xong rồi.

Đỗ Minh hông là người do Võ Hạ Uyên mộ ay nâng đố, riệu Nhấ Long cùng với Kiều Nhậ Linh cũng là gương mặ quen huộc của đài ruyền hình, Chung Sở Kiều cũng được coi là người cũ rồi.

,Lâm Hàm Khúc là người phóng khoáng, uy rằng là con gái nhưng hích để óc ngắn, cách ăn mặc kiểu boy, đeo.

rang sức bằng kim loại, nhìn ngâu ngầu, còn rịnh Hoài Lan hì không dễ iếp xúc như vậy, cô ấy rong hời gian dài được hàng vạn đàn ông ngưỡng mộ, vừa đến đã cư xử vô cùng, kiêu ngạo.

Hai iếng sau sẽ xuấ phá, ổ chương rình đang kiểm ra xem có hứ gì còn só không.

‘Võ Hạ Uyên chỉ mang heo điện hoại cùng mấy bộ quần áo, hứ có hể gọi là quý giá nhấ chính là hai quyển sổ chép ay kia, Võ Hạ Uyên quyế định sẽ liên ục học đến khi có hể hiểu hấu được hế, lấy lại khí hế hồi hi đại học năm đó.

rương ấn Phong còn đang họp, có hể là không gặp nhau được, nếu chuyện Võ Hạ Uyên đi Nga để phá riển không huận lợi, anh sẽ dành hời gian đi mộ chuyến.

Đúng lúc này, căn phòng vốn dĩ đang ồn ào bỗng nhiên im bặ, Võ Hạ Uyên vừa ngẩng đầu liền nhìn hấy rương ấn Phong với dáng vẻ phờ phạc dường như đang vội vàng chạy ới đây.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status