Thiểm hôn kiều thê

Chương 23: Tôi là chồng em, nên sẽ chăm sóc em



Cố Tĩnh Trạch chỉ cho cô xem một cái nút, rồi nói: “Có gì không tiện di chuyển thì cứ ấn vào đây, sẽ có người hầu đến giúp em.”

Đây là lần đầu anh giảng giải cho cô về cái này, ở đây đã lâu mà cô vẫn chưa biết, cô cảm thán nhìn cái nút đầu giường: “Người có tiền sướng quá nhỉ, dù nằm bất động ở trên giường cũng không lo chết đói.”

Cố Tĩnh Trạch nhìn cô: “Em hiện tại cũng là người có tiền rồi.”

“Có sao?” Lâm Triệt hỏi ngược lại.

Cố Tĩnh Trạch nói: “Em có một người chồng có tiền, thì đương nhiên là người có tiền.”

Lâm Triệt chợt cảm thấy ấm áp, nhưng tự nhiên nghĩ đến tương lai mấy năm về sau, suy ngẫm một chút rồi nói: “Mà thôi đi, lỡ sống quen kiểu này, mốt mà ly hôn thì tôi lại không chịu khổ được thì thế nào!”

Cố Tĩnh Trạch bất đắc dĩ nhìn cô: “Em đúng là suy nghĩ xa thật.”

Lâm Triệt: “Đương nhiên!”

Cố Tĩnh Trạch nghĩ nghĩ một chút, nhìn cô nói: “Em yên tâm, sau khi ly hôn tôi sẽ cho em một số tiền, không để em phải sống cực khổ.”

Lâm Triệt nghe xong không khỏi cười cười: “Đến lúc đó rồi tính.”

Lúc này người hầu gõ cửa vào phòng, là Cố Tĩnh Trạch đã dặn người hầu đi lấy dầu xoa bóp tới, quả nhiên người hầu mang đến rất nhanh. Khi Lâm Triệt còn đang cảm thán sự sung sướng của người có tiền, thì Cố Tĩnh Trạch đã ngồi xổm xuống, nâng chân của cô lên.

Lâm Triệt hết hồn, vội giãy giụa nói: “Không cần không cần đâu, tôi tự làm được mà!”

“Đừng nhúc nhích.” Cố Tĩnh Trạch nhíu mày, ngẩng đầu hung hăng nhìn cô gái lộn xộn này rồi nói tiếp: “Đã bị ngã thì phải ngoan ngoãn!”

Lâm Triệt đành ngồi yên, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh cầm dầu xoa bóp cho cô, ngón tay thon dài tinh tế nhẹ nhàng chà xát mắt cá chân của cô, trong lòng cô không khỏi cảm thấy ấm áp. Thật lòng mà nói người đàn ông này quả thật rất đẹp trai, cả bộ dáng ngồi xổm cũng quá mê người.

Lâm Triệt không khỏi cười cười, nói: “Tôi có thể tự xoa bóp cho mình được.”

“Cả việc được người khác chăm sóc mà em cũng không quen sao?” Anh ngẩng đầu lên hỏi.

Lâm Triệt: “Đúng vậy, tôi đã quen tự chăm sóc mình rồi.”

Đôi mắt thâm thuý của Cố Tĩnh Trạch nhìn cô thật sâu: “Tôi là chồng của em, hợp đồng cũng nói rất rõ ràng, trừ việc chúng ta không can thiệp vào cuộc sống của đối phương, còn lại thì sẽ giống như những cặp vợ chồng bình thường.”

Lâm Triệt mỉm cười nhìn anh, bỗng nhiên cô cảm thấy thật ra kết hôn với anh cũng không có gì không tốt, tuy rằng trong lòng anh đã có người thương, nhưng những ngày ở cạnh anh chính là khoảng thời gian an nhàn nhất.

Cố Tĩnh Trạch cẩn thận xoa bóp bằng thảo dược cho cô, tuy vóc dáng của cô khá cao nhưng thân thể lại rất nhẹ, thời điểm bồng cô lên thì anh cảm giác được người cô rất gầy, giờ nhìn thấy đôi chân thon thả mảnh mai thì càng cảm nhận rõ ràng hơn, hai bàn chân của cô nho nhỏ lả lướt đáng yêu, ngón chân rất mượt mà.

Khi ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua, bỗng dưng trong lòng anh hơi tê tê dại dại một chút…

Lâm Triệt thấy động tác của Cố Tĩnh Trạch hơi chậm lại, cúi đầu hỏi: “Sao vậy, có gì sao?”

Cố Tĩnh Trạch ngẩng đầu lên: “À… không có gì, xong rồi.” Sau đó rời ánh mắt khỏi chân cô, đứng dậy ra ngoài.

Lâm Triệt cúi đầu nhìn vết thương, Cố Tĩnh Trạch đúng là người rất chu đáo cẩn thận, trong lòng cô hơi say say. Cũng may vết thương chỉ bầm nhẹ, nên ngày hôm sau cô lại có thể tung tăng nhảy nhót.

Bộ phim truyền hình bắt đầu bấm máy quay, Lâm Triệt từ sớm đã đến phim trường. Sau khi cô thay đổi trang phục diễn thì các diễn viên khác cũng lục đục tới nơi. Cố Tĩnh Dư là một siêu sao, tự nhiên là người xuất hiện sau cùng, anh vừa đến thì đã có một đống trợ lý đi theo hầu hạ.

Một trợ lý nhỏ ngây ngốc nhìn theo: “Cố Tĩnh Dư nhìn ở bên ngoài còn đẹp trai hơn cả trên tivi nữa kìa!”

“Đúng vậy, người thật càng nhìn càng đẹp, ánh mắt cũng quá mê người!” Một người khác đồng tình.

Lâm Triệt ngẩng đầu nhìn thoáng qua, cũng cảm thấy Cố Tĩnh Dư rất tuấn tú, gien của Cố gia quả nhiên quá xuất sắc.

Không lâu sau đã đến cảnh quay của Lâm Triệt, cô vội vàng vén váy lên chạy đến. Đóng phim cổ trang thật phiền, nhất là khâu quần áo, khiến người khác đi lại luôn cảm thấy khó khăn. Lâm Triệt lật đật chạy, không cẩn thận dẫm lên thứ gì đó.

“Ai nha, cô dám đạp lên váy của chị Phỉ Nhiên!” Thanh âm kêu lên khiến Lâm Triệt giật mình.

Lâm Triệt phản ứng quay lại, thì nhìn thấy Mộc Phỉ Nhiên cười nói: “Không sao.”

Lâm Triệt liền nói: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, chị Phỉ Nhiên!”

Mộc Phỉ Nhiên nhìn Lâm Triệt: “Em chính là diễn viên mới đóng vai Trần Ý Hàm?”

Lâm Triệt: “Đúng vậy, chị Phỉ Nhiên.”

Mộc Phỉ Nhiên nhẹ nhàng cười, vỗ vỗ bả vai Lâm Triệt: “Không tệ, chị đánh giá em rất cao đó, cố lên!”

Được động viên, Lâm Triệt lập tức nở nụ cười tươi rói: “Cảm ơn chị Phỉ Nhiên!”

Mộc Phỉ Nhiên rời đi sau đó với trợ lý, lập tức có người xầm xì phía sau Lâm Triệt: “Cô bất cẩn quá đó, cũng may Mộc Phỉ Nhiên là người dễ tính và thân thiện.”

Lâm Triệt gật gật đầu nói: “Đúng vậy, tính tình chị ấy thật dễ chịu.”

Lâm Triệt nhanh chóng hoàn thành cảnh quay, bởi vì mới bắt đầu nên các cảnh quay rất ngắn, cô tự trở về chỗ tìm một cái ghế dựa nghỉ ngơi. Cô chỉ là một diễn viên nhỏ nên sẽ không có phòng nghỉ riêng, cũng không có trợ lý hay người đại diện nào chăm sóc cả, nhưng ngồi một chỗ nghỉ ngơi cũng thật nhẹ nhàng, chỉ đơn giản là xem kịch bản để hiểu thêm cốt truyện.

Cố Tĩnh Dư thực hiện xong cảnh quay, xoay người lại thì nhìn thấy Lâm Triệt ngồi một chỗ, bộ dáng nghiêm túc cúi đầu xem kịch bản.

Anh phất tay gọi trợ lý lại: “Không cần đi phòng nghỉ, chỗ này cũng được rồi, đem cho tôi một cái ghế dựa để tôi ngồi đó.”

Trợ lý sửng sốt, nói: “Tĩnh Dư, chỗ đó là khu nghỉ ngơi của mấy diễn viên phụ mà?”

“Tôi là diễn viên thì không được nghỉ ở đó sao? Nói anh đi thì cứ đi, hỏi nhiều làm gì?” Cố Tĩnh Dư vừa nói vừa bước đi.

“Này, Lâm Triệt?” Anh cúi đầu gọi.

Lâm Triệt ngẩng đầu nhìn thấy Cố Tĩnh Dư, hơi giật mình liền gọi: “Tĩnh Dư tiền bối…”

“Ai da, đừng đứng lên, không cần không cần! Ngồi xuống đi, chúng ta sắp có cảnh quay chung, nên tôi đến để tập với em một chút.” Cố Tĩnh Dư hóm hỉnh nói.

“À, được, nhưng là cảnh diễn lát nữa sao?” Cố nhớ rõ cảnh quay chung sẽ là cảnh vào ngày mai cơ mà?

Cố Tĩnh Dư mỉm cười, gật đầu: “Đúng, đúng lúc có thời gian rảnh, có thể hôm nay sẽ quay nhiều cảnh hơn.”

Lâm Triệt cũng không nghi ngờ, liền cầm kịch bản ra xem.

Edited & beta by Airy

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status