Rể quý trời cho

Chương 979

CHƯƠNG 979: XIN LỖI TÔI

“Không đổi.” Lâm Thanh Diện kiên quyết từ chối yêu cầu của tên vệ sĩ đó.

Tên vệ sĩ cũng không nghĩ tới Lâm Thanh Diện sẽ từ chối thẳng như thế, trên mặt bỗng lại lộ ra một tia thoải mái.

“Thằng nhóc, tôi thấy cậu chính là thiếu đòn phải không? Lúc đó ở bên đó tôi không để ý đến cậu, bây giờ cậu còn ở đây giả bộ với tôi, sao hả, cậu muốn bám lấy chị Dĩnh của chúng tôi, chiếm tiện nghi của chị ấy sao?” Tên vệ sĩ không khách khí nói Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện nhếch môi, nói: “Anh nghĩ nhiều rồi, loại người cô ta, còn chưa đủ gợi lên hứng thú của tôi.”

Tên vệ sĩ bỗng lộ ra nụ cười tức giận, mở miệng nói: “Mẹ nó còn ở đây giả bộ cái gì, tư sắc và vóc dáng của chị Dĩnh chúng tôi, không biết đã mê hoặc bao nhiêu đàn ông, tôi trước nay chưa từng thấy đàn ông không có hứng thú với chị Dĩnh đâu, cậu cho dù giả bộ, tốt xấu gì cũng tìm một lý do cho hợp lý.”

Dương Tư Dĩnh mặt mày cũng ghét bỏ liếc nhìn Lâm Thanh Diện, nhỏ giọng nói: “Đạo đức giả.”

Thấy tên vệ sĩ nói như thế, trong lòng Lâm Thanh Diện cũng khinh bỉ một trận, anh không muốn nói nhảm với mấy người này, trực tiếp mở miệng nói: “Tôi khuyên anh tốt nhất mau chóng về chỗ của mình, sự nhẫn nại của tôi có hạn.”

Vệ sĩ bỗng cười ha hả, mở miệng nói: “Nhẫn nại của cậu có hạn, nhẫn nại của ông đây cũng có hạn, mẹ nó, xem ra hôm nay không dạy dỗ cậu một trận, cậu thật sự không biết bản thân ăn phải cái gì rồi.”

Nói rồi, tên vệ sĩ xắn tay áo của mình lên, lộ ra cơ bắt cuồn cuộn.

Mọi người xung quanh nhìn dáng vẻ muốn đánh Lâm Thanh Diện này của tên vệ sĩ thì đều toát mồ hôi thay cho Lâm Thanh Diện.

Tuy bọn họ đều cảm thấy tên vệ sĩ này của Dương Tư Dĩnh làm không đúng, nhưng ai kêu người ta là vệ sĩ của ngôi sao lớn, cũng không ai dám đứng ra nói thay Lâm Thanh Diện.

Bản thân Dương Tư Dĩnh cảm thấy Lâm Thanh Diện quả thật có hơi dễ thu thập, cho nên không có cản vệ sĩ của mình lại.

Nếu như sau đó có người tung chuyện này lên mạng thì cô trực tiếp đổ tất cả trách nhiệm lên người vệ sĩ, rồi tìm bộ phận quan hệ công chúng xử lý thì không có vấn đề gì nữa.

Lâm Thanh Diện nhìn tên vệ sĩ háo hức muốn thử, vì để anh ta có thể yên tĩnh, anh cũng đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

Tên vệ sĩ nhìn thấy Lâm Thanh Diện đứng dậy, tưởng anh bị cơ bắp của mình dọa, lập tức cười lạnh nói: “Thằng nhóc, sợ rồi chứ gì, sợ rồi thì mau chóng cút ra sau cho tôi, đừng để tôi tiếp tục phí lời nữa!”

Lâm Thanh Diện mỉm cười, nói: “Anh quá ồn ào rồi.”

Vệ sĩ ngây ra, nhất thời chưa phản ứng được Lâm Thanh Diện là có ý gì.

“Mẹ nó, cậu có ý gì? Cứ muốn ép tôi động thủ có phải không?”

Lúc này một nữ tiếp viên hàng không đi tới, sau khi liếc nhìn tên vệ sĩ, mắt hướng sang Lâm Thanh Diện, hỏi: “Thưa anh, xin hỏi cần giúp đỡ không?”

Lâm Thanh Diện mỉm cười, nói: “Không cần, tự tôi giải quyết là được.”

Nói xong, anh bèn đưa tay túm lấy tên vệ sĩ.

Tên vệ sĩ thấy cảnh này, lập tức hừ lạnh một tiếng, cũng mau chóng nhấc cánh tay của mình lên, định đánh tay của Lâm Thanh Diện ra.

Có điều anh ta không nhìn rõ tay của Lâm Thanh Diện động thế nào, chỉ cảm thấy trước mặt mình hơi lắc, sau đó cánh tay đó của anh ta đã bị Lâm Thanh Diện túm lấy.

Anh ta lập tức muốn giằng khỏi tay của Lâm Thanh Diện, theo anh ta thấy, Lâm Thanh Diện trông bình thường, chắc không có sức lực gì.

Nhưng anh ta dùng sức vặn cánh tay của mình, cánh tay đó của mình vậy mà không thể động đậy được nữa.

Mặt mày tên vệ sĩ lộ ra thần sắc kinh ngạc, cho dù lại tiếp tục thử, cánh tay đó của anh ta vẫn không thể cử động được.

“Mẹ nó, không ngờ sức của cậu không nhỏ, có điều cậu tưởng...

Tên vệ sĩ vốn dĩ muốn nói lời hăm dọa Lâm Thanh Diện, khiến Lâm Thanh Diện buông cánh tay của mình ra, có điều lời của anh ta còn chưa nói xong, bèn cảm thấy trên cánh tay truyền đến một cỗ lực lượng rất lớn, dường như muốn bẻ nát cánh tay của anh đau đớn khiến anh ta lập tức gào lên.

“Đau, đau, đau, cậu buông ra cho tôi, cánh tay của tôi sắp gãy rồi!” Tên vệ sĩ đau đớn sắc mặt đều thay đổi, khí thế hung hăng ngang ngược vừa rồi lập tức biến mất.

“Xin lỗi tôi.” Lâm Thanh Diện nhàn nhạt nói.

“Xin lỗi cậu? cậu nằm mơ! Ông đây... Á!!!! Đau chết tôi rồi!”

Lâm Thanh Diện lần nữa dùng sức, hơn nữa khống chế lực đạo đến mức cố định, chỉ cần tên vệ sĩ này còn không xin lỗi, anh chỉ cần hơi dùng một chút sức nữa, cánh tay của tên vệ sĩ này sẽ trực tiếp gãy.

“Tôi nói lại lần nữa, xin lỗi tôi, nếu không cánh tay này của anh đừng cần nữa.” Lâm Thanh Diện nhàn nhạt nói.

Tên vệ sĩ lúc này đã đau đến mức gân xanh nổi lên, anh ta thấy Lâm Thanh Diện không giống bộ dạng nói đùa, bèn mau chóng mở miệng: “Anh, anh, tôi sai rồi, tôi biết sai rồi, xin lỗi, tôi xin lỗi anh, anh tha cho tôi.”

Thấy tên vệ sĩ xin lỗi, Lâm Thanh Diện mới buông tay của mình ra, ngồi lại chỗ của mình.

Mọi người ở đây nhìn một màn này đều sửng sốt một trận, đều không ngờ Lâm Thanh Diện vậy mà lợi hại như thế, có không ít người còn vỗ tay.

Dương Tư Dĩnh cũng không ngờ Lâm Thanh Diện lại lợi hại như thế, mặt mày sửng sốt một trận, bây giờ nhìn thấy mọi người trên máy bay đều bắt đầu cổ vũ thay cho Lâm Thanh Diện, bỗng chốc cũng cảm thấy xấu hổ một trận.

Người này dù gì cũng là vệ sĩ của cô ta, vệ sĩ mất mặt, tương đương cô mất mặt.

“Thật là phế vật vô dụng!” Trong lòng Dương Tư Dĩnh lẩm bẩm một câu.

Tên vệ sĩ sau khi được Lâm Thanh Diện buông tay ra, cũng nhanh chóng lùi về sau mấy bước, dùng một tay khác cẩn thận xoa chỗ vừa bị Lâm Thanh Diện bóp.

Anh ta hằn học liếc nhìn Lâm Thanh Diện, còn muốn tiếp tục so tài với Lâm Thanh Diện, anh ta cảm thấy mình vừa rồi chỉ là nhất thời sơ ý, bị Lâm Thanh Diện chiếm tiện nghi mà thôi.

Có điều lúc này Dương Tư Dĩnh trừng mắt với anh ta, anh ta biết chuyện này không thể tiếp tục nháo nữa, nếu không sẽ tạo thành ảnh hưởng rất xấu cho Dương Tư Dĩnh, chỉ đành đè lửa giận trong mình xuống.

“Cậu chờ đấy cho tôi, tôi bây giờ không tính toán với cậu, đợi khi xuống máy bay, tôi nhất định để cậu biết sự lợi hại của tôi!”

Tên vệ sĩ lẩm bẩm với Lâm Thanh Diện một câu, sau đó bèn đi ra sau, ngồi ở vị trí của mình.

Thấy tên vệ sĩ rời khỏi, Lâm Thanh Diện liếc nhìn Dương Tư Dĩnh, mở miệng nói: “Cô tốt nhất vẫn là dạy bảo quản lý cho tốt, thân là một người của công chúng, ngay cả tố chất cơ bản nhất cũng không có, cô nổi không được mấy ngày.”

Dương Tư Dĩnh không ngờ Lâm Thanh Diện vậy mà sẽ quay sang phê bình cô ta, cô ta lập tức trợn to mắt, sau đó không dám tin nhìn sang Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: “Tôi muốn như nào, cần anh xía vào sao?”

Lâm Thanh Diện nhún nhún vai, biết cùng loại người này nói nhiều vô ích, bèn nhắm mắt lại, nghỉ ngơi.

Trên đường, Dương Tư Dĩnh đều vì Lâm Thanh Diện ngồi cạnh mà vô cùng tức tối, cô ta cảm thấy mình hôm nay ra khỏi cửa thật sự không xem lịch, vậy mà xui xẻo đụng ngay loại người như Lâm Thanh Diện.

Cuối cùng, máy bay hạ cánh, Dương Tư Dĩnh lập tức đứng dậy khỏi chỗ, đi ra bên ngoài.

Tên vệ sĩ đó cuối cùng bởi vì cánh tay của mình còn đang hơi đau mà không dám tìm Lâm Thanh Diện gây phiền phức.

Lâm Thanh Diện thong thả từ trên máy bay đi xuống, khi đến cửa ra của sân bay, ấn gọi một cuộc.

Lực lượng của Quan Lĩnh trải khắp thế giới, nước Sa tự nhiên cũng không ngoại lệ, thân là thiếu chủ Quan Lĩnh, Lâm Thanh Diện tự nhiên sẽ không từ chối loại tiện lợi này.



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 686 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status