Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 147: Huyết cấm và. . Quỷ Keo kiệt.



 

Nửa tháng, thời gian đã rất gấp gáp.

Nếu Bạch Nhạc chỉ muốn trốn đi tránh nguy hiểm, ở lại nơi này tất nhiên xem như là lựa chọn không tồi, nhưng nếu chỉ cầu tự bảo vệ mình, hắn việc gì phải làm ra chuyện lớn như vậy, vỗ mông rời khỏi Thanh Châu là được.

Hiện tại vấn đề thực sự khốn nhiễu Bạch Nhạc là... Hắn nên làm gì với Tô Nhan?

Thấy Bạch Nhạc trầm mặc, Tô Nhan rất nhanh cũng ý thức được nguy hiểm,

- Ta có thể lập huyết thệ, tuyệt không tiết lộ nửa về chuyện của ngươi.

Cắn chặt răng, Tô Nhan trực tiếp mở miệng nói.

Nghe thấy huyết thệ, Bạch Nhạc cũng không khỏi hơi ngẩn ra, lập tức nhớ tới, lúc trước khi Âm Dương Quỷ Đồng gặp phải Dạ Nhận, cũng lập huyết thệ để làm tin, nói như vậy, chắc cũng có chút đáng tin.

Có điều, chỉ không tiết lộ tin tức của mình, vẫn còn lâu mới đủ!

Lập tức, trong mắt Bạch Nhạc hiện lên một tia tinh mang,

- Nếu ta bảo ngươi  phản khỏi Huyết Ảnh Ma Tông... Ngươi cũng chịu à?

Phản tông?

Hai chữ này lọt vào tai , trong lòng Tô Nhan run lên, lập tức cười khổ,

- Không được! Không phải ta không chịu, lúc trước khi bái vào Huyết Ảnh Ma Tông, trong cơ thể bị để lại có huyết cấm. Chỉ cần dám phản tông, một ý niệm của Phá Nam Phi có thể khiến cấm chế phản phệ, khiến máu toàn thân của ta sôi trào, cháy hết tới một giọt tinh huyết cuối cùng trong cơ thể mà chết.

- Nhiên Huyết Thuật?

Nghe thấy máu toàn thân sôi trào, cơ hồ là lập tức, Bạch Nhạc nghĩ tới Nhiên Huyết Thuật của Huyết Ảnh Ma Tông.

- Không sai!

Gật đầu, Tô Nhan giải thích,

- Bản thân Nhiên Huyết Thuật chính là từ trong một môn huyết cấm này diễn hóa ra, mỗi một đệ tử của Huyết Ảnh Ma Tông đều biết Nhiên Huyết Thuật, chính bởi vì, đó vốn chính là thủ đoạn để tông môn chế hành chúng ta.

Nói đến đây, Bạch Nhạc không khỏi hết biến sắc.

Lúc trước hắn không biết những cái này, sau khi giết chết sau khi, cảm thấy Nhiên Huyết Thuật thú vị, lại cũng tu thành Nhiên Huyết Thuật, chẳng lẽ, cái này ngược lại là hố to tự mình đào ra cho mình à?

Không đúng!

Lập tức, Bạch Nhạc lại nhận ra không đúng, với thực lực hiện giờ của mình, cho dù là vì tu luyện Nhiên Huyết Thuật mà trúng cấm chế của đối phương, cũng không có đạo lý lại không thể phát hiện mới đúng.

- Cấm chế gì, cho ta xem.

Bất động thanh sắc, Bạch Nhạc thản nhiên mở miệng nói.

Tô Nhan cũng không nghi ngờ hắn, tâm niệm khẽ động, trực tiếp thi triển ra Nhiên Huyết Thuật, lập tức, da trên người Tô Nhan đột nhiên xuất hiện một mạch lạc màu máu, yêu dị mà khủng bố.

- Bắt đầu từ lúc bước vào Linh Phủ cảnh, mỗi một đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đều phải tu hành Nhiên Huyết Thuật, mà thực lực càng mạnh, lực lượng cấm chế trong cơ thể lại càng mạnh... Trừ khi có một ngày có thể bước vào Tinh Cung cảnh, nếu không vĩnh viễn không thể thoát khỏi sự trói buộc của huyết.

Nhìn văn lộ màu máu đáng sợ trên cánh tay Tô Nhan, ánh mắt Bạch Nhạc hơi nghiêm lại, phất tay, đặt lên trên cổ tay Tô Nhan, ma khí thuận thế vươn vào trong cơ thể Tô Nhan, trong phút chốc, Bạch Nhạc liền cảm nhận được rõ ràng lực lượng trong văn lộ màu máu đó.

- Thì ra là thế.

Tâm niệm xoay chuyển, Bạch Nhạc lập tức hiểu ra.

Trong Nhiên Huyết Thuật quả nhiên là ẩn chứa tai họa.

Cái gọi là Nhiên Huyết Thuật, kỳ thật bản thân chính là một loại thủ đoạn cấm chế, chỉ khi Huyết Ảnh Ma Tông truyền thụ cho đệ tử, chỉ truyền da lông, lại không truyền bản chất! Thế là, loại Nhiên Huyết Thuật này thường ngày tất nhiên dùng tốt, nhưng một khi đối địch với Huyết Ảnh Ma Tông, sẽ trở thành bom hẹn giờ chôn trong cơ thể, căn bản không chịu sự khống chế của mình!

Nếu đổi lại là người khác, một khi không biết mà tu luyện Nhiên Huyết Thuật, tất nhiên sẽ mơ hồ bị cấm chế khống chế, chờ khi có phản ứng, lại đã không kịp, nhưng Bạch Nhạc là ngoại lệ duy nhất.

Đương nhiên, ngoại lệ này cũng không phải nói hắn thông minh hơn người khác, có thể hiểu rõ sự  huyền bí của Nhiên Huyết Thuật, mà là vì... Thông Thiên Ma Công!

Đặc điểm lớn nhất của Thông Thiên Ma Công chính là cắn nuốt tất cả lực lượng.

Cái gọi là huyết cấm này, đối với người khác có lẽ là đáng sợ, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, căn bản lại không có bất kỳ tác dụng gì, trong Thông Thiên Ma Công không ngừng vận hành, tự nhiên sẽ cắn nuốt cỗ lực lượng này, thậm chí ngay cả Bạch Nhạc cũng không thể nhận thấy.

Nhất là sau khi Bạch Nhạc tu luyện Thông Thiên Ma Thể, trong cơ thể lại không thể có chút tỳ vết, làm sao có thể là cấm chế bởi vì tu luyện Nhiên Huyết Thuật mà xuất hiện có khả năng làm ảnh hưởng.

Hiểu rõ được điểm này, Bạch Nhạc lập tức yên tâm.

- Nếu ta nói... Ta có thể giúp ngươi hóa giải trong cơ thể trong cơ thể thì sao?

Nhướn mày, Bạch Nhạc thản nhiên hỏi ngược lại.

- Điều đó là không có khả năng!

Không hề nghĩ ngợi, Tô Nhan trực tiếp phủ nhận,

- Trừ khi là cường giả Tinh Cung cảnh xuất thủ, cường hành phá giải cấm, nếu không, căn bản không thể hóa giải, tuy ngươi mạnh, nhưng chung quy vẫn chưa bước vào Tinh Cung.

- Thế à?

Khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh, cơ hồ là là đồng thời, Bạch Nhạc đột nhiên thi triển ra Nhiên Huyết Thuật giống hệt.

Tinh huyết trong cơ thể nháy mắt liền bốc cháy, nhưng mà vươn tay ra, da trên người Bạch Nhạc căn bản không có bất kỳ điều gì khác thường, đừng nói là mạch lạc màu máu đáng sợ đó, ngay cả một chút dấu vết màu máu cũng không có, trơn bóng như ngọc.

Lập tức, Tô Nhan đột nhiên trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm cánh tay Bạch Nhạc, lại không nói ra được nửa chữ.

Chỉ có người bị huyết cấm khống chế, mới biết đó là chuyện đáng sợ cỡ nào.

Tinh huyết và ma công toàn thân liên hệ chặt chẽ, căn bản không thể giãy ra, chỉ cần tinh huyết trong cơ thể chưa cháy hết, huyết cấm giống như giòi trong xương mu bàn chân, căn bản không hất ra được.

Trên thực tế, năm đó sở dĩ Huyết Ảnh Ma Tông có thể tung hoành Thanh Châu, trên trình độ rất lớn là bởi vì sự  tồn tại của huyết cấm, dẫn tới đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông căn bản không thể cãi lại ý chí của tông môn, cho dù biết rõ là đi chịu chết, cũng chỉ có thể kiên trì mà làm.

Nhiều năm như vậy trôi qua, trước giờ chưa nghe nói tới bất kỳ người nào dưới Tinh Cung cảnh có thể hóa giải cấm, điều này quả thực là làm đảo lộn nhận thức của nàng ta.

Nhưng mà, rất nhanh Tô Nhan triệt để có phản ứng.

Đối phương rốt cuộc là làm thế nào, căn bản không quan trọng, thực sự quan trọng là đối phương đích xác có năng lực hóa giải uy hiếp của huyết cấm, đối với nàng ta mà nói, thế là đủ rồi.

Nhiều năm như vậy trôi qua, nàng ta nghĩ hết biện pháp, cũng không thể thoát khỏi Huyết Ảnh Ma Tông, chính bởi vì sự tồn tại của huyết cấm.

Mà hiện tại, ác mộng nhiều năm này không ngờ thật sự có biện pháp xua đi, bảo nàng ta làm sao có thể không kích động.

Lập tức, Tô Nhan khom người quỳ gối,

- Chỉ cần công tử có thể giúp ta hóa giải huyết cấm, Tô Nhan mặc cho ngài sử dụng, không một câu oán hận.

Nhìn thấy bộ dạng không hề giả bộ của Tô Nhan lúc này, trong lòng Bạch Nhạc cũng theo đó mà thả lỏng, lúc trước hắn còn đang do dự không biết nên khống chế Tô Nhan thế nào, hiện giờ xem ra, không cần phí tâm tư nữa.

- Nửa tháng sau, ta sẽ lại đến gặp ngươi... Chỉ cần ngươi làm việc dưa theo phân phó của ta, đến lúc đó ta tất nhiên sẽ giải trừ huyết giúp ngươi.

- Ngươi muốn ngăn cản huyết tế?

Trong nháy mắt Tô Nhan liền đoán được dụng ý của Bạch Nhạc.

- Không sai!

Lần này Bạch Nhạc cũng không hề giấu diếm, thẳng thắn thừa nhận,

- Cổ Hiên đó đã lợi hại như vậy, chẳng lẽ lại có thể để mặc hắn bước vào Tinh Cung cảnh à?

- Ngươi cần ta làm gì?

Rất nhanh Tô Nhan liền bình tĩnh, chỉ cần có thể hóa giải cấm, nàng ta không bận tâm huyết tế có thể thành công hay không.

- Giúp ta bảo hộ Bạch Nhạc.

Liếc Tô Nhan một cái, Bạch Nhạc thản nhiên nói,

- Còn  nữa... Diệt trừ Huyết Ảnh Ma Tông.

Đây là lần đầu tiên Bạch Nhạc không hề che giấu nói ra mục đích của hắn.

Trước giờ không có hợp tác với Huyết Ảnh Ma Tông, càng không cần bàn điều kiện, lần này hắn bị cuốn vào trong đó, muốn diệt trừ Huyết Ảnh Ma Tông báo thù, chỉ vậy mà thôi.

Diệt trừ Huyết Ảnh Ma Tông!

Nghe thấy một câu này, dù là Tô Nhan đã có chuẩn bị tâm lý nhất định, cũng vẫn bị Bạch Nhạc khiến cho giật nảy mình.

Cơ hồ theo bản năng, Tô Nhan thấy đối phương điên rồi.

Đừng nói, đối phương vẫn chưa bước vào Tinh Cung cảnh, cho dù quả thật là cường giả Tinh Cung cảnh, muốn diệt trừ Huyết Ảnh Ma Tông, cũng là người si nói mộng.

Bắt đầu từ lúc Huyết Ảnh Ma Tông hoành hành Thanh Châu, tất cả tông môn của Thanh Châu đều muốn diệt trừ Huyết Ảnh Ma Tông, thậm chí tông môn Địa cấp Thất Tinh Tông đó cũng bị cuốn vào trong đó, nhưng, nhiều năm như vậy trôi qua... Lại có ai thật sự làm gì được Huyết Ảnh Ma Tông không?

Nhưng, lập tức trong nháy mắt Tô Nhan lại có phản ứng.

Nếu một mình Bạch Nhạc th tất nhiên là không có khả năng thành công, nhưng nếu phía sau đối phương thực sự có cự kình ma đạo làm chỗ dựa thì sao?

Những năm gần đây, chính đạo tất nhiên không làm gì được Huyết Ảnh Ma Tông, nhưng nếu là cự kình ma đạo muốn diệt trừ Huyết Ảnh Ma Tông, vậy chưa chắc đã khó khăn như vậy.

Nội tình trong đây, nàng ta tất nhiên khó có thể lý giải, có điều, cũng không cần lý giải.

Chỉ cần đi theo, đối phương rồi sẽ có cơ hội thấy rõ át chủ bài của đối phương.

Huống chi, nàng ta cũng chưa chắc phải liều tới cùng, hiện giờ tạm thời cứ nói gì nghe nấy, làm ra bộ dạng nhu thuận, một khi đợi được đối phương giải trừ huyết giúp mình, lập tức có thể bứt ra.

Mặc kệ hắn là thân phận gì, mặc kệ vì sao hắn muốn sống chết với Huyết Ảnh Ma Tông, đều không có liên quan gì tới nàng ta.

Nghĩ tới đây, Tô Nhan lập tức ngoan ngoãn đáp ứng,

- Công tử yên tâm, tiểu Nhan nhất định sẽ dốc hết toàn lực, không phụ kỳ vọng của công tử.

Dường như lại nghĩ tới gì đó, Bạch Nhạc mở miệng nói,

- Đúng rồi, vì huyết tế, chắc cũng chuẩn bị không ít linh thạch chứ? Đưa hết những linh thạch này cho ta.

Huyết tế một tòa trấn nhỏ, cho dù là có pháp trận, vậy tuyệt đối cũng không phải chỉ dựa vào thực lực của Tô Nhan là có thể điều động, tất phải có linh lực để cung cấp, mới có thể hoàn thành.

Hiện giờ Bạch Nhạc bởi vì tu luyện Thông Thiên Ma Thể, đã nghèo tới kêu vang, có loại cơ hội cướp đoạt này, làm sao lại sẽ bỏ qua.

Cho dù là Tô Nhan, cũng hoàn toàn không ngờ, Bạch Nhạc lại ngay cả chút linh thạch này cũng không buông tha, đây quả thực là muốn đào sâu ba thước.

Đã nói là bối cảnh kinh người, thậm chí sau lưng có cự kình ma đạo làm chỗ dựa cơ mà? Không ngờ ngay cả chút lợi nhỏ như vậy cũng bận tâm.

Hay bản tính của tên này chính là keo kiệt như vậy?

Trái phải gì thì huyết tế cũng không làm được, vốn Tô Nhan vẫn muốn tự mình lén lút lấy đi những linh thạch này, lại không ngờ một câu của Bạch Nhạc đã cướp đi hết rồi.

Nghĩ đến còn phải dựa vào đối phương để giúp nàng ta xóa huyết tế, cho dù Tô Nhan có oán thầm thế nào cũng không thể cự tuyệt, đành phải ngoan ngoãn đáp ứng.

Hơn một ngàn linh thạch, khi đưa ra, Tô Nhan quả thực là tim nhỏ máu, những cái này vốn đều là linh thạch của nàng ta.

Nếu không phải nghĩ đến khẳng định không đánh lại đối phương, Tô Nhan có thế nào cũng phải bóp chết tên hỗn đản keo kiệt này.

Hiện tại đổi ý, trở về cáo trạng, bán đứng tên quỷ keo kiệt này thì liệu có còn kịp không?

 

 

 

 
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status