Quan gia

Chương 299: Tổ chuyên án liên hợp


Lời vừa nói ra, ánh mắt các lãnh đạo tự nhiên mà vậy dừng ở trên mặt Lý Binh

Lý Binh đang muốn nói tiếp, Chu Kiến Quốc đã rất không hài lòng nói:

- Đồng chí Lý Binh, hiện tại là đồng chí Tưởng Đại Chính đang báo cáo, nếu cậu có ý kiến gì, chờ ông ta báo cáo xong hãy bổ sung

Lời này nói rất đúng chỗ, không có người có thể phản bác. Lãnh đạo chủ chốt Địa ủy đều ở đây, dĩ nhiên phải có quy củ, chẳng lẽ phòng họp biến thành cái chợ?

Lý Binh sợ tới mức nhất giật mình, vội vàng thấp giọng lên tiếng "Vâng" liền cúi đầu, đến thở cũng không dám thở mạnh

Chu Kiến Quốc lấy ánh mắt ra hiệu cho Tưởng Đại Chính tiếp tục.

Tưởng Đại Chính lập tức báo cáo nói, trưởng đồn công an khu Giáp Sơn là đồng chí Hạ Hàn, nhìn thấy hiện trường tra tấn bức cung, lập tức ngăn chặn, cùng như thông báo đồng chí cục Công an, đến đây khống chế hiện trường, đem bọn người Lý Binh, Hoàng Hưng Quốc đều khống chế lại.

Tưởng Đại Chính báo cáo thế này, rất là đúng theo quy củ, nghe ra thì vô cùng khách quan. Trên thực tế, lại rất khéo léo loại trừ chính mình ở trong đó, toàn bộ đều là Hạ Hàn "Xuất đầu lộ diện", về phần cục trưởng Tưởng y đây, là sau khi được Bí thư Chu chỉ thị, mới chạy tới tìm hiểu tình hình, phát hiện Hạ Hàn đã nói qua tình hình về cơ bản là sự thật, liền đồng ý áp dụng biện pháp cưỡng chế.

Tưởng Đại Chính đây là dự phòng để lại đường lui, nếu chẳng may lần này đi lầm đường, cũng còn chút có thể trông mong, không đến mức thua thất bại thảm hại. Lại nói tiếp, chỉ cần lãnh đạo Địa ủy đối với y không hình thành ấn tượng quá xấu, thì không có vấn đề lớn, nhiều nhất là giẫm chận tại chỗ, không vào được ủy viên thường vụ. Về phần Mễ Khắc Lương và Trần Văn Đông, là không làm gì được y. Nhà họ Mễ ở Thượng Bình có lớn đi nữa, "thủ đoạn lưu manh" của Mễ Khắc Lương có nhiều hơn nữa, cũng làm gì được đến Cục trưởng Công an

Địa khu Hạo Dương là mới thành lập, tất cả lãnh đạo đều là từ bên ngoài điều đến, chắc là Mễ Khắc Lương và Trần Văn Đông cũng chưa thể nhanh như vậy liền trở thành thân tín tâm phúc của lãnh đạo chủ chốt nào đó

Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng đối với báo cáo này của Tưởng Đại Chính, vẫn là rất hài lòng. Mặc kệ thế nào, trong báo cáo của Tưởng Đại Chính, đã nói rõ là Mễ Triệu Lực vu oan hãm hại và Ủy ban Kỷ luật huyện tra tấn bức cung, cũng nói rõ ràng, là y đồng ý áp dụng biện pháp cưỡng chế. Ít nhất hành vi của bọn họ, trên pháp lý và trên trình tự, đều đứng vững vàng, không có rớt lại nhược điểm cho người khác bắt lấy

Lục Đại Dũng sắc mặt trở nên rất âm trầm, ánh mắt vừa xoay chuyển, liền dán chặt vào Lý Binh:

- Đồng chí này, vừa rồi hình như có ý kiến, anh ở đơn vị nào? Có ý kiến gì, Bây giờ cứ nói ra!

Lý Binh ngẩn ra, vội lập tức ngồi thẳng lứng, nói:

- Báo cáo Bí thư Lục, tôi tên Lý Binh, là Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện Lâm Khánh... Tôi không đồng ý báo cáo của Tưởng cục trưởng. ông ta không hiểu rõ tình hình, chúng tôi cũng không có tra tấn bức cung Vương Ngọc Thánh, chúng tôi là dựa theo trình tự bình thường tìm ông ta nói chuyện. Mặt khác, nhân viên tài vụ Trình Tĩnh của bệnh viện khu Giáp Sơn, có phải vu cáo hay không, chúng tôi cũng đang điều tra, bây giờ vẫn chưa thể định luận. Toàn bộ chuyện này, đều là do bí thư khu Giáp Sơn Lưu Vĩ Hồng và Trưởng đồn công an Giáp Sơn Hạ Hàn hai người bịa đặt, là bọn họ cố ý làm rối loạn quy trình phá án của Ủy ban Kỷ luật huyện chúng tôi, còn tự tiện sử dụng súng lục, mang súng ra uy hiếp nhân viên công tác của Ủy ban Kỷ luật huyện chúng tôi, rồi sau đó giam giữ chúng tôi, tiến hành tra tấn bức cung. Thật sự chấp pháp phạm pháp, không là chúng tôi, là bọn họ! Bí thư Lục mời xem, hai má của tôi bây giờ vẫn còn sưng, đây là do Lưu Vĩ Hồng đánh.

Lý Binh nói xong, đem nửa bên má sưng tấy của mình cho lãnh đạo Địa ủy "Xem qua"

- Nếu là như thế này, vậy thì rất kỳ cục!

Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật địa khu Trương Bình An ngắt lời nói, thần sắc rất là tức giận. Cũng không phải là nói gã cùng Mễ Khắc Lương Trần Văn Đông có bao nhiêu quan hệ mật thiết, mấu chốt là gã với thân phận Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật địa khu, đối với cán bộ trong hệ thống kiểm tra kỷ luật, cần phải gia tăng giữ gìn. Hơn nữa thái độ vừa rồi của Lưu Vĩ Hồng và Hạ Hàn, cũng khiến gã tức giận một bụng, bây giờ còn chưa có chỗ giải phóng. Nếu không có Lục Đại Dũng Tào Chấn Khởi đúng lúc đuổi tới, gã đúng là không có cách nào để leo xuống

- Báo cáo!

Hạ Hàn đứng dậy, cao giọng nói.

Lục Đại Dũng nói:

- Đồng chí này, cậu là người nào đơn vị? Có lời gì muốn nói?

Hạ Hàn cao giọng đáp:

- Báo cáo Bí thư Lục, tôi tên là Hạ Hàn, là Trưởng đồn công an Giáp Sơn. Tôi có báo cáo bổ sung!

Lục Đại Dũng dường như đối với tinh thần phấn chấn này của Hạ Hàn cảm thấy rất hứng thú, trên mặt không ngờ lộ ra sự mỉm cười, nói:

- Ừ, cậu nói đi! Ngồi xuống nói!

- Vâng!

Hạ Hàn ngổi lại chỗ cũ.

- Bí thư Lục, các vị lãnh đạo. Tiền căn hậu quả chuyện này, vừa rồi cục trưởng Tưởng đã báo cáo qua, mạch lạc cơ bản là rõ ràng. Tôi ở đây xin có vài điểm bổ sung. Điểm thứ nhất, Trình Tĩnh nhân viên tài vụ bệnh viện khu Giáp Sơn tố cáo Lưu Vĩ Hồng nhận mười ngàn tệ phí cảm tạ, cơ bản có thể chứng thật, là vu cáo...

Lần này, là Trần Văn Đông không kìm nổi, ngắt lời nói:

- Cậu dựa vào cái gì nói cô ta là vu cáo? Sự tình vẫn chưa được điều tra rõ ràng cơ mà!

Lục Đại Dũng liền nghiêm khắc trừng mắt liếc nhìn Trần Văn Đông một cái, Trần Văn Đông mới ý thức được là có "quan trên" đang ngồi, lập tức có chút ngượng ngùng, ngậm miệng lại.

Hạ Hàn trên mặt hiện lên một vẻ tươi cười châm chọc, nói:

- Chủ nhiệm Trần, cái gọi là vụ án này, căn bản chính là một tay ông bày ra, chân tướng như thế nào, chẳng lã ông không biết? Nói cho ông biết, Trình Tĩnh sáng hôm nay chui vào ký túc xá của cán bộ khu Giáp Sơn, tùy thân mang theo một phong thư, bên trong có mười ngàn tệ tiền mặt, muốn lén lút tiến vào phòng đồng chí Lưu Vĩ Hồng, tiến hành vu oan. Không may là, Trình Tĩnh bị cán bộ khu Giáp Sơn bắt được tại chỗ, hiện tại đang trên đường áp giải đến thị trấn. Ông cũng đừng ôm thêm ảo tưởng gì. Đây là điểm thứ nhất. Thứ hai, người sai khiến Trình Tĩnh làm như vậy, chính là đại đội trưởng đại đội chấp pháp cục Nông nghiệp Mễ Triệu Lực. Điểm này, Mễ Triệu Lực cũng đã cung khai, chúng tôi có ghi chép lại, có chữ kí và dấu vân tay của Mễ Triệu Lực. Cho nên cái gọi là sự kiện tham ô nhận hối lộ, từ trên căn bản là không lập, là một âm mưu vu oan hãm hại. Mà người bày ra âm mưu này, chính là Mễ Triệu Lực và Trần Văn Đông ông đấy!

Hạ Hàn nói năng rất có khí phách

- Cậu… cậu nói hươu nói vượn, vu cáo hãm hại, đây là vu cáo hãm hại!

Trần Văn Đông hổn hển kêu to lên, vẻ mặt đỏ ngầu

Lục Đại Dũng gõ gã bàn, rất không hài lòng nói:

- Đồng chí Trần Văn Đông, mời ông im lặng. Không được cắt ngang lời nói của Hạ Hàn! Bằng không, phải mời ông rời khỏi phòng họp này!

Trần Văn Đông ngẩn ra, vội vàng đáp:

- Vâng, Bí thư Lục...

Rồi lập tức cúi đầu, âm thầm nghiến răng nghiến lợi.

- Đồng chí Tiểu Hạ, cậu tiếp tục nói!

- Vâng, Bí thư Lục. Điểm thứ hai mà tôi muốn bổ sung báo cáo, chính là thủ đoạn phá án của Ủy ban Kỷ luật huyện, rất không hợp pháp. Là tra tấn bức cung điển hình, chấp pháp phạm pháp. Chiều hôm qua, tôi và đồng chí Lưu Vĩ Hồng, cùng nhau đến nơi đây, chuẩn bị phối hợp Ủy ban Kỷ luật huyện điều tra. Nhưng chúng tôi lại phát hiện, cán bộ Ủy ban Kỷ luật huyện, đem viện trưởng bệnh viện khu Giáp Sơn Vương Ngọc Thánh cột vào trên ghế, dùng gậy gộc đánh đập. Vương Ngọc Thánh là thành viên đảng dân chủ, thế mà đồng chí của Ủy ban Kỷ luật huyện, công nhiên tra tấn bức cung, đánh cho đồng chí Vương Ngọc Thánh mình đầy thương tích. Trước mắt đồng chí Vương Ngọc Thánh vẫn còn ở phòng y tế bộ đội truyền dịch, đến lúc đó có thể mời ông ta đích thận tới đây nói rõ tình hình. Vương Ngọc Thánh giữ vững lương tâm chính mình, kiên quyết không chịu vu cáo hãm hại đồng chí Lưu Vĩ Hồng. Lúc đó cán bộ Ủy ban Kỷ luật huyện, chính là Lý Binh đây, công nhiên sai khiến cấp dưới, nghiêm hình tra tấn Vương Ngọc Thánh. Sau khi bị chúng tôi phát hiện, vẫn không chịu nghe lời can ngăn. Đồng chí Lưu Vĩ Hồng vì giải cứu Vương Ngọc Thánh, ngăn lại Lý Binh bọn họ đang tiến hành hành vi phạm tội, đành phải áp dụng biện pháp nhất định. Vết thương trên mặt Lý Binh, là bởi vì y bạo lực kháng cự, ngăn cản hành vi giải cứu của chúng tôi, nên bị đồng chí Lưu Vĩ Hồng ngộ thương. Có liên quan đến việc cán bộ Ủy ban Kỷ luật huyện tra tấn bức cung, chúng tôi còn có vật chứng, đã được niêm phong, đến lúc đó có thể tiến hành kiểm nghiệm dấu vân tay và đối chiếu nhóm máu. Có thể khẳng định vết máu dính đầy trên cây gậy kia, là giống y chang với nhóm máu của Vương Ngọc Thánh

Hạ Hàn ăn nói rõ ràng, không vội vàng không hấp tấp mà báo cáo

- Điểm thứ ba, căn cứ vào cuộc thẩm vấn và điều tra của chúng tôi hôm qua, chúng tôi có thể khẳng định, Ủy ban Kỷ luật huyện vì vu cáo hãm hại Lưu Vĩ Hồng, là có bố trí chặt chẽ chu đáo. Dưới điều kiện tiên quyết là Vương Ngọc Thánh kiên quyết không chịu cùng bọn họ thông đồng làm bậy, bọn họ cho chuẩn bị một phần ghi chép giả, còn cho người giả mạo chữ ký của Vương Ngọc Thánh. Bản ghi chép này, chúng tôi đã cho làm vật chứng niêm phong cất lại, đến lúc đó cũng có thể làm giám định. Bởi vậy có thể thấy được, Ủy ban Kỷ luật huyện và Mễ Triệu Lực làm như vậy, là có dự mưu, có kế hoạch địa hãm hại Lưu Vĩ Hồng. Nếu không phải chúng tôi đúng lúc phát hiện, thì âm mưu của bọn họ sẽ thực hiện được! Bởi vậy, tôi khẩn cầu lãnh đạo cấp trên, phê duyệt cho vụ án tiến hành xâm nhập điều tra, nhất định phải tra ra chân tướng sự thật. Trả lại sự trong sạch cho đồng chí Lưu Vĩ Hồng, đồng chí Vương Ngọc Thánh. Báo cáo của tôi đã hết!

Lưu Vĩ Hồng khóe miệng xẹt qua tia tươi cười, mang theo vẻ tán thưởng và vui mừng.

Ngày thường, chỉ thấy qua một mặt "Dũng mãnh" của Hạ Hàn, thật không ngờ đến ở những sự kiện lớn như vậy, cậu ta vẫn là ăn nói đĩnh đạc, ý nghĩ rõ ràng, Logic đâu vào đấy, nói được rất có đạo lý. Hạ Hàn cũng là trẻ tuổi thật sự, không giống như Bí thư Lưu hắn đây, là cái "thanh niên giả", có thể có được trình độ như thế, quả thực cũng khiến Lưu Vĩ Hồng giật mình kinh hãi.

- Bí thư Lục, tôi muốn phát biểu!

Hạ Hàn vừa dứt lời, Trần Văn Đông lại vội vã kêu lên.

Mặc dù Lục Đại Dũng nhìn qua là vô cùng không hài lòng, đối với chính mình cũng không có thiện cảm, nhưng thời khắc mấu chốt, cũng không thể lo nghĩ nhiều đến thế. Hôm nay nếu không thể "cố gắng tranh luận", thì hậu quả tuyệt đối là cực kỳ bi thảm

Lục Đại Dũng nâng tay lên, ngăn cản Trần Văn Đông, trầm giọng nói:

- Đồng chí Trần Văn Đông, ông không cần biện giải. Hôm nay tôi và các đồng chí khác của địa khu đến đây, cũng không phải là mở hội nghị tọa đàm. Vụ án này, rốt cuộc ai đúng ai sai, nhất định phải tra ra chân tướng sự thật. Như vậy đi, xét thấy án này đề cập tới Ủy ban Kỷ luật huyện Lâm Khánh và phòng Công an huyện, thì cừ để địa khu tới tiếp nhận điều tra. Đồng chí Bình An, đồng chí Vân Phong, Ủy ban Kỷ luật địa khu và Ủy ban Chính trị Pháp luật địa khu các ông, tạo thành một tổ chuyên án liên hợp, chuyên môn phụ trách điều tra vụ án này, nhân viên điều động từ hai bên. Về phần người phụ trách, tôi thấy do đồng chí Thân Khắc Lễ đến phụ trách phối hợp, đồng chí Thân Khắc Lễ trước kia công tác ở phòng Công an địa khu Thanh Phong, đối với tình hình Lâm Khánh khá quen thuộc. Đồng chí Chấn khởi, ông thấy thế nào?

Tào Chấn Khởi khẽ mỉm cười, nói:

- Trên cơ bản, tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Lục. Tuy nhiên nếu là tổ chuyên án liên hợp, ban Kỷ luật địa Ủy bên kia, có nên cho đồng chí Liêu Tuấn Đào cùng tham gia, hiệp trợ đồng chí Thân Khắc Lễ cùng nhau phụ trách?

Lục Đại Dũng trong mắt hiện lên một vẻ không hài lòng, lập tức gật gật đầu, nói:

- Vậy được rồi. Đồng chí Bình an và đồng chí Vân Phong, hai người các ông có ý kiến thế nào?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status