Tình đắng (Cường yêu, độc nhất vô nhị giữ lấy)

Chương 689: Kết thúc hoàn mỹ (22)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu Đến nhà họ Thẩm, cuối cùng Mạc Trọng Huy cũng không nhịn được nữa, trầm giọng hỏi: “Em không muốn tái hôn là ý gì? Cứ kéo dài như vậy vui lắm sao?” Từ ngày em ly hôn với anh, em chưa từng nghĩ đến việc tái hôn với anh.” “Em có ý gì! Em coi anh là trò chơi à?”

An Noãn không thèm tranh luận, hừ giọng nói: “Mạc Trọng Huy, anh có thể không chơi nữa, bây giờ rời khỏi nhà họ Thẩm đi tìm cổ Cung của anh vẫn kịp đấy

Vừa vặn có thể an ủi tâm hồn bị tổn thương của cô ta, người ta yêu anh sâu đậm lắm mà...”

Mạc Trọng Huy tức giận, trực tiếp ngậm lấy môi cô.

An Noãn vùng vẫy nhưng không thể nào thoát ra được.

Mạc Trọng Huy bất chấp tất cả, đè cô2xuống sofa trong phòng khách, tức giận cắn vào cổ cô

An Nhẫn cố gắng vùng vẫy nhưng lại không dám kêu thành tiếng

“Khụ khụ...”

Thẩm Diệc Minh ho nhẹ hai tiếng, hai người giật mình vội vàng ngồi dậy.

“Bác hai.” An Noãn nhỏ giọng gọi một tiếng.

Thẩm Diệc Minh hậm hực: “Phải chú ý một chút, trước mặt mọi người, còn cần mặt mũi nữa không hả?” Mạc Trọng Huy ngại ngùng kéo An Noãn vào phòng

Vừa vào đến phòng, An Noãn bắt đầu tức giận: “Mạc Trọng Huy, tại sao anh không đi chết đi.”

“Anh chết rồi thì có gì tốt cho em, em lại phải làm góa phụ.” “Ai nói em sẽ làm góa phụ, em sẽ tìm một người đàn ông khác để kết hôn, tìm cho Đinh Đinh một người ba dượng.” Mạc Trọng Huy không nghe nổi nữa, dùng9mỗi chặn miệng cố lại

Sau một hồi mây mưa, An Noãn tức giận: “Mạc Trọng Huy, ngoài việc bắt nạt em ra, anh còn biết làm gì nữa hả?” Mạc Trọng Huy khẽ hắng giọng, nói: “Em nói chuyện văn minh chút đi, cái gì mà bắt nạt, rõ ràng là em tình anh nguyện” “Em tình anh nguyện cái gì, bà đây không tình nguyện” Mạc Trọng Huy cau mày: “Cái này là học theo ai vậy? Nói tục như vậy, có phải là vẫn muốn anh xử lý em không!” “Mạc Trọng Huy, anh cút đi cho em!” “Được rồi, được rồi, đừng bướng nữa, sáng sớm mai còn phải đi đón mẹ chúng ta xuất viện

Khoảng thời gian này cứ phải chạy qua chạy lại bệnh viện với nhà, anh rất mệt, để anh nghỉ ngơi một chút đi.” “Trông6anh có giống như đang mệt không?” Mạc Trọng Huy cười ái muộn: “Ý em dễ gây hiểu nhầm, trừ phi.” “Cút!” “Được rồi, được rồi, yên lặng chút, nếu không anh lại muốn.” An Noãn không động đậy, ngủ bên cạnh một tên cầm thú, cô rất không thoải mái

Bên kia, Cung Chủ Nhi vô tri vô giác trở về khách sạn, phát hiện ra ba mình đã đến rồi

Cô ta lao vào lòng ông ta, bắt đầu khóc lóc cuồng loạn

“Con giống như con hề ấy, con yêu anh ấy như vậy, dùng trăm phương ngàn kế lấy lòng người nhà anh ấy, nhưng trong mắt anh ấy vẫn không có con

Con phải làm gì thì anh ấy mới có thể để ý đến con, con không cam tâm, rất không cam tâm, dựa vào cái gì mà con hy sinh0nhiều như vậy, lại không có chút báo đáp nào.”

Cung Thiên Hồng vừa đau lòng vừa tức giận

Hôm nay ông ta được mời đi uống trà, ra lệnh cho ông ta phải quản tốt con gái mình

Ông ta không ngờ bối cảnh của vợ cũ Mạc Trọng Huy lại lớn như vậy

Nếu biết sớm, làm sao ông ta có thể mặc cho con gái làm loạn vậy được? “Chủ Nhi, con có biết là con đã động đến ai rồi không? Con có biết vợ cũ của Mạc Trọng Huy có bối cảnh thế nào không? Cướp người đàn ông của cô ta, đây không phải là con đường chết à? Coi như ba cầu xin con đi, con đừng cố chấp nữa, nếu còn làm loạn nữa nhà họ Cung ta sẽ gặp xui xẻo đấy.”

“Không, con không cam tâm, con không7cam tâm đã bỏ ra nhiều như vậy mà lại không nhận được kết quả gì

Dựa vào cái gì phải tàn nhẫn với con như vậy.” Cung Thiên Hồng sâm mặt lại, lạnh lùng nói: “Chủ Nhi, ba không cho phép con làm loạn nữa, bây giờ con theo ba về Tấn Thành, sau này không bao giờ được trở lại Bắc Kinh nữa.” “Không, con không đi đâu hết, con vẫn muốn ở lại Bắc Kinh, con muốn ở lại bên cạnh anh ấy, lúc nào cũng có thể nhìn thấy anh ấy.” “Lần này ba không thể để con làm loạn được nữa.”

Cung Thiên Hồng đưa mắt ra hiệu cho hai vệ sĩ một trái một phải khống chế Cung Chủ Nhi

“Sau khi về Tân Thành, ba sẽ nhốt con lại cho đến ngày con ngoan ngoãn mới thôi.” “Tại sao, tại sao ngay cả ba cũng bắt nạt con, ba là ba của con, chẳng phải ba nên giành lấy hạnh phúc cho con sao?” Cung Thiên Hồng thở dài, khẽ nói: “Cho dù là Mạc Trọng Huy, hay vợ cũ của Mạc Trọng Huy cũng đều là những người chúng ta không thể đắc tội

Về Tấn Thành rồi con yên phận một chút cho ba

Mạc Trọng Huy không thích con thì cho dù con có làm gì, cậu ta vẫn sẽ không thích con.” Sáng sớm ngày hôm sau, Mạc Trọng Huy và An Noãn dậy sớm ăn sáng rồi chuẩn bị đến bệnh viện đón Đường Tỉnh Vi xuất viện

Hôm nay Thẩm Diệc Minh cũng ăn sáng ở nhà, sắc mặt không tốt lắm, lạnh lùng nói một câu: “Hai đứa định khi nào tái hôn, cũng phải nhanh chóng tổ chức hôn lễ đi, không cần quá long trọng, chỉ cần người nhà tham gia là được.”

An Noãn vừa ăn cháo vừa hờ hững nói: “Cháu không tái hôn.”

Mạc Trọng Huy bĩu môi, nói với Thẩm Diệc Minh: “Bác hai, bác đừng nghe cô ấy, chúng cháu sẽ tái hôn sớm thôi, hôn lễ cháu cũng đang bắt đầu chuẩn bị rồi.” “Mạc Trọng Huy, anh cứ chuẩn bị đi, đến lúc đó trong hôn lễ sẽ không có cô dâu đâu.” Ông cụ Thẩm mắng An Noãn: “Con bé này lại làm loạn cái gì thế?” An Noãn rất nghiêm túc nói: “Cháu sẽ không tái hôn với anh ấy, dựa vào cái gì mà anh ấy muốn có được cháu là có được cháu, không muốn cháu thì vứt bỏ.” “Được rồi, đã là vợ chồng rồi thì là đều người một nhà, thể diện đáng bao nhiêu tiền chứ

Hai đứa còn không tái hôn nữa, Đinh Đinh sẽ lớn mất.”

“Vậy cũng không tái hôn, tóm lại cháu là không tái hôn.”

Thẩm Thần Bằng ngồi ở bên cạnh nghe thấy thế liền trêu đùa: “Noãn Noãn, không phải là em muốn đợi Đinh Đinh lớn lên làm tiểu hoa đồng cho hai người đấy chứ.”

“Đinh Đinh lớn rồi em cũng không tái hôn, em chỉ muốn một mình.” Thẩm Thần Bằng mắng cô: “Vậy hai hôm nay em chăm chỉ chạy đến bệnh viện như vậy làm gì? Anh còn tưởng là em muốn lấy lòng mẹ chồng tương lai đấy.” “Em chỉ là thấy bà ấy đáng thương nên đưa Đinh Đinh đến thăm bà ấy.” “Ồ.” Thẩm Thần Bằng kéo dài âm cuối: “Thì ra là như vậy, Huy cậu cố lên nhé, tôi đợi uống rượu mừng của cậu.” Ông cụ Thẩm cũng nói: “Noãn Noãn, cháu đừng làm loạn nữa

Trước khi vào quan tài ông ngoại vẫn muốn uống rượu mừng của cháu, ông đã đợi ngày đó rất lâu rồi.” An Noãn bĩu môi: “Ông ngoại, ông đừng nói những lời như vậy, bác sĩ nói sức khỏe của ông rất tốt.” Điều khiến An Noãn cảm thấy hạnh phúc nhất đó là tế bào ung thư trên người ông cụ không bị lan ra nữa

Ông cụ khỏe mạnh quan trọng hơn tất cả

Gần đây Mạc Trọng Huy rất buồn bực, cầu xin An Noãn thế nào cô cũng không đồng ý tái hôn với hắn

Người nhà họ Thẩm nghĩ giúp hắn rất nhiều cách, nhưng không có cách nào thành công cả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 160 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status