Phu nhân không dễ chọc

Chương 55



rương ấn Phong ấn điếu huốc xuống bàn ở đầu giường, vẻ mặ lạnh lùng: “Sao, ôi hẹn hò với vợ ôi, còn cần phải chơi mộ rận lớn như vậy à?”

“Không không không!” Người đàn ông hói đầu xua ay, sau đó rừng đám phóng viên: “Chụp cái gì! Cú!”

“Nếu đống ảnh bị ruyền ra ngoài dù chỉ mộ ấm, hì các người cũng biế ính khí của ôi rồi đấy” rương ấn Phong nhàn nhạ nói.

Không có scandal lớn mà họ mong muốn, lại còn đắc ội với rương ấn Phong, hiện ại đám phóng viên này hận không hể cứ cúi đầu mà chạy đi, ai cũng đều biế hủ đoạn của nhà họ rương, bọn họ ghé nhấ người khác dòm ngó chuyện nhà bọn họ, mộ khi bị bắ nhấ định sẽ chế chắc.

“ừ ừ, ôi có hể cho các người mộ chú in ức” rong mắ rương ấn Phong hiện lên ý cười: “ôi nhìn hấy Hạ Ngọc Hà vào phòng của Lê hành Danh”

***

Gần như ngay sau khi rương ấn Phong nói xong, đám phóng viên ào ra ngoài Người đàn ông hói hở hổn hển chạy heo sau, lần này hậ sự bị dọa: “Không được chụp!”

Võ Hạ Uyên nghe hấy vậy cũng ngạc nhiên, ại sao Lê hành Danh cũng bị lôi vào?

Lễ nào….

“Vợ, em hậ hông minh” hấy biểu hiện của Võ Hạ Uyên, rương ấn Phong rầm giọng nói: “Bữa iệc hôm nay rấ quan rọng với mộ số người, sau này có hể nổi iếng được không, còn ùy huộc vào ai là người nâng đỡ, anh biế những quy ắc này của bọn họ, nhưng không ngờ rằng bọn họ dám ra ay với anh.”

“Ai?” Võ Hạ Uyên hỏi.

“ấ cả” rương ấn Phong ổng kế: “Có lẽ ai cũng có phần, đều muốn anh nâng đỡ Hạ Ngọc Hà nổi iếng”

Anh dừng lại mộ chú: “Còn về phần Lê hành Danh, có lẽ cũng vui mừng khi nhìn hấy hành quả, hy vọng cuộc sống của anh xảy ra chuyện.”

“Anh a cũng ham gia?”

“Ai biế được” rương ấn Phong mơ hồ nói, cố ý để Võ Hạ Uyên suy nghĩ: “Đứng dậy, chúng a đi xem mộ chú.”

Hai người mặc quần áo ra khỏi phòng, đúng lúc nhìn hấy Hạ Ngọc Hà bị mộ đám phóng viên vây quanh, rên người cô a quấn mộ chiếc chăn, có lẽ bên rong không mặc quần áo, cô a khóc nức nở rước ống kính, không lâu sau, Lê hành Danh ừ rong phòng đi ra, rong phú chốc đám người ào ào lên.

rên mặ Lê hành Danh không hề có ý cười, khi anh a định đi xuống cầu hang, hì nhìn hấy rương ấn Phong và Võ Hạ Uyên đang đứng mộ bên.

rương ấn Phong đã sớm chuẩn bị, anh lịch sự gậ đầu với Lê hành Danh, vẻ mặ đắc hắng.

Võ Hạ Uyên yên lặng, Lê hành Danh cũng ham gia, rong lòng cô có chú chán ghé.

“Làm sao mà anh hoá được vậy?” Võ Hạ Uyên nhỏ iếng hỏi.

“uy là anh không ngờ rằng bọn họ bỏ huốc, nhưng cũng cảm hấy có gì đó không đúng, nên anh bảo Phùng Bảo Đạ gọi em đến, chỉ cần em xuấ hiện, mọi truyện sẽ rở nên rấ đơn giản, bà rương đang ở đây ai dám đưa phụ nữ đến cho anh, vậy không gọi là bắ gian, gọi là bao rai” rương ấn Phong chỉ cần dăm ba câu đã nói rõ ràng.

Nghĩ lại lúc rương ấn Phong vừa vào phòng, bộ dạng oàn hân không hoải mái, ‘Võ Hạ Uyên không nhịn được nắm ay anh: “Sau này í đến mấy chỗ hội họp như này hôi”

“ấ nhiên âm rạng rương ấn Phong đang rấ ố, dẫn Võ Hạ Uyên xuống dưới Bữa iệc rong đại sảnh vẫn còn iếp ục, nhìn hấy rương ấn Phong mọi người mang rượu đi đến, lại nhìn hấy Võ Hạ Uyên bên cạnh rương ấn Phong, ấ cả đều lộ ra vẻ hâm húy khó lường, rong đám đông có mộ người phụ nữ mặc chiếc váy dài màu xanh nước biển đi ra, rông rấ cô độc, lông mày và mắ như được phủ lên mộ lớp băng giá, Võ Hạ Uyên nhận ra đây là mộ ngôi sao nữ nổi iếng, được gọi là “Nữ hoàng băng giá”, ên Lý Dư Nhiên.

Lý Dư Nhiên không hận rọng như người bên cạnh, cô a bước ới, cười nhẹ với rương ấn Phong: “ổng giám đốc rương, đây là…

Cô người ình mới của anh?”

Không nói ới việc Võ Hạ Uyên có phải hay không, chỉ riêng ba ừ “người ình mới” đã khiến Võ Hạ Uyên hấy khó chịu, sau đó bình ĩnh lại: “Xin lỗi, ôi là vợ anh ấy”

Lý Dư Nhiên ngạc nhiên, vẻ mặ không ngờ ới.

*Ây da, hóa ra đây là bà rương, hậ làm người khác ngạc nhiên! Ngồi cùng nhau nhé?” Có người nịnh nọ.

rương ấn Phong xua ay: “hôi, vợ ôi đến đón ôi về, mọi người iếp ục đi”

Lý Dư Nhiên cười nói: “Không ngờ ổng giám đốc rương lại là mộ người sợ vợ?”

Người bình hường không dám nói như vậy với rương ấn Phong, Võ Hạ Uyên không nhịn được nhìn Lý Dư Nhiên.

Nhưng rương ấn Phong không quan âm đến Lý Dư Nhiên, anh đã quen với việc phớ lờ người khác, đưa Võ Hạ Uyên rời khỏi iệc rượu.

Đêm hôm đó, chuyện của Hạ Ngọc Hà và Lê hành Danh gần như phủ khắp rên mạng, mấy năm nay Hạ Ngọc Hà không nổi cũng không chìm, công y cũng rấ nóng lòng, mặc dù lần này việc ra ay với rương ấn Phong hấ bại, nhưng Lê hành Danh cũng rấ ố, cho nên hai người họ bị rói lấy nhau rong hai ngày, hường xuyên được ìm kiếm, rong lúc này Lê hành Danh bị chụp lén mấy lần, vẻ mặ rấ khó chịu.

Lê hành Danh cũng không đến quán cà phê nữa, có lẽ chuyện của Hạ Ngọc Hà khiến anh a sứ đầu mẻ rán.

Nhưng cho dù phía Hạ Ngọc Hà có ầm lên đến cỡ nào, nhà họ Lê cũng đều không chấp nhận, Lê Kiến Quốc hậm chí còn rả lời phỏng vấn rằng: “Sao người phụ nữ đó lại ở rên giường con rai ôi? Bọn nó đã phá sinh quan hệ gì chưa?”

Quả hậ, ối hôm đó khi phóng viên ập vào phòng, Lê hành Danh ăn mặc chỉnh ê ngồi ở phòng khách, Hạ Ngọc Hà ở rên giường của anh a, lúc nhìn hấy Hạ Ngọc Hà, Lê hành Danh cũng rấ kinh ngạc.

Cuối cùng Lê Kiến Quốc nói: “Loại phụ nữ này, đừng nghĩ bước vào nhà họ Lê chúng ôi”

Cho dù bên phía Hạ Ngọc Hà có la hé hế nào, nhà họ Lê cũng không phản ứng lại Mà rong những loại ình huống như này, phụ nữ luôn luôn bị chỉ rích hơn đàn ông, không lâu sau in ức Hạ Ngọc Hà được bao nuôi bị lộ ra.

Võ Hạ Uyên heo dõi oàn bộ câu chuyện, lần đầu iên cô hấy được hai ừ “độc ác” rên người Lê hành Danh, không hề để ý đến danh iếng của người phụ nữ kia, mà rực iếp đổ cho cô a mộ xô nước bẩn.

Đồng hời, rương ấn Phong nói với Võ Hạ Uyên, nên ngừng việc kinh doanh quán cà phê, anh luôn lo lắng rằng những chuyện này sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của Võ Hạ Uyên Những điều này Võ Hạ Uyên đều đã nghĩ ới, không chỉ giới ruyền hông, còn có Lê hành Danh, hiện ại anh a đã rở hành chủ đề của các ay săn ảnh, nếu anh a có suy nghĩ muốn ới quán cà phê mộ chuyến, bọn họ sẽ bị chụp chung vào, lại bị những người có ý xấu lợi dụng, lúc đấy làm sao có hể giải hích rõ ràng được?

Cuối cùng cô chuyển nhượng quán cà phê cho rương Viên, rương Viên không đủ iên, Võ Hạ Uyên nói rằng đợi bao giờ đủ iền hì rả cô, cô rấ hích cô gái rương Viên này, chân hành lương hiện, là người rung hực.

Võ Hạ Uyên in ưởng cô ấy, đương nhiên rương Viên rấ biế ơn Võ Hạ Uyên.

Võ Hạ Uyên ìm được mộ công việc phiên dịch iếng Đức ại công y phiên dịch, gần công y Phong hiên.

Võ Hạ Uyên không hối hận khi làm những việc này, cô là vợ của rương ấn Phong, luôn phải đặ lợi ích của gia đình lên hàng đầu, đây là lời mà bố rương đã dạy cô.

Hôm nay Võ Hạ Uyên lái xe đến công y, ai biế được đường cao ốc độ nhiên ắc đường, cô lo lắng nhìn đồng hồ, đúng vào lúc này, mộ iếng “rầm” vang lên, Võ Hạ Uyên \y người ra, bên ai vang lên mộ iếng kéo dài, cô ngẩng đầu lên, hấy chiếc xe phía rước đang bốc cháy.

Có người đang đập cửa kính xe cô, lúc này Võ Hạ Uyên mới phản ứng lại, mở cửa xe xông ra ngoài Các phương iện lần lượ bị nổ ung, đám đông lao xuống đường cao ốc, Võ Hạ Uyên cũng lao heo.

Cô nghe hấy iếng khóc của mộ đứa rẻ, vô hức quay đầu lại, hấy mộ bé gái đang ngồi xổm mộ góc, bị mọi người chen chúc, mọi người đều không để ý đến bé gái, chỉ lo cho bản hân.

Võ Hạ Uyên cắn răng, ừ ừ iến lại gần bé gái.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status