Tiên ngạo

Chương 705: Bàn Cổ Phủ


Nam Vân Chân Quân nói:

- Ngươi xem, ngươi căn bản chưa kịp thích ứng biến hóa sau khi thành Anh, khí tức cũng không cố định, thỉnh thoảng bạo phát khí bạo, đây là giai đoạn tất nhiên của cảnh giới Thành Anh. Ngươi từ Kim Đan Chân Nhân tiến lên Nguyên Anh Chân Quân, thân thể còn không thể khống chế gia tăng cảm ứng với thiên địa nguyên khí của thiên địa, cho nên sẽ thỉnh thoảng khí bạo, sau một thời gian nữa sẽ ổn thôi.

- Chẳng qua trạng thái này của ngươi còn trợ quyền gì được nữa, ngự kiếm cũng có thể từ trên không rơi xuống. Ca ca thật là, hắn ghét nhất là Mạc Sầu, không muốn ta tiếp xúc với hắn, nói hắn nhân phẩm không tốt.

- Ca ca còn dám nói ta, hắn lén lút thông đồng với tiện nhân Lý Tuyền Tâm kia, ta chính là ghét tiện nhân kia mới đến Băng Tuyết Thần Cung này học nghệ.

Nói đến đây Dư Tắc Thành nhất thời đã biết ân ân oán oán giữa Nam Vân Chân Quân và Tuyền Tâm sư nương, bọn họ đều là người có cố sự, thế nhưng việc này mình không nên hỏi thăm, sư phụ, xin lỗi, nỗi oan ức này chỉ có ngài gánh giúp ta.

Dư Tắc Thành yên lặng không nói. Nam Vân Chân Quân trái lại an ủi Dư Tắc Thành:

- Tắc Thành, Nguyên Anh của ngươi bất ổn, một lần khí bạo đã nổ bay lầu các của ta, xem ra truyền thuyết khi ngươi hóa Anh sản sinh thất đại thiên biến là thật, chỉ cần một lần khí tức bất ổn không ngờ có thể đánh xuyên cấm chế phòng ngự của Băng Tuyết Thần Cung chúng ta, thành tựu của ngươi trong tương lai thật khó lường nha.

- Lần trợ quyền này ngươi không cần đi, ở nơi này của ta chơi bời một phen đi. Ta sẽ cho đám tiểu ny tử (cô gái nhỏ) chiêu đãi ngươi thật tốt.

Dư Tắc Thành nói:

- Không có việc gì, không có việc gì, cô cô, ta vẫn đi, để con tới xem tình hình ra sao. Người xem, con có thể khống chế được lực lượng của mình.

Nói xong Dư Tắc Thành thử khu động một chút nguyên khí, lập tức đã hình thành tiêu ký của Hiên Viên Kiếm Phái, để biểu hiện mình tất cả bình thường.

Sau khi tiêu ký hình thành, hắn tùy ý đến ngồi xuống một cái ghế, nhất thời nổ vang một tiếng, cái ghế kia không ngờ bị hắn ngồi nát. Hiện tại hắn đang tế luyện thế giới Bàn Cổ, đây chính là quá trình luyện thể, ở trong quá trình này khí tức của hắn bất ổn, không thể khống chế hoàn mỹ lực lượng của mình.

Cái ghế vừa vỡ, Dư Tắc Thành bèn ngồi phệt xuống đất, trong lúc nguy cấp hắn dùng lực hư không trảo một cái, lập tức khỏi té xuống đất.

Thế nhưng một trảo này, một tiếng nổ vang, nhà lầu điện phủ ở phía trước Dư Tắc Thành không ngờ bị một trảo hư không của hắn trảo vỡ tại chỗ, lầu các cao ba trượng thoáng cái tan vỡ, biến thành tro bụi.

Lực của một trảo này trảo lầu các phía trước nổ tung khắp nơi, may mà trong lầu các đó không có ai ở, bằng không dẫn đến có người chết. Dư Tắc Thành và Nam Vân Chân Quân kinh ngạc đến ngây người, ngơ ngác nhìn nhau, hai người không nói gì.

Dư Tắc Thành cũng không nói thêm gì, lần này làm quá thật rồi, sự thực hắn vừa thành Nguyên Anh không cách nào khống chế chân nguyên của mình, như vậy cũng tốt, dùng để che giấu bí ẩn mình tế luyện thế giới Bàn Cổ.

Buổi tối, Nam Vân Chân Quân mở tiệc đón gió cho Dư Tắc Thành, bốn đại trưởng lão Phong Hoa Tuyết Nguyệt, Nghênh Phong, Quan Hoa, Ngộ Tuyết trưởng lão đều đến.

Bất kể nói như thế nào Dư Tắc Thành cũng là Nguyên Anh Chân Quân gần đây của minh hữu Hiên Viên Kiếm Phái, về thể diện cũng phải qua cổ động.

Ngoại trừ ba người bọn họ, còn có Vạn Tái Hàn Huyền kia, ba vị Nguyên Anh Chân Quân khác của Băng Tuyết Thần Cung, ba vị khách khanh Chân Quân, hai vị Nguyên Anh Chân Quân đồng dạng trợ quyền cho Nam Vân Chân Quân đều tới dự tiệc.

Từ chuyện nhỏ suy ra chuyện lớn, Băng Tuyết Thần Cung này khẳng định có Nguyên Anh Chân Quân bế quan tu luyện, còn có Nguyên Anh Chân Quân không đến dự tiệc, còn có lực lượng âm thầm ẩn giấu, xem ra Nguyên Anh Chân Quân của Băng Tuyết Thần Cung nhất định có thể đạt tới hơn mười năm vị, thực sự là thế lực hùng mạnh.

Yến hội bắt đầu, Dư Tắc Thành không khống chế được lực đạo của mình, ngồi nát ba cái ghế, bóp nát sáu chén rượu, nhất thời tất cả mọi người đều biết Dư Tắc Thành vừa thành Nguyên Anh, còn chưa khống chế được lực lượng của mình, mọi người đều đã trải qua quá trình này, vừa xem liền hiểu ngay.

Nguyên Anh Chân Quân khác sắc mặt bất động, bọn họ đều là cáo già, thấy coi như không thấy, chỉ mỉm cười.

Chỉ có Băng Lan Chân Quân kia trong mắt tràn đầy miệt thị, hôm nay mình lấy ra thiên hạ thập bát phi xa đổi Kim Đăng chiến xa với Dư Tắc Thành, trong mắt hắn đã là nể nang thể diện, vô cùng thành ý, nếu là tu sĩ khác cho mười vạn tám vạn linh thạch cũng đã là đắt rồi.

Kết quả Dư Tắc Thành chẳng những không đổi còn trêu đùa mình, cục tức này nói thế nào cũng không cách nào nuốt xuống, hiện tại thấy Dư Tắc Thành ngay cả chân nguyên cũng không khống chế được vậy mà còn đi trợ quyền, thực sự là không biết tự lượng sức mình, quả là một tên ngu ngốc.

Hai vị Chân Quân trợ quyền cho Nam Vân Chân Quân kia, một người là tán tu Thanh Miên Chân Quân khổ tu ở Chung Nam Sơn, một người là Nguyên Anh Chân Quân của Thánh Giáp tông, đạo hiệu Kim Giáp Chân Quân.

Nam Vân Chân Quân trợ giúp hảo hữu Mạc sầu xuất thủ trợ quyền, chuyện này chỉ là chuyện riêng của nàng, không thể mang theo quá nhiều Nguyên Anh Chân Quân ở Băng Tuyết Thần Cung của mình. Nếu như vượt quá hai vị Nguyên Anh Chân Quân, vậy sẽ biến thành Băng Tuyết Thần Cung trợ giúp Vô Thượng Cảm ứng tông, đó chính là xung đột môn phái rồi.

Năm đại vu môn xung đột với Vô Thượng Cảm ứng tông, trong đó Bạch Vũ Thánh Vu tông, Ngọc Vũ Thần Vu tông, Đại Lực Thần Vu tông cũng là minh hữu của Băng Tuyết Thần Cung, hai vu tổ của Ngọc Vũ Thần Vu tông, Đại Lực Thần Vu tông còn là hảo bằng hữu của Băng Tuyết lão tổ, cho nên Nam Vân Chân Quân chỉ có thể mời bằng hữu, lấy danh nghĩa cá nhân đi tới hỗ trợ.

Trợ quyền của Nguyên Anh Chân Quân này kỳ thực rất nhiều thời điểm chỉ là đi tới giúp tràng diện hùng tráng, không có mấy người sẽ xuất thủ, chỉ đi tới kiếm một mối nhân tình, ngươi xem ta nhiều bằng hữu, ngươi xem ta nhiều huynh đệ. Tất cả mọi người đã là Nguyên Anh rồi, ngoại trừ liên quan tới lợi ích thiết thực của mình, ví dụ như Thập Đại Tiên Điển gì đó, ví dụ như thiên địa Linh Bảo gì đó, vậy mới có thế đỏ mắt liều mạng, bằng không ai cũng không ngốc, chỉ tới giúp một tràng diện, không kết thành kẻ thù.

Phải biết rằng Nguyên Anh Chân Quân xuất thủ là gây ra họa trời, đến lúc đó thật sự giao chiến đánh tới đánh lui, từng cái họa trời xuất hiện, cuối cùng mặt đất là một mảnh mờ mịt, phá hỏng không còn chút gì, người được mời của hai bên đều phải lệ rơi đầy mặt.

Yến hội này chính là một quá trình, Dư Tắc Thành hiện tại căn bản không khống chế được lực lượng của mình, đã đánh mắt tư cách, cuối cùng mượn cớ mình đi đường mệt nhọc, đi nghỉ ngơi trước, vẻ miệt thị trong mắt Băng Lan Chân Quân kia càng thêm nồng đậm.

Trong mắt Vạn Tái Hàn Huyền càng tham lam, một Nguyên Anh Chân Quân mang theo bảo vật trị giá năm phương linh thạch, không ngờ không khống chế được lực lượng của mình, trong mắt Hàn Huyền chính là một khối thịt béo.

Dư Tắc Thành cũng không để ý tới bọn họ, trực tiếp trở về nghỉ ngơi. Tế luyện thế giới Bàn cổ đã tới thời khắc mấu chốt, nào có thời gian tiếp bọn họ uống rượu mua vui, ứng phó tràng diện này.

Dưới sự dẫn dắt của đệ tử Nam Vân Chân Quân, Dư Tắc Thành trở về nơi ở an bài của mình, lầu các lúc trước mình ở trong lúc vô ý đã bị chân nguyên phóng ra chấn vỡ, đành phải đổi một chỗ ở khác.

Tiến vào nơi ở, Dư Tắc Thành lập tức bắt đầu tu luyện, tranh thủ thời gian tế luyện thế giới Bàn cổ. Quá trình tế luyện này là một cảm giác huyền diệu khó giải thích, có cảm giác biến mình thành pháp bảo.

Những thế giới tài nguyên này đã bắt đầu mở ra, không còn là mười thế giới tài nguyên nhỏ bên cạnh, cấu thành mười khối hình vuông lớn, dần dần biến thành một đại lục, hơn nữa có thế giới tài nguyên đã bắt đầu mở rộng, có thế giới tài nguyên dung Hỏa với nhau, hình thái vạn biến.

Theo sự biến hóa của bọn chúng, thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành dần dần tế luyện thành hình, tế luyện bản mệnh pháp bảo này cần tâm huyết cảm ứng, người đã trong pháp bảo, pháp bảo đã trong người, người bảo hợp nhất hóa thành một thể.

Tế luyện bản mệnh pháp bảo là một việc quan trọng nhất của người tu tiên, một món bản mệnh pháp bảo tốt có thể làm cho lực chiến đấu của người tu tiên đề thăng vô số, có thể mang đến ích lợi vô tận cho người tu tiên.

Thế giới Bàn cổ vốn chính là một bộ phận của Dư Tắc Thành, cho nên quá trình tế luyện này cực kỳ đơn giản, không giống tu sĩ khác tế luyện bản mệnh pháp bảo, có người thậm chí cần hơn mười năm, hơn trăm năm khổ tâm bồi dưỡng tế luyện.

Dư Tắc Thành đang chậm rãi luyện hóa thế giới Bàn cổ, phải biết rằng bản mệnh pháp bảo có đủ loại, không có một loại tương đồng, bản mệnh pháp bảo tương đồng với tâm, có thể vừa niệm động đã ngự sử pháp bảo phát ra thần thông, có diệu dụng vô cùng.

Có bản mệnh pháp bảo có thể hấp thu máu huyết của người khác tăng tu vi chủ nhân, có bản mệnh pháp bảo có thể hóa thân lão gia gia chỉ điểm người tu tiên khổ tu, có bản mệnh pháp bảo tác dụng bách biến, có thể công có thể thủ, có bản mệnh pháp bảo chuyên môn đoạt phi kiếm pháp bảo của địch nhân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status