Thần tọa

Chương 1180: Nguy như chồng trứng (2)


Tôn Ất sắc mặt tái nhợt như giấy, trong con mắt rõ ràng lóe ra một loại sợ hãi. Sau lưng thành quả chiến đấu cực lớn kia ẩn chứa nguy cơ cực lớn có thể đến bất cứ lúc nào.

- Cái gì?!

Lâm Hi thần sắc chấn động, giật mình nhìn Tôn Ất.

Nhưng mà Tôn Ất chỉ lắc đầu, không nói gì, đang cùng đầu Địa Ngục "Chuẩn Ma Hoàng" đáng sợ kia hai mặt tương đối. Tôn Ất hiểu rất rõ, các sư huynh đệ bên trong "Thời Không Chủ Thành" phải đối mặt với địch nhân đáng sợ dạng nào. -- không phải những Ác Ma số lượng cực nhiều kia, cũng không phải những yêu ma thực lực tương đương, đối thủ chân chính, là đầu "Chuẩn Ma Hoàng" cường đại nhất kia.

"Thời Không Diệt Ma Đại Trận" cũng không phải vạn năng, tuy rằng rút ra lực lượng trong "Không gian đứt gãy" khiến cho lực lượng của nó khổng lồ không thể tưởng tượng nổi, nhưng sau khi sử dụng về sau, đoạn thời gian làm lạnh dài dòng buồn chán lại là một vấn đề chí mạng.

Đã không có uy hiếp của "Thời Không Diệt Ma Đại Trận", đầu "Chuẩn Ma Hoàng" kia cũng không còn chướng ngại gì nữa.

Đã xong, đã xong,... Tất cả đều đã xong!

Tôn Ất trong nội tâm một mảnh tro tàn.

- Ha ha ha...

Sau một lát yên lặng, quả nhiên, từ một mặt khác của chiến trường phát ra một hồi cười dài kinh thiên, đắc ý mà lãnh huyết, chấn khiến cho toàn bộ thiên địa đều dao động.

Đông!

Tiếng cười đột nhiên dừng lại, Địa Ngục "Chuẩn Ma Hoàng" Tạp Tạp Lạc Tư "Đông" một tiếng, trùng trùng điệp điệp tiến lên trước một bước, toàn bộ chiến trường lập tức đều lay động dưới chân hắn.

- Không có tầng thần thông cấm chế kia, ta xem các ngươi còn có gì để ngăn cản ta nữa...

"Tạp Tạp Lạc Tư" cười dài nói.

Giữa không trung, vài tên trưởng lão Thần Tiêu Tông sắc mặt đều dị thường khó coi.

Năng lượng mà "Thời Không Diệt Ma Đại Trận" phóng thích kinh thiên động địa, không người nào có thể kháng cự, nhưng thời gian dành dụm năng lượng lại cực lâu. Điểm này, bọn hắn há lại không biết.

Chẳng qua tình huống lúc đó, nếu không dùng đến thì chỉ sợ tất cả đệ tử Thần Tiêu Tông đều sẽ bị giết hầu như không còn, mấy ngàn đệ tử không thể nào ngăn trở đại quân mênh mông bát ngát, do Ác Ma, Thứ Yêu Ma, yêu ma tạo thành được. Mà nếu như tất cả những đệ tử này chết rồi, "Thời Không Chủ Thành" cuối cùng vẫn không thể kiên trì được.

Đầu Địa Ngục Chuẩn Ma Hoàng này từ lúc vừa mới bắt đầu đã đánh chủ ý, lợi dụng Ác Ma mênh mông để buộc bọn họ phải sử dụng trận pháp.

- Đáng giận!

Trên bầu trời, Cạnh Kỹ trưởng lão hung hăng mắng một tiếng.

Trong thiên địa, thanh âm của Địa Ngục Chuẩn Ma Hoàng "Tạp Tạp Lạc Tư" vẫn vang vọng:

-... Tuyệt vọng đi, run rẩy dưới lực lượng của ta đi, tử vong chính là kết cục duy nhất của các ngươi!

Ầm ầm!

Thanh âm vừa dứt, Tạp Tạp Lạc Tư trùng trùng điệp điệp một cước đạp trên mặt đất, dưới chân hắn đại địa vỡ ra, hình thành một vòng xoáy cự đại, một cổ ma khí cường hoành từ trong đó phóng lên trời.

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều cảm thấy một cổ áp lực cường đại, tựa hồ có cái gì đó khủng bố muốn từ dưới đất đi ra vậy.

- Đó là cái gì?

- Hắn đang làm gì thế?

... Một đám chân truyền đệ tử nhìn qua xa xa nói.

- Không tốt!

Lâm Hi hơi cảm ứng, lập tức thay đổi sắc mặt:

- Hắn đang triệu hoán yêu ma của Địa Ngục Đại Thế Giới!

"Cái gì! "

Lời vừa nói ra, mọi người lập tức thần sắc đại biến.

"Tạp Tạp Lạc Tư" quả thực đang triệu hoán Địa Ngục quân đoàn của hắn, dưới chân của hắn, cũng không phải chỉ là đại địa vỡ ra đơn giản như vậy, mà là vạch tìm hư không, đả thông một "Không gian thông đạo" đi thông vào sâu trong không gian.

Phanh!

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người ở đây, một đầu Ma Vương cực lớn từ dưới đất đi ra, đùi tráng kiện, trùng trùng điệp điệp đạp dưới mặt đất, đứng bên cạnh đầu "Chuẩn Ma Hoàng" kia.

- Không tốt!

- Là một đầu Địa Ngục Ma Vương!

Vài tên trưởng lão Thần Tiêu Tông trước kia còn cố gắng giữ tỉnh táo, lúc nhìn thấy đầu "Yêu ma chi Vương" ma khí kinh thiên kia lập tức đại biến, rốt cuộc không cách nào giữ vững bình tĩnh được nữa.

Nhưng tất cả vẫn chưa bắt đầu, thanh âm ù ù không dứt bên tai, bầu trời Ma Vân cuồn cuộn, tất cả Địa Ngục Yêu Ma cường đại liên tiếp không ngừng từ dưới đất đi ra, đứng thẳng bên cạnh Tạp Tạp Lạc Tư, ánh mắt sâu kín kia, dưới bầu trời lờ mờ chiếu sáng khiến người phải run sợ.

- Không! --

Trông thấy ngày càng nhiều Địa Ngục Yêu Ma, liên tục không ngừng từ dưới đất đi ra, tất cả đệ tử Thần Tiêu Tông sắc mặt đều trầm xuống.

Một đầu "Chuẩn Ma Hoàng" đã khó có thể đối phó, giờ lại xuất hiện một đầu Ma Vương, còn các yêu ma cường đại khác, vừa nhìn đã biết đều là hạng chém giết ra từ trong núi thây biển máu rồi.

Đội hình như vậy, đã đủ để san "Thời Không Chủ Thành" thành bình địa, dù cho các đệ tử Tiên Đạo có lạc quan hơn đi nữa thì lúc này đều cảm thấy cực kỳ áp lực.

Ti!

Một hồi thanh âm hít hơi lạnh, tử vong khí tức đậm đặc đến tột đỉnh, một đám đệ tử Thần Tiêu Tông sắc mặt như tờ giấy.

- Sát! --

Tạp Tạp Lạc Tư đứng sửng trên vùng đất, một ngón tay chỉ "Thời Không Chủ Thành" ở xa xa, thần sắc vô cùng lãnh tuấn, trong tích tắc này, nhiệt độ toàn bộ không gian bỗng nhiên một mảnh khắc nghiệt.

- Ngăn không được sao?

Trong mắt Lâm Hi thoáng hiện một tia thần sắc ảm đạm, trong nội tâm một mảnh trầm trọng. Vận mệnh cuối cùng "Thời Không Chủ Thành" sẽ được quyết định ngay một khắc sau.

Lâm Hi nắm chặt "Lôi hệ thiết bàn" và "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" trong ngực, hắn cũng không ngờ rằng, cục diện nguy cấp này sẽ đến nhanh như vậy.

Trận chiến này không phải hắn có thể xen vào, hắn cũng chỉ có lực tự bảo vệ mình thôi. Nếu có thể, Lâm Hi hy vọng có thể bảo trì các đệ tử Thần Tiêu Tông, bảo tồn thực lực của Thần Tiêu Tông.

Chỉ là tất cả cái này, đều không do hắn quyết định.

- Lạc anh sư tỷ, Chu sư huynh, Tôn sư huynh..., theo sát ta.

Lâm Hi nhìn trái phải một cái liền nói, không chân chính đến một khắc cuối cùng, thật sự không cách nào ngăn cản nữa thì Lâm Hi cũng sẽ không dễ dàng buông tha. Chạy trốn chỉ là hạ sách bất đắc dĩ thôi!

Oanh!

Thiên Địa lôi minh, Ác Ma đại quân hạo hạo đãng đãng, phối hợp với rất nhiều yêu ma các cấp bậc cùng đánh tới "Thời Không Chủ Thành".

- Không có cách nào rồi, chỉ có thể liều chết đánh một trận.

Chu Thiên Hoàng đứng dậy, trên mặt hiện ra một loại quyết tuyệt.

Những người khác cũng nhao nhao nhìn qua phía trước, ánh mắt quyết tuyệt. Chiến đấu đến bước này rồi đã không phải vấn đề thắng bại nữa, mà là vấn đề sinh tử, muốn sinh tồn, nhất định phải liều chết đánh một trận.

- Mà thôi, liều lần cuối cùng đi.

Lâm Hi nhìn qua xa xa, trong nội tâm yên lặng nói.

Theo Địa Ngục Ác Ma đại quân tới gần, ở giữa thiên địa cuồng phong gào thét, cho dù đã quyết định liều một trận, nhưng cảm giác được áp lực từ đám yêu ma cường đại kia, tất cả mọi người vẫn nhịn không được sắc mặt tái nhợt.

Oanh!

Bỗng nhiên ngay lúc đó, một đạo quang cầu đen kịt nổ bung trong chiến trường, tiếp theo là được kình khí vô cùng vô tận nổ tung lên, bắn khắp tứ phương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status