Thiểm hôn kiều thê

Chương 4: Không nguyện ý kết hôn



Giọng nói lãnh đạm vang lên: “Chúng ta cần nói chuyện một chút.”

Lâm Triệt hoài nghi ngẩng đầu nhìn: “Sao anh tìm được tôi?”

Cô bước lên xe của anh, ngồi bên cạnh nhìn nét mặt nghiêng nghiêng hoàn mỹ, cảm thấy người đàn ông này đúng là rất tuấn tú, có điều… người thì đẹp trai mà tính tình cổ quái quá.

Anh không nhìn đến cô, ánh mắt lạnh lùng: “Cho cô bao nhiêu tiền thì cô đồng ý kết hôn với tôi?”

“Cái gì?” Cô không nghe lầm chứ…

Anh thẳng thắn: “Nếu giữa chúng ta đã xảy ra truyện không thể quay lại được, kết hôn là cách giải quyết trách nhiệm với cô.”

“Ha hả, không cần đâu!” Lâm Triệt cảm thấy người đàn ông này giống như đang nói đùa.

Anh quay đầu lại nhìn, dường như hiểu được cô đang nghĩ gì: “Tôi không có đùa, tôi cần cô kết hôn với tôi, nếu cô đồng ý thì chúng ta lập tức đi đăng ký kết hôn, tôi khuyên cô nên nắm bắt lấy cơ hội khó có được này.”

Lâm Triệt vô ngữ mà nở nụ cười nhìn người đàn ông trước mặt, anh nói cứ như cô sẽ rất vinh dự nếu kết hôn với anh. Nhưng mà anh đâu phải đại minh tinh Cố Tĩnh Dư, nếu có thể kết hôn với Cố Tĩnh Dư thì cô không cần phải mất mười năm phấn đấu cũng sẽ được mọi người biết đến.

“Kết hôn với anh thì tôi được gì?” Lâm Triệt hỏi.

Ánh mắt Cố Tĩnh Trạch trở nên phản cảm: “Trở thành vợ của tôi, cô có thể thoải mái chi tiêu mọi thứ dưới danh nghĩa của tôi, chỗ ở cũng sẽ được tôi lo chu toàn. Tôi sẽ không can thiệp việc cô có bạn trai hay yêu thích ai khác, nếu cô đồng ý thì sau khi ly hôn tôi đảm bảo chu cấp cho cô một khoản tiền không nhỏ, là người thì không ai chê tiền cả. Hơn nữa nếu có gặp phiền toái gì, tôi sẽ giúp cô xử lý. Tin tôi đi, cuộc hôn nhân này với cô chỉ có lợi vô hại, cô sẽ không phải hối hận.”

Lâm Triệt nghe xong, càng cảm thấy đề nghị này y như một trò đùa khôi hài, nhưng điều kiện cuối cùng làm trong lòng cô khẽ dao động. Đúng vậy, nếu kết hôn thì cô không cần trở về Lâm gia, càng không cần gả cho tên ngốc Trình gia kia.

Nhưng, anh thật sự có thể giúp cô sao?

“Ý của anh là sau chúng ta vẫn có thể ly hôn?” Lâm Triệt muốn xác nhận lại lần nữa.

Chưa kết hôn đã nghĩ đến chuyện ly hôn? Nhưng cũng đúng, cuộc hôn nhân bắt nguồn từ lợi ích đôi bên thì phải suy xét mọi thứ là điều cần thiết.

Cố Tĩnh Trạch gật đầu: “Đúng vậy, đến thời điểm tôi quyết định ly hôn, cô chỉ cần phối hợp tốt là được, tôi sẽ tìm một lý do thích hợp để không ảnh hưởng danh dự của cô. Chỉ là tôi muốn nhắc nhở cô, hôn nhân của chúng ta chỉ là một hợp đồng, đừng ảo tưởng gì ở tôi.”

“Này, anh thật bất lịch sự, ai ảo tưởng gì ở anh!” Lâm Triệt không thể nhịn được nữa.

Cố Tĩnh Trạch kéo cửa xe Porsche ra: “Tôi không tính sống đến già với cô, nên không cần lịch sự.”

“Nhưng anh có chắc thật sự muốn kết hôn? Tôi và anh chỉ vừa gặp mặt, căn bản hai bên không biết gì về nhau.” Lâm Triệt vẫn nghi ngờ.

Cố Tĩnh Trạch nhìn cô gái ngây ngốc trước mặt: “Còn muốn biết gì? Trên người cô có chỗ nào tôi chưa biết?”

“Anh…!” Lâm Triệt nhớ đến chuyện phát sinh tối qua mà mặt đỏ bừng: “Việc đó không phải chỉ do mình tôi sai, tôi đã giải thích rồi mà!”

Rốt cuộc dù sao cô vẫn là phái nữ, ít nhiều sẽ phải ngượng ngùng đối với chuyện như thế này, cô tức giận trừng mắt nhìn Cố Tĩnh Trạch mà nghiến răng nghiến lợi.

Cố Tĩnh Trạch quay đầu đi: “Được, từ sau tôi sẽ không nhắc lại chuyện này, tôi cam đoan với cô việc kết hôn này tôi đã suy nghĩ rất kỹ. Nếu cô trở thành vợ tôi thì tôi sẽ tôn trọng cô, tận lực làm cuộc sống chung của cả hai trở nên thoải mái. Tôi không có ý định lừa hôn cô, nếu đã quyết định kết hôn thì tôi rất nghiêm túc.”

Cố Tĩnh Trạch có một gương mặt lãnh đạm, tư thái ung dung cao quý, khí chất thanh lãnh, làm người đối diện có một cảm giác ưa nhìn. Có lẽ vì lý do này, Lâm Triệt nghĩ lại kết hôn với anh thì không có gì là không tốt.

Im lặng một lúc, cô gật gật đầu.

Cố Tĩnh Trạch trầm mặc, lẳng lặng phất tay ra hiệu cho tài xế khởi động xe.

Việc ký kết trên đơn đăng ký kết hôn diễn ra nhanh chóng, một hôn nhân không có tình yêu giống như một hợp đồng đơn giản.

Chiếc xe Porsche màu đen đậu bên ngoài, tài xế cung kính bước đến cầm túi xách trong tay Lâm Triệt, cúi đầu lễ phép: “Thiếu phu nhân, mời cô lên xe.”

Lâm Triệt gật đầu, cô vẫn chưa quen với việc tự dưng bị người khác gọi mình là thiếu phu nhân. Người đàn ông kế bên cô từ đầu đến cuối đều không có bất kỳ thái độ nào đặc biệt, nhẹ nhàng lướt qua người Lâm Triệt đi tới chỗ ngồi phía bên kia chiếc xe.

Không thể nghi ngờ, chồng cô là một người đàn ông tuấn tú, vẻ mặt đủ hấp dẫn bất kỳ ai, mũi cao ngất thẳng tắp, đôi mắt thâm thuý đạm mạc, mái tóc dày bóng, thân hình cao ráo đĩnh bạt toát ra mị lực làm người khác khó lòng kháng cự.

Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt, thanh âm bình tĩnh thanh đạm: “Tôi đã nói với người trong nhà sẽ không tổ chức hôn lễ.”

“Vậy là tốt nhất, đã là ẩn hôn thì tôi không hy vọng làm rình rang.” Lâm Triệt trả lời.

Cố Tĩnh Trạch nghe xong, nhẹ giọng châm biếm: “Rốt cuộc cũng do cô dùng thủ đoạn không chính đáng để kết hôn với tôi, để người khác biết thì càng khó coi.”

“Này, Cố Tĩnh Trạch! Tôi đã nói chuyện đó là ngoài ý muốn!” Lâm Triệt vốn dĩ đang bình tĩnh, nhưng chỉ cần nhắc đến sự cố kia là cô liền chột dạ, bởi vì dù sao cũng do cô một phút bất cẩn khiến cho…, nhưng đó là cả hai cùng sai, dựa vào gì mà người đàn ông này chỉ đổ thừa mình cô!

Cố Tĩnh Trạch hít một hơi thật sâu, anh biết mình hơi quá lời vì lúc nãy đã hứa không nhắc lại chuyện đó nữa.

“Thật xin lỗi.” Anh nhìn Lâm Triệt đang đỏ ửng mặt: “Tôi xin lỗi, trong hợp đồng sẽ không nhắc lại chuyện đó, là tôi nhất thời xúc động, nhưng cô phải biết một điều, tôi không phải tự mình nguyện ý kết hôn, tôi đã có người mình yêu.”

Lâm Triệt nghe thấy giọng nói thành khẩn như vậy, liền ngẩng đầu lên nhìn gương mặt nghiêng nghiêng của anh. Cô cảm thấy người đàn ông này cũng thật đáng thương, vì một sai lầm của cô mà bị buộc phải kết hôn với một người xa lạ.

Nghĩ đến đây, Lâm Triệt dần bình tĩnh lại: “Không sao, tôi có thể hiểu được, chúng ta chỉ vừa kết hôn còn phải đối mặt nhau sau này, khó tránh được những bất đồng.”

“Đúng vậy, tôi sẽ nhanh chóng thích ứng với sự thay đổi này, hy vọng cô có thể tuân theo hợp đồng mà làm tốt mọi việc.” Cố Tĩnh Trạch đáp.

“Anh yên tâm đi, tôi là diễn viên chuyên nghiệp, tôi sẽ nghiêm túc chấp hành mọi điều khoản của hợp đồng, trước mặt người của Cố gia thì chúng ta sẽ là vợ chồng tương thân tương ái, làm tròn vai diễn. Tôi cũng hy vọng anh sẽ tuân thủ hợp đồng, chúng ta chỉ kết hôn giả, không có sự tiếp xúc gì khác.” Lâm Triệt ngẩng đầu nói.

“Đương nhiên, nhưng để người trong nhà không nghi ngờ thì chúng ta phải ở chung với nhau.” Cố Tĩnh Trạch giải thích điều kiện.

“Không thành vấn đề, tôi sẽ phối hợp tốt với anh, chỉ cần anh đừng quấy rầy tôi là được.” Lâm Triệt vẫn khẳng khái.

“Yên tâm, tôi không có hứng thú với kiểu con gái không có giáo dưỡng, thiếu lễ phép lại lôi thôi!” Cố Tĩnh Trạch nhẹ nhàng ngắm nghía gương mặt cô rồi nói.

“Ha, trùng hợp thật, tôi cũng không có hứng thú với loại đàn ông không có chút kỹ thuật gì, ở trên giường chỉ biết cậy sức!” Lâm Triệt không cam lòng yếu thế, liền phản kháng.

“Cô…!” Gò má anh tuấn của Cố Tĩnh Trạch tối sầm lại, lửa giận trong đáy mắt toát ra, trừng trừng nhìn Lâm Triệt, anh không nghĩ chuyện phòng the mà cô có thể tuỳ tiện lấy ra để trào phúng như vậy.

Edited & beta by Airy

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status