Quậy tung Hogwarts

Chương 155: Ông thử một chút sẽ biết


Editor: Nguyetmai

"Bánh mì hương tỏi này nướng cháy rồi, mặc dù cháu đã cạo phần bị cháy đen đi, nhưng dù có nhắm mắt lại thì ta cũng có thể ngửi thấy mùi khét khó ngửi."

"Trước kia ta cũng từng ăn khoai tây piano thịt muối rồi, nhưng đẹp hơn cháu làm nhiều, ít nhất sẽ không thái khoai tây không đều như cháu, đương nhiên, vấn đề mấu chốt là nó vẫn giống món trước, nướng quá lửa rồi."

"Trời ơi! Sao trong cải bắp xào lại có vị bùn thế này, phi phi phi, con nhóc này, ngay cả rửa rau mà cũng không biết à? Nếu ta còn nóng tính như ngày xưa thì có thể ta đã úp cả cái đĩa vào mặt cháu rồi."

Trong tiếng ca ma quỷ của Alina, Gellert Grindelwald đã chủ động cầm lấy dao nĩa, nhưng không hề khuất phục trước tài nấu nướng xuất sắc của cô như những gì mà cô tưởng tượng.

Ngược lại, Grindelwald vừa thưởng thức những món ăn trước mặt, vừa tạt nước lạnh không hề nể nang gì cả, lão dần kiểm soát tình thế trong phòng.

Dù sao cũng từng là Chúa tể Hắc ám đời đầu tiên – nhân vật đẳng cấp đã từng khống chế hơn một nửa thế giới ma pháp, Gellert Grindelwald không phải là những phù thủy thông thường không có hiểu biết.

Phải biết rằng, trong những năm tháng chiến đấu và khuếch trương, tuy rằng lão không có yêu cầu đặc biệt gì về phương diện ăn uống, nhưng những người sùng bái lão vẫn chủ động dâng hiến đủ loại thức ăn cho Grindelwald, cố gắng làm tốt hết mức có thể.

Tuy trong hơn bốn mươi năm qua, Grindelwald vẫn luôn bị nhốt ở lâu đài Nurmengard, nhưng những trải nghiệm và kiến thức về ẩm thực của lão không hề mất đi theo thời gian, ngược lại còn càng rõ ràng hơn trong sự hoài niệm.

Đừng tức giận, đừng tức giận, đây chỉ là một lão già nông cạn không biết tốt xấu là gì mà thôi!

Nhỡ đâu đánh quá tay thì cô lại phải quỳ xin Chúa tể Hắc ám đừng chết mất.

"…"

Liếc nhìn lão Grindelwald vừa bắt bẻ tác phẩm của cô, vừa không ngừng nhét đồ ăn vào miệng, khóe môi cô không khỏi giật giật.

Ha, đàn ông!

Rõ ràng cơ thể và ánh mắt đều tỏ ra thỏa mãn và hớn hở như thế, chỉ hận không thể đánh chén sạch sẽ tất cả thức ăn, ấy vậy mà còn còn bày đặt bới vết tìm lông.

Nếu nghĩ kĩ ra thì Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất Gellert Grindelwald có thể coi là nhân vật có thân phận cao nhất trong số những người mà cô từng thết đãi.

May mà hiện tại Grindelwald đã ăn "thức ăn cho heo" suốt mấy chục năm, vì vậy xét theo lý thuyết thì độ khó của việc tấn công sẽ thấp hơn – chỉ cần một sự trợ giúp nho nhỏ mà thôi.

Để ứng phó với tình huống như vậy, Alina đã bỏ thêm một số thứ đặc biệt trong thức ăn, bây giờ chỉ cần lẳng lặng chờ thuốc phát tác nữa là được…

Rất nhanh, dưới ánh mắt mong chờ của Alina, Grindelwald ăn mấy miếng "bánh mì hương tỏi được chế tạo đặc biệt", rốt cuộc thì sắc mặt của lão cũng thay đổi một chút.

"Ư, là vì cái này à, quả nhiên không phải ảo giác."

Grindelwald nhìn bánh mì hương tỏi trong tay như đang suy nghĩ điều gì đó, lão trầm ngâm một hồi rồi ngẩng đầu nhìn Alina, nhíu mày hỏi.

"Những thứ màu xanh trên bánh mì là gì đấy? Vì sao ta cứ cảm thấy cháu đã cho thứ gì đó kì lạ vào thức ăn của ta vậy?"

Nếu Grindelwald nhớ không lầm thì lão đã từng nếm thử bánh mì hương tỏi kiểu Pháp chính cống, hình như mùi vị không giống với "bánh mì hương tỏi" này cho lắm.

Ít nhất, theo những tình huống thông thường, chắc chắn nguyên liệu nấu ăn bình thường sẽ không mang đến vị giác khoan khoái đến kì lạ quanh quẩn nơi đầu lưỡi như vậy, càng không thể khiến pháp thuật trong cơ thể lão bất giác bị ảnh hưởng theo.

"À, cái này ấy hả, đây là cần thơm được trồng ở Hogwarts, mùi vị đặc biệt lắm đúng không? Bữa sáng nào của bọn cháu cũng có thứ này, giáo sư Dumbledore cũng biết chuyện này."

Alina nói mà sắc mặt không hề thay đổi.

Cô có nói dối đâu, sáng hôm nay, học sinh của "nửa nhà" đã ăn cái này.

"Thật không? Nhưng mà…"

Grindelwald nghi ngờ nhìn vào vẻ mặt thản nhiên của Alina, tuy rằng từ vẻ mặt đến giọng nói đều không giống nói dối, nhưng căn cứ theo kinh nghiệm trong cuộc đời dài đằng đẵng của lão, Grindelwald thừa hiểu rằng, có kỹ thuật nói dối cao siêu thực sự thì chưa chắc đã nói dối hết tất cả, nhất định cục bông trắng này đã giấu bí mật nhỏ nào đó mà không thể cho ai biết được.

Hơn nữa, nếu không vì năng lực khống chế tốt và cảm thấy mất ngon trước đĩa bánh mì khét lẹt này thì suýt chút nữa Grindelwald đã phát ra tiếng vang kì lạ ngay khi ăn hết miếng bánh mì hương tỏi đầu tiên rồi.

Lúc đó, chắc chắn con nhóc xấu tính trước mặt này sẽ nhân cơ hội chế giễu lão. Grindelwald đã dự cảm được điều này từ ánh mắt mong chờ kì dị kia của cô bé, chưa biết chừng có cạm bẫy gì đó đang chực chờ lão.

Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất đã trải qua cuộc chiến phù thủy ấy sẽ không coi cục bông trắng trước mặt như một cô bé ngây thơ thông thường, càng không cho rằng chỉ với một củ khoai tây nướng cháy mà cô bé lai Veela vừa đánh nhau với lão sẽ biến thành thục nữ ngay được.

"Đương nhiên, ông hỏi Giáo sư Dumbledore là biết ngay, trước giờ cháu có nói dối ai đâu."

Thấy nét nghi ngờ trong mắt Grindelwald ngày càng rõ rệt, Alina nở nụ cười, cô đẩy cái bát có ba viên khoai tây pho mát thịt muối tới trước mặt Grindelwald, nhanh chóng thay đổi chủ đề.

"Đừng nói tới những thứ đó nữa, nếm thử món này của cháu đi, đây là tác phẩm thành công nhất trong ngày hôm nay của cháu đấy."

"Tác phẩm thành công nhất? Ba viên khoai tây nhỏ xíu chưa đủ ta ăn một miếng mà cũng gọi là một món ấy hả?"

Grindelwald nhíu mày lại, lão cầm dĩa gạt qua gạt lại ba viên khoai tây, nói bằng giọng phản bác như rất buồn cười.

Sau khi thưởng thức những tác phẩm nấu nướng của Alina, tuy rằng cứ ra sức chê bai thế thôi, nhưng thực ra đáy lòng Grindelwald vẫn cảm thấy khá hài lòng, có trời mới biết đã bao nhiêu năm lão không được ăn một bữa ăn như vậy rồi.

Làm bạn thân lâu năm của Albus Dumbledore, Grindelwald đã đoán ra được phần nào về ý định và kế hoạch của cụ khi đưa cô bé tới đây – chẳng có gì khác ngoài việc dựa vào tài nấu nướng xuất sắc của cô bé để làm dịu mối quan hệ của hai người, rồi lão sẽ chủ động chỉ dạy học sinh này giúp Hogwarts.

Nói thực ra, Grindelwald cũng rất tò mò, nếu nhận được sự dạy bảo của cả lão và Dumbledore thì cô bé lai Veela bẩm sinh đã có pháp lực mạnh mẽ này sẽ phát triển thành một con quái vật thế nào.

Nhưng trước tiên, lão phải áp chế được cái sự phách lối, ngang tàng này của cô bé, nếu không, chẳng đợi tới khi Dumbledore trở lại lâu đài Nurmengard thì lão đã bị con nhóc tràn trề sức sống này giày vò đến kiệt sức mất rồi.

"Ông thử xem thì biết…"

Alina cười một cách bí ẩn, thâm thúy.

"Đây, đây là…!"

Ngay sau đó, Grindelwald trợn to mắt lên.

Lão nhìn thấy…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status