Siêu cấp hoàng kim thủ

Chương 1294: Phân chia lợi ích!

Phân chia lợi ích!

Nhóm dịch: QuyVoThuong

- Lý Dương, các người có thể ra ngoài trước được không?

Đợi sau khi tất cả mọi người thu vũ khí, Hồ Hân mới mỉm cười hỏi bên trong một câu, cô đối với vị Cục trưởng Thường này và thái độ với người bên trong có cách biệt rõ ràng.

Cục trưởng Quách, Đội trưởng Lưu cùng nhìn nhau.

Hai người bọn họ đều không có bối cảnh gia thế gì, dựa vào năng lực của mình và quan hệ mới làm được vị trí này. Người như thế tất nhiên sẽ không ngốc, ngay từ đầu bọn họ còn cho rằng hậu trường của người bên trong chính là vị Thị trưởng trước mặt này cho nên mới lo lắng.

Nhưng hiện nay nghe khẩu khí của Thị trưởng, dường như không phải như vậy, hai người có chút mơ hồ.

- Người bên ngoài quá nhiều, để bọn họ giải tán hết!

Lý Dương còn chưa nói, Hải Đông kêu lên trước một tiếng. Bên ngoài có bộ phận cảnh sát đem vũ khí, tuy nhiên hiện nay thu lại, ai cũng không biết lát nữa sẽ có xung đột gì. Những người này không giải tán đi, anh ta thật sự không yên tâm để Lý Dương ra ngoài.

Lúc này anh ta cũng xem như nhìn rõ, Thị trưởng này hoàn toàn không thể trấn áp được trường hợp này.

- Tất cả giải tán, đều vây ở đây còn ra thể thống gì!

Hồ Hân quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Cục trưởng Thường, cục trưởng Thường vừa muốn nói, Cục trưởng Quách lén kéo anh ta lại.

Tròng mắt của Cục trưởng Thường này chuyển động, lập tức ra lệnh, khiến các người này đều giải tán trước. Dù sao đây là mệnh lệnh của Thị trưởng. Mệnh lệnh của Thị trưởng anh ta không thể không nghe. Nhưng sau đó có thể đưa ra ý kiến của mình.

Chỉ cần việc này đến bên Bí thư Thị uỷ, thậm chí đến Tỉnh uỷ, anh ta đều chiếm lý.

Cục trưởng Thường lầm bầm vừa hạ mệnh lệnh, trong Cục công an lại lướt nhanh đến một chiếc xe, từ trong xe đến một cô gái, lãi như điên đến bọn họ.

- Dương Dương, Dương Dương!

Cô gái này vừa chạy vừa gọi, Cục trưởng Thường thấy người này chạy đến thoáng sửng sốt, đầu mày của Hồ Hân bất giác nhíu lại.

- Mẹ!

Thấy nữ nhân này, Ngô Dương kia rất hờn tủi kêu to một tiếng, lập tức chạy ra ngoài.

Người chạy đến này chính là mẹ của Ngô Dương, phu nhân của Ngô thính trưởng. Phu nhân của Ngô thính trưởng từng là con cái quan lại. Cha của cô tuy lui về tuyến hai, hiện nay vẫn đảm nhiệm Phó chủ nhiệm của tỉnh Nhân Đại.

Trước khi đi Nhân Đại, ông từng làm phó chủ tịch tỉnh.

- Sao thế, ai đánh con, đánh thương con ở đâu?

Nữ nhân này trước tiên ôm chặt Ngô Dương một chút, lập tức lại đẩy con trai. Xem xét từ trên xuống dưới tỉ mỉ, vẻ mặt lo lắng.

Trông thấy cảnh này, Hồ Hân không nhịn được lắc đầu, con hư tại mẹ, Tiểu tử này có ngày hôm nay, có quan hệ đến cưng chiều của gia đình.

Nữ nhân vừa nói như vậy, Ngô Dương lập tức tỏ ra vô cùng hờn tủi nói:

- Là người trong này, hiện nay có người muốn thả các người đánh con.

Ngô Dương từ từ đem sự việc vừa xong, thêm thắt vào nói ra. Hắn ta nói tất cả đều có lợi cho mình, người bên trong vì có sự chiếu cố của Thị trưởng, rất nhanh được thả ra.

Không thể không nói, tiểu tử này diễn rất tốt, trong lúc miêu tả lại rơi mấy hạt nước mắt. Hắn ta thành người bị đặc biệt bóc lột áp bức. Lý Dương bên trong trái lại thành một người dựa vào có hậu trường làm quan, làm xằng làm bậy, không chuyện ác xấu xa nào không làm.

Nghe xong trần thuật của con trai, phổi nữ nhân rất nhanh bị tức.

Làm một người mẹ. Trước tiên cô tin tưởng con trai của mình. Nếu tin tưởng con trai, vậy Hồ Hân và Lý Dương bên trong đều trở thành kẻ xấu xa. Nếu con trai bị ức hiếp, cô thế nào phải lấy lại công bằng cho con mình.

- Thị trưởng Hồ, bà và người bên trong có quan hệ gì?

Trong lòng nữ nhân này không khách khí, trên miệng cũng không khách khí, đi thẳng đến trước mặt Hồ Hồ, hỏi thẳng một câu.

Ba của cô từng làm Thị trưởng, Bí thư thị uỷ, còn làm qua Phó chủ tịch Tỉnh. Hiện nay là Phó chủ nhiệm UBND, UBND có trách nhiệm giám giám sát chính quyền, tuy nói thực quyền không lớn, nhưng chút việc nhỏ này đối với ông cũng không vấn đề gì.

Cho nên lúc này cô hoàn toàn không sợ Hồ Hân, huống hồ, cô cho rằng lý đều ở một phía mình.

Sở dĩ vị Cục trưởng Thường kia nói không được lễ phép với Thị trưởng, cũng có nguyên nhân này, nữ nhân này họ Thường, chị gái của Cục trưởng Thường.

Hồ Hân lạnh lùng nhìn nữ nhân này một cái, quay đầu đi, căn bản không thèm đáp cô.

Trên đầu của Cục trưởng Quách ở bên cạnh toát mồ hôi lạnh. Anh ta cảm thấy hiện nay việc này không đúng, Thị trưởng Hồ nói chuyện với người bên trong rất dễ nghe rất ôn tồn. Người bên tỏng không ngờ còn chưa ra, quá đáng nhất là, Thị trưởng Hồ không ngờ không để ý, còn đứng ở đây, thậm chí không có bất mãn gì.

Điều này nói lên gì?

Điều này nói rõ hậu trường của người bên trong hoàn toàn không phải như bọn họ nghĩ, là một người khiến Thị trưởng cam tâm tình nguyện đứng đợi, nghĩ đến điểm này, Cục trưởng Quách và Đội trưởng Lưu đều có dự cảm không tốt.

- Ngươi đây là thái độ gì!

Thấy Hồ Hân không thèm quan tâm đến mình, nữ nhân đó lại thét lên.

Hồ Hân mạnh mẽ trừng mắt nhìn Cục trưởng Thường một cái:

- Đây là đâu? Hiện nay các người đang làm gì? Cục trưởng người rốt cuộc làm việc như thế nào?

- Thị trưởng Hồ, bà không thể nói như vậy, vị này là người nhà của bên bị hại!

Cục trưởng Thường cười hì hì một tiếng, bộ dáng rõ ràng rất bỉ ổi.

Hồ Hân nhíu nhíu mày, chán ghét nhìn vị Cục trưởng này một cái, dáng vẻ của Cục trưởng Thường hơn năm mươi tuổi, nhưng trên thực tế mới 45, sở dĩ tuổi thực tế kém nhiều như vậy, chính là vì tướng mạo này.

Hơn nữa, năng lực của người này có hạn, cho nên đến này mới là Cục trưởng công an, đây còn là tác dụng nâng đỡ của cha y và anh rể, nếu không thì Cục trưởng này cũng không làm được.

- Ngươi không nói ta quên mất, ngươi và cái gọi là “ người bị hại” cũng có quan hệ. án này, ngươi phải chăng nến tránh một chút?

Hồ Hân cười tủm tỉm nói một câu, trong mắt mang theo hàn quang, ba chữ người bị hãi cắn cắn rất nặng.

Cục trưởng Thường nhất thời sững sỡ ở đó, theo quy định, y quả thực nên tránh, càng không cần phải nói vừa nãy y còn bị giữ, cũng trở thành một trong người bị hại.

- Cục trưởng Quách, hiện nay án này lập tức giao cho ông làm, lập tức điều tra rõ ràng cho ta rốt cuộc việc như thế nào!

Hồ Hân chưa cho Cục trưởng Thường thời gian phản ứng, trực tiếp đoạt quyền lợi này, lý do của Cục trưởng Thường rất đầy đủ, Cục trưởng Thương cho dù không muốn, lúc này cũng không thể làm gì được.

Cục trưởng Quách ngược lại sửng sốt một lúc, sau đó mới gật đầu, hai chị em Cục trưởng Thường dám dương dương tự đắc với Thị trưởng, nhưng ông không dám.

Tuy nói ông cũng là người có quan hệ với Bí thư, nhưng mệnh lệnh của Thị trưởng phải nghe.

Bất đắc dĩ, Cục trưởng Quách đích thân hạ lệnh, bảo tất cả các người khác đều tránh ra. Lúc này đến trong phòng mời Lý Dương. Thái độ của Cục trưởng Quách này còn khách khí hơn vừa xong, hắn đã cảm thấy khác lạ.

- Két két!

Trong sân của cục công ân lại nhanh chóng lái đến mấy chiếc xe, Cục trưởng Thường vừa bị bác quyền, trong bung đang tràn ngập tức giận, trực tiếp quay đầu rống lên:

- Lái xe kiểu gì vậy, biết đây là đâu không? Người nào đứng ra làm hả, còn không cho ta xem là tên khốn nào….

Lời của Cục trưởng Thường này chỉ nói một nửa là im bặt, y đã nhìn rõ xe tiến vào, cùng với người trên xe vội vàng xuống.

Lần này tiến vào dẫn đầu là một chiếc xe Audi, xe này y hoàn toàn không xa lạ, xe số một của Bí thư Thị uỷ, đây là xe đặc biệt của Hoàng Thiên Kiệt.

Từ trên xe bước xuống chính là Hoàng Thiên Kiệt, còn có thư ký vội vàng xuống theo.

Sau khi thư ký này dời đi, chỉ đến nửa đường gặp Hoàng Thiên Kiệt, Hoàng Thiên Kiệt lòng như lửa đốt đều quên mất việc mình dặn thư ký,sau khi biết được Thị trưởng thật sự vì việc này mà đến, trong lòng càng thêm sốt ruột.

Nếu Thị trưởng xử lý tốt việc này, vậy còn có cơ hội cho hắn lộ mặt sao?

Vừa nghĩ đến điểm này, ruột gan Hoàng Thiên Kiệt đều nóng như lửa đốt.

Cơ hội lần này, trước tiên phải thuộc về hắn ta, hắn ta biết sớm hơn Thị trưởng, vì sơ xuất của hắn ta bỏ qua rồi, Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch Tỉnh đều coi trọng việc này, vì vậy, phải đích thân chạy đến nghĩ Hoàng Thiên Kiệt đều nhức đầu.

Đây là một lần cơ hội vô cùng quan trọng vô cùng tốt, không ngờ để Thị trưởng đoạt trước. Hiện nay hắn ta chỉ có thể nghĩ cách cứu giúp, sau khi xuống xe, hắn ta vội vàng đi lên trước, không quan tâm lời mắng chửi của Cục trưởng Thường vừa xong, xem như cho Cục trưởng Thường đầu hói tránh được một kiếp.

- Bí thư Hoàng!

Nhìn rõ người đến, lời nói tiếp theo của Cục trưởng Hoàng cũng nói không nên lời, cắm đầu chạy lại.

Nữ nhân kia và Ngô Dương cũng theo lại đó, Hoàng Thiên Kiệt sớm đã theo ông cụ của bọn họ, chính vì như vậy mới trở thành người của một phe, so với Thị trưởng, bọn họ mới là người một bên.

- Lý, Lý Dương đâu?

Hoàng Thiên Kiệt luôn không quan tâm đến mấy người bọn họ, sau khi nhìn Hồ Hân một cái, lập tức hỏi một câu.

- Ai?

Cục trưởng Thường nhất thời mở to hai mắt nhìn. Cái tên Lý Dương này y tất nhiên biết, chính là kẻ chủ mưu đánh cháu ngoại của hắn, vừa nãy còn giữ y.

Chỉ là y không hiểu, Bí thư Hoàng vì sao vừa đến đây liền hỏi Lý Dương, mà là không phải hỏi Thị trưởng.

Trong lòng y, còn cho rằng Bí thư Hoàng đến là chỗ dựa của y, gây phiền phức cho Thị trưởng. Người náy làm quan đến bước náy cũng xem như là một kỳ tài.

- Lý Dương, đúng rồi, ở Cục công an dường như còn có xung đột, chính vừa xong!

Hoàng Thiên Kiệt lòng như lửa đốt, lại hỏi một câu, đây là người Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch Tỉnh cũng đều quan tâm, sớm chút biểu hiện, y có thể đạt được nhiều điểm cũng càng nhiều.

- Người kia đánh cháu ngoại ta, giữ ta?

Cục trưởng Thường lẳng lặng nói, trong lòng Đội trưởng Lưu ở bên cạnh đã kinh sợ, người ngoài cuộc nhìn rõ, ông nhận ra, Bí thư cũng vì người trong này mà đến, hơn nữa là giúp người trong này.

Nếu không thì Bí thư sẽ không vội như vậy, đến đây liền hỏi ông.

Đội trưởng Lưu im lặng rụt đầu, trong lòng ông nghĩ lá việc vừa xong bù đắp như thế nào, vừa may Cục trưởng Quách khuyên Lý Dương ra giải quyết vấn đề không chú ý đến điểm này.

- Bí thư Hoàng, ông đến chậm rồi, tôi đã chỉ bảo người xử lí việc của Lý Dương!

Hồ Hân mỉm cười đi tới, bọn họ đều đang ở trong sân của cục công an, khoảng cách không xa lắm. Hoàng Thiên Kiệt nói lời này cô đều nghe thấy tất cả.

- Thị trưởng Hồ, nói như vậy cũng không đúng rồi, việc xảy ra ở Yết Dương. Tôi đều có trách nhiệm, cũng đều phải phụ trách!

Hoàng Thiên Kiệt cười cười, một câu lại lướt qua. Lời này cũng là nói với Hồ Hân. Hắn ta mới là cánh tay phải của Yết Dương, lá Bí thư thị uỷ của Yết Dương.

Ngoài ra còn lộ ra một điểm, việc này của hôm nay, hắn ta nhất định quản. Có lợi tuyệt đối không thể phân chia cho một mình Hồ Hân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status