Thông thiên đại thánh

Chương 1224: Hắc Sơn lão yêu ra tay


Dưới một chùy, Chu Báo tuy rằng cũng hơi nhận lấy ảnh hưởng, nhưng cũng không bị thương đến căn bản, cái gọi là thừa dịp ngươi bệnh muốn mệnh ngươi, một chiêu này dùng càng hợp lúc, thân thể thoáng dừng lại một chút, ngay khi Hắc Sửu còn chưa hồi phục lại từ trong kinh hoảng, liền vung mạnh chùy lên.

Không tốt!

Hắc Sửu dù sao cũng là Thần Tiên, tuy rằng Bản Tôn Thế Giới bị Chu Báo phá vỡ, hai kiện Tiên Khí cũng bị đánh cho tàn phế, nhưng một thân thực lực vẫn còn bảo lưu lại bảy tám phần, chứng kiến cái búa đánh tới, giận dữ quát một tiếng, một tầng quang mang màu vàng thoáng cái hiện đầy toàn thân.

Đ-A-N-G... G! ! !

Một chùy này của Chu Báo mãnh liệt thoáng cái đánh lên người hắn, vậy mà sinh ra một tiếng kim loại giao thiết cực lớn, dưới một búa có tám phần lực của Chu Báo, Hắc Sửu vậy mà không chết, mà bị đánh đến cuồng phun máu tươi, phảng phất một khỏa sao băng màu vàng, trong chớp mắt liền bắn ra ngoài mấy ngàn dặm, hóa thành một đạo kim quang.

- Ồ? Có ý tứ!

- Đó là Thái Hoàng Bất Tử Thân trong Thất Bảo Diệu Thuật!

Đúng lúc này, thanh âm của Tống Tử Phật truyền ra, hóa thành một đạo hào quang màu vàng đất, trực tiếp chạy tới đạo lưu tinh kia.

Thất Bảo Diệu Thuật, Thái Hoàng Bất Tử Thân!

Chu Báo trong mắt sáng ngời, Thất Bảo Diệu Thuật này diệu dụng vô cùng, Chu Báo hắn hiện giờ đã tu luyện ba loại là Ngọc Hư Thông Thiên Kình, Huyền Nhất Quy Nguyên Khí và Thiên Xà Liễm Tức Thuật, Thái Hoàng Bất Tử Thân hắn vẫn muốn lấy được, bất quá sau khi giết chết Ngọc Thái Hư, Chu Báo vẫn chưa kịp rút hồn luyện phách, không cách nào đạt được bí kỹ này từ trên người Ngọc Thái Hư, không thể tưởng được, lúc này vậy mà lại thấy được ở trên người Hắc Sửu.

Vừa nghe đến năm chữ Thái Hoàng Bất Tử Thân, trong mắt Chu Báo tỏa ra lục quang, thân thể nhoáng lên, liền vượt qua Tống Tử Phật, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Hắc Sửu.

Tay vừa nhấc, liền đã đến trên đầu Hắc Sửu.

- Thái Hoàng Bất Tử Thân, đi ra cho ta!

Oanh! ! !

Chu Báo ra tay vừa nhanh vừa mạnh, tàn nhẫn hoàn toàn ngoài dự đoán của Tống Tử Phật và Hắc Sửu, Hắc Sửu vốn đã bị trọng thương, lại lọt vào đả kích bạo lực như thế, thậm chí ngay cả chút chỗ trống để phản ứng cũng không có, thần hồn liền bị Chu Báo trực tiếp rút ra.

- Tiểu tử, thật can đảm!

Bị móc ra thần hồn, Hắc Sửu lập tức phát ra một tiếng tê hống, đồng thời, một tiếng tiếng quát sẳng giọng cũng từ trong thần hồn của hắn truyền đến, một đạo khói đen cực kỳ đầm đặc từ trong thần hồn hắn bắn ra ngoài, hóa thành một đạo kiếm quang chói mắt phóng thẳng tới mi tâm Chu Báo.

- Lão tử gần đây lá gan rất lớn.

Chu Báo không tránh không né, tùy ý để đạo kiếm quang kia bắn trúng mi tâm mình, hắn lại không có chút nào buông lỏng, sinh sinh rút thần hồn Hắc Sửu ra ngoài.

Thiên Cầm Cửu Biến!

Thương Cưu Trảo!

Bình! !

Đồng thời khi Chu Báo móc ra thần hồn Hắc Sửu, kiếm quang màu đen đánh vào mi tâm của hắn, phát ra một tiếng giòn vang, đầu Chu Báo mãnh liệt hất về sau, kiếm quang màu đen lại biến mất vô tung vô ảnh.

- Tiểu tử ngươi điên rồi sao? !

Chứng kiến Chu Báo không tránh không né đón đỡ kiếm khí, Tống Tử Phật kêu lớn lên.

- Đó là Đại Tự Tại Vô Thường Kiếm của Hắc Sơn lão, cũng không kém hơn Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm khí của ngươi bao nhiêu!

- Hừ, Đại Tự Tại Vô Thường Kiếm, cũng không gì hơn cái này!

Chu Báo chậm rãi đứng thẳng thân thể, mi tâm hiện lên một điểm huyết quang, bất quá rất nhanh liền biến mất, Tống Tử Phật lại không biết, mi tâm của hắn bây giờ có được một khỏa Thông Thiên Pháp Nhãn do vô số Hỏa Hồng Tình ngưng luyện mà thành, nếu so với Hỏa Hồng Tình bình thường thì chắc chắn hơn nhiều, hơn nữa Thông Thiên Pháp Nhãn này là Tiên Khí, cũng không phải một đạo kiếm khí có thể tùy tiện phá vỡ, dù cho đạo kiếm khí là do một cường giả cảnh giới Thần Tiên đỉnh phong phát ra.

Đây là một tấm bùa bảo mệnh Hắc Sơn lão yêu lưu trên người con mình, tương đương với tám phần lực lượng của một kích toàn lực do Hắc Sơn lão yêu phát ra. Đối với Thiên Giới Đại Thế Giới hiện giờ, Hắc Sơn lão yêu đã từng điều tra rất rõ, hắn xem ra một kích tám phần lực lượng của mình đủ để quét sạch Thiên Giới Đại Thế Giới rồi, hắn tuyệt sẽ không nghĩ tới, ở trong Thiên Giới Đại Thế Giới lại có quái vật như Chu Báo, vậy mà không tránh không né, dùng trán của mình, cứng rắn tiếp nhận một kích cường hãn này.

- Tiểu tử này, ta càng ngày càng không thấy rõ sâu cạn của hắn rồi.

Sau khi chứng kiến Chu Báo phảng phất hời hợt dùng mi tâm tiếp nhận Đại Tự Tại Vô Thường Kiếm khí, Tống Tử Phật cũng ngược lại hít một hơi khí lạnh.

Mi tâm, đó là nơi nào a?

Chỗ đó gọi là thượng đan điền, là một trong ba huyệt khiếu tối trọng yếu của tất cả sinh linh.

Tất cả sinh linh trong thiên địa, huyệt khiếu của mỗi một loại sinh linh đều không giống nhau, có nhiều, có ít, có phức tạp, có đơn giản, nhưng có một điểm chúng đó chính là có ba huyệt khiếu cơ bản nhất, vị trị của ba huyệt khiếu này đều cố định, đó chính là hạ đan điền, trung đan điền và thượng đan điền, chỗ mi tâm được gọi là thượng đan điện, chính là chỗ tu luyện căn bản của tất cả tu sĩ, một khi bị xâm hại, hậu quả không thể lường được.

Thế nhưng Chu Báo lại không quan tâm như thế, hắn đến tột cùng ỷ vào cái gì?

- Tốt rồi, đừng nhìn ta nữa, hay là xem thằng này đi!

Lúc này, Hắc Sửu bị rút ra thần hồn đã khôi phục lại hình thái vốn có, chính là một đầu yêu thú cực lớn cùng loại với Cô Ly, nhưng yêu thú trong thiên hạ chủng loại ngàn vạn, Chu Báo cũng không biết tên này thuộc chủng loại yêu thú nào nữa.

- Ha ha ha ha ha ha ha, Hắc Sửu, ngươi tiểu tử này, vậy mà cũng có hôm nay, ha ha ha ha ha!

Còn không có đợi hắn nhìn kỹ, trong tai cũng đã truyền đến tiếng cười cổ quái cực điểm của Tống Tử Phật.

- Tiểu Báo Tử, giao hắn cho ta đi, ta rất nhanh sẽ đưa bí quyết Thái Hoàng Bất Tử Thân cho ngươi, còn có tất cả bí mật, công pháp, bảo tàng trên người hắn, ta đều giao cho ngươi!

Chu Báo không ngẩng đầu, nhưng tiếng cười cổ quái và khuôn mặt của Tống Tử Phật lại khiến Chu Báo trái tim phát lạnh.

- Mối thù giữa ngươi và hắn sâu như vậy sao? !

- Cái này ngươi cũng không cần quản? Giao cho ta, ta sẽ khiến ngươi thoả mãn!

- Tốt!

Chu Báo cũng không hỏi nhiều, chuyện này rõ ràng liên quan đến một ít ân oán cá nhân của Tống Tử Phật, nếu Tống Tử Phật đã không muốn nói, Chu Báo cũng sẽ không đi miễn cưỡng hắn, liền tiện tay giao thần hồn Hắc Sửu trong tay cho Tống Tử Phật!

- Ngươi tốt nhất nhanh một chút!

- Đưa ta tới Bích Lạc Đại Thế Giới, ta ngày mai ta sẽ giao tất cả bí mật cho ngươi.

- Tốt!

Chỉ thấy Chu Báo khẽ gật đầu, một đạo hào quang bích sắc lóe lên, liền hấp Tống Tử Phật và thần hồn của Hắc Sửu vào trong Bích Lạc Đại Thế Giới, bất quá hai kiện Tiên Khí vừa rồi Hắc Sửu sử dụng lại lưu lại trong hư không.

Một kiện trung phẩm Thái Hạo Tiên Khí, một kiện Quân Thiên Tiên Khí!

Trung phẩm Thái Hạo Tiên Khí gọi là Vu Thần Kính kia tuy rằng bị Chu Báo đánh thành hai nửa, nhưng dù sao cũng là Tiên Khí, trải qua một đoạn thời gian ngắn như vậy, Vu Thần Kính đã khôi phục lại bộ dáng vốn có, hai mảnh mảnh vỡ đã kết hợp lại nguyên vẹn với nhau, chỉ là màu sắc so với trước kia thì ảm đạm hơn rất nhiều, xem ra Chu Báo thật sự đã đả kích quá nặng đối với Tiên Khí này, Chu Báo nhìn lướt qua Vu Thần Kính cầm trong tay liền thu luôn nó vào trong Bích Lạc Đại Thế Giới, sau đó liền tiến đến Tử Kim Bát Vu kia.

Đây là một kiện Quân Thiên Tiên Khí, có được khí linh của mình, tuy rằng bị Chu Báo đánh lui, nhưng uy năng cũng không giảm bao nhiêu, trên thực tế nếu như không phải Hắc Sửu bại quá nhanh thì có lẽ còn phải tốn một phen sức lực, nhưng Hắc Sửu cũng bị Chu Báo dọa bể mật, chứng kiến Chu Báo dùng nắm đấm, dùng thiết chùy, liên tục phá vỡ hai kiện Tiên Khí, hắn cũng đã không có có lòng tin, đã không có chiến ý nữa rồi, mười thành thực lực chỉ phát huy ra được hai ba thành, cho nên bị Chu Báo nhẹ nhàng đánh bại như vậy.

Hắn bị đánh bại cũng không có nghĩa là Quân Thiên Tiên Khí thật sự bị đánh bại, Lợi Nhận Ma Thiên Vương phát ra một tiếng gào rú, thân hình cực lớn thoáng cái liền rút về trong Tử Kim Bát Vu, chỉ thấy Tử Kim Bát Vu kia bỗng nhiên lại biến lớn lên, rất nhanh liền hóa thành một cái bát vu cực lớn quét tới Chu Báo, ở bên trong bát vu, ẩn ẩn thấy được vô số Ma Thần gào rú, bay múa, gào thét, mà tám kiện Tiên Khí vốn bị Lợi Nhận Ma Thiên Vương cầm trong tay lúc này cũng xuất hiện trong vô số không gian, tản ra khí tức càng thêm khổng lồ, phảng phất nhưng đang hướng Chu Báo ra uy vậy.

Chu Báo khẽ cau mày, chỉ một Quân Thiên Tiên Khí hắn ngược lại không sợ, hắn sợ chính là không gian cổ quái vô cùng vô tận trong Quân Thiên Tiên Khí này, cho dù là chùy và hai đấm của hắn có lợi hại hơn nữa, cũng khó có thể công phá trong thời gian ngắn, loại chuyện phiền toái này, hắn không muốn làm.

Lúc này, bát vu cực lớn kia đã hoàn toàn bao phủ hư không tứ phương, một cổ hấp lực cực lớn không thể địch nổi hấp về phía Chu Báo, vô số Ma Thần giương nanh múa vuốt liền lao về phía Chu Báo, Chu Báo không chút nào yếu thế, song chùy trong tay một huy động, mãnh liệt đập xuống không gian chung quanh.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm oanh!

Liên tiếp đập phá hơn mười chùy, dưới lực lượng tuyệt đối của Chu Báo, những Ma Thần vọt đến bên cạnh hắn tất cả đều bị đánh thành mảnh vỡ, không gian bị bát vu bao phủ bị hắn sinh sinh phá vỡ một lỗ hổng, thân hình Chu Báo lóe lên, liền từ lổ hổng này chui ra ngoài, một nơi cách bát vu mấy trăm dặm, đã thấy cái bát vu kia vẫn đang biến lớn, thân hình cực lớn của Lợi Nhận Ma Thiên Vương đã xuất hiện trên bát vu, quanh thân tản ra khí thế cổ xưa trang nghiêm, chấn nhân tâm thần.

- Đừng xem thường, thứ này ngươi không có bản lĩnh thu đâu, trừ phi ngươi có thể đánh chết Hắc Sơn lão yêu, gạt bỏ ấn ký hắn lưu lại trong kiện Tiên Khí này!

Lúc này, Vương Xà cũng không biết từ chỗ nào xông ra, tiến tới bên cạnh Chu Báo nói.

- Ngươi ngược lại tốt lắm, trốn ở một bên không đi ra! , , vừa nhìn thấy Vương Xà, Chu Báo vẻ mặt âm dương quái khí nói

Vốn là ba người bọn họ là nghĩ kỹ đối phó Hắc Sửu đích phương pháp xử lý, vốn là Chu Báo ra mặt, Vương Xà ẩn đang âm thầm, tùy thời đánh lén, đương nhiên, đây chỉ là muốn Hắc Sửu cho rằng là Vương Xà ẩn đang âm thầm tùy thời đánh lén, lẻn vào Thiên Giới Đại Thế Giới cũng không thể không tìm hiểu gì, Hắc Sửu khẳng định biết rõ Chu Báo và Vương Xà quan hệ vô cùng tốt, cho nên nhất định sẽ đề phòng Vương Xà, đòn sát thủ chính là Tống Tử Phật ở chỗ sâu kia, thế nhưng ngay cả bản thân Chu Báo cũng không nghĩ tới mình lại có thể giải quyết tên gia hỏa Hắc Sửu thoạt nhìn rất hung hăng càn quấy này nhanh như vậy, căn bản cũng không có chuyện gì nhờ đến Vương Xà chứ đừng nói chi đến Tống Tử Phật.

Cho nên Vương Xà cũng có chút buồn bực, nghe được lời nói phàn nàn của Chu Báo, hắn dùng một loại ngữ khí ê ẩm nói:

- Ta ngược lại nghĩ ra được ah, lão nhân gia ngươi cho ta cơ hội này sao? Một Thần Tiên, bị ngươi mấy cái búa đã gõ bẹp, ngươi còn bảo ta ẩn nấp ở một bên làm gì? Cố tình mang ta ra làm trò cười phải không!

- Liên quan gì đến ta, là Tống Tử Phật nói tên này rất khó chơi, cho nên mới phải bố trí như thế, ai có thể nghĩ tới tên này lại dễ đánh như vậy? !

Nói đến đây, hắn lại chuyển ảnh mắt nhìn chằm chằm lên Tử Kim Bát Vu.

- Đừng nói những chuyện này nữa, nhìn xem có biện pháp nào để thu Quân Thiên Tiên Khí này không? !

- Đừng mơ mộng nữa, ta vừa rồi đã nói, vật này là của Hắc Sơn lão yêu, chỉ cần Hắc Sơn lão yêu không chết, thiên vương lão tử cũng không thể nào cướp Tiên Khí này từ trong tay hắn được!

Ầm ầm!

Đang khi nói chuyện, đã thấy Lợi Nhận Ma Thiên Vương trên Tử Kim Bát Vu mãnh liệt chấn động một cái, ánh mắt nhìn phương hướng hai người Chu Báo và Vương Xà ở đối diễn bỗng nhiên cũng trở thành màu đen quỷ dị.

- Không tốt!

Vừa nhìn thấy khí tức cổ quái xuyên suốt ra từ trong hư ảnh Lợi Nhận Ma Thiên Vương, Chu Báo trong nội tâm mãnh liệt cả kinh, song chùy trong tay liền hành động, vậy mà vọt thẳng tới Lợi Nhận Ma Thiên Vương

- Hắc Sơn lão yêu, ngươi con mẹ nó chết đi!

- Tiểu tử, muốn chết!

Trong ánh mắt của Lợi Nhận Ma Thiên Vương kia mãnh liệt phát ra một tia lệ mang, giơ lên tám cánh tay nghênh hướng song chùy của Chu Báo.

Rầm rầm rầm rầm rầm, chẳng qua chỉ trong nháy mắt, song chùy của Chu Báo đã liều mạng với Lợi Nhận Ma Thiên Vương mười tám lần.

Thân hình Chu Báo phảng phất như bị búa tạ oanh kích, bắt đầu bay vút ra sau, mà tám cánh tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương toàn bộ đã bị Chu Báo đánh cho tàn phế, thân hình rút về Tử Kim Bát Vu, bát vu thể tích cực lớn cũng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một đạo hắc mang, biến mất trong hư không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status