Thiểm hôn kiều thê

Chương 34: Không phải nói là không giận sao?



Du Mẫn Mẫn đành nói: “Thôi được rồi, dù sao truyện đã vậy thì công ty sẽ nghĩ cách xử lý scandal này cho em, nhưng thời gian này em phải chú ý mỗi lần ra ngoài.”

Lâm Triệt thở dài một hơi rồi nói: “Được được, em biết mà…”

Thấy dáng vẻ khổ sở của Lâm Triệt, Du Mẫn Mẫn không khỏi bật cười: “Người khác muốn mà không được, em phải biết có scandal tình ái với Cố Tĩnh Dư là ước mơ của bao người, em có được chính là phúc khí rồi còn gì?”

“Chị Du, vậy là chị không thấy em đang bị mắng nhiếc trên mạng như thế nào rồi…” Những hình ảnh cô tự sướng khoe trên weibo đã bị dân cư mạng chê bai không tiếc lời, nào là xấu xí, phẫu thuật thẩm mỹ quá độ, không xứng với Cố Tĩnh Dư của bọn họ…

Quả thật là tức chết mà!

Du Mẫn Mẫn cười cười, nói tiếp: “Không chừng đây là chiêu thức lăng xê của đoàn phim, trước khi phim truyền hình được công chiếu thì thường sẽ có đợt quảng bá, để tạo hiệu ứng thì bao giờ cũng có vài tin đồn thú vị!”

Lâm Triệt vô ngữ nói: “Vậy cũng phải nói với em trước một tiếng chứ?”

Du Mẫn Mẫn: “Đương nhiên không nói được, hơn nữa em có đi hỏi thì chẳng ai nhận đâu, đoàn phim và diễn viên chính là quan hệ lợi ích với nhau, sao có thể ngồi đó nói đạo nghĩa tình cảm được. Ngộ nhỡ nói ra em không chịu hợp tác thì sao, được rồi, trước mắt em về nghỉ ngơi đi, không cần đi lung tung đâu.”

Lâm Triệt nghe xong, đành phải ngoan ngoãn trở về, mọi chuyện phải chờ công ty an bài rồi tuỳ cơ ứng biến. Suốt vài ngày sau đó cô đều ở nhà, nằm vất vưởng trên giường với vẻ mặt chán nản chẳng muốn làm gì.

Cố Tĩnh Trạch về nhà thấy Lâm Triệt nằm rút trên giường thì thắc mắc: “Lâm Triệt, vì sao em không đến đoàn phim đi, không phải vết thương đã lành rồi sao?”

Lúc về nhà anh đã nghe Hồ quản gia báo lại, nói thiếu phu nhân một hai đòi phải đến đoàn phim làm việc, không thuyết phục được nên mới căn dặn vệ sĩ âm thầm đi theo bảo vệ. Anh nghe vậy nên mới đến phòng ngủ tìm cô, vừa mở cửa đã thấy cô nằm dang chân trên giường theo hình chữ X, thậm chí phần trang phục lót bên trong với viền hoa nhỏ xíu còn he hé lộ ra ngoài, thêm vào làn da mịn màng trắng nõn càng thêm đốt cháy mắt người khác.

Yết hầu Cố Tĩnh Trạch khẽ động, nhíu mày nhìn cô: “Này, em có thể nằm ý tứ chút không?”

Lâm Triệt lười nhác trả lời: “Sao phải ý tứ, ở trong nhà của mình mà còn phải để ý hình tượng sao, mệt quá đi!”

Cố Tĩnh Trạch nhìn quanh, liền lấy một tấm thảm ném lên người cô, che đậy cảnh xuân nóng bỏng đang lộ ra ngoài.

Lâm Triệt vùng vằng xoay người: “Làm gì vậy, nóng quá đi!”

Cố Tĩnh Trạch quay đầu đi: “Nếu em muốn quyến rũ tôi thì ít nhất cũng nên chọn một cái quần lót khác.”

Lâm Triệt sửng sốt nhìn lại mình, cô đang mặc một cái quần đùi khá rộng nên để lộ quần lót nhỏ bên trong, tức khắc ngượng ngùng kéo quần kín lại, ngẩng mặt chống chế: “Làm gì ghê vậy, đâu phải chưa từng thấy?”

Cố Tĩnh Trạch cười cười, hơi tiến gần lại nhìn gương mặt nhỏ nhắn trắng hồng của Lâm Triệt: “Ý em là sau này lúc nào thích thì tôi cứ nhìn?”

“Tôi… tôi… tôi không phải ý đó?” Lâm Triệt hoảng hốt lùi lại.

Ý cười của Cố Tĩnh Trạch càng lớn hơn, bộ dạng của cô làm anh thấy rất thú vị, đột nhiên nhìn lại quản gia đang ở cửa, giống như có chuyện cần nói, vậy nên anh liền đi ra ngoài.

Ở bên ngoài, Tần Hạo đang chờ ở thư phòng, Cố Tĩnh Trạch bước tới hỏi: “Có việc?”

Vẻ mặt Tần Hạo hơi khó xử, do dự một lúc mới nói: “Thiếu gia, thiếu phu nhân bị dính một scandal…”

Ánh mắt Cố Tĩnh Trạch hơi ngưng trọng: “Scandal gì?”

Tần Hạo đưa một tờ báo cho Cố Tĩnh Trạch, tin tức động trời chính là tình yêu bí ẩn của Cố Tĩnh Dư, đang rung động vì một diễn viên mới trong làng giải trí là Lâm Triệt, cả một câu chuyện được tô vẽ rất cảm động lòng người.

Cố Tĩnh Trạch bình thường rất ít khi chú ý đến giới giải trí nên anh thường không xem tin tức, bây giờ mới để ý tới, tin nóng hổi lại là Cố Tĩnh Dư và thiếu phu nhân của anh…

Tần Hạo: “Tam thiếu và thiếu phu nhân hình như cùng đóng chung một bộ phim truyền hình do Cố thị đầu tư, có lẽ họ quen biết nhau từ bộ phim này.”

Cố Tĩnh Trạch cúi đầu nói: “Để tờ báo lại, cậu ra ngoài đi.”

Tần Hạo nghe vậy vội vàng lui ra.

Lâm Triệt nghỉ ngơi một lúc chán chê liền bước ra phòng khách mở tivi xem, vừa bấm chuyển kênh giải trí thì lại nghe đến scandal của cô và Cố Tĩnh Dư. Nội dung chính nói về Cố Tĩnh Dư đang đóng một bộ phim truyền hình, đáng ngạc nhiên là anh lại không có tình ái gì với vai chính Mộc Phỉ Nhiên, mà lại có tin đồn tình cảm với một nữ diễn viên mới. Nhưng các phóng viên chẳng thu được câu trả lời nào từ Cố Tĩnh Dư, nên câu chuyện vẫn không rõ thật giả.

Lâm Triệt thở dài một hơi, lấy tay đỡ trán, ôi phóng viên nói thế này là có ý tứ gì, chẳng lẽ có tai tiếng với cô là tự hạ thấp tư cách sao?

Cô bấm nút chuyển kênh thì liền nghe một thanh âm trầm trầm vang lên từ phía sau: “Thấy tôi đến thì chuyển kênh?”

Quay lại nhìn Cố Tĩnh Trạch đang bước đến, Lâm Triệt vội nói: “Hả… anh nói cái này sao?”

Gương mặt tuấn tú trở nên thâm trầm, ánh mắt nhìn Lâm Triệt thật sâu, tuỳ ý ngồi xuống và mở tờ báo xem lướt qua: “Đúng vậy, em có gì muốn nói không?”

Lâm Triệt vội vàng giải thích: “Chuyện này không phải tôi cố tình đâu, chẳng biết do tên phóng viên nào thích vẽ chuyện linh tinh nữa, làm sao có khả năng chứ? Tôi và Cố Tĩnh Dư biết nhau chưa bao lâu, đâu có thân thiết gì lắm!”

Cố Tĩnh Trạch nhìn thoáng qua cô: “Chỉ là một scandal?”

Ánh mắt anh ý vị không rõ ràng, nhưng Lâm Triệt vẫn vội vàng gật gật đầu, trong lòng thầm cảm thấy Cố Tĩnh Trạch nhất định không vui,  cũng đúng, bỗng dưng dính tai tiếng với Cố Tĩnh Dư em trai của anh… anh vui mới là lạ!

“Thật xin lỗi nha Cố Tĩnh Trạch, tôi không phải cố ý đâu, tôi biết chúng ta đã kết hôn, dù chỉ là một cuộc hôn nhân hợp đồng, nhưng đã nói sẽ chịu trách nhiệm về danh dự của đối phương, tôi cũng sợ chuyện này ảnh hưởng đến hình ảnh gia đình anh, làm anh phải giải thích với mọi người. Cái này là do đoàn phim tính tạo ra scandal lăng xê bộ phim thôi, chẳng liên quan gì đến chúng tôi hết, cũng không biết sao lại thành ra như vậy…” Lâm Triệt lí nhí giải thích.

Sắc mặt Cố Tinh Trạch càng thâm trầm hơn, ánh mắt âm u làm người khác không rõ anh đang nghĩ gì.

Lâm Triệt thấy vậy liền nói: “Được rồi được rồi, tôi sẽ đi giải thích, là tôi gây ra chuyện thì tôi sẽ giải thích với gia đình anh, tuyệt đối không làm phiền anh. Tôi cũng không phải cố ý đâu, lần sau tôi sẽ cẩn thận hơn để không gây phiền phức cho anh. Chuyện này ở công ty đã có người phụ trách an bài rồi, hơn nữa tôi tin chắc Cố Tĩnh Dư không thích tai tiếng đâu, nên anh ta chắc chắn sẽ xử lý. Anh không cần lo, một thời gian nữa là chẳng ai nhắc tới nữa.”

“Ừ, tôi không tức giận làm gì, giới giải trí không phải đều như vậy sao?” Cố Tĩnh Trạch nói xong liền đứng lên. Dù miệng nói vậy nhưng ánh mắt lại sắc bén liếc nhìn cô một cái, lạnh lùng quay đầu rời khỏi.

Không phải nói là không giận sao…?

Lâm Triệt ngồi ngây ngốc một chỗ mà thấy lòng thật phức tạp.

Edited & beta by Airy

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status