Siêu cấp hoàng kim thủ

Chương 1030: Lên vũ đài


Chỉ ở cổng chính thôi cũng đã bố trí trên trăm binh sỹ có mang vũ khí, con bên ngoài cửa lúc này đã có trên ngàn người, những người này đều là những người không có tư cách vào xem trận đấu trực tiếp, muốn đến thử vận may xem thế nào.

Nhiều người như vậy, Sang Dala liền đặt cửa lưu thông ở đây.

Bọn họ không thể vào nhưng lại có thể hạ chú, hơn nữa Sang Dala hứa là sẽ phát mọi thông tin về trận đấu ra ngoài, kết quả là người tụ tập ở đây mỗi lúc một nhiều.

Cách đó không xa, một chiếc xe quân đội sang trọng từ từ lái đến, người bên ngoài trang viên đều chủ động nhường chỗ cho nó.

Đây chỉ là chiếc xe dẫn đầu, phía sau còn có hơn hai chục chiếc nữa, trong đó có không ít xe tải, trên xe đứng đầy binh lính.

Nhìn thấy đội xe, rất nhiều người nhỏ to bàn tán với nhau, những người quen đã nhận ra, đây là binh lính gia tộc Cuba, nghe đồn là trận đấu lần này tộc trưởng của bốn gia tộc lớn đều đến dự cổ vũ cho các đại sư đỉnh cấp, bây giờ xem ra tin đồn đã trở thành sự thật rồi.

Đội xe đến cổng thì dừng lại, những binh lính trên tường thành của trang viên đều lo lắng cầm chắc súng.

Những binh lính phía dưới xe tải cũng vậy, những người xung quanh đã im lặng trở lại.

Bên trong cổng chính có hai người từ từ bước ra, trên chiếc xe sang trọng cũng bước xuống ba người, họ đứng cạnh nhau mỉm cười bước vào trong trang viên.

- Cuba, đã lâu không gặp, xin mời!

Hai người bên trong bước ra một người là tướng quân Thornton, tướng quân Thornton chắp tay nói với người trước mặt một câu.

Người bên cạnh ông cũng có lai lịch rất lớn, ông ta là tướng quân Kalong Sa, đang có sự hợp tác mật thiết với tướng quân Thornton.

- Thornton, hôm nay chúng tôi đến để xem Mã Lão tiên sinh, Trác Lão và Lý Dương thi đấu, ông không cần phải khách sáo với tôi đâu!

Đi giữa ba người là Cuba, quan hệ giữa Thornton và Cuba không được tốt, điều này hầu như cả Miến Điện đều biết, hai người gặp nhau mà không cãi lộn là may rồi.

Bên cạnh Cuba là hai tướng quân Hồ Tô và Ba Đông, năm gia tộc lớn ở Miến Điện cộng lại có thể chống lại đội quân của chính phủ, lúc này tất cả đã tụ tập tại đây.

Chỉ từ điểm này thôi cũng có thể thấy được ảnh hưởng của Lý Dương và Phỉ Thúy Vương ở đây như thế nào.

- Vậy được, mời vào, tuy nhiên mỗi người các ông chỉ có thể mang nhiều nhất mười người, nhiều hơn thì không được!

Thornton cười một tiếng, khoát tay áo, mắt nhìn chằm chằm vào Cuba, người đứng sau cười nói:

- Mười người là đủ rồi!

Chỉ mang theo mười người, đi vào đại bản doanh của địch, không nhiều người có được hào khí này.

Hồ Tô và Ba Đông nhìn có vẻ già hơn Cuba một chút, hai người đều cười, cùng Cuba bước vào bên trong.

Sau họ đúng là chỉ mang theo ba mươi binh lính, mỗi người mười binh lính.

Ba tộc trưởng bước vào trong trang viên của gia tộc Thornton, làm rất nhiều người bên ngoài bắt đầu bàn tán, Thornton quay lại nhìn tướng quân Kalong Sa một cái, Kalong Sa lắc đầu.

Sau khi chia phe cánh, hai gia tộc Thornton và Kalong Sa đã liên kết mật thiết với nhau, vì số lượng người có ít hơn một chút, nên khi đối diện với ba gia tộc kia mà đứng đầu là Cuba thì có phần hơi vất vả và lo lắng.

Tình trạng này kéo dài cho đến khi Lý Dương đổ được khu mạch khoáng lớn mới thay đổi.

Có khu mạch khoáng này trong tay, ít nhất trong vòng mười năm họ không phải phiền muộn về nguồn khoáng mới, cuộc sống tự nhiên thấy thoải mái hơn, còn bên phía mấy gia tộc Cuba, tuy là cũng liên tục đổ được mạch khoáng, nhưng cho dù là số lượng hay chất lượng thì đều không sánh được với khu mạch khoáng của gia tộc Thornton, vì vậy mà cuộc sống của họ có khó khan hơn một chút.

Tình thế thay đổi liên tục, đây là điều không thể trách được.

Bên phía Cuba chỉ có thể biết than thở, không ngờ tiềm lực của Lý Dương lại lớn đến thế, vận may lại tốt như thế, kết quả là đã bị Thornton đi trước một bước, nếu bọn họ mà tìm được Lý Dương sớm thì có thể đã tống cổ được hai gia tộc kia ra khỏi Miến Điện rồi.

- Thật muốn cho các người suốt đời không bước ra khỏi cánh cửa này.

Thornton chợt nói một câu, lúc nói ông cũng lắc đầu, năm vị tướng quân này không phải là chưa hội tụ lại bao giờ, nhưng người khác chủ động đến địa bàn của ông như thế này thì là lần đầu tiên.

- Tiếc là bây giờ không thể manh động được!

Kalong Sa thở dài, lúc nào mà ông chẳng nghĩ như thế, dù thế nào đi nữa thì họ và tướng quân Cuba cũng là kẻ thù của nhau, cơ hội đánh bại kẻ thù không nhiều.

Thornton lại lắc đầu, từ từ bước vào trong trang viên, lần này ông không nói thêm gì nữa.

Ý của Kala Sang ông hiểu, bây giờ không phải lúc để manh động.

Tình hình của bọn họ bây giờ đã có sự thay đổi, tuy nhiên vẫn chưa hoàn toàn có thể đánh gục ba gia tộc kia, nếu bây giờ giữ mấy người Cuba lại, hoặc là giải quyết bọn họ thì chỉ có thể dẫn đến chiến tranh thôi.

Chiến tranh này bọn họ không chắc chắn có thể trụ được.

Cho dù là cuối cùng họ có thể trụ được những công kích đó thì chắc chắn cũng sẽ mất đi một phần lớn sinh lực, đến lúc đó bất kể là tiểu quân phiệt khác hay là đội quân chính phủ cũng đều có thể dễ dàng giải quyết bọn họ.

ở Miến Điện, thế lực đối địch của bọn họ không chỉ có một.

Kết quả này bọn họ không gánh vác nổi, vì vậy mà mấy người Cuba mới có thể nghênh ngang đến chổ tướng quân Thornton, cũng vì như vậy mà lúc trước khi Cuba tạo áp lực với Thornton cũng chỉ là thông qua thủ đoạn khác chứ không dám dùng vũ lực.

Không thể tùy ý dẫm lên điểm mấu chốt được.

Nếu không, lúc trước khi đối mặt với nguy cơ, điều mấy người Thornton nghĩ không phải là rời khỏi Miến Điện, mà làm thế nào để cá chết lưới cũng rách rồi.

Ngoài ra còn có một nguyên nhân nữa, lần này bọn họ đến xem mấy vị đại sư thi đổ thạch, đồng nghĩa với việc là khách của mấy vị đại sư này.

Giữa mấy gia tộc và chính phủ Miến Điện có một ước định bất thành văn.

Đại sư đổ thạch, đặc biệt là đại sư đổ thạch và đại sư đổ quặng giỏi, đó là tài sản chung của mọi người, bất kể gia tộc và thế lực nào cũng không được làm hại họ, nếu không thì mọi người sẽ cùng đứng lên chống lại.

Một đại sư đổ thạch đỉnh cấp chân chính, có một địa vị rất lớn ở Miến Điện, nếu không thì trận đấu giữa Lý Dương, Phỉ Thúy Vương và Trác Lão lần này cũng không gây ảnh hưởng lớn như thế.

Bên ngoài trang viên có thêm vài chiếc xe lái đến, Sang Dala từ bên trong chạy ra.

Lần này là một chiếc xe thương vụ, trên xe có vài người, có mấy người hiếu kỳ nhìn xung quanh.

- Hoắc Tư tiên sinh, xin lỗi, ông Lý tạm thời không ra được, nên đặc biệt nhờ tôi đến đón ông!

Nhìn thấy mấy người này, Sang Dala vội vàng đi đến, họ không phải là ai khác mà là mấy người Hoắc Tư đang tham gia hoạt động ở Vân Nam, sau khi biết được tin Lý Dương thi đấu cùng hai vị đại sư đỉnh cấp ở Miến Điện thì vội vàng đến.

Hoắc Tư vẫn luôn để ý đến Lý Dương.

Đi cùng Hoắc Tư còn có Bạch Minh, Mão Lão, thầy Thái và thầy Mã. Trong đó Bạch Minh là người lần đầu tiên đến Miến Điện, nhìn thấy không ít người xung quanh thì hiếu kỳ vô cùng.

- Không sao, ông Sang Dala, làm phiền ông rồi!

Hoắc Tư mỉm cười, bọn họ không mời mà tự đến, đến cũng rất vội, thực ra là đến cổ vũ cho Lý Dương, ngoài ra Hoắc Tư cũng rất hiếu kỳ, sao Lý Dương lại có được thành tích vượt bậc trên cả hai lĩnh vực như vậy.

Mấy người Hoắc Tư được đón vào bên trong, bên ngoài lại có thêm vài chiếc xe nữa đến.

Những người có tư cách vào trong cũng đã vào trước sự ngưỡng mộ của mọi người, người đứng bên ngoài chỉ có thể xem truyền hình trực tiếp, muốn tận mắt chứng kiến trận đấu là điều không thể.

Người đến mỗi lúc một đông, người tụ tập bên ngoài cũng càng ngày càng nhiều.

Sang Dala tính sơ thì bên ngoài đã có trên 5000 người rồi, trong số này không chỉ có người Miến Điện, mà còn có cả những người từ Vân Nam đến.

Một vài người còn nhập cư trái phép tới, chính là muốn tận mắt xem trận đấu hấp dẫn này.

Ngoài bọn họ ra, thì có không ít người giàu có của Miến Điện, đặc biệt là Ngõa Thành, trong 5000 người này thì có đến 4000 là người Ngõa Thành, đa số đều là những thương gia buôn bán nguyên thạch.

Lần thi đấu kinh điển giữa Lý Dương và Phỉ Thúy Vương trước đây bọn họ không đến, lần này nhất định phải bù lại.

Bên ngoài cửa lưu thông của Sang Dala, tiền cược mỗi lúc một nhiều, rất nhiều người nơi khác muốn thông qua những hình thức khác để đầu tư, cuối cùng Sang Dala chỉ mở một ngân hàng một vạn đồng Euro, những cái khác hắn không nhận.

Thời gian chuẩn bị không đủ, nếu nhận lung tung sẽ gây hỗn loạn, điều này Sang Dala làm rất có chừng mực.

Cho dù là như vậy, thì số tiền cược của hắn bây giờ cũng đã trên trăm triệu, đây chỉ là kết quả của một ngày, nếu Sang Dala có đủ thời gian, thì việc kiếm mấy trăm triệu tiền cược đối với hắn không thành vấn đề.

6h rưỡi, trời bắt đầu tối dần, bên ngoài có bố trí một màn hình lớn, cuối cùng cũng đã sáng lên.

Bên ngoài bây giờ có thêm không ít người nữa, khoảng trên 6000 người rồi, 6000 cùng xúm quanh màn hình lớn, vừa kích động vừa hồi hộp chờ đợi.

Bên trong trang viên khán đài thi đấu đã bố trí xong.

Đây là một đại sảnh lớn trong trang viên Sang Dala, bình thường dùng cho hội họp hoặc tụ tập, bây giờ dùng làm khán đài đơn giản, phía bên ngoài còn sắp xếp rất nhiều binh lính.

Phía sau khán đài có một cái bàn, trên bàn đặt ba máy giải thạch mới tinh, phía dưới là từng chiếc bàn tròn ngồi đầy người, những người có may mắn đến đây đều là những nhân vật tầm cỡ cả.

Ba vị tướng quân Cuba và một vài quan viên chính phủ lúc này đang cười đùa trò chuyện.

Ba tướng quân Cuba không ngại nguy hiểm mà đến đây làm cho mấy vị quan viên chính phủ rất bái phục, đương nhiên, trong lòng họ ước gì một lần sống mái với những người này, giết chết bọn họ, thì thế lực của chính phủ sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Đèn lớn bất ngờ bật sáng, không có người chủ trì, Lý Dương, Phỉ Thúy Vương và Trác Lão từ trong đi ra, tất cả mọi người cùng đứng dậy vỗ tay.

Khán đài được bố trí chính thức, long trọng như vậy làm cho Lý Dương và Phỉ Thúy Vương đều lắc đầu.

Tuy nhiên bọn họ cũng hiểu tùy hoàn cảnh mà phải thích ứng thôi, trận đấu như thế này, người khác nhất định không muốn bỏ qua, đối với họ mà nói, đây là thời hoàng kim hiếm gặp trong giới đổ thạch.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status