Tiên ngục

Chương 120: Nhất tâm đa dụng (thượng)



Nước lửa tương khắc, một đầu Cự Long màu xanh nhạt Thủy hệ lập tức ngưng tụ thành hình, thân hình to và dài vây quanh bảo hộ Tống mập mạp, đồng thời đầu rồng cự đại còn có thể phụt lên dòng nước lạnh tiến hành phản kích Hỏa Phượng.

Không hề nghi ngờ, Thượng phẩm linh phù này của Tống mập mạp nhất định là Chân Lam giúp đỡ cho hắn, nếu không, chỉ bằng hắn là một đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng ba, bán sạch toàn bộ thân gia, cũng mua không nổi mấy tấm Thượng phẩm linh phù.

- Tốt!

Dưới đài, một ít đệ tử nội môn cũng đã bắt đầu cùng kêu lên trầm trồ khen ngợi, lần này mới có đáng xem, so đấu Thượng phẩm linh phù, mới khiến cho người cảm thấy đã ghiền, cảm thấy kích thích!

Đối với bọn họ mà nói, hai đệ tử ngoại môn Luyện Khí sơ kỳ đấu pháp lẫn nhau, tựa như hai tiểu hài tử đánh nhau, không có khả năng đến đặc sắc cỡ nào. Pháp thuật mà bọn hắn có thể thi triển đều là cấp thấp nhất, có thể khống chế pháp bảo cũng là cấp thấp nhất, mặc dù là sinh tử giao đấu, đó cũng là bình thản như đồ chơi cho con nít.

Nhưng mà, so đấu Thượng phẩm linh phù lại không giống với lúc trước. Đối với những đệ tử nội môn này mà nói, giá trị Thượng phẩm linh phù hơn một trăm linh thạch, ngày bình thường, bọn hắn cũng không bỏ được sử dụng, chỉ có ở thời khắc mấu chốt, mới có thể cắt thịt đau lòng mà lấy ra một hai cái ứng phó nhu cầu bức thiết.

Không nghĩ tới, hôm nay hai tiểu gia hỏa này, chỉ là hiệp thứ hai đã bắt đầu so đấu Thượng phẩm linh phù rồi, như vậy kế tiếp, nhất định sẽ càng ngày càng đáng xem!

Thượng phẩm linh phù có uy lực cường đại, pháp thuật huyền lệ, về mặt thị giác đúng là rất đẹp, nhưng trên thực tế, vẫn không được tính là thi đấu thể thao, mà là so tài lực.

Luận tài lực, Tô Triệt có tự tin không thua kém bất cứ đệ tử nội môn nào, huống hồ, Tống mập chỉ là được Chân Lam giúp đỡ ở một mức độ nhất định, cho dù trong tay hắn vẫn còn thượng phẩm linh phù, thì cũng không thể quá nhiều.

Ngược lại, hai ngày trước, Tô Triệt liên tục vùi mình trong Vật Hoa Phong, bày hàng bán đi một số linh thảo và khoáng thạch không đáng tiền, đơn giá mặc dù không đắt, nhưng số lượng tương đối nhiều, tổng cộng bán ra gần vạn linh thạch, sau đó lại bổ sung thêm mấy chục miếng thượng phẩm linh phù.

Mấy chục miếng thượng phẩm linh phù, chỉ vì trận tỷ đấu hôm nay, tuyệt đối đủ dùng. Kỳ thực, Tô Triệt đã có tu vi Luyện Khí trung kỳ, hoàn toàn có thể điều khiển thượng phẩm pháp khí. Trong túi càn khôn vừa hay có pháp kiếm và pháp thuẩn, hai món thượng phẩm pháp khí một công một thủ, lấy ra đối phó với Tống mập là tốt nhất, đỡ phải tiêu hao linh phù.

Nhưng, Tô Triệt không muốn bạo lộ tu vi thực sự của mình quá sớm, chỉ là tiêu hao mấy miếng thượng phẩm linh phù, đối với bản thân mà nói không là gì.

Lúc này, thủy long và hỏa phụng đang xô mạnh vào nhau, một long một phụng khó phân cao thấp, Tô Triệt bắn ra liệt hỏa, cũng bị thủy hệ pháp thuẫn của Tống mập chặn lại.

Nhưng, cục diện này cực kỳ ngắn ngủi, bởi vì, Tô Triệt lại lấy ra một miếng hỏa hệ thượng phẩm linh phù, không chút tiếc nuối một lần nữa kích phát, lại tạo ra một con hỏa phụng.

- Chiu!

Một tiếng phượng minh, khiến Tống mập đối diện nhất thời ngơ ngác.

Nhưng không ngờ, con hỏa phụng vừa mới sinh ra rung động đôi cánh hỏa diễm, lượn vòng tròn trên đầu Tô Triệt, chứ không lập tức phát động công kích...

Tô Triệt dùng tâm thần điều khiển con hỏa phụng, đồng thời lấy ra một miếng hỏa phụng linh phù hoàn toàn tương đồng, sau đó kích phát, lại tạo ra con hỏa phụng thứ ba!

- Điều này sao có thể?

Lần này, không chỉ Tống mập ngơ ngác, đến bọn Ngọc Thanh dưới đài cũng không khỏi kinh ngạc.

Tu sĩ Luyện Khí kỳ vẫn chưa tu xuất thần thức, có thể nhất tâm nhị dụng đã là rất không tệ, nhưng một Luyện Khí sơ kỳ như Tô Triệt, dựa vào cái gì có thể đồng thời điều khiển ba tấm linh phù hỏa phụng?

Nhất tâm tam dụng?

Không, không đúng! Hắn còn muốn điều khiển công kích pháp bảo liệt hỏa chu kia, rõ ràng là nhất tâm tứ dụng mới đúng!

Không lẽ, sức mạnh tinh thần của hắn cường đại dị thường, ở phương diện này thiên phú tuyệt luân?

Chỉ có bản thân Tô Triệt mới biết, kỳ thực, mình cũng chỉ có thể làm đến nhất tâm nhị dụng, đồng thời điều khiển hai con hỏa phụng vừa mới chế tạo mà thôi, về phần con hỏa phụng đang chiến đấu với thủy long, và liệt hỏa chu, đều là lão Hắc dùng tinh thần lực điều khiển.

- Chiu!

Lại một tiếng phụng minh, hai con hỏa phụng xoay trong trên không, có thể phát động công kích mãnh liệt nhất đối với Tống mập bất cứ lúc nào.

Tô Triệt cố ý dừng lại một lúc, rõ ràng đang vô thanh thể hiện: Tống sư huynh, ta có thể cho ngươi thời gian, làm ra ba con thủy long đối kháng với ta.

Giờ này phút này, trên mặt Tống mập không còn thấy xuất hiện nụ cười nữa, hắn vừa không có năng lực điều khiển ba con thủy long, vừa không lấy ra được từng ấy thượng phẩm linh phù.

Dưới đài, tỷ muội Chân thị đều đang hướng ánh mắt sang phía Ngọc Thanh, Chân Chân lên tiếng nói:

- Ngọc Thanh sư huynh, huynh thật đúng là không biết tiếc tiền, tài trợ cho hắn từng ấy thượng phẩm linh phù.

Ngọc Thanh chẳng buồn giải thích với họ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt, coi như thừa nhận, trong lòng thì nghĩ:

- Tô sư đệ à, thực sự nhìn không ra, đệ lại là một tiểu tài chủ! Nói thực, ta cũng không nỡ sử dụng thượng phẩm linh phù như vậy...

Nhớ lúc trước, Ngọc Thanh, Hoa Lộc, Mộc Vân ba Luyện Khí đại viên mãn đệ tử, tiến vào nơi nguy hiểm như Phong Ma Vực, cũng chỉ dám mang theo mấy miếng thượng phẩm linh phù mà thôi, nhưng hôm nay, Tô Triệt một lúc kích phát ba miếng, cứ vậy suy đoán, trên người hắn nhất định vẫn còn.

- Không ngờ, đệ tử ngoại môn này tài lực hùng hậu như vậy, cũng không biết là đại thiếu gia của gia tộc nào?

- Mở mang tầm mắt, mở mang tầm mắt, hôm nay không uổng công đến!

- Đồng thời kích phát ba miếng thượng phẩm linh phù, rõ ràng là lấy linh thạch đè người mà! Nhưng, đây cũng là một cách thể hiện năng lực, tục ngữ có câu, có tiền chính là đại gia!

Một số đệ tử nội môn gần đó nhao nhao nghị luận...

Trên đài đấu võ, Tô Triệt thấp giọng nói:

- Tống sư huynh, ta có lời muốn nói...

Muốn đánh lén ta?

Tống mập đối diện rùng mình một cái, lực chú ý căng thẳng cao độ, chuẩn bị ứng đối hai con hỏa phụng đang gào thét kia bất cứ lúc nào.

Nhưng, người ta Tô Triệt không âm hiểm như hắn, không ngôn ngữ giảo hoạt, mà là nói chuyện nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh:

- Vậy, mời huynh cẩn thận.

Hoàn trả nguyên lời, hai con hỏa phụng lúc này mới vỗ cánh xuất kích.

Cũng chính lúc này, con hỏa phụng đang chiến đấu với thủy long, bành một tiếng, cả hai linh lực tiêu tán, hóa thành hư vô, thủy hỏa bất tương dung, hai con linh vật thuần túy do pháp thuật sáng tạo ra cũng coi như cùng đến chỗ chết.

Đinh đinh đang đang, lão Hắc điều khiển liệt hỏa chu công kích pháp thuẫn của Tống mập, một công một phòng hai món pháp bảo đều là trung phẩm pháp khí, cùng là thủy hỏa tương khắc, chỉ có điều, pháp khí không phải linh phù, không tồn tại tình huống linh lực trung hòa lẫn nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status