Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt của ác quỷ

Chương 42


Sáng 5:30 ngày hôm sau:
>Tại nhà Rin:
Rin ngồi dậy vươn mình một cái rồi bước vào nhà vệ sinh làm vscn. Sau 15' cô bước ra, khoác trên mình bộ đồng phục trường, chân mang đôi Dior màu tím cao 10 phân.
Bỗng tiếng chuông điện thoại của Rin vang lên, Rin cầm điện thoại lên rồi nghe máy. Nghe xong điện thoại mặt cô có vẻ biến sắc đi đôi phần, đặt điện thoại xuống bàn cô quay vào lại nhà vệ sinh, 5' sau cô bước ra, trên người không còn là bộ đồng phục trường nữa mà là một chiếc áo croptop ba lỗ màu đen kết hợp với chiếc quần jeans short màu đen nốt. Khoác bên ngoài chiếc áo khoác da màu đen luôn. Chân mang đôi boots cổ thấp cao 10 phân cũng màu đen. Mang thêm chiếc balo màu đen luôn. Tóc được buộc đuôi ngựa.
( Không biết hôm nay chị Rin đi đâu mà chơi nguyên cây đen lun nhỉ?)
Bước ra khỏi phòng, Rin dặn dò các chị người làm gì đó rồi xuống gara lấy xe phóng đi.
>Nhà anh với nhỏ:
Anh và nhỏ đang ngồi ăn sáng với bộ đồng phục trường như thường lệ.
( Nhỏ đáng yêu trong bộ đồng phục, tóc buộc lệch, chân mang đôi Charles & Keith màu trắng 10 phân, đeo chiếc balo màu trắng hình con mèo rất cute.
Anh trông rất handsome trong bộ đồng phục trường phá cách, tóc vuốt keo, chân mang đôi Nike phiên bản đặc biệt trắng đen, mang chiếc balo màu đen.)
- Chị Liz sao rồi em?- anh lên tiếng phá tan bầu không khí tĩnh lặng.
- Cuối tuần này chị ấy sẽ qua Pháp định cư bên đó.- Mei trả lời, giọng hơi buồn.
- Gì? Em nói thật á?- anh khá bất ngờ, hỏi lại.
- Vâng, chị ấy qua đó để tiếp quản chi nhánh của công ty và để...- Nhỏ nói giọng càng buồn hơn.
- Vậy mọi người biết chưa?- anh hỏi.
- Vẫn chưa.
- Em có định nói cho mọi người biết không?
- Em không biết nữa. Em chẳng biết phải làm sao hết.- nhỏ nói, giọng bất lực.
- Anh nghĩ em nên nói cho mọi người biết.
- Nhưng...
- Anh tin mọi người sẽ hiểu cho chị ấy mà.
- Vâng.

Thế là không gian lại chìm vào im lặng một lần nữa cho đến khi tiếng xe vang lên báo hiệu anh và nhỏ đang trên đường tới trường K&Q.

-----------
>Nhà cô & cậu:
Cô bước xuống nhà khoác trên mình bộ đồng phục trường, tóc được búi gọn gàng, chân mang đôi búp bê màu xanh lam, đeo chiếc balo màu xanh lam nhạt.
- Chúc cô chủ buổi sáng tốt lành.-chị người làm cung kính khi thấy cô.
- Mồ... Chị này... Em đã nói là chứ xưng hô với em như em gái của chị rồi mà.- cô lên tiếng, giọng hờn dỗi.
- Chị... Chị xin lỗi, tại chị quen như vậy rồi.- chị người làm lúng túng nói.
- Haizz... Không sao đâu... Chị cứ xem em là em gái của chị là sẽ đổi cách xưng hô được thôi mà.- cô cười nhẹ, nói với cgv.
- Vậy sao được... Em là tiểu thư quyền quý làm sao chị có thể coi em là em gái được chứ.- chị người làm bối rối nói.
- Mồ... Dù gì thì em vẫn nhỏ tuổi hơn chị mà. Chị mà còn nói vậy nữa là em giận chị đấy.- cô giả bộ giận dỗi.
- Ơ..ưm... Chị biết rồi... Đừng giận chị.- chị người làm bối rối tập 2.
- Em đùa đấy. À mà chị có thấy anh Jun đâu không ạ.- cô hỏi.
- À cậu.... À không.... Em ấy nói với chị là hôm nay phải họp Hội Học Sinh nên đi sớm rồi, em ấy dặn chị bảo em là hôm nay em tự đi học một bữa cho em ấy nhé.- chị người làm nói.
- Ra là vậy... Vậy em đi học đây.- cô gật gù đã hiểu, quay qua nói với chị người làm.
- Khoan đã! Em phải ăn sáng chứ. Bữa sáng chị đã chuẩn bị sẵn rồi.
- Dạ thôi. Em lên trường ăn cũng được.
- Không được! Jun dặn chị phải để em ăn sáng rồi mới đi.
- Chị không nói, em không nói sao anh ấy biết được.
- Không được. Tóm lại là em phải ăn sáng rồi mới được đi học. Không là chị gọi điện cho Jun đấy.- chị người làm nghiêm nghị, giọng có phần hơi đe doạ.
- Haizz... Em ăn là được chứ gì.- cô chán nản lên tiếng.
Cuối cùng cô cũng phải lết xác vào bàn ăn, ăn sáng xong rồi đi học.

----------
> Nhà hắn và nó:
Hắn lết xác xuống lầu trong một trạng thái gì đó hơi khác, tóc vuốt keo, mang bộ đồng phục, chân mang đôi Adidas trắng đen, mang balo màu đen luôn.
- Bác thấy Ice không?- hắn hỏi bác quản gia,giọng khá lạnh vì không thấy nó trên phòng và cả dưới nhà.
- D... À lúc sáng bác tới thì thấy cô bé vừa ra khỏi cổng và leo lên chiếc xe của cô gái nào đó rồi.Mà bác thấy cô bé không mặc đồng phục trường, mang theo cái balo khá to, hình như đi đâu đó. À trông cô bé khá vội nữa.
- Đi khi nào ạ?
- Tầm 4:30am thì phải.
- Vâng. Cháu đi đây.
- Cháu phải ăn sáng đã chứ.
- Cháu có cuộc họp.
- Vậy cháu nhớ ăn sáng đấy.
Hắn gật đầu thay cho câu trả lời rồi ra gara lấy xe phóng thẳng tới trường.

-------
Trên một chiếc phi cơ riêng nào đoa có hai cô gái đang ngồi làm việc với laptop một cách chăm chú, gương mặt lạnh lùng, không cảm xúc.
- Ta đi mà không nói với mấy người họ có sao không?- cô gái tóc tím lên tiếng hỏi, nét mặt có chút thay đổi.
- Không.- cô gái tóc xanh đáp, gương mặt vẫn không gì thay đổi.
- Tìm thấy rồi.- cô gái tóc tím bỗng reo lên.
- Ở?
- Russia!
- Thay đồ đi.
- Tại sao? Tao mặc bộ này có vấn đề gì à?
- Lạnh.
- Àaaaa... Mày cũng thay đi, không lâu nữa là ta tới đó rồi.
- Ừ.
Vậy là cô gái tóc tím bỏ laptop xuống, bước vào khoang thay đồ.
Cô gái lạnh lùng kia thì làm việc được một lúc thì cũng vào luôn.
------
>Trường K&Q:
> Lớp 12Avip:
15' đầu giờ:
- Nè nè mọi người, Ice với Rin đâu rồi?- Mei hỏi khi không thấy hai sis ấy.
- Mình cũng không biết nữa.- Zen lắc đầu đáp.
- Ice đâu Ken?- Jun hỏi hắn.
- Đi từ sớm.
- Đi đâu ạ?- Mei hỏi.
- Không biết.
- Ể... Là sao?- Mei ngây ngô hỏi.
- Đi lúc 4:30am.
- Oh.- cả bọn đồng thanh.
- Vậy Rin đi đâu nhỉ?- Mei thắc mắc.
- Mình không biết nữa, để mình gọi cho cậu ấy thử.- Cô nói.
Nói rồi cô lôi dế yêu của mình ra gọi nhưng đáp lại cô chỉ là một câu nói gây ức chế mọi thời đại:
" Thuê bao quý khách tạm thời hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau."
- Không liên lạc được.- cô nói.
- Cậu gọi cho Ice thử đi.- nhỏ nói.
- Um.
-----
- Cũng không liên lạc được.- cô chán nản nói.
- Chắc là hai người họ đi chung. Hay gọi cho Bin thử xem coi nhóc ấy có biết gì không?- Jun đưa ra ý kiến.
- Được.
------
- Cũng không liên lạc được.- Zen.
- What? Vậy gọi cho Rei xem.- Tyl.
- Vâng đợi em chút.
-------
Tiếng nhạc chờ bài " Impossible" của Rei vang lên.
- Alo. Có chuyện gì không chị?
- Em có biết Ice, Rin, Bin đi đâu không? Chị gọi mà không liên lạc được với họ.
- Em không biết. Em chỉ biết sáng nay anh Bin được gọi vào rất sớm, sau đó anh ấy chuẩn bị gì đó rồi nói với em là anh ấy phải đi xử lý chuyện của bang khoảng 2-3 ngày anh ấy sẽ về thôi ạ.
- Ừm. Vậy được rồi. Cảm ơn em.
- Dạ. Chào chị ạ.
"Tút....tút...."cuộc trò chuyện kết thúc.
------
- Con bé không biết. Con bé nói chỉ nghe Bin nói là sẽ đi xử lý chuyện của bang 2-3 ngày gì đó sẽ về thôi. Ngoài ra không nghe gì nữa hết.- Zen kể cho mọi người nghe.
- Haizz... Không biết họ đi đâu nữa.- nhỏ rầu rỉ nói.
- Họ sẽ không sao đâu, mọi người đừng lo. Bộ mấy người quên họ là ai rồi à?- Tyl cổ vũ tinh thần mấy Sis nhà ta.
- Ừm anh nói đúng.- nhỏ tươi tắn hẳn lên.
- Vậy được rồi. Quay về chỗ ngồi để học nào.

( Ờ. Chắc học.)

- Yes.- Zen, Mei đồng thanh.
---------
>Moskva-Russia:
11:00 am:
>Sân bay quốc tế Domodedovo:
Có hai cô gái và một chàng trai đẹp như thiên thần được phái xuống trần gian, mỗi người mang một vẻ đẹp riêng:
+Chàng trai với gương mặt hết sức baby mang một chiếc áo len tay dài cổ cao màu trắng, kèm theo chiếc khăn choàng màu đen, mang quần jeans màu đen, khoác ngoài chiếc áo khoác dài màu đen, chân mang đôi giày Desert boots (hay Chukka) màu đen, trông chàng trai này bây giờ chả khác gì ngôi sao K-pop.
+Cô gái tóc tím tóc được thả tự nhiên, khoác trên mình chiếc áo thun tay dài màu trắng cổ lọ, bên ngoài kết hợp với chiếc áo len đơn giản màu đỏ, chiếc khăn choàng cổ màu trắng, mang chân váy dạ màu đen dài trên gối 10 phân, kết hợp với quần tất mỏng màu trắng, khoác ngoài chiếc áo khoác dài màu trắng, mang đôi boots mùa đông cao cổ màu da.
+Cô gái tóc xanh tóc được thả tự nhiên, đầu đội chiếc mủ len màu đen, mang cái áo len tay dài màu đen cổ lọ, chiếc khăn choàng cổ màu đỏ kết hợp với quần shorts mùa đông màu đen luôn, quần tất màu đỏ, mang đôi boots mùa đông cổ cao màu đen. Mang chiếc jacket dài màu đen luôn.

- Trời ơi lạnh quá.- Cô gái tóc tím than vãn.
- Chị đừng nói nữa, em cũng đang lạnh lắm đây.- chàng trai lạnh chẳng kém nói.
- Cố chịu đi.- cô gái tóc xanh lên tiếng giọng lạnh băng khiến cho không khí như giảm thêm vài độ C nữa.
- Ice ơi, trời đã lạnh rồi mà cậu còn dùng âm điệu lạnh như băng ngàn băng của cậu nói với tụi này chắc tụi này chết vì lạnh quá.- Cô gái tóc tím than.
( Ba người họ là Ice, Rin và Bin đó ạ.- bộ ba đang được cho là biệt tăm.)
-......- nó im lặng không nói gì chỉ giương ánh mắt lạnh lẽo ra nhìn xung quanh.
- Thôi thôi, hai chị mau về biệt thự đi, đang tháng 1 mà ta cứ đứng đây một hồi đóng băng luôn đấy.- Bin lên tiếng phá tan không khí lạnh lẽo.
- Ừm.- nó và Rin đồng thanh.
Thế là ba người họ leo lên xe được chuẩn bị sẵn và phi thẳng về biệt thự Yuki (tuyết).

End chap.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 32 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status