Phu nhân không dễ chọc

Chương 455



Lưu Sầu Định đang do dự không biế có nên cảm ơn lần nữa hay không, Hạ Khương Linh lại hấp giọng nói: “Còn sớm, muốn ăn bò bí ế không?”

“Không muốn, rước khi…”

Ọc ọc ọc…

Cái bụng đúng là hành hậ hơn so với chủ nhân.

***

Hạ Khương Linh chỉ cười, mở cửa xe nhìn ra ngoài mộ chú, Vương Hạ lập ức bò lên xe, ôi, rong xe hậ ấm áp!

‘Vương Hạ vừa vào hì không liếc mắ mộ cái, cô ôn hờ chủ nghĩa nói í í sai, không chừng Lưu Sầu Định sẽ cảm hấy cô kín mồm kín miệng, sau này nói cho mộ vài in quan rọng, mình cũng kịp hời hông báo cho Bossl!

“Anh muốn mộ nhà hàng làm bò bí ế không ệ, mì ý cũng ngon, đi không?” Hạ Khương Linh yếu ớ hỏi, đồng hời rong lòng hầm đếm năm, bốn, ba, hai…

“Đi” Lưu Sầu Định hỏa hiệp.

Hạ Khương Linh mỉm cười báo địa chỉ, Vương Hạ nghe xong hì lập ức khởi động xe.

Ngày hôm sai, Lưu Sầu Định và người đứng đầu Ninh hành hợp lại lên mục in nóng.

“Nói hậ, nhìn oàn bộ chuyện cũ, người vô ội nhấ chính là Lưu Sầu Định và anh Hạ, ôi ủng hộ bọn họ về mộ nhà”

Phía dưới là mộ đống bình luận hùa heo.

“Vô ội cái rắm” Võ Hạ Uyên đang gặm áo, lướ điện hoại hì nhịn không được mắng mộ câu. Giữa Lưu Sầu Định và Hạ Khương Linh có mộ số việc, í nhấ là lúc đó, Hạ Khương Linh không đáng làm mộ người đàn ông.

Chứng cứ không đầy đủ, lại còn cầm ù các loại, chỉ hận không hể lấy cái chế của đối phương để ạ ội, bây giờ biế đau lòng rồi, làm màu rồi?

“Mẹ ơi… rương Đức Minh ngồi mộ bên lo lắng nói: “Đã là quả áo hứ ba rồi”

Võ Hạ Uyên ném hộ đi, huận ay cầm vỏ áo rên bàn: “hậ sao? Sao mẹ không có cảm giác gì.”

Là hậ sự không có cảm giác, cứ như ăn vào bụng hứ gì đều bị đứa nhỏ hấp hụ hế.

rương Chúc Phương biế Võ Hạ Uyên mang hai, lập ức ìm mộ bảo mẫu đáng in cậy, bà gọi là hím Hà. Nhanh nhẹn lại nấu ăn ngon, chí í cơm nấu ra cũng khiến ổng giám đốc Phong gậ đầu. Lúc này hím rương vừa ừ phòng bếp ra, nghe vậy hì cười ra iếng: “Mợ chủ à, đoán chừng là mộ cậu nhóc mập mạp, quá ham ăn.”

Võ Hạ Uyên nghe vậy hì ngượng ngùng bỏ vỏ áo xuống: Vậy sao?”

Cùng lúc đó, rương ấn Phong ở công y cứ luôn không ập rung được, hoặc là do không nhìn hấy Võ Hạ Uyên, nên inh hần anh mới không ập rung.

Hội nghị họp được nửa, rương ấn Phong liền nhận được in nhắn của con rai: “Ba, mẹ đã ăn quả áo hứ ư rương ấn Phong độ nhiên đứng dậy, ổng hanh ra bộ phận hiế kế đang báo cáo liền oá hế mồ hôi lạnh.

“Mọi người cứ iếp ục họp, ôi ra ngoài mộ chuyến.” Đào.

ngũ rong phòng họp, người khác không được, nhưng rương ấn Phong là đại ca, còn là mộ đại cả vô cùng có nguyên ắc, rương ấn Phong nói với Lê Hào bên cạnh: “rừ iền lương của ôi”

Lê Hào: “..” ôi có quyền sao?

Võ Hạ Uyên vừa cắn mộ miếng liền nhận được điện hoại của rương ấn Phong, lập ức mắ sáng như sao nhìn về phía con rai mình, rương Đức Minh quay lưng về phía mẹ, phía sau lưng cứng ngắc.

“ấn Phong”

“Em đang làm gì đó, rương ấn Phong cũng hông minh, biế không hể câu hứ nhấ đã bán con rai mình.

“Xem ivi”

“Có cầm đồ gì rong ay không?”

Võ Hạ Uyên nhẫn nhịn mộ chú, hực sự không muốn nói dối rương ấn Phong, nhỏ giọng nói: “Quả áo”

“Vợ yêu” rương ấn Phong cũng dịu dàng nói: “Đừng ăn nữa, nếu không chúng a đi khám bác sĩ xem, anh cứ cảm hấy em ăn kiểu này lạ lắm”

“Không sao đâu” Võ Hạ Uyên hừa cơ cắn mộ miếng, hàm hồ nói: “Hôm nay em có để lại bình luận rên diễn đàn giao lưu mẹ và bé, rấ nhiều phụ nữ có hai đều ăn như em mà”

rương ấn Phong nửa in nửa ngờ: “hậ sao?”

ổng giám đốc Phong cuối cùng không hạn chế sức ăn của Võ Hạ Uyên nữa, nhưng anh đăng ký cho cô mộ khóa học yoga cho bà bầu.

Võ Hạ Uyên cẩn hận nghiên cứu lớp học yoga cho bà bầu mộ chú, phá hiện cái này rấ hay, không những làm cho âm rạng vui vẻ mà còn có hể đẩy nhanh quá rình vượ cạn khi chuyển dạ bình hường, dù sao lúc chuyển dạ sẽ không đau như vậy.

Võ Hạ Uyên lập ức đồng ý.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status