Sủng mị

Chương 1188: Diệt vạn quân, tai nạn chủng tộc (3)


- Tạm thời không rõ, nhưng có người nhìn ra một người trong đo cực giống truy nã Triêu Lãnh Xuyên.

Cự Ưng trinh sát nói ra.

- Triêu Lãnh Xuyên, hừ hừ, thằng này thật sự muôn đi tìm chết mà, sai người đi thông tri Hùng vị!

Niếp Vân Tân nói ra.

- Vâng.

Cự Ưng trinh sát hành lễ xong thì nhảy lên người Cự Ưng, gió lốc nổi lên.

Bay vào trong không trung thì trong mây mù bỗng nhiên xuất hiện một đoàn đám mây đông nghịt, cẩn thận nhìn lại thì phát hiện có tới ba ngàn Cự Ưng.

Người quen thuộc tin tức về Hồn Minh cũng biết biết quân đoàn ba ngàn Cự Ưng này chính là quân thuộc trực thuộc Hùng Tá Luyện Duyên, mặc dù là sinh vật cấp Đế Hoàng đỉnh phong cũng không cách nào chống lại quân đoàn ba ngàn Cự Ưng vây công, đây là một trong những quân đoàn có tính chất uy hiếp chân chính của Hồn Minh!

Lúc này ba ngàn Cự Ưng này đang phân bố trên không thành Vạn Tượng, bao quát cả tòa thành thị này, một khi có bất kỳ dị động thì không chạy khỏi con mắt của bọn họ!

Đằng Lãng ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn qua thân ảnh cao lớn kia, lại nhìn qua đường đi huyết nhục giàn dụa kia, nhẹ khẽ thở dài nói:

- Tại sao lại chấp nhất như thế...

Đức lão Linh Sư đang nghe được dị biến tự giết lẫn nhau thì đầu tiên hắn nghĩ tới không phải là Triêu Lãnh Xuyên, mà là kỹ năng tai nạn chủng tộc hồn sủng Thất Tội Hồ của Sở Mộ.

Hắn nhớ rõ tại thành Thiên Hạ thì Sở Mộ cho Thất Tội Hồ thi triển kỹ năng khủng bố này.

Mà bây giờ quân đoàn bên ngoài thành Vạn Tượng đang trình diễn một màn chém giết tương tự, chuyện này có ý nghĩa ba người kia tuyệt đối có một người là Sở Mộ!

Địch nhân là một tòa thành thị, ở bên trong quân đoàn cấp thấp gần trăm vạn, quân đoàn cao cấp cũng có năm vạn, chỉ cần những quân đoàn này tiêu hao thể lực cũng đủ làm sinh vật cấp chúa tể ứng phó mệt mỏi, huống chi Hồn Minh còn có nhiều cường giả cấp chúa tể như vậy, chỉ dựa vào ba người mà bước vào tòa thành này thì Đức lão Linh Sư đã không biết nên nói cái gì.

...

Vạn Tượng Đàn, Cự Ưng trinh sát vỗ cánh bay đi, một lần nữa bay lên bầu trời tiến hành điều tra.

Hùng Thủ ở trong đại điện, Hùng Thủ cùng Đế Cơ đang ngồi trên cao quan sat bên dưới.

Phía dưới Hùng Thủ cùng Đế Cơ theo thứ tự là thiên tử Ngô Quảng, Hùng Tá Luyện Duyên, Hùng Mạt Mạch Lăng cùng với vương của Địa Hạ Cung Dịch Quân, còn có kẻ phản bội Lê Hồng!

Những người này không thể nghi ngờ là cường giả cấp chúa tể siêu phàm thoát tục, bất cứ người nào trong bọn họ dậm chân một cái cũng làm cho thiên hạ chấn động.

Trong cùng một hàng dùng Long Tuyệt cầm đầu, tổng cộng tám gã cường giả Tuyệt vị cùng một đám cường giả Thẩm vị cấp Đế Hoàng đỉnh phong, không có gì bất ngờ xảy ra thì mười sáu tuyệt sẽ sắp xếp lại một lần nữa!

Tiếp tục là ba mươi hai Ngấn vị và Thẩm vị, cùng với phần đông Hồn Hoàng trung lập hoặc quy hàng.

Những người này xuất hiện tại nơi này cũng là thế lực nồng cốt tương lai của Hồn Minh, thậm chí đã có người biết rõ mình đã thu hoạch được địa vị và lợi ích!

Lúc này trong đại điện tập trung tất cả nhân viên quan trọng của Hồn Minh, là một nhóm người mạnh nhất trong lĩnh vực nhân loại!

- Sở Phương Trần, Triêu Lãnh Xuyên... Xem ra lần này đã tới trễ rồi.

Hùng Thủ Viên Tuế chậm rãi đứng dậy, ánh mắt quét qua một đám cường giả thuần phục Hồn Minh.

- Hùng Thủ đại nhân, ta muốn đi ra ngoài đây, chờ lâu một ngày cũng cảm thấy khó chịu, không cần trì hoãn, chờ một chốc là không thích.

Địa Hạ Vương Dịch Quân đứng bên cạnh thiên tử Ngô Quảng tươi cười nói ra.

Hùng Thủ liếc mắt nhìn Dịch Quân, biết rõ tên Địa Hạ Vương này hiện giờ muốn thành lập uy vọng của mình.

- Triêu Lãnh Xuyên thì không đủ gây sợ, thực lực Sở Phương Trần không tầm thường, Luyện Duyên, Ngô Quảng, Lê Hồng, Mạch Lăng, bốn người các ngươi đi xem, Dịch Quân đi về phía minh chủ báo cáo việc này.

Hùng Thủ mở miệng nói ra.

- Hùng Thủ đại nhân, ngài thật sự để mặt tới Sở Phương Trần.

Dịch Quân nói ra.

Sở Phương Trần xuất hiện, Hùng Thủ lại cấp bốn gã chúa tể ra nghênh đón, đội hình như thế bắt ai mà không được?

Dịch Quân cũng không có cải lời, nhưng trong nội tâm có chút không thoải mái.

Hiện tại minh chủ đang ở trong cung điện của Tam đại cung điện, Dịch Quân biết rõ Hùng Thủ an bày như vậy là muốn mình đi vây giết đám người sắp ra khỏi thánh điện dưới đất.

Nhưng mà minh chủ Lăng Xiển ở chỗ này, chắc là không có cơ hội cho hắn ra tay.

- Hùng Thủ, theo ta thấy mặc dù chúng ta không ra tay, hắn cũng bị lực lượng quân đoàn trong thành khốn chết, làm gì vẽ vời cho thêm chuyện ra.

Mạch Lăng nói ra.

Mạch Lăng vừa mới dứt lời bỗng nhiên một Cự Ưng trinh sát bước nhanh vào trong đại điện, sau đó phủ phục trên mặt đất, có chút sợ hãi nói ra:

- Điện hạ, đại nhân, chúng ta... Quân đoàn cấp thấp bên ngoài thành của chúng ta đã bị diệt!

Lời này làm cho đám cường giả Ngấn vị, Thẩm vị, Tuyệt vị, Hoang vị lộ ra vẻ kinh ngạc!

Mặc dù nói cấp chúa tể xác thực có thể dễ dàng làm cho quân đoàn cấp thấp tan thành mây khói, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại diệt quân đoàn năm vạn, loại tốc độ đồ sát này quá kinh khủng rồi.

Mưa bụi mênh mông, con đường ngoại thành hiện giờ hoàn toàn ngâm trong biển máu, máu đỏ bắt mắt làm cho người ở trên hình đài nhìn xuống thấy rõ ràng.

Cơn mưa làm bọn họ tuyệt vọng, người bị kéo lên hình đài này phần lớn là cao tầng của Tam đại cung điện, bọn họ mang theo sỉ nhục chiến bại quỳ ở nơi này, nhìn qua màn mưa mông lung trước mặt, ngẩng đầu nhìn qua lưỡi búa bức người, bọn họ đã không còn ôm bất cứ cơ hội nào cả.

Nhưng mà từ góc độ của ba người kia mà nhìn, nhìn thấy ba người bọn họ đi trên con đường máu về phía trước, nhìn qua bọn họ đối mặt với quân đoàn năm vạn lại không có ý sợ hãi nào, nhìn qua con đường của bọn họ đi chỉ còn lại biển máu thì rung động trong lòng của những người trên hình đài thật kịch liệt!

Ánh mắt càng ngày càng mơ hồ, mặt mũi đầy nước mưa cùng nước mắt dung hợp với nhau, Đằng Lãng nhìn qua thân ảnh của ba người kia, lại cảm giác yết hầu của mình như có thứ gì đó ngăn chặn lại.

- Sở huynh đệ, Triêu thái tử, Diệp huynh đệ...

Đằng Lãng đã nói không ra lời, hắn không biết ba người này rốt cuộc lấy dũng khí ở nơi nào mà đối mặt với thiên quân vạn mã, đối mặt cường giả Hồn Minh, cả ngoại thành đầy máu tươi đã nói rõ quyết tâm của bọn họ rồi.

Tiếu nguyên lão, lão ẩn sĩ, Dương trưởng lão là những thế hệ trước bị ấn trên hình đài, bọn họ dùng ánh mắt không dám tin nhìn qua ba người đang đi trên con đường máu tươi, bọn họ đã không biết nên thở dài bọn họ lấy trứng chọi đá hay thán phục ý chí chiến đấu chết cũng không sờn này!

- Ù ù ù ù long ~~~~~~~~~~~~~~

Bỗng nhiên cả hình đài xuất hiện run lắc nhè nhẹ.

Loại run lắc này từ xa tới gần, từ trên trời tiếp cận mà không ngừng run rẩy!

Mọi người ngẩng đầu, phát hiện chân trời của màn mưa lúc này xuất hiện thú triều!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status