Tạo hóa Tiên Đế

Chương 224: Thần Phù Kinh (2)


Long Hoàng liếc mắt nhìn hắn, có chút khinh thường nói:

- Liền ngươi còn thể chất thiên tài? Ta nhổ vào! Ngươi bất quá là phàm thể bình thường nhất rác rưởi nhất, nếu không phải ngươi tu luyện kinh văn pháp quyết thật sự quá lợi hại, ngay cả ta cũng nhìn không thấu, hơn nữa có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp Bản Nguyên chi lực tẩy lễ, tiểu tử ngươi có thể đạt đến tu vi hiện tại mới lạ!

Khương Tư Nam bị chẹn họng, trong nội tâm hận đến nghiến răng, dứt khoát không hề phản ứng Long Hoàng.

- Lý Kim Long, nói cách khác, ngươi tu luyện Thần Phù kinh này cần thôn phệ đại lượng linh phù cùng Linh Thạch?

Khương Tư Nam hỏi.

Lý Kim Long có chút bất đắc dĩ nói:

- Hẳn là như vậy!

Hắn hôm nay luyện chế những linh phù kia, phần lớn là hắn từ trong huyệt mộ thôn phệ, tất cả có thể ngưng tụ ra, nhưng mà linh phù chi đạo, là một trong bốn Đại Đạo phụ trợ của Tu Chân, đủ loại linh phù đâu chỉ ngàn vạn?

Nếu đến hậu kỳ hắn tìm không thấy linh phù đến thôn phệ, tu vi của mình chỉ sợ sẽ trì trệ không tiến.

- Cái này dễ thôi, đón lấy!

Khương Tư Nam trực tiếp đem tin tức linh phù dưới Ngũ phẩm trong Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, tất cả đều phục chế đến một viên ngọc phù, ném cho Lý Kim Long.

Trong Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, tin tức luyện chế linh phù là trân quý cùng huyền ảo bực nào, tuy chỉ có một chút chủng loại linh phù trụ cột, nhưng mà khoảng chừng mấy vạn loại, đầy đủ Lý Kim Long tìm hiểu một thời gian dài.

Về phần tin tức linh phù trên Ngũ phẩm, cảnh giới của hắn bây giờ còn không đạt được, tiếp xúc không đến.

- Thể chất của ngươi có chút đặc thù, không nên lãng phí, hảo hảo học tập thoáng một phát, luyện chế ra lại cắn nuốt, tốc độ tu hành liền bay nhanh!

Khương Tư Nam khẽ cười nói.

Lý Kim Long chứng kiến tin tức trong ngọc phù, hai mắt lập tức tỏa ánh sáng, vô cùng đại hỉ, vẻ mặt nịnh nọt nói:

- Đa tạ Thiếu gia ban thưởng, chờ ta luyện chế ra đại lượng linh phù, sẽ vì thiếu gia mở đường, đến lúc đó mặc địch nhân mạnh như thế nào, một đống linh phù ném qua, trực tiếp đuổi giết!

Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, nghĩ tới trường hợp như vậy, lập tức cười hắc hắc, cảm giác như vậy có lẽ rất thoải mái.

Trong lúc bất tri bất giác, hai người đã bay đến Đại Hoang Sơn.

Đại Hoang Sơn mạch có vô số ngọn núi mọc lên san sát như rừng, cổ thụ che trời, lão đằng vờn quanh, hơn nữa thỉnh thoảng có Hoang Thú cường đại gào thét, huyết khí xông lên trời, để lộ ra một cỗ Hồng Hoang ý cảnh bao la mờ mịt.

Sau khi được Lý Kim Long gia trì Liễm Tức phù, Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long một bên bay đi, một bên tra xét địa đồ, tìm kiếm vị trí Linh Thạch mạch khoáng.

- Chỗ địa phương Linh Thạch mạch khoáng, hẳn là trong một sơn cốc, hơn nữa bị ba ngọn núi hình kiếm dốc đứng quay chung quanh, ngọn núi kiếm hình, hơn nữa là ba tòa rất tương tự, có lẽ rất dễ tìm mới đúng a?

Khương Tư Nam thì thào tự nói, hắn và Lý Kim Long đã xâm nhập hơn 1000 dặm, tìm mấy canh giờ, còn không có tìm được vị trí Linh Thạch mạch khoáng trên bản đồ ghi lại.

Chung quanh Hoang Thú gào rú càng ngày càng kịch liệt, thanh như lôi chấn, để cho hư không rung động lắc lư, ngọn núi lay động, có rất nhiều Hoang Thú Thất phẩm, Bát phẩm thậm chí là Cửu phẩm qua lại.

- Ồ? Thiếu gia, có phải chỗ đó hay không!

Lý Kim Long bỗng nhiên ánh mắt lóe lên, nhìn một ngọn núi nói.

Ở phía trước có một ngọn núi cao mấy trăm trượng, cùng chung quanh hơn một ngàn trượng thậm chí cao mấy ngàn trượng so sánh, là không đáng chú ý như vậy.

Nó xanh um tươi tốt, bị cổ thụ che đậy, ở trong núi thấp thoáng tầm đó, để lộ ra một tia ý cảnh không đồng dạng.

Ngọn sơn phong này chỉ cao hơn năm trăm trượng, nhưng lại cực kỳ dốc đứng, thoạt nhìn như một thanh thần kiếm, xuyên thẳng hư không.

Hơn nữa bên cạnh nó còn có hai ngọn núi cùng nó cực kỳ tương tự, đều cao hơn năm trăm trượng, như thần kiếm dốc đứng, ba ngọn núi hiện lên xu thế Tam Tài, đột nhiên xem xét không dễ làm người khác chú ý, nhưng mà càng xem càng cảm thấy có một loại khí tức kỳ lạ lưu chuyển ra.

- Đúng vậy, có lẽ chính là chỗ này!

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam hiện lên một tia kinh hỉ, lúc trước hắn chỉ lo quan sát những ngọn núi cực lớn, lại không có chú ý ngọn núi nhỏ, không nghĩ tới lại bị Lý Kim Long tìm được.

Hai người đứng ở trên Vân Hà, bay đến chính giữa ba ngọn núi, phát hiện phía dưới là một sơn cốc diện tích hơn 10 dặm, cực kỳ u tĩnh, có một mảnh trúc lâm xanh tươi, một dòng suối xuyên qua trúc lâm, chảy về phương xa.

Khương Tư Nam cẩn thận so sánh địa đồ, phát hiện đánh dấu lấy Hỏa Linh Thạch mạch khoáng là ở trong lòng đất.

- Chúng ta trước đi điều tra thoáng một phát, nhìn xem phải chăng thật sự có Hỏa Linh Thạch!

Khương Tư Nam nói với Lý Kim Long, hai người chậm rãi rơi vào trong sơn cốc.

Trong sơn cốc yên tĩnh, có từng ánh mặt trời xuyên thấu qua khe hở của cổ thụ che trời, chiếu xuống, nhỏ vụn mà ôn hòa, trong sơn cốc cũng không có một tia hàn ý, ngược lại có một loại ôn nhuận ấm áp, cùng bên ngoài trời đông giá rét bất đồng, ở đây như đặt mình trong một mảnh xuân quang.

- Tiểu tử, không cần nhìn, ở đây nhất định là Hỏa Linh Thạch mạch khoáng, ba ngọn núi này hiện lên xu thế Tam Tài, chính là một Tam Tài tụ sát trận tự nhiên, hơn nữa nhìn hướng đi của địa mạch, tụ tập phía dưới chính là hỏa mạch, trải qua vô số năm biến hóa, tạo thành Hỏa Linh Thạch mạch khoáng, nhưng mà cụ thể chứa đựng dung lượng bao nhiêu, liền cần ngươi cẩn thận dò xét!

Thanh âm lười biếng của Long Hoàng truyền tới.

Trong nội tâm Khương Tư Nam vui vẻ, liền vội vàng hỏi:

- Tiền bối, tòa Linh Thạch mạch khoáng này cửa vào ở đâu? Ta nên từ nơi nào ra tay?

Long Hoàng cười hắc hắc nói:

- Tiểu tử, thời điểm dùng đến lão tử hô lão tử tiền bối, thời điểm không dùng đến lão tử, lão tử liền là lưu manh Long, xú xà, ta như thế nào phát hiện tiểu tử ngươi so với lão tử còn vô sỉ hơn nhỉ?

Khương Tư Nam không để ý Long Hoàng châm chọc khiêu khích, nghiêm mặt khẽ cười nói:

- Sao có thể chứ? Long Hoàng tiền bối, nhà có một lão như có một bảo, lão nhân gia ngài kiến thức rộng rãi, thần thông quảng đại, chỉ điểm tiểu tử tìm được Linh Thạch mạch khoáng, đối với ngài cũng có chỗ tốt không phải sao?

Long Hoàng hừ hừ một tiếng, dương dương đắc ý nói:

- Biết rõ là tốt rồi, về sau phải hiểu được tôn kính trưởng bối. Các ngươi đi lên phía trước hơn một ngàn trượng, ở giữa ngọn núi thứ nhất cùng ngọn núi thứ hai tầm đó dừng lại!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status