Sủng ái của Bá thiếu: Bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu

Chương 572


Cô hơi bất ngờ và mở to đôi mắt, nhìn người đàn ông đang choàng khăn tắm từ trong phòng tắm bước ra, “anh tắm là chỉ để làm ướt người thôi sao?”

Sao nhanh thế!

Anh chỉ vội vàng tắm sơ mà thôi, với lại cô đang ở ngoài đợi anh, thì động tác của anh càng phải nhanh hơn nữa.

“Vậy thì tôi cũng đi tắm nữa” tuy cô đã thay váy nhưng vẫn chưa tắm rửa gì.

Vì cô cũng đã có suy nghĩ trước đó, nếu như cô ngủ thiếp đi trước khi Cảnh Thần Hạo đi ra, thì cô sẽ ở trong phòng tắm từ từ thư giãn cho đến khi anh ta ngủ say

Đại Boss ngồi xổm xuống đất, những chỉ được một chốc, gương mặt lạnh lùng bỗng nhiên nở một nụ cười nhẹ nhàng, “anh cũng cảm thấy lúc nãy tắm không sạch lắm, bà xã, chúng ta cùng tắm với nhau nhé!”

Bùi Nhiễm Nhiễm lẳng lặng nhìn anh đi vào, cô vội vàng nhảy từ trên giường xuống, “Cảnh Thần Hạo, anh tắm xong thì hãy đợi ở trên giường, em sẽ ra ngay thôi”

“Thật không?” anh không tin!

“Thật mà!”

“Anh giúp em!” anh tiếp tục tiến về phía cô.

Đôi mắt xinh đẹp của Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn anh, “em tay chân bình thường, không cần anh giúp đâu, ông xã anh cứ nằm trên giường mà chuẩn bị tư thế quyến rũ chờ em”

“Quyến rũ….”

“Ừm ừm!” cô gật đầu vơi gương mặt đầy hưng phấn, sau đó xoay người chạy ào vào phòng tắm.

Cô đi vào trong và đóng cửa lại.

Hiểu Hiểu đối với cô ấy thật sự tốt, phòng ngủ ở tầng dưới căn hộ của cô là to nhất, phòng của cô còn có một phòng tắm riêng, thậm chí Dương Dương Noãn Noãn còn độc chiếm luôn cả tầng trên của cô.

Nghĩ đến Lâm Trí Hiểu, cũng đã lâu không đến thăm cô ấy, cô ấy sắp sinh rồi, và sinh nhật của cô ấy cũng sắp đến.

Bụng cô ấy giờ rất to, chắc sẽ không tổ chức tiệc sinh nhật?

Đến lúc đó sẽ đi thăm cô ấy sau.

Cô ở trong phòng tắm từ từ thư giãn cũng đã hơn nửa tiếng, thật sự là không muốn ở trong phòng tắm nữa, đầu cũng đã gội rồi, không sấy khô thì cũng không ngủ được.

Có thể lúc này Cảnh Thần Hạo cũng đã ngủ rồi.

Cô tắt vòi sen, lau khô nước trên cơ thể xong cô mặc một choàng một chiếc khăn tắm.

Sau một giây, chân trơn trượt cô suýt bị ngã.

Chỉ nhìn thấy Cảnh Thần Hạo nằm trên giường, chiến khăn tắm chỉ che lên bộ phận nhạy cảm, anh ta giống như đang hôn mê để làm một vật phẩm hiến tế.

Đây có phải là truyền thuyết về tư thế quyến rũ?

Đánh giá thấp

Cô ngồi xuống bàn trang điểm, cầm lấy máy sấy tóc, và một nửa cơ thể của anh hiện lên trên gương, không thể phủ nhận rằng thật sự rất hấp dẫn, những nơi mờ mờ ảo ảo mới thật là thứ nguy hiểm nhất.

Anh hiển nhiên rất rõ đạo lý đó.

Nhưng người đang nằm xoay lưng về cô lại không có bất cứ động tịnh nào, ngay cả tiếng ồn của máy sấy tóc vẫn không làm anh ta thức giấc, xem ra có vẻ như đã ngủ say rồi.

Trong lòng cô cũng tịnh tâm lại phần nào, sấy xong tóc, cô đứng bên giường nhìn anh trong tư thế quyến rũ, tay phải kéo chiếc khăn tắm trên người anh ra.

Cô sờ độ ướt của chiếc khăn, Cảnh Thần Hạo đúng là không lau khô nước trên người mình, trực tiếp choàng khăn lên người mà đi ra, vẫn còn ẩm ướt đây.

Cô tỏ vẻ giận dỗi liếc nhìn anh, cô nhìn xem vị trí của mình sẽ nằm, sau đó tắt đèn phòng, cô chợt đỏ mặt, ném chiếc khăn tắm của anh xuống đất.

Cô nhẹ nhàng chậm rãi leo lên giường, sải bước chân rộng bước qua người anh.

Âm thầm lặng lẽ nằm xuống bên cạnh anh, khi vừa muốn kéo chiếc chăn về phía mình, một cơ thể rắn chắc chợt đè lên người cô, “bà xã, anh đợi em lâu lắm rồi….”

Giọng nói này chất chứa đầy sự uất ức.

“Ừm ừm, ngủ đi ngủ đi!” cô nhỏ nhẹ an ủi.

Chiếc khăn tắm của cô bị anh kéo ra, “em kéo khăn của anh ra, thì anh cũng phải kéo lại của em thế mới công bằng”

“Anh là loại người thích tranh luận sự công bằng hay sao?” tại sao cô lại không biết.

“Phải, nếu như đêm nay anh ngủ với em, thì đêm mai tới em ngủ với anh” lời nói ngọt ngào ấm áp của anh vọng vào tai cô, “Nhiễm Nhiễm, anh nhớ em!”

“Hôm nay anh đã nói rất nhiều lần rồi”

“Nhưng em lại không trả lời anh” anh nhớ cô, từng giờ từng khắc, từng phút từng giây.

Cô phải trả lời anh như thế nào đây?

Nói cô cũng rất nhớ anh sao?

“Ừm…” cô thở dài một cách nhỏ nhẹ, “tay của anh…”

“Nhiễm Nhiễm” anh hôn lên đôi môi một cách nồng nhiệt, tay anh ôm chặt eo cô.

Cô thật sự muốn kháng cự anh, cả ngày hôm nay anh đều có hành động này, nhưng ngay trong hoàn cảnh này mới chợt nhận ra, cô thật sự nhớ anh vô cùng, cơ thể và lý trí giờ đây cũng không thể kháng cự lại sự nồng nhiệt của anh.

Đã quá lâu không gần gũi anh, ban đầu cô có chút ngượng ngùng, thậm chí còn có cảm giác đau nhói.

“Nhẹ thôi, ông xã…”

Động tác của anh quả nhiên nhẹ nhàng lại, anh kề sát tai cô và thì thầm gọi tên cô, hơi thở ấm nóng của anh tiến sát vào người cô, cho đến khi anh thật sự trọn vẹn trong cô.

Cơ thể cả hai như hòa quyện vào nhau, cảm nhận được sự thay đổi cơ thể của cô ấy, anh cuốn theo cô nhịp nhàng và từ từ gia tăng tốc độ.

Cảm giác cuộc chiến của đêm tân hôn quả thật không sai, hai người quấn quýt trong chăn cùng nhau tận hưởng mặn nồng.

Ngày hôm sau, cơ thể sau một đêm bị vò xé khiến cô không muốn rời khỏi giường.

Cảm nhận được hơi thở của người nằm bên cạnh, cô nhè nhẹ trườn vào lòng anh thỏ thẻ, “cũng tại anh hết….”

Cảnh Thần Hạo cũng đã thức, thấy cô chủ động nằm vào lòng mình anh cảm thấy thật hạnh phúc, anh cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô, “hay là….hôm nay xin nghỉ phép thêm một ngày?”

“Không được, công việc của em dạo này rất bận” cô cố gắng đẩy anh ra, “tối qua là một sự cố, sau này không được phép tự ý đến tìm em nữa”

“Không tự ý, nhất định sẽ thông báo với bà xã trước khi đến” anh lại ôm chằm lấy cô, “bà xã, mỗi một ngày mới là một điều quý giá”

“Không được, em phải làm bữa sáng, Dương Dương Noãn Noãn cũng sắp dậy rồi” cô dùng chân đá anh một cái, “buông ra”

Hiện giờ muốn nói chuyện đường hoàng với anh cũng không được!

“Anh cảm thấy ở đây em thiếu một người giúp việc” anh không muốn cô quá vất vả.

“Không cần, em vẫn ổn” cô lắc đầu và vùng vẫy trong lòng anh, cuối cùng cô cũng rời khỏi giường.

Cảnh Thần Hạo nhìn thấy trên cơ thể cô đầy những dấu thâm hôn đậm nhạt, tâm trạng rất thích thú.

Bùi Nhiễm Nhiễm cũng cúi xuống nhìn cơ thể mình, kỳ thật khắp người cô đầy những dấu ấn.

Đáng ghét nhất là ….. trên cổ cô cũng có một dấu!

Cô quay đầu trợn mắt nhìn Cảnh Thần Hạo, “không được đến tìm em nữa!”

Thôi rồi, bà xã đã thật sự nổi giận, biết trước đừng để dấu vết trên cổ cô ấy, nhưng khi nhìn cơ thể cô đều là dấu ấn của anh, lại cảm thấy rất phấn khích.

Bùi Nhiễm Nhiễm thay áo xong rời khỏi phòng ngủ, suốt thời gian đó cô không nhìn đến Cảnh Thần Hạo.

Trong lúc đang dừng bữa sáng, cô rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của hai bảo bối trước mặt đang nhìn chằm chằm vào vết ấn trên cổ cô, cơn giận trong lòng cô lại bùng cháy.

Cảnh Thần Hạo ngồi bên cạnh cũng cảm nhận được sư tức giận của cô, anh âm thầm chịu đựng, bà xã không được vui, phải chủ động nhận lỗi thôi.

Sau đó, khi cô về phòng trang điểm, anh vội chạy theo cô nhận lỗi.

“Bà xã, đêm nay anh bảo đảm với em sẽ không như vậy nữa” anh đứng sau lưng Bùi Nhiễm Nhiễm, nhìn thấy cô đang thoa kem che khuyết điểm lên vết ấn trên cổ.

“Bà xã, cái này sử dụng nhiều không tốt cho da” Cảnh Thần Hạo nhìn động tác của cô, cảm thấy khó chịu khi những dấu ấn trên cơ thể cô từ từ bị che mờ đi.

“Không đâu, lúc trước em đã dùng phấn trang điểm rất dày mà da mặt vẫn không sao” giờ cô đang làm việc tại công ty mới, không muốn tạo ấn tượng không tốt đối với người khác.

Rõ ràng hôm qua cô xin nghỉ phép, nên nếu sau kỳ nghỉ phép lại đầy dấu hôn trên cơ thể như vậy, thật sự không biết phải nói sao.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status